Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1038 - Chương 1040: Tên Vương Siêu Lừa Đảo

Trang 520# 1

 

 

 

Chương 1040: Tên Vương siêu lừa đảo
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Quả thật, đám người Toàn Chân Giáo mặc dù đúng là cao thủ không sai, nhưng mà chênh lệch giữa bọn họ với Vương Vũ, cũng không phải chỉ một chút một xíu.

So sánh với Long Ngạo Thiên, lại càng chênh lệch rất xa.

Vương Vũ đánh nhau với Long Ngạo Thiên, thì giống như hai con hổ dữ chém giết, người bình thường xông lên không những không thể giúp được gì, thậm chí còn có thể khiến cho tình hình hỗn loạn thêm, cho nên cho dù mấy người Vô Kỵ có đến chăng nữa, cũng sẽ chẳng giúp được chuyện gì.

Huống hồ phủ thành chủ canh phòng nghiêm ngặt, những người Toàn Chân Giáo này còn chẳng đông bằng lính bảo vệ, muốn dẫn dắt tất cả lính canh rời đi, tạo hoàn cảnh yên tĩnh cho Vương Vũ chiến đấu, cũng không làm nổi, đi thì cũng có ích lợi gì chứ.

"Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?" Vương Vũ buồn bực, hết cách rồi, người bình thường vốn dĩ không thể hoàn thành được nhiệm vụ này, Vương Vũ cũng có thể hiểu được.

Vô Kỵ chần chừ một lát nói: "Nếu cho ta đủ số người, thật ra ta cũng có thể thử một lần."

"Tìm Liên Minh Huyết Sắc giúp đỡ có được không?" Vương Vũ lập tức nghĩ đến Huyết Sắc Chiến Kỳ.

"Không được!" Vô Kỵ lắc đầu nói: "Người của Huyết Sắc Chiến Kỳ đến thành Thiên Long ám sát thành chủ thành Thiên Long? Đây không phải là tự đâm đầu vào chỗ chết sao?"

"Vậy thì..." Vương Vũ im lặng không nói gì.

Trong game, ý thức lãnh địa của người chơi vẫn rất cao, một công hội dẫn quá nhiều người đi ngang qua một thành chính khác cũng có thể gây ra hiểu lầm, huống chi lộ liễu trắng trợn đi tới tấn công phủ thành chủ? Sợ rằng nếu không phải người chưa từng chết bao giờ thì chẳng ai dám làm như thế.

"Ta cảm thấy chi bằng ngươi đi tìm Tung Hoành Thiên Hạ!" Vô Kỵ suy nghĩ một lúc nói. Tung Hoành Thiên Hạ thế nhưng ở thành chính nào cũng có trụ sở công hội.

"Không, không được!" Vương Vũ vội vàng lắc đầu nói.

Tấn công phủ thành chủ cũng không phải đánh lộn với công hội người khác, thua hay thắng cũng chỉ là một món nợ thôi.

Nếu làm thịt được Long Ngạo Thiên thì còn đỡ, nhưng nếu không giết được... Vương Vũ phủi phủi mông chạy lấy người, cùng lắm thì không hoàn thành nhiệm này thôi, nhưng Tung Hoành Thiên Hạ lại mất đi mạng lưới của một thành chính.

Tuy nói Yêu Nghiệt Hoành Hành sẽ không để ý đến chút tổn thất nho nhỏ này, nhưng Vương Vũ là anh trai lại cần em trai ra mặt giúp đỡ, lòng tự trọng của Vương Vũ cũng khó mà chấp nhận được.

Vô Kỵ bó tay không còn cách nào: "Ngươi vừa muốn có người giúp ngươi, lại không muốn có tổn thất, trừ khi ngươi tìm công hội mà ngươi không thích..."

"Công hội mà ta không thích á?"

Vương Vũ nghe thấy thế trong lòng chấn động, nhất thời hai mắt tỏa sáng nói: "Ha ha, ta biết nên đi tìm ai rồi!"

Nói xong, Vương Vũ đóng kênh công hội, chạy thẳng đến thành Thiên Long.

Độc Cô Cửu Thương bên này đang sắp xếp thuộc hạ canh gác xung quanh phủ thành chủ, phòng trộm phòng cháy phòng Thiết Ngưu nữa cơ, đột nhiên nhận được một tin nhắn.

Độc Cô Cửu Thương mở ô tin nhắn nhìn sang người gửi thư, không nhịn được kinh hãi, sau đó lẩm bẩm: "Thiết Ngưu, tại sao tên này lại đột nhiên gửi tin nhắn cho mình nhỉ?"

Vừa lẩm bẩm, Độc Cô Cửu Thương vừa mở tin nhắn ra đọc.

Đã thấy Vương Vũ nói trong tin nhắn nói: "Hội trưởng Độc Cô, gần đây có khỏe không?"

Thường nói, cú mèo vào nhà, không có việc gì đã chẳng đến.

Nhìn thấy tin nhắn của Vương Vũ, Độc Cô Cửu Thương trực tiếp bấm tắt...

Dựa theo kinh nghiệm hắn ta làm lão đại nhiều năm như vậy, không đánh được còn không trốn được nữa chắc? Giả vờ không phải là phương pháp đối phó tốt nhất bây giờ sao?

Nhưng vào lúc này, Vương Vũ lại gửi thêm một tin nhắn nói: "Bây giờ ta đang ở thành Thiên Long, định đến cửa thăm hỏi bàn bạc chuyện lớn, không biết hội trưởng Độc Cô có thời gian không?"

"Mẹ nó..."

Nhìn thấy tin nhắn thứ hai của Vương Vũ, Độc Cô Cửu Thương biết rõ hôm nay bản thân mình có muốn trốn cũng không trốn được nữa rồi.

Giao đấu với Toàn Chân Giáo nhiều năm như vậy, đám súc sinh Toàn Chân Giáo kia có phong cách như thế nào, Độc Cô Cửu Thương đương nhiên cũng hiểu rõ ràng.

Dựa vào hiểu biết của Độc Cô Cửu Thương với Toàn Chân Giáo, nếu mình dám nói không có thời gian có khi tên Ngưu đê tiện kia sẽ đứng chặn cửa lớn thành Thiên Long giết người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế mãi đến tận khi Độc Cô Cửu Thương đi ra ngoài mới thôi.

Loại chuyện này thế nhưng trước đây Toàn Chân Giáo đã làm không ít lần rồi.

Đương nhiên, Vương Vũ nhà chúng ta chính là một đứa trẻ ngoan gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, loại hành vi này của Độc Cô Cửu Thương chính là suy bụng ta ra bụng người.

Nghĩ đến đây, Độc Cô Cửu Thương vô cùng bất đắc dĩ đáp lại: "Ngưu huynh, chúng ta gì từ từ thương lượng đã chứ."

Vương Vũ ra vẻ thần bí nói: "Đương nhiên là chuyện lớn, ta ở quán bar thành Thiên Long đợi ngươi, nửa tiếng!"

"... Được, ta đây đến ngay!" Độc Cô Cửu Thương cuống quýt trả lời.

Mẹ nó đây chính là tối hậu thư đó, có ý nghĩa là trong vòng nửa tiếng mà không đến sẽ đại khai sát giới đó.

Đóng tin nhắn, Độc Cô Cửu Thương thở dài nói: "Gọi mấy người anh em, đi một chuyến đến quán Bar thành Thiên Long với ta."

"Sao cơ? Bây giờ còn nhớ đến chuyện uống rượu sao?" Đám người nghe thấy thế ngạc nhiên hỏi.

Độc Cô Cửu Thương nói: "Cái rắm, là đi gặp một nhân vật nguy hiểm!"

"Bà mẹ nó, là thật hay giả đấy? Vậy cùng lắm là vài người chứ mấy, để ta đi cho..." Đám người vừa nghe thấy lời nói của Độc Cô Cửu Thương , vội vàng xung phong nhận việc.

Độc Cô Cửu Thương nói: "Nhiều người cũng chẳng có tác dụng gì đâu, gọi mấy người có năng lực chạy trốn nhanh đến đây."

"Vì sao?"

Độc Cô Cửu Thương thở dài nói: "Nhìn thấy đám người kia có đông hơn nữa cũng chỉ là đi chịu chết mà thôi, nếu chạy nhanh thì còn có thể dẫn hắn rời xa chỗ này một chút..."

Mọi người: "..."

Người càng hiểu rõ Vương Vũ, càng hiểu được Vương Vũ mạnh mẽ đến mức nào, cho nên lực uy hiếp của Độc Cô Cửu Thương đối với Vương Vũ cũng vẫn còn rất lớn.

Chưa đến mười phút đồng hồ sau, Độc Cô Cửu Thương đã dẫn theo mấy Cung thủ đi tới quán bar của thành Thiên Long, vừa vào cửa, Độc Cô Cửu Thương đã nhìn thấy Vương Vũ ngồi ở đó đang uống rượu.

Người chơi của thành Thiên Long dường như rất sợ người của Thiên Hạ Mạt Thế, nhìn thấy Độc Cô Cửu Thương dẫn người vào quán bar, còn có bộ dạng hết nhìn đông lại ngó tây, giống như đang tìm người gây sự, mọi người vội vàng đặt chén rượu xuống, đi ra ngoài.

Vương Vũ chẳng hề ngạc nhiên chút nào trước chuyện này, trước đây khi còn ở thành Dư Huy, người chơi thành Dư Huy nhìn thấy người của Toàn Chân Giáo thì cũng có dáng vẻ như vậy...

Không hổ là đối thủ lâu năm, phong cách cũng gần giống nhau, mặc dù không đến mức lạm sát người vô tội, nhưng mà tỷ lệ gây chuyện cũng khá cao, mọi người sợ bị vạ lây.

"Ngưu huynh!" Nhìn thấy Vương Vũ, Độc Cô Cửu Thương lập tức làm ra bộ dạng như chào đón vô cùng nhiệt tình, nói: "Sao ngươi đến đây mà lại không nói trước một tiếng thế?"

Vương Vũ khó hiểu: "Không phải vừa nãy ta còn cướp châu báu của các ngươi đó sao? Tên trọc đầu thuộc hạ của ngươi không nói cho ngươi biết sao?"

"... Đệt!" Độc Cô Cửu Thương nghe thấy thế lệ rơi đầy mặt, tên này không biết tán gẫu quá đi mất.

"Ha ha!" Độc Cô Cửu Thương lúng túng cười ha ha, sau đó nói sang chuyện khác: "Ngươi không ở thành Dư Huy, đến thành Thiên Long có việc gì sao?"

"Hì!" Vương Vũ cười cười nói: "Người anh em, muốn làm thành chủ không?"

"!!!!????"

Nghe thấy lời nói của Vương Vũ, Độc Cô Cửu Thương đầu tiên là sửng sốt, sau đó không thể tin tưởng được hỏi: "Ngươi nói cái gì cơ?"

"Có muốn làm thành chủ không?" Vương Vũ cười híp mắt lặp lại một lần nữa.

Sau khi xác nhận lại Vương Vũ không nói nhầm, Độc Cô Cửu Thương hoàn toàn choáng váng ngay tại chỗ.

Lời mở đầu không tầm thường đến mức nào chứ... Nếu là kẻ khác dám nói như thế, Độc Cô Cửu Thương chắc chắn sẽ đâm một đao lên, tổ sư, tất cả mọi người đều đang bận rộn như vậy, ở đây trêu chọc ai chứ hả?

Nhưng mà đối với Vương Vũ, Độc Cô Cửu Thương lại không dám, không chỉ bởi vì thực lực của Vương Vũ có tính đe dọa, mà chính là Vương Vũ là người chơi duy nhất trong cả game trở thành thành chủ.

Người khác nói câu này có đến tám phần là đang chém gió, nhưng từ trong miệng Vương Vũ nói ra, lại đáng được cân nhắc một phen.

Một lúc lâu sau, Độc Cô Cửu Thương lau nước bọt chảy xuống bên mép, sau đó kinh ngạc hỏi: "Ngưu huynh, ngươi còn có loại hạng mục tốt như thế này sao?"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment