Trang 522# 1
Chương 1044: Không xong rồi, thành chủ ăn thịt người rồi!
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Gào!!!"
Long Ngạo Thiên bị Vương Vũ đạp một cước giận đến tím mặt, ông ta nổi giận gầm lên một tiếng, vươn phải bắt lấy Vương Vũ nhưng lại bị Độc Cô Cửu Thương và đám thủ hạ của hắn ta người nọ nối người kia một bên kêu gào "Bảo vệ thành chủ" một bên cản trở…
Vương Vũ thừa cơ cúi đầu xuống, di chuyển đến sau lưng Long Ngạo Thiên, tay trái của hắn níu lấy tóc Long Ngạo Thiên còn tay phải vung một quyền đập lên cổ ông ta.
Vương Vũ không chỉ có danh xưng Đồ Long Giả mà còn có huyết thống của Long tộc vậy nên sát thương hắn gây ra cho NPC Long tộc được tăng thêm, hơn nữa một quyền này lại đập trúng chỗ hiểm của Long Ngạo Thiên.
-81244
Giá trị sát thương to lớn nháy mắt nhảy lên.
"Gào!!!"
Long Ngạo Thiên lại lớn tiếng gào thét, ông ta vừa muốn quay người thì người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế lại chắn ngang…
"Ầm!" Vương Vũ thình lình đập một gậy, cách đám người đập trúng đầu Long Ngạo Thiên.
"Aaaaaa!!!” Long Ngạo Thiên lại lần nữa sụp đổ!!!
Độc Cô Cửu Thương ở bên cạnh gào thét “bảo hộ thành chủ” thiếu chút nữa không nhịn được cười… Hắn ta nhắn tin riêng khen Vương Vũ: “Ha ha, Ngưu huynh, thao tác này của ngươi thật đáng khinh!"
Độc Cô Cửu Thương vốn cho rằng mình dụ hổ ra khỏi rừng đã là người đủ cơ trí rồi lại không ngờ người vạm vỡ cường hãn như Vương Vũ cũng là một kẻ thành thạo chuyện hãm hại người khác như vậy, khó trách hắn có thể cấu kết cùng đám người cặn bã Toàn Chân Giáo kia làm việc xấu.
Vương Vũ khiêm tốn trả lời: "Đâu có đâu có, ta trùng hợp biết được quy tắc này mà thôi."
Đúng là như vậy, trò chơi này chính là một hoạt động đoàn thể xem ai có thể khéo léo khống chế các quy tắc. Vương Vũ là người đứng đầu một thành, hắn dĩ nhiên sẽ biết thành chủ có những hạn chế gì, lão già Long Ngạo Thiên này cho dù IQ có cao như thế nào thì cũng phải tuân theo quy tắc của thế giới. Có câu nói như thế nào ấy nhỉ? Ông nội ngươi thì vẫn cứ là ông nội ngươi… NPC có trâu bò như thế nào mà đứng ở trước mặt người chơi giỏi luồn lách tìm chỗ trống trong quy tắc thì cũng chỉ có thể đứng đó mà chịu bị đánh thôi.
Vương Vũ biết mình nếu đối đầu trực diện với Long Ngạo Thiên thì vẫn có chênh lệch rất lớn. Bởi vậy lúc này hắn hèn mọn chen lẫn trong đám người chơi “bảo vệ Long Ngạo Thiên”, dưới sự yểm trợ của người chơi vừa tấn công vừa di chuyển. Long Ngạo Thiên bị bó tay bó chân dĩ nhiên là không có cách nào đánh trả lại.
Vương Vũ lúc đá vào chỗ hiểm, lúc chọc vào mắt, lúc dùng dao đâm, hắn dùng bất cứ thủ đoạn nào miễn sao thuận tay đánh được. Chỉ đáng thương cho Long Ngạo Thiên bị Vương Vũ đánh cho kêu khóc loạn lên cũng không có biện pháp nào.
Dĩ nhiên, nếu người đứng đầu một thành cứ dễ dàng bị người ta gài bẫy giết chết như vậy thì chức thành chủ này cũng quá dễ làm rồi.
Thời điểm thanh máu giảm xuống một phần mười, Long Ngạo Thiên rốt cuộc mới phản ứng trước mọi chuyện, trực tiếp ra lệnh với đám người Độc Cô Cửu Thương: "Người chơi thủ vệ, các ngươi không cần lưu lại đại sảnh đường nữa!"
"Bà mịa nó, làm sao bây giờ, thằng cháu này không cho chúng ta chờ trong đại sảnh đường!" Nghe thấy mệnh lệnh của Long Ngạo Thiên, Độc Cô Cửu Thương lập tức choáng váng tại chỗ.
Hắn ta còn tưởng rằng có thể dùng cách này mài máu Long Ngạo Thiên cho đến khi ông ta ngỏm, ai biết được ông ta cũng không ngốc.
Đây đã là mệnh lệnh của Long Ngạo Thiên thì những người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế gánh vác trách nhiệm bảo vệ phủ thành chủ không thể không nghe theo. Nếu bọn họ không nghe theo chính là vi phạm mệnh lệnh của thành chủ, như vậy thành chủ có thể coi bọn họ là người kháng mệnh mà xử tội.
Cho nên nếu đám người Độc Cô Cửu Thương phục tùng mệnh lệnh đi ra ngoài, dựa vào quy tắc của hệ thống thì Long Ngạo Thiên cũng không có lý do gì buộc tội họ là những kẻ đồng lõa, nhưng nếu như đoàn người không đi ra, tất cả mọi người đều sẽ phải chịu chém theo Vương Vũ.
NPC có cấp bậc giống như Long Ngạo Thiên này, chém một người chơi chưa đến cấp 50 chẳng phải đơn giản giống như cầm miếng thịt rồi thái hay sao?
Vương Vũ đứng nhìn đám người đằng sau, gửi tin nhắn riêng nói: "Các ngươi đều lui ra ngoài hết đi!"
Nói rồi, Vương Vũ giơ ngón giữa với Long Ngạo Thiên, chen lẫn trong những người chơi khác lui ra khỏi đại sảnh.
"???"
Long Ngạo Thiên nhìn thấy Vương Vũ cũng theo đám người chơi lui ra ngoài, ông ta đầu tiên sững sờ sau đó nhấc thương tung người xông ra đại sảnh muốn tấn công Vương Vũ, nhưng Vương Vũ đã cúi đầu xuống, lần nữa xen lẫn trong đám người chơi trong nhà khiến cho Long Ngạo Thiên mất đi mục tiêu.
Long Ngạo Thiên tức giận kêu lên: "Các ngươi đều ra ngoài, không cần lưu lại ở phủ thành chủ!"
Vương Vũ mỉm cười, hắn làm giống y như vừa rồi, chen lẫn trong đám người chơi lui ra khỏi phủ thành chủ.
Đồng thời Vương Vũ cũng nhắn tin cho Độc Cô Cửu Thương: "Bắt đầu đi!"
"Đã biết!" Độc Cô Cửu Thương lên tiếng, thành thạo nhắn tin trong kênh trò chuyện.
Những người chơi trong Thiên Hạ Mạt Thế lập tức từ những đường đi hẻo lánh chui ra, trực tiếp chặn lại cổng phủ thành chủ một cách cực kỳ chặt chẽ.
Long Ngạo Thiên vừa mới đuổi theo tới nơi cũng bị đám Chiến sĩ khiên thuẫn vây trong góc tường.
Ra khỏi phủ thành chủ, tất cả mọi thứ đều không giống như lúc trước.
Phủ thành chủ chính là lãnh địa tư nhân của Long Ngạo Thiên, ở đó thành chủ có quyền lực lớn nhất, ông ta có thể không cho người chơi tiến vào lãnh địa tư nhân của mình, nhưng cũng không thể vô duyên vô cớ trục xuất người chơi ra khỏi thành.
Khách hàng chính là Thượng Đế đó, mọi người bỏ ra nhiều tiền cho trò chơi này như vậy, bị NPC hãm hại thì không nói làm gì nhưng nếu bị NPc vô duyên vô cớ đuổi ra khỏi thành, công ty game có muốn lăn lộn trong ngành cũng khó.
Lúc này Long Ngạo Thiên đã bị người chơi vây quanh bên ngoài phủ thành chủ, không thể phát huy quyền lực của mình một chút nào. Vương Vũ nấp ở bên ngoài, hắn cầm theo một cây gậy, vây quanh khu vực vòng tròn trước nhảy sau tránh, trái quất phải đánh NPC. Mỗi một gậy hắn quất ra đều có thể lấy đi mấy ngàn điểm máu của Long Ngạo Thiên.
Long Ngạo Thiên cũng có bản lĩnh di chuyển, thế nhưng người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế quá đông, ông ta nhảy ra khỏi một vòng vây lại trực tiếp rơi vào một vòng vây khác.
Thân thủ của Vương Vũ vô cùng linh hoạt, hắn vừa không làm bị thương người khác, lại một góc áo cũng không bị sờ đến dù cho Long Ngạo Thiện có giãy dụa như thế nào.
"Gào!!! Đám nhân loại đáng ghét này, ta không tha cho các ngươi!"
Tục ngữ nói đúng, tượng đất còn có ba phần tính năng của đất, huống chi là Long tộc có gen táo bạo đứng đầu một thành? Long Ngạo Thiên bị Vương Vũ dùng thủ đoạn vô sỉ như vậy treo đánh, cơn tức giận của ông ta lúc này đã lấn át lý trí, ông ta gào thét một tiếng rồi sau đó lập tức bừng nổ.
Long Ngạo Thiên khi nổi giận thân hình trực tiếp tăng vọt lên cao đến hơn ba mét, trên cánh tay lộ ra những lân phiến nhỏ bé chứa ánh sáng lấp lánh, trên trán ông ta còn có cặp sừng rồng rất dài, răng nanh bén nhọn lộ ra bên ngoài, khuôn mặt trông rất khủng khiếp.
"Không xong rồi, nhanh lui lại!"
Vương Vũ thấy thế, hô to một tiếng với đám người chơi sau đó mở ra khinh công liên tục nhảy đến vị trí cách đó hơn mười mét.
"Các ngươi chết hết cho ta!"
Cùng lúc đó, trường thương trong tay Long Ngạo Thiên vung lên, quét ngang tới.
Người chơi nhiều như vậy, kẻ có thân thủ như Vương Vũ có thể có mấy người chứ? Một thương của Long Ngạo Thiên quét tới, người chơi phía trước tránh không kịp, bị quét dính một mảnh lớn.
Chuyện này vẫn còn chưa xong, Long Ngạo Thiên nhìn thấy kẻ đáng ghét Vương Vũ chưa có chết thế là ông ta mở rộng miệng, phun ra một ngụm lửa bắn thẳng về phía Vương Vũ.
Tất cả những người chơi ngăn ở trước người Vương Vũ, ngoại trừ những Thánh kỵ sĩ da dày thịt béo thì những người còn lại đều bị ngọn lửa của Long Ngạo Thiên đốt thành một mảnh ánh sáng trắng.
Những nghề nghiệp Tanker may mắn không có bị giết chết trong một giây kia bởi vì không có Mục sư tăng máu kịp, vài giây sau bọn họ cũng bị long tức thiêu chá, y hiệu quả đúng thực là bị đốt sống chết tươi.
"Hít…"
Thấy cảnh này, những người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế may mắn còn sống cùng nhau hít sâu một hơi, lông tơ trên lưng họ toàn bộ đều dựng đứng hết cả lên.
"Gào!!!”
Long Ngạo Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, diễu võ giương oai kêu lên: "Là tên ngu xuẩn nào dám cả gan chọc giận một con rồng?"
Mà đúng lúc này, Độc Cô Cửu Thương lại nhận được tin nhắn của Vương Vũ, hắn ta sửng sốt mất ba giây, sau đó trên bầu trời thành Thiên Long vang lên một tiếng loa toàn thành.
Độc Cô Cửu Thương: "Không xong rồi, thành chủ ăn thịt người rồi!"