Trang 523# 1
Chương 1046: Ếch xanh và ruồi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đối mặt với dạng BOSS như Long Ngạo Thiên, người chơi Thiên Hạ Mạt Thế không hề thiếu phương pháp gây sát thương, thứ họ khuyết thiếu chính là điều kiện và hoàn cảnh để gât sát thương có hiệu quả.
Dù sao Long Ngạo Thiên cũng là BOSS Sử Thi cấp 80, căn bản là người chơi ở giai đoạn hiện tại chưa đủ tư cách làm nhiệm vụ thức tỉnh không có khả năng đối phó được. Tanker trụ không nổi, hết thảy đều là phí công, điều duy nhất mọi người có thể làm đó là cho người nấp vào bên trong ngõ hẻm sau đó để người chơi mặt sau có cơ hội tấn công.
Loại chiến thuật thêm dầu vào đèn này được người ta gọi là "Anh em Hồ Lô cứu ông lão", đây vốn là lối đánh mà người chơi kiêng kỵ nhất, nhưng hiện giờ mọi người muốn lấy mạng người lấp vào bên trong cũng không được, buộc phải dùng đến lối đánh này chứng tỏ người của Thiên Hạ Mạt Thế phải rất tuyệt vọng rồi.
Dựa theo lẽ thông thường, chỉ có lúc người ta rơi vào cảnh tuyệt vọng nhất thì mới có cảnh anh hùng xuất hiện cứu vớt thế giới.
Chỉ bằng một điểm này, Vương Vũ nhà chúng ta chưa bao giờ khiến người ta thất vọng.
Khổng Tử nói thế này: Những người ít lời là những người nguy hiểm. Vương Vũ im hơi lặng tiếng mà đến quả thực là khiến người ta không kịp trở tay.
Trong nháy mắt chiêu Song Long Phá Cực của Long Ngạo Thiên được ngưng tụ hoàn tất, vào thời điểm nó sắp phát nổ thì mọi người chỉ thấy một tia sáng lóe lên, thân hình khôi ngô của Vương Vũ đã đột ngột xuất hiện ở phía sau Long Ngạo Thiên.
Cùng lúc đó, hay tay Vương Vũ tạo thành hình mũi khoan, hắn đột nhiên giơ tay lên, vừa vặn đâm vào dưới nách Long Ngạo Thiên.
Mọi người đều biết, nách không chỉ là một trong những địa phương mềm nhất của cơ thể mà còn là một chỗ rất dễ gây nhột. Long Ngạo Thiên bị Vương Vũ đâm một cái, thân thể phản xạ có điều kiện co rụt lại, hai tay kẹp chặt lấy nách, Song Long Phá Cực đã được ngưng tụ hoàn chỉnh trong tay cũng bị Long Ngạo Thiên đánh xuống dưới chân.
Chỉ chờ đến đó, Vương Vũ tung người nhảy lên cao, hắn vung tay lên, một thanh trường kiếm nhảy vào trong tay, mạnh mẽ cắm vào phần gáy của Long Ngạo Thiên.
-145785
Một kiếm này của Vương Vũ vậy mà đánh ra sát thương bạo kích.
"Gào!!!"
Long Ngạo Thiên bị đau, ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, trường thương trong tay xoay chuyển quét về phía sau.
Có câu nói là cây thương đánh thẳng một đường, con BOSS Long Ngạo Thiên này mặc dù dùng thương làm vũ khí nhưng lại sử dụng nó như cây gậy, ông ta đều cậy vào sức mạnh tràn trề của mình mà quét ngang thương hoặc là nện xuống.
Loại trình độ này trong mắt người làm việc lớn như Vương Vũ mà nói chỉ là tiêu chuẩn nghiệp dư mà thôi. Vương Vũ dù sao cũng là một Đại tông sư, dĩ nhiên sẽ không bị quyền cước loạn xạ của loại “học sinh tiểu học” này đánh chết.
Vương Vũ nhìn thấy bả vai của Long Ngạo Thiên động đậy, hắn liền biết ngay cái thằng này định quét thương về phía sau, bởi vậy nên trước khi trường thương quét tới, Vương Vũ đã từ bên cạnh di chuyển ra trước mặt Long Ngạo Thiên.
Lúc này cánh tay của Long Ngạo Thiên vẫn còn vung ra phía sau lưng, phía trước có thể nói là có sơ hở rất lớn, Vương Vũ nhịn không được cầm kiếm cắm vào cổ họng của Long Ngạo Thiên.
-221456
Một giá trị bạo kích lại nhảy lên, thanh máu của Long Ngạo Thiên lại giảm mạnh một đoạn nữa.
"Đờ mờ, đờ mờ! Loại người hung ác này rốt cuộc từ đâu tới?"
Hiện tại Vương Vũ đang dịch dung, người chơi Thiên Hạ Mạt Thế ở đây nhận biết Vương Vũ cũng chỉ có Độc Cô Cửu Thương và mấy thủ hạ nòng cốt của hắn ta mà thôi. Vì giữ bí mật kế hoạch phục kích Long Ngạo Thiên lần này, Độc Cô Cửu Thương cũng không có tiết lộ chuyện Vương Vũ che giấu thân phận.
Cho nên lúc này người chơi của Thiên Hạ Mạt Thế nhìn thấy một cao thủ không biết từ nơi nào nhảy ra lập tức đều há to miệng, vươn cổ lên và khuôn mặt đều đờ đẫn cả ra.
Mọi người đều không phải là những kẻ yếu, muốn biết quái có mạnh hay không thì không thể nhìn từ vẻ bề ngoài mà phán đoán được, nếu như bọn họ không biết rõ thực lực của Long Ngạo Thiên thì khi nhìn thấy biểu hiện như vậy của Vương Vũ khẳng định mọi người sẽ cho rằng Long Ngạo Thiên chính là một ông ta bỏ đi.
Nhưng Thiên Hạ Mạt Thế lại chính là công hội duy nhất đối đầu trực diện với Long Ngạo Thiên hung ác, mấy ngàn người chơi mới chỉ qua thời gian mấy phút cơ hồ đều bị Long Ngạo Thiên giết chết đến không còn một mống. Nhân vật trâu bò này nếu muốn giết chết hàng loạt người trong thành thì tuyệt đối không có ai ngăn cản được.
Nhưng mà lúc này đột nhiên có người xông ra đánh nhau cùng Long Ngạo Thiên, hơn nữa còn không ngừng nện cho ông ta từng cú mạnh mẽ như vậy, loại chiêu thức này không cần nghĩ cũng biết có hiệu quả thị giác rất tốt, khiến cho mọi người không biết phải dùng ngôn ngữ gì để diễn tả tâm trạng của mình lúc này.
Long tộc là một chủng tộc kiêu ngạo, tuy nói Long Ngạo Thiên không phải là Long tộc thuần chủng nhưng dù sao ông ta cũng có gen Long tộc trong người. Long Ngạo Thiên liên tục bị một con sâu cái kiến đánh trúng, rốt cuộc lửa giận của ông ta cũng bị khơi dậy. ông ta mở rộng miệng ra muốn sử rộng Long Khiếu đánh choáng mọi người một lần nữa.
Thời điểm những người của Thiên Hạ Mạt Thế tấn công Long Ngạo Thiên, Vương Vũ đang trốn ở cách đó không xa. Hắn dĩ nhiên biết Long Ngạo Thiên rất lợi hại.
Con BOSS này mà há miệng một cái, không sử dụng Long Khiếu thì chính là Long Tức, cả hai chiêu này chiêu nào cũng là phương thức muốn lấy mạng người.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Vương Vũ thả người bước về phía trước một bước, cầm kiếm chém vào ngực Long Ngạo Thiên, hai tay đồng thời bất thình lình nâng lên một chút.
"Ưmmmm!"
Long Ngạo Thiên vốn là muốn rống giận rung trời nhưng tiếng kêu lập tức bị Vương Vũ ngăn trở lại trong mồm, ông ta chỉ có thể phát ra giọng mũi nặng nề. Cùng lúc đó trên đầu Long Ngạo Thiên cũng xuất hiện một ký hiệu xoay vòng như nhang muỗi. ông ta đã bị đánh choáng…
"Ha ha!"
Vương Vũ bỗng dưng vui mừng, hắn không nghĩ tới còn có thu hoạch ngoài ý muốn.
Thừa dịp người ta bệnh tật mà giết chết đó chính là chân lý không đổi. Vương Vũ sau khi nhìn thấy Long Ngạo Thiên bị choáng, hắn liền di chuyển ra phía sau lưng Long Ngạo Thiên, hai tiếng “phốc” vang lên, lại thêm hai dao nữa được đâm xuống.
Hai hàng giá trị sát thương nhảy lên, thanh máu của Long Ngạo Thiên rõ ràng lại giảm xuống một chút.
Nhưng dù sao Long Ngạo Thiên vẫn là BOSS, hơn nữa còn là BOSS nửa hình thú, bởi vậy sức chống cự với kỹ năng khống chế vẫn rất cao, cho dù là kỹ năng chính mình phóng ra thì ông ta cũng rất nhanh phản ứng lại.
Sau khi trạng thái choáng bị giải trừ, Long Ngạo Thiên rống lên, quơ Long thương lần nữa tấn công về phía Vương Vũ.
Vương Vũ biết hắn không thể liều mạng với sức lực của Long Ngạo Thiên được, cho nên khi nhìn thấy Long Ngạo Thiên xoay người, Vương Vũ không chút hoang mang nhẹ nhàng nhảy về sau một bước.
"Uỳnh!!!"
Mặt đất cứng rắn trong nháy mắt bị Long Ngạo Thiên đập thành một hố to, đường phố rộng rãi sạch sẽ chính giữa cũng bị nện thành những vết rạn nứt.
"Hít…" Thấy cảnh này, tất cả mọi người nhịn không được hít sâu một hơi.
Không hổ là BOSS nửa người nửa rồng! Còn có tình cảnh nào khiến lòng người kinh sợ hơn hiện tại hay không?
Đương nhiên là có!
Rất nhanh kết luận này đã được chứng thực trong tay Vương Vũ.
Vương Vũ là một người học võ, hắn so với bất kỳ ai đều hiểu rõ đạo lý dốc hết toàn lực.
Lúc đầu Vương Vũ vốn là muốn dựa vào thân thủ nhanh nhẹn của mình từng chút từng chút một mài chết BOSS, nhưng sau khi nhìn đến sức lực mạnh mẽ của Long Ngạo Thiên, Vương Vũ lập tức quên sạch sành sanh ý nghĩ ban nãy.
Long Ngạo Thiên tuy là BOSS loại hình sức mạnh, nhưng bởi vì ông ta có huyết thống loài người nên tốc độ cũng không quá chậm, hơn nữa còn có phương pháp tấn công từ xa và kỹ năng khống chế. ông ta này là một BOSS cấp Sử Thi, sự trưởng thành không thể đo đếm được, để đối phó với loại BOSS này, tỷ lệ sai số cực thấp nên tuyệt đối không thể giữ chút tâm lý may mắn được.
Trên thế giới này tuyệt đối không có võ công nào hoàn mỹ cả, cho dù là Vương Vũ khi đối mặt với dạng BOSS này cũng không dám chắc chắn không có mắc phải sai lầm.
Dù sao thân pháp càng nhanh, động tác lại càng lớn, mà động tác ra chiêu càng lớn thì sơ hở càng lớn… Muốn đối phó với loại BOSS đáng sợ như Long Ngạo Thiên mà lại để lộ sơ hở ra không phải là muốn tìm đường chết sao?
Hiện tại Vương Vũ và Long Ngạo Thiên giống như ếch xanh bắt con ruồi, ai càng hành động loạn thì người đó sẽ lộ ra sơ hở mất đi tiên cơ, người đó chính là con ruồi bay vo ve.
Cho nên dùng thân pháp tránh trái tránh phải chẳng bằng lấy tính chế động, dùng khỏe ứng mệt, chờ đợi thấy rõ quỹ tích ra tay của đối thủ sau đó lại gặp chiêu phá chiêu.
Nghĩ đến đây, Vương Vũ mỉm cười, hai tay mở ra, đổi vũ khí trong tay thành trường côn, sau đó giống như một gốc cây không nhúc nhích đứng đối diện với Long Ngạo Thiên, đồng thời hắn cũng cầm đầu côn vẩy một cái, làm một động tác khiêu khích với Long Ngạo Thiên.