Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1030 - Chương 1032: Đối Thủ Này Không Phải Là Người

Trang 516# 1

 

 

 

Chương 1032: Đối thủ này không phải là người
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Thấy bóng dáng màu vàng kia nhào đến, Vương Vũ không hề dừng lại, ngay tại chỗ Lăn Mình, tránh thoát tấn công của bóng dáng màu vàng.

Đến lúc đó, Vương Vũ cũng đã nhìn thấy rõ hình dáng của cái bóng màu vàng kia.

Thân thể tên này dài hơn ba mét, lỗ tai nhọn nhọn, răng nang lộ ra ngoài, đầu lưỡi đỏ thắm đang chảy dãi, trong miệng phát ra tiếng "hừ hừ", rõ ràng là một con báo săn.

"Ôi chao!" Nhìn thấy Vương Vũ tránh thoát tấn công của con báo săn, Mơ Xanh Đun Trà không nhịn được kinh hãi, vội vàng ra lệnh tấn công, con báo săn này gầm lên một tiếng, lại xông về phía Vương Vũ lần nữa.

Vừa nãy Vương Vũ không đề phòng gì, mới hơi nhếch nhác, lúc này Vương Vũ đã đề phòng cẩn thận con báo săn này, làm sao còn có thể giống như vừa nãy được nữa.

Đối mặt với con báo săn đang lao đầu về phía trước, Vương Vũ không tránh không né, giậm chân tại chỗ bật lên trước, xoay người một chân Lôi Đình Cước đá lên bụng nhỏ của con báo săn.

Con báo săn này vốn dĩ đang nhào lên đánh về phía trước, lúc này lại bị hiệu quả đẩy lùi của Lôi Đình Cước đẩy lui, trực tiếp đập thẳng vào thân cây.

Vương Vũ hạ xuống xoay người, không hề dừng lại, theo sát phía sau, nhảy lên cưỡi lên lưng báo săn.

Báo săn bị Vương Vũ cưỡi lên lưng dường như khá là khó chịu, giãy giụa muốn hất Vương Vũ rơi xuống, Vương Vũ hừ lạnh một tiếng, tay trái thi triển Mãnh Hổ Kích tàn nhẫn nắm chặt lấy lớp da trên cổ của báo săn.

Sau gáy vốn là nhược điểm của động vật họ mèo, Vương Vũ lại sử dụng kỹ năng Trảo Thủ, báo săn nhất thời bị Vương Vũ ấn ngã xuống đất. Lúc này tay phải Vương Vũ nâng nắm đấm to bằng bao cát lên, đấm mạnh mấy nhát vào mắt vào cổ báo săn.

Động vật họ mèo bị nắm chặt phần cổ, cổ họng cũng bị ghìm chặt, cho nên không kêu được ra tiếng, báo săn đáng thương ngao ngao hét thảm mấy tiếng, sau đó bị Vương Vũ đánh chết tươi. (Chú Ngưu có kinh nghiệm đánh hổ nhiều năm, anh bạn nhỏ tuyệt đối không nên bắt chước!)

"Mẹ nó!!"

Thấy báo săn của mình chết thảm, Mơ Xanh Đun Trà suýt nữa khóc không thành tiếng.

Báo săn này thế nhưng là thú cưng mà hắn ta ngồi xổm mấy ngày mới lấy được đến tay, từ nhỏ đến lớn, tình cảm sâu sắc, hôm nay lại chết thảm dưới bàn tay độc ác của Vương Vũ, từ khi xuất hiện đến khi chết khi còn chưa được đến năm giây, chẳng lẽ tên này là BOSS sao?

Sau khi đánh chết báo săn, Vương Vũ không nói hai lời, lại xông về phía Mơ Xanh Đun Trà lần nữa, Mơ Xanh Đun Trà cuống quýt nâng cung tên lên, giương cung lắp tên, bắn ra một loạt mũi tên, bắn về phía Vương Vũ.

Vương Vũ thấy thế, không hoang mang chút nào, vươn người nhảy lên né trành, nhưng vào lúc này, một mũi tên mang theo ánh sáng màu đỏ đã bay đến trước mặt Vương Vũ.

Mũi Tên Trói Buộc!

Tinh hoa của nghề nghiệp tầm xa, nằm ở việc dự đoán, nhất là loại nghề nghiệp không có được bao nhiêu kỹ năng có tính chất định hướng như Cung thủ, yêu cầu dự đoán còn cao hơn những nghề nghiệp khác rất nhiều.

Mơ Xanh Đun Trà là cao thủ như vậy, năng lực dự đoán đương nhiên không cần nhiều, khi Vương Vũ nhảy lên lấy đà, Mơ Xanh Đun Trà cũng đã bắn ra Mũi Tên Trói Buộc, đợi đến khi Vương Vũ nhảy lên, Mũi Tên Trói Buộc bay đến trước mặt Vương Vũ.

Mơ Xanh Đun Trà nắm chặt nắm tay, thầm kích động nói: "Hừ hừ! Lần này ngươi xong đời rồi..."

Nhưng Mơ Xanh Đun Trà còn chưa nói xong, đã thấy ánh sáng từ trên chân Vương Vũ lóe lên, thi triển kỹ năng Ưng Đạp, nháy mắt rơi xuống...

Mũi Tên Trói Buộc gần như là xẹt qua tóc Vương Vũ, bay qua đầu Vương Vũ đâm thẳng vào thân cây sau lưng Vương Vũ.

Sau khi Vương Vũ hạ xuống, chân tay đồng thời chạm xuống mặt đất, nằm ngang dán lên mặt đất bay về phía Mơ Xanh Đun Trà, Mơ Xanh Đun Trà vội vàng huýt sáo lần nữa.

Đúng lúc đó, trên người Mơ Xanh Đun Trà toát ra một Lồng Bảo Vệ màu xanh lục, ngay sau đó một còn Long Quy khổng lồ cao hơn hai mét chắn ngang ngay trước mặt Vương Vũ.

"Giẫm lên!" Mơ Xanh Đun Trà chỉ vào Vương Vũ, hạ mệnh lệnh.

Lòng bàn chân của Long Quy khổng lồ đột ngột giẫm xuống mặt đất, trên mặt đất dâng lên một tấm cột đá, đánh Vương Vũ bay lên.

"Ưng Kích Trường Không!" Mơ Xanh Đun Trà lại huýt sáo một tiếng, đột nhiên trên bầu trời của Vương Vũ bị một đoàn bóng đen bao phủ, ngay sau đó đã nghe thấy một tiếng chim ưng kêu lên, một con Hùng Ưng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, lao xuống giáng về phía Vương Vũ.

Mà Mơ Xanh Đun Trà lại giương cung lắp tên bắn loạn về phía Vương Vũ!

"Ha ha, cũng thú vị đấy!"

Nhìn thấy Mơ Xanh Đun Trà sử dụng bản lĩnh thật sự, Vương Vũ cười khẽ, trên người bắn ra một luồng ánh sáng sấm sét, đồng thời tay chân bị nguyên tố gió màu xanh bao quanh xoay tròn.

Phong Lôi Nộ!!

Vương Vũ thi triển Phong Lôi Nộ, ngay cả BOSS cũng phải nhượng bộ đối phương, huống chi chỉ vẻn vẹn là hai con thú hoang.

Nhưng đã thấy bàn tay Vương Vũ giơ chếch lên phía trên, đánh ra Cầm Vân Thủ quấn chặt lấy đầu của Hùng Ưng, kéo mạnh xuống, con Hùng Ưng đang lao xuống kia lập tức đã bị Vương Vũ lôi xuống từ giữa không trung, đầu đập xuống mặt đất, xem ra là không sống được nữa rồi.

Nương theo sức lực, Vương Vũ thành công Thụ Thân, sau đó ngồi xổm xuống mặt đất, tránh thoát Xạ Kích của Mơ Xanh Đun Trà, sau đó hai tay nắm chặt lấy mai rùa của Long Quy, hét lớn một tiếng: "Lên!"

Nhất thời, Long Quy khổng lồ cồng kềnh đã bị Vương Vũ xốc lên ném ra ngoài.

Long Quy nặng nề, xẹt qua một đường cong parabol, rơi lên người Mơ Xanh Đun Trà. Mơ Xanh Đun Trà bi kịch ngay cả rên cũng không kịp rên một tiếng, đã bị nện thành một vệt sáng trắng.

Mơ Xanh Đun Trà chết, hai con thú cưng cũng lập tức biến mất, Vương Vũ lại được truyền tống ra khỏi sân thi đấu.

"Sao rồi, sao rồi? Thắng hay thua hả?"

Bên kia, đám người Mơ Xanh Nấu Rượu nhìn thấy Mơ Xanh Đun Trà được truyền tống ra ngoài, liên tục hỏi thăm không ngừng.

Mơ Xanh Đun Trà phẫn nộ ném cung tên xuống đất, buồn bực nói: "Mẹ nó, hắn vốn dĩ không phải là người!"

"Không phải là người?" Nghe thấy đánh giá của Mơ Xanh Đun Trà, tâm trạng mọi người lần này đều bị hấp dẫn rồi.

Lúc này trong đám người đã có hai người giao đấu với Vương Vũ rồi, một người nói tà môn, một người nói không phải là người... Đánh giá này tuy nghe thấy thì rất khó chịu, nhưng mà không thể nghi ngờ, đó cũng là khẳng định chắc chắn với sức mạnh của Vương Vũ.

Mẹ nó tên này rốt cuộc là cao thủ đến mức nào chứ? Mọi người càng cảm thấy tò mò với Vương Vũ...

Kết quả là, mọi người đều rối rít xếp hàng gửi tin nhắn khiêu chiến Vương Vũ.

Tên tài khoản của đám người Mơ Xanh Nấu Rượu về cơ bản đều tương tự như nhau, ngoại trừ Mơ Xanh Đun Trà ra, còn có cái gì Mơ Xanh Pha Cà Phê, Mơ Xanh Đun Nước linh tinh đủ kiểu.

Đằng trước nick của tất cả mọi người đều có hai chữ Mơ Xanh.

Kiểu tên tài khoản như vậy, cho dù là ai cũng không khó nhận ra bọn họ là một nhóm người, sau khi truyền tống ra khỏi chiến trường, Vương Vũ nhìn thấy tin nhắn khiêu chiến dứt khoát không phụ lòng mong đợi, vui vẻ nhấn tiếp nhận tất cả khiêu chiến.

Kinh nghiệm khi đánh trên sân thi đấu rất thấp, có điều vẫn có rất nhiều người thích chơi.

Ngoại trừ cảm giác chinh phục thắng lợi khi PVP ra, quan trọng hơn là giúp người chơi thấy được rất nhiều thứ mà ngày thường chưa từng được nghe nói đến.

Đám người Mơ Xanh Nấu Rượu cũng là chiến đội chuyên nghiệp, phân phối nghề nghiệp vô cùng đầy đủ, mọi ngành mọi nghề đều có, sau mấy trận chiến, khi Vương Vũ hoàn toàn thắng lợi cũng ngoài ý muốn thấy được những nghề nghiệp nhánh và kỹ năng cổ quái kỳ lạ của những nghề nghiệp phổ biến.

Đương nhiên, mấy người Mơ Xanh Nấu Rượu cũng không đơn giản là đi tìm tai họa, so tài với loại cao thủ siêu cấp như Vương Vũ, mọi người cũng đều thu hoạch được rất nhiều, sau khi giao đấu với Vương Vũ xong, những người này rõ ràng cảm nhận được sức mạnh và cảnh giới đều được tăng lên.

Nghĩ lại cũng đúng, loại cao thủ vượt xa đám người Mơ Xanh Nấu Rượu này, tùy tiện chỉ dẫn cho họ hai ba chiêu thức gì đó, có thể khiến họ có được vô cùng nhiều lợi ích.

Hoặc là nói, nếu như muốn tiến bộ, thì mỗi người phải lựa chọn đối thủ lợi hại hơn mình, chơi đánh cờ một cái sọt không biết cái gì, tuyệt đối là càng chơi càng kém đi thôi.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment