Trang 526# 2
Chương 1053: Tùy tùng Darius
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Nếu là tọa kỵ chuyên dụng của nghề nghiệp khác, Toàn Chân Giáo còn có thể tìm ra một người, nhưng Kỵ sĩ thì… ngoại trừ Mục Tử Tiên ra, Toàn Chân Giáo không còn ai là Kỵ sĩ nữa.
Mục Tử Tiên lại là người thuộc giới “tay tàn” điển hình, không đi theo con đường chiến đấu, cho cô hoàn toàn là việc làm lãng phí.
Vương Vũ biết Mục Tử Tiên là một người phụ nữ luôn muốn chăm lo cho gia đình, quả trứng rồng này lại có giá trị cao như vậy, đừng nói Mục Tử Tiên không phải là Long kỵ sĩ, cho dù có phải đi chăng nữa, Vương Vũ đưa trứng rồng cho Mục Tử Tiên, Mục Tử Tiên cũng sẽ bảo hắn bán đi.
“Chuyện này… hơi khó xử lý…” Vương Vũ ôm quả trứng rồng bắt đầu bối rối suy nghĩ.
Thứ hiếm có thế này bán cho người khác thì chỉ sợ bị bán rẻ, dù sao thứ này là bảo bối có giá trên trời, trả thấp thì Vương Vũ cũng không vui.
Nhưng nếu không bán, hắn lại không thể dùng, chỉ có thể nhìn mà không thể dùng, đây mới là chuyện đắng lòng nhất.
“Xem ra phải đi tới hội đấu giá trực tiếp một lần rồi!” Vương Vũ lẩm bẩm một câu, nhét quả trứng rồng vào trong túi, sau đó hắn lấy lệnh bài Darius đưa cho ra, ấn vào sử dụng.
Hành động của Darius vẫn thô bạo như cũ, lão xé mở không gian, lôi thẳng Vương Vũ vào trong.
Lại quay trở về cung điện Long Hoàng lần thứ hai, Darius hưng phấn cười toe toét nói: “Hơ, thằng nhóc này, ngươi khá lắm, suýt nữa thì hủy cả thành Thiên Long rồi!”
“Cũng tạm cũng tạm thôi!”
Vương Vũ thở dài một hơi nói: “Chỉ đáng tiếc cho Long Ngạo Thiên.”
“Long Ngạo Thiên, có gì mà đáng tiếc?” Darius cười hềnh hệch nói: “Nếu gã ta không chết, e rằng Long tộc chúng ta sẽ bị nhốt ở chỗ này cả đời rồi.”
“?”
Nghe thấy Darius nói vậy, Vương Vũ sững người ra rồi hỏi: “Ý của ông là gì?”
“Ha ha!” Darius cười ha ha nói: “Đừng để ý những thứ tiểu tiết ấy, nào, đây là phần thưởng của ngươi.”
Cùng lúc đó, Vương Vũ nhận được thông báo của hệ thống.
[Bạn đã hoàn thành ải thứ ba “Đồ Long Thiên Tướng” của nhiệm vụ thức tỉnh “Thí Luyện Của Dũng Sĩ”, độ hoàn thành S, bạn nhận được XXXX điểm kinh nghiệm, danh vọng…]
Ải cuối cùng của nhiệm vụ thức tỉnh khó như thế, vậy mà Darius lại cực kỳ bủn xỉn, lần này Vương Vũ vừa phải tìm viện binh vừa phải vứt bỏ lương tâm ra tay hại Long Ngạo Thiên, mẹ nó, cuối cùng lại chỉ nhận được một ít kinh nghiệm với danh vọng, đến một món trang bị cũng không nhận được.
Sau khi lướt qua một chuỗi tin tức phần thưởng, Vương Vũ nhìn thấy thông báo cuối cùng.
[Nhiệm vụ thức tỉnh của bạn đã hoàn thành, đánh giá nhiệm vụ S, mời bạn tới chỗ đạo sư nghề nghiệp để nhận phần thường thức tỉnh.]
Nhìn thấy thông báo này, tâm trạng của Vương Vũ mới được an ủi đôi chút, nếu không có chút phần thưởng này, Vương Vũ cũng cảm thấy không đáng cho Long Ngạo Thiên.
“Sư điệt à, ngươi không cảm thấy phần thưởng này hơi ít ư?”
Ngay lúc Vương Vũ đang chửi thầm Darius bủn xỉn keo kiệt, bỗng nhiên Darius lại cười toét miệng sáp tới gần Vương Vũ nói như vậy.
Thì ra lão khốn này cũng biết lão bủn xỉn à.
“Ừm!” Vương Vũ nghiêm túc gật gật đầu, trăm câu ngàn từ đều hội tụ trong một chữ.
“He he, ít là đúng rồi! Ta còn chưa đưa cho ngươi phần thưởng cuối cùng mà!” Darius cười ha ha nói.
“Hả?” Nghe thấy Darius nói như vậy, Vương Vũ buồn bực hỏi: “Còn phần thưởng gì nữa chứ?”
Darius chỉ chỉ vào người lão: “Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt!”
“Ông á?” Nhìn thấy hướng tay chỉ của Darius, đầu Vương Vũ vang lên một tiếng “ầm!”.
Mẹ nó, rốt cuộc cái lão Long đê tiện này định làm gì, làm cái nhiệm vụ còn thưởng mình đi luôn?
“Không sai!” Darius cười âm hiểm nói: “Năm đó Võ Thần cũng lớn bằng ngươi bây giờ đã đưa ta ra khỏi chỗ này, nếu ngươi đã là truyền nhân của hắn, hạt giống Võ Thần trong cơ thể ngươi đã thức tỉnh rồi, đương nhiên ta cũng phải đi theo ngươi ra ngoài du lịch một phen chứ.”
“Nhưng… nhưng không ảnh hưởng tới sự cân bằng của trò chơi ư?” Vương Vũ nghĩ ngợi rồi nói.
Vương Vũ lại không ngốc, đương nhiên hắn biết một trò chơi hay thì bắt buộc phải có một hệ thống cân bằng, Darius có thực lực như thế nào chứ? Mẹ nó, một khi lão này ra ngoài thì chẳng phải muốn diệt thứ nào thì diệt ư? Nếu hắn mang lão này ra ngoài, e rằng người đầu tiên bị hệ thống cho bay màu chắc chắn là hắn.
Bị NPC gài bẫy bao nhiêu lần như vậy, Vương Vũ hiểu rõ đạo lý càng mê hoặc thì càng có cạm bẫy, cái chuyện Long tộc rớt từ trên bầu trời xuống này, tốt nhất là phải hỏi cho rõ, nếu không chưa biết chừng lại giấu bẫy gì bên trong cũng nên.
Darius cười nói: “Ha ha, cái này thì ngươi không biết rồi! Để tránh việc số liệu bị tràn ra ngoài, một khi ta đi ra thì thực lực của ta sẽ bị giảm xuống còn cấp 200!”
“Cấp 200 vẫn ảnh hưởng tới sự cân bằng chứ…” Vương Vũ nói.
Cao thủ như Darius, đừng nói là cấp 200, cho dù là cấp 100 thì có lẽ cũng có thể đánh bại mọi kẻ địch trên thiên hạ, mặc dù người ta bị phong ấn thực lực nhưng kinh nghiệm chiến đấu và cảnh giới thì vẫn còn.
“Ngươi nghe ta nói hết đã!” Darius gấp gáp đến tái cả mặt nói: “Giờ nếu ta muốn theo ngươi ra ngoài thì chỉ có thể chọn hai phương pháp, phương pháp thứ nhất chính là biến thành trứng sủng vật để ngươi mang ra ngoài, phương pháp này…”
“Lại là trứng sủng vật?” Vương Vũ nghe thế bèn tái mặt, hắn xua tay ngắt đứt lời Darius nói.
Một quả trứng Hắc Long đã bỏng tay lắm rồi, lại còn thêm một quả trứng Long Hoàng Thần Thánh nữa, đủ lắm rồi đấy biết không? Nếu Võ sư có thể dùng thì còn đỡ, hắn sẽ coi như là nuôi một đứa con trai trong trò chơi, nhưng đằng này nó lại là tọa kỵ chuyên dụng của Long kỵ sĩ, hắn dứt khoát không cần thứ này.
Sau đó Vương Vũ lại hỏi tiếp: “Thế còn phương pháp thứ hai thì sao?”
“Phương pháp thứ hai thì đơn giản hơn.” Darius nói: “Ta ký hiệp ước trở thành tùy tùng của ngươi, ngươi cũng có thể danh chính ngôn thuận mang ta ra ngoài.”
“Chuyện này…” Nghe thấy Darius nói ra cách thứ hai, Vương Vũ sờ sờ cằm theo bản năng.
Cấp bậc của tùy tùng không thể vượt quá cấp bậc của chủ nhân, cho dù Darius có trâu bò tới cỡ nào đi chăng, cấp 50 cũng không thể phá hoại sự cân bằng của trò chơi được.
Hơn nữa có một nhân vật đẳng cấp như Darius làm tùy tùng cũng là một chuyện rất tuyệt vời.
Nghĩ đến đây, Vương Vũ gật gật đầu nói: “Như thế cũng được!”
Darius nghe vậy bèn vui vẻ nói: “Thế thì tốt, sư điệt ngoan, mau ký hiệp ước với ta đi nào, năm đó ta du lịch bên ngoài có giấu rất nhiều bảo bối, ta đã gấp gáp không chờ được đến lúc nhìn thấy chúng rồi, hai chúng ta có quan hệ thân thiết như thế thì ngươi có thể chọn thỏa thích.”
“Ta không phải thèm muốn bảo bối rách của ông nên mới dẫn ông ra ngoài đâu đấy.” Vương Vũ bĩu môi, mở ra giao diện ký hiệp ước tùy tùng ra.
Hiệp ước tùy tùng có ba loại.
Loại thứ nhất là hiệp ước chủ tớ, có nghĩa là tùy tùng phải phục tùng chủ nhân vô điều kiện, loại hiệp ước này khá đắt, lại có chút vô nhân đạo, ví dụ như loại tùy tùng xinh đẹp như Kỵ sĩ Esther nếu mà lọt vào tay Vương Vũ còn đỡ, chứ lọt vào tay đám súc sinh Toàn Chân Giáo thì… hơ hơ.
Loại thứ hai là hiệp ước hữu nghị, loại hiệp ước này khá công bằng, chính là để tùy tùng và người chơi đối xử công bằng với nhau như những người bạn, có điều trong một phạm vi nhất định, người chơi có quyền khống chế tùy tùng làm một số việc.
Loại thứ ba là hiệp ước có hạn, cũng giống lính đánh thuê, chỉ cầm tiền rồi làm việc.
Vương Vũ vốn là một người xử sự công bằng, hơn nữa dẫu sao Darius cũng là Long Hoàng Thần Thánh, về mặt bối phận thì Vương Vũ còn là vãn bối, tất nhiên trong tình huống này hắn không thể chọn loại thứ nhất rồi.
Thế là Vương Vũ không nói hai lời lập tức kéo hiệp ước hữu nghị ra.
Nhìn thấy bản hiệp ước trong tay Vương Vũ, một chút vui vẻ không dễ phát hiện ra lướt qua gương mặt Darius.
Nhưng Vương Vũ lại không hề chú ý tới nét mặt của Darius, chỉ tiện tay ký vào biến lão trở thành tùy tùng của hắn.
[Hệ thống thông báo: Bạn đã nhận được tùy tùng Thần cấp “Long Hoàng Thần Thánh – Darius”].