Trang 502# 1
Chương 1004: Không ngửa bài theo kịch bản
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“...”
Mọi người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, lại nhìn sang đám người chơi thành Kinh Cức đếm mãi không xuể, bỗng nhiên trong lòng họ có một cảm giác sao báo ứng đến nhanh quá.
Vừa nãy họ còn dẫn người tới đây bao vây người khác lại, bây giờ lại đổi thành họ là người bị người khác vây công.
“Đánh chết mấy thằng khốn đó!”
Cũng không biết là ai đã hét lên một câu như vậy, đám người chơi như nhận được mệnh lệnh, bắt đầu phát động tấn công về phía đám người truy sát kia.
Ông XXX đã từng nói, chiến thuật biển người của nhân dân ta rất là đáng sợ đó.
Đương nhiên, kết cục của những kẻ xâm lược này cũng rất là bi thảm…
Do cuộc chiến vừa rồi làm ảnh hưởng tới quá nhiều người chơi, số người chơi phải chết quá đông, còn người chơi thành Kinh Cức đã chiếm ưu thế một phương cũng không dễ thu tay lại như vậy… Nhất thời đám người chơi này cũng không thoát ra được, lúc này mới gọi là ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo này.
Còn đám người Toàn Chân Giáo vừa khởi xướng nên chuyện này đã chuồn về cửa hàng từ lâu, cả đám đang ngồi hóng hớt mọi chuyện bên cửa sổ.
Nhìn tình trạng thảm thiết của mấy gã truy binh, Minh Đô đập bàn tức giận nói: “Má nó, tuy mấy tên này bị xui xẻo rồi, nhưng cuối cùng vẫn không bắt được thằng khốn Thủy Hạ Khán Ngư kia, mẹ kiếp, tức thật đấy.”
“Ha ha!” Vô Kỵ cười nói: “Tức cái gì mà tức, tất nhiên là Thủy Hạ Khán Ngư sẽ phải nhận được trừng phạt càng thích đáng với y.”
“Trừng phạt gì cơ?” Minh Đô khó hiểu hỏi.
Vô Kỵ cau mày nói: “Mấy tay làm quản lý trật tự đô thị như ngươi đều không hiểu pháp luật thế à?”
…
Trong một biệt thự nào đó tại Trung Quốc, một thanh niên với cơ thể gầy yếu, sắc mặt hung ác đang đội mũ trò chơi, khống chế nhân vật của mình nhìn cảnh tượng hỗn loạn trong thành Kinh Cức với vẻ đau đớn.
Lúc này thiết bị trò chơi vang lên âm thanh thông báo: “Có người gõ cửa, bạn có muốn rời khỏi trò chơi không?”
“Rời khỏi!”
Nhìn thấy thành Kinh Cức đã hỗn loạn thành như vậy, lại thấy đám người mình tập kết được đang bị người ta truy sát như chuột chạy qua đường, có vẻ như thanh niên này cũng không còn tâm trạng nào để chơi game nữa, tiện tay ấn nút logout.
Sau khi logout khỏi trò chơi, thanh niên gầy yếu rửa mặt trước, rồi mới lảo đảo đi xuống nhà mở cửa ra, lúc này có bốn năm cảnh sát cao to vạm vỡ lập tức ùa vào trong.
“Các… các người muốn làm gì?” Nhìn thấy cảnh sát ập vào nhà mình, đầu tiên thanh niên hơi ngẩn ra, sau đó gã kinh hãi thốt lên.
“Cậu tên là Mã Chấn Khoan?” Cảnh sát liếc thanh niên một cái rồi nói.
“Là, là tôi, tôi không làm chuyện gì trái pháp luật cả, các anh bắt nhầm người rồi.” Cậu thanh niên vội vàng gật đầu.
Cảnh sát lại nói: “ID của cậu trong trò chơi và trên diễn đàn game Trọng Sinh do công ty trò chơi Long Đằng nghiên cứu phát minh có phải là Thủy Hạ Khán Ngư hay không?”
“...” Cậu thanh niên do dự một lát rồi nói: “Là tôi…”
“Vậy thì chúng tôi không bắt nhầm người rồi!” Cảnh sát lấy chứng nhận ra: “Cậu bị nghi ngờ phát tán thông tin cá nhân của người khác để kiếm lời, đã bị đương sự tố cáo tên thật, trải qua quá trình điều tra chúng tôi phát hiện tố cáo là sự thật, theo Luật quản lý Internet của nước cộng hòa dân chủ nhân dân Trung Hoa, chúng tôi có quyền tạm giam cậu.”
“Tôi…” Nghe cảnh sát nói thế, Thủy Hạ Khán Ngư như bị sét đánh, nhất thời mềm nhũn cả người.
Y hoàn toàn không ngờ rằng, đám người Toàn Chân Giáo kia không chỉ đã đoán được ra ai đang tính kế bọn chúng, mẹ nó, bọn chúng còn tố cáo y luôn nữa chứ.
Chuyện này cũng giống như hai thằng học sinh hẹn đánh nhau sau trường, một thằng trong đó lại hẹn hiệu trưởng tới thẳng chỗ đánh nhau luôn, mẹ nó, hoàn toàn không ngửa bài theo kịch bản mà…
…
“Nếu nói thế thì tên tiểu tử Thủy Hạ Khán Ngư kia đã bị tạm giam rồi?” Nghe Vô Kỵ nói vậy, cả đám kinh ngạc hỏi lại.
“Đương nhiên!” Vô Kỵ nói: “Không chừng bây giờ mấy chú cảnh sát đã lần theo IP tìm tới nhà y rồi ấy chứ.”
“Má! Thật là không biết xấu hổ! Chưa từng thấy ai gian trá đến thế!” Cả đám ào ào khinh bỉ Vô Kỵ.
Vô Kỵ nói với vẻ chẳng sao cả: “Thủy Hạ Khán Ngư lấy tư liệu của chúng ta đi bán kiếm tiền đã là xâm phạm tới quyền lợi hợp pháp của chúng ta, hơn nữa nếu tiến thêm một bước thì đó sẽ là bạo lực internet, chẳng lẽ ta còn gian trá hơn y ư?”
“Chuyện này…” Cả đám nghĩ lại, sau đó lập tức sửa miệng nói: “Tên ngu này bị trừng phạt thế là đúng tội rồi.”
Chính xác, đám người Toàn Chân Giáo có vô liêm sỉ hạ lưu đến mức nào thì cũng chỉ dựa trên cơ sở trong trò chơi mà thôi, chưa bao giờ họ chạm tới điểm mấu chốt là đạo đức và pháp luật.
Trên mạng có rất nhiều quy tắc, nhưng những hành vi của Thủy Hạ Khán Ngư như là lừa lấy trang bị của Độc Cô Tiểu Linh, hay là bán tư liệu của Toàn Chân Giáo để kiếm tiền đều không tuân thủ quy tắc này, đối phó với loại người ấy, bắt gã đi tạm giam mấy ngày còn mạnh hơn bất cứ thứ gì. (Nhắc nhở: Mọi người gặp phải bạo lực internet nhất định phải tìm đến chú cảnh sát nhé)
Lúc này Ký Ngạo nói: “Nếu sớm biết Vô Kỵ đã tố cáo thằng oắt con đó, chúng ta đã không cần phải phiền phức tính kế đám người này rồi.”
“Không giống nhau!” Xuân Tường giải thích: “Những người này không phải là thuộc hạ của Thủy Hạ Khán Ngư, sống chết của Thủy Hạ Khán Ngư không liên quan đến họ.”
“Có điều nếu họ chết rồi thì lại có liên quan đến Thủy Hạ Khán Ngư đấy.” Vương Vũ đứng bên cạnh bổ sung thêm.
“Woa, Vô Kỵ thật là âm hiểm!” Ký Ngạo bỗng hiểu ra.
Suy cho cùng thảm án phát sinh tại thành Kinh Cức đều là do một tay Thủy Hạ Khán Ngư gây nên, bây giờ công hội liên lụy vào chuyện này đã không chỉ có mười mấy công hội như Kim Ngọc Mãn Đường, mà còn có người chơi của mấy trăm công hội của các chủ thành đằng sau.
Đám người họ bị người chơi của thành Kinh Cức giết đi giết lại mấy lần, cũng không có khả năng mang đàn em tới thành Kinh Cức tàn sát lại cư dân trong thành, nhưng xử lý một tên Thủy Hạ Khán Ngư thì là chuyện dễ như trở bàn tay.
Chỉ cần nói cho bọn họ kẻ đứng sau màn này là ai, Thủy Hạ Khán Ngư đắc tội với nhiều công hội như thế có lẽ sau này chắc y cũng không dám chơi tiếp nữa.
Màn truy sát bên ngoài vẫn còn đang tiếp tục, cũng không biết sẽ kéo dài bao lâu, đám người Toàn Chân Giáo và chiến đội Xích Viêm thừa dịp hỗn loạn rời khỏi thành Kinh Cức.
Sau khi đám người chiến đội Xích Viêm có được cách làm nhiệm vụ từ tay Toàn Chân Giáo, họ cũng bắt đầu hành động thu thập mảnh vỡ.
Cả khu bảy có tổng cộng hai mươi chủ thành, đám người Toàn Chân Giáo đánh mệt nhoài một ngày cũng chỉ có thể thu được mảnh vỡ ở bốn chủ thành, sẽ không xung đột với chiến đội Xích Viêm.
Chỉ có điều người của chiến đội Xích Viêm không có khả năng giết được BOSS, BOSS được dẫn ra tất nhiên sẽ để người khác chiếm lợi, đương nhiên, cũng có khả năng dẫn tới khung cảnh hỗn loạn như thành Kinh Cức.
Do Huyễn Thuật của BOSS Huyễn Yêu, lúc này ngoại trừ thành Dư Huy ra, gần như các chủ thành khác đều đã hỗn loạn ở những trình độ khác nhau, tuy thành Kinh Cức hỗn loạn hơi lớn một chút, nhưng cũng không quá nổi bật.
Ngày thứ ba của hoạt động vẫn giống như ngày thứ hai, đầu tiên người của Toàn Chân Giáo thu thập mảnh vỡ của thành Dư Huy trước, sau đó lại đi thanh lý thành bên cạnh.
Người chơi thành Dư Huy vẫn còn đang làm nhiệm vụ tảo mộ, yên lặng trải qua một ngày... Những chủ thành khác thì vẫn đánh nhau túi bụi.
Tám giờ sáng ngày thứ tư, mưa bụi ngày tết Thanh Minh biến mất toàn bộ khỏi các chủ thành, tuyên bố kết thúc hoạt động tết Thanh Minh.
Trải qua ba ngày, trò chơi đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất vì mảnh vỡ và BOSS Huyễn Yêu, chỉ có người chơi của thành Dư Huy không động tới đao kiếm, một lòng làm nhiệm vụ tảo mộ, không chỉ nhận được kinh nghiệm mà mỗi người còn nhận được ba mảnh vỡ, có thể nói là chủ thành hòa bình nhất trong trò chơi.
Thành Dư Huy xếp thứ nhất bảng xếp hạng thu thập số lượng mảnh vỡ, cùng lúc đó thực lực tổng hợp của thành Dư Huy cũng nhảy lên thứ mười lăm toàn bộ trò chơi, vượt qua thành chính của khu bảy là thành Chiến Thần.
Phải biết rằng thành Dư Huy chỉ là một thành nhỏ ở biên thùy, đừng nói là so với thành lớn như Thánh thành, cho dù so với thành Kinh Cức về diện tích chủ thành thì vẫn nhỏ hơn một chút, lúc này có thể tăng thực lực tổng hợp lên thứ mười lăm, thực sự khiến người ta phải mở rộng tầm mắt.
Hết cách rồi, ai bảo trong lúc mọi người đang giết lẫn nhau rớt kinh nghiệm thì người chơi của thành Dư Huy lại đang làm nhiệm vụ để lên cấp chứ, đây đều là nhờ họ có một thành chủ tốt đấy.