Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1037 - Chương 1039: Ám Sát Long Ngạo Thiên

Trang 519# 2

 

 

 

Chương 1039: Ám sát Long Ngạo Thiên
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Chiến đấu? Tức là sao?" Vương Vũ nghe thấy thế, đột nhiên cảm thấy tên Darius này có lẽ cũng không thể yên tâm được rồi.

Người xưa có câu nói rất hay, không có việc gì mà dâng hiến ân cần nhún nhường, không phải gian xảo cũng là phường trộm cắp, NPC trong game có đức hạnh gì, Vương Vũ thế nhưng hiểu rất rõ.

Càng có chỉ số thông minh cao, càng thích lừa gạt đến mức khiến người ta nghẹn hỏng, loại NPC siêu cấp như Darius, làm sao lại thành thật cho được, vừa thấy mặt đã tặng trang bị, tặng danh hiệu...

Phải biết rằng trong thiên hạ không có bữa trưa nào miễn phí cả.

Quả nhiên, nghe thấy lời nói của Vương Vũ, Darius cười hì hì nói: "Ngươi có biết Long Ngạo Thiên, thành chủ thành Thiên Long không?"

"Ừ, biết!" Vương Vũ gật gật đầu, Long Ngạo Thiên cũng chẳng phải người tốt đẹp gì.

"Hắn ta là kẻ phản bội của Long tộc, dùng tất cả những gì mà ngươi đã học được, đến bắt rồi làm thịt hắn ta!"

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã kích hoạt vòng thứ ba "Tàn sát Long Thiên Tướng" nhiệm vụ thức tỉnh "Thí Luyện Của Dũng Sĩ", nhiệm vụ cấp bậc S, có tiếp nhận hay không?]

"Cái gì cơ?" Vương Vũ nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, nhất thời kinh hãi.

Long Ngạo Thiên này cũng phải kẻ dễ đối phó, chưa nói đến phủ thành chủ nhiều lính canh như vậy, Long Ngạo Thiên còn là sự tồn tại cùng đẳng cấp với thành chủ Willie.

Vì trên người Long Ngạo Thiên có huyết mạch của Long tộc, trời sinh đã có thực lực mạnh mẽ hơn loài người, tuy đều là cấp 80, nhưng mà thực lực của Long Ngạo Thiên tuyệt đối không yếu hơn BOSS cấp 100 đẳng cấp đỉnh phong đã đột phá nghề nghiệp.

Nhớ ngày đó khi Vương Vũ đối phó với Willie, thực lực cũng bị áp chế hoàn toàn, nếu không phải trong lúc vô tình phát hiện ra nhược điểm của Willie, cũng khó mà lật ngược tình thế được, lúc này lại phải đi đối phó với loại tồn tại như Long Ngạo Thiên... Quả thật có chút không được thực tế cho lắm.

"Sư thúc này, có thể đổi thành nhiệm vụ khác hay không?" Vương Vũ suy nghĩ một lát hỏi.

Gọi một tiếng sư thúc này, tốt xấu gì cũng phải coi như một nửa người nhà, Vương Vũ cũng không tin Darius không có tình rồng như vậy.

"Cái này..." Darius nghe thấy vậy thì suy đi nghĩ lại một lúc rồi nói: "Sư điệt này, ta coi ngươi như một nhà, đã châm chước cho ngươi lắm rồi, nếu ngươi nhất định muốn đổi nhiệm vụ khác thì cũng không phải không đổi được, chỉ sợ ngươi không làm được thôi."

Darius vừa nói vừa nắm chặt tay phát ra tiếng kêu răng rắc.

Vương Vũ nhìn thấy Darius có dáng vẻ như vậy, trong lòng thấp thỏm, nói thầm: Mẹ kiếp, chẳng lẽ nếu đổi nhiệm vụ khác thì chính bản thân mình sẽ phải đối phó với con hàng này ấy hả?

Dựa vào sự đê tiện vô liêm sỉ của hệ thống, chưa chắc đã không làm được chuyện như vậy.

Thử nghĩ một lát xem, Long Ngạo Thiên có trâu bò đến mức nào chăng nữa, ít nhất vẫn còn có chút phần thắng. Nhưng Darius có sức mạnh như thế nào chứ, đây chính là BOSS cấp Thần đó, kẻ một trảo có thể xé mở không gian, muốn xé một con người đơn độc còn không phải dễ như trở bàn tay hay sao?

Tuy thực lực Vương Vũ mạnh mẽ, nhưng hắn cũng không phải một người kiêu căng, nếu bắt buộc phải lựa chọn một trong hai vị này... Vương Vũ đương nhiên sẽ không đi khiêu chiến loại tồn tại như Darius.

Cân nhắc một chút, Vương Vũ đành phải nói: "Thôi được rồi, ta vẫn nên đi tìm Long Ngạo Thiên thôi!"

"Không tệ không tệ!" Darius hài lòng gật đầu nói: "Không hổ là truyền nhân của Võ Thần, ta ở đây đợi tin tức tốt của ngươi."

Nói dứt lời, Darius lại xé mở không gian lần nữa, ném Vương Vũ vào bên trong...

Cùng lúc đó, tại tổng bộ của Thiên Hạ Mạt Thế, Độc Cô Cửu Thương đang nổi giận đùng đùng nhìn đám người Anh Quang: "Mẹ nó, lũ ngu ngốc các ngươi, đồ rác rưởi! Đánh mất châu báu còn chưa nói, nhưng danh vọng thành chính của công hội chúng ta lập tức rơi mất hơn một trăm! Các ngươi có biết hơn một trăm điểm danh vọng là phải cày đến bao giờ không hả?"

Anh Quang lập tức ấm ức nói: "Còn không phải vì gặp phải tên đê tiện Thiết Ngưu kia sao?"

"Mẹ kiếp!" Độc Cô Cửu Thương nghe thấy thế, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thiết Ngưu, Thiết Ngưu! Đồ Toàn Chân Giáo chó má khốn kiếp, các ngươi bốn mươi, năm mươi con người, tại sao lại không dám liều mạng một lần với hắn?"

Anh Quang nói: "Chúng ta đông người không sai, nhưng mà cũng không sánh được với lời nói có đạo lý của Thiết Ngưu..."

"Hắn nói cái gì?" Độc Cô Cửu Thương nghe thấy Anh Quang nói như thế, không nhịn được hỏi.

"Hắn nói miễn là giao châu báu ra, thì sẽ không giết người..."

"Đéo đỡ được! Đéo đỡ được! Đéo đỡ được! Đám khốn kiếp các ngươi!" Độc Cô Cửu Thương giận tím mặt.

Có điều nổi giận thì nổi giận, bản lĩnh của Vương Vũ, Độc Cô Cửu Thương cũng không phải không biết, sau khi tức giận qua đi, Độc Cô Cửu Thương buồn bực nói: "Thành chủ vô cùng phẫn nộ vì chuyện chúng ta đánh mất châu báu, có điều cũng giao cho chúng ta một nhiệm vụ bổ sung."

"Nhiệm vụ gì vậy?" Đám người Anh Quang vừa nghe thấy thì tò mò hỏi.

Độc Cô Cửu Thương tiện tay chia sẻ nhiệm vụ cho mấy người: "Canh giữ phủ thành chủ!"

Đám người cẩn thận đọc nội dung một lúc, suy nghĩ nói: "Cắt sửa bãi cỏ, quét dọn sân vườn, canh giữ phủ thành chủ cái chó gì chứ, đây không phải đang sai bảo chúng ta đi làm việc vặt à?"

Độc Cô Cửu Thương giận dữ nói: "Nhảm nhí, không phải chúng ta đã thất bại nhiệm vụ tốt như vận chuyển châu báu rồi hay sao? Mặt khác, hy vọng lần này con trâu đê tiện kia đừng đến quấy rầy nữa là được!"

Vừa nghe thấy lời nói của Độc Cô Cửu Thương, mọi người vội vàng nói: "Lão đại ơi, ngươi tuyệt đối đừng nói lời xúi quẩy như vậy, ngộ nhỡ lời nói thành sự thật thì làm thế nào..."

"Mẹ kiếp!" Thấy thuộc hạ thần hồn nát thần tính như vậy, nhất thời Độc Cô Cửu Thương vẻ mặt suy sụp.

Đương nhiên, tâm trạng Vương Vũ lúc này cũng không tốt hơn chút nào, nếu đang ở thành Dư Huy, thực lực mấy người trong Toàn Chân Giáo đều không tầm thường, ít nhất còn có người giúp đỡ, nhưng mà thành Thiên Long này không quen thuộc gì, lại không có bạn bè, một mình nói muốn giết thành chủ nhà người ta, nói dễ hơn làm.

Cái này cũng không thực tế y như việc có người đưa cho ngươi một con dao gọt hoa quả, sau đó ra lệnh cho ngươi đến nước A làm thịt tổng thống của người ta vậy.

Bất đắc dĩ, Vương Vũ gửi tin nhắn xin giúp đỡ trong kênh công hội: "Có ai ở đây không, xin giúp một tay!"

Nói thật, Vương Vũ quả thật không muốn làm phiền đám đê tiện này, mặc dù đám người Toàn Chân Giáo kia đối xử với người một nhà không sai, nhưng mà chắc chắn sẽ nắm chặt cơ hội này để chê cười chế giễu một trận, đám khốn kiếp kia, chính là loại người có thể khiến ngươi nhớ mãi trong cuộc đời.

Quả nhiên, Vương Vũ vừa gửi tin nhắn, kênh công hội của Toàn Chân Giáo đã như ong vỡ tổ: "Bà mẹ nó, lão Ngưu ngươi không đi làm nhiệm vụ thức tỉnh sao?"

"Đang làm đây, gặp khó khăn." Vương Vũ uể oải nói.

"Bà mẹ nó, không thể nào chứ, nhiệm vụ bậc nào mà có thể khiến Ngưu thần của chúng ta bó tay không có cách nào được chứ?" Nghe thấy lời nói của Vương Vũ, mọi người đều rối rít kêu lên kinh ngạc.

Mọi người bây giờ đều là cấp 50, đều đang làm nhiệm vụ thức tỉnh, nhưng mà mọi người làm từng bước từng bước, nhiệm vụ cơ bản là dựa vào bản thân mình cũng có thể xử lý được.

Đương nhiên tất cả mọi người đều không nghi ngờ gì thực lực của Vương Vũ, có trời mới biết Vương Vũ này rốt cuộ đã trêu chọc tổ ong vò vẽ gì rồi, thậm chí ngay cả hắn mà cũng có lúc phải đi nhờ vả người ta.

Vương Vũ nói: "Làm thịt thành chủ Long Ngạo Thiên của thành Thiên Long!"

"Mẹ kiếp!"

Vương Vũ vừa dứt lời, mọi người không khỏi sửng sốt.

"Mẹ nó, hệ thống có dám vô liêm sỉ hơn nữa hay không hả?" Đám người đều rối rít cảm thán.

"Dám!" Vương Vũ khổ sở nói: "Nếu không đi làm thịt Long Ngạo Thiên, ngươi phải đánh một chọi một với Long Hoàng Thần Thánh..."

"Mẹ nó!" Lúc này mọi người hoàn toàn giật mình rồi.

Mẹ nó, không hổ là cao thủ số một, nhận một nhiệm vụ thôi cũng có thể dọa cho người ta chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

"Ai đến giúp ta với..." Vương Vũ buồn bã rên rỉ.

"Cái này…" Đám người do dự một lát nói: "Lão Ngưu này, chúng ta cũng đều đang làm nhiệm vụ thức tỉnh đấy... Không phải chúng ta không giúp ngươi, nếu đổi lại là nhiệm vụ khác, chúng ta chắc chắn sẽ để lại việc đang làm dở, trực tiếp chạy sang rồi, bây giờ nhiệm vụ này của ngươi, ngươi cảm thấy mấy người chúng ta đi đến thì có thể giúp được ngươi sao?"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment