Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1056 - Chương 1058: Kỳ Nghỉ Dài Bảy Ngày

Trang 529# 1

 

 

 

Chương 1058: Kỳ nghỉ dài bảy ngày
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Người ta có câu minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng.

Nếu như đối thủ đứng đối diện bạn cho bạn một đao, vậy thì ít nhất bạn còn có mục tiêu để đánh trả, nhưng đối thủ nấp ở chỗ tối tính kế bạn, ngay cả cái bóng của mục tiêu bạn cũng không chạm được đến, chuyện này buồn nôn đến mức nào chứ.

Đặc biệt là trong tình huống như hiện tại, Vương Vũ hoàn toàn không biết đối thủ là ai, mục đích là gì, Mục Tử Tiên vốn là một cô gái cẩn thận từng li từng tí một, cô thấy Vương Vũ bị loại người này nhớ thương, khó tránh khỏi có chút lo lắng cho Vương Vũ.

Thế mà Vương Vũ lại chỉ cười ha hả nói: "Chuyện vớ vẩn ấy mà, chửi thì chửi thôi, dù sao cũng không phải đổ oan cho anh, coi như bọn chúng cổ vũ anh là được."

Mục Tử Tiên: "..."

Không thể không nói, câu tục ngữ gần mực thì đen gần đèn thì rạng thì vẫn rất có lý, Vương Vũ cũng không phải là loại thánh nhân không nhuốm bụi trần, quen biết với đám người Toàn Chân Giáo lâu rồi, ít nhiều hắn cũng chịu một vài ảnh hưởng.

Ví dụ như hành động coi tiếng mắng chửi của người khác là lời khen ngợi này, cực kỳ giống đám người Toàn Chân Giáo kia.

Đối với sự thay đổi trong tính cách của Vương Vũ, Mục Tử Tiên không hề thấy khó chịu chút nào, ngược lại cô còn cảm thấy Vương Vũ của bây giờ còn đáng yêu hơn nhiều so với tính cách như hũ nút trước kia.

Xem ra con gái đều thích trai hư, câu này cũng rất chi là có lý.

Những bạn học nam bị con gái coi là “anh trai mưa” nhất định phải chú ý điều này, ở đây thầy Ngưu khoanh tròn lại cho các bạn xem.

Còn về phần tại sao Mục Tử Tiên cũng thích Vương Vũ trước kia, rất đơn giản, cùng một là cái hũ nút, nhưng người có dáng dấp đẹp trai, lại có khí chất, võ công cái thế thì được gọi là ngốc nghếch đáng yêu, còn những thằng nào trông xấu xấu thì bị mặc định là ngu xuẩn đầu óc có vấn đề.

Đã câu chữ xong, chúng ta lại quay trở về chủ đề chính.

Cặp vợ chồng trẻ Vương Vũ và Mục Tử Tiên đang dính lấy nhau, đúng lúc này, sảnh lớn đột nhiên vang lên tiếng chuông cửa.

"Đến đây đến đây!"

Không đợi Mục Tử Tiên kịp đứng dậy đi mở cửa, chỉ nghe thấy mấy cô nàng sát vách đã mở cửa phòng ngủ ra, ngay sau đó là một loạt tiếng chạy “bình bịch” vang lên, cửa phòng bị mở ra, chỉ nghe thấy bên ngoài vang lên giọng nói của Mã Lỵ: “Ai da, chị Na Na, sao chị tới nhanh vậy?”

“Hả? Cô ấy tới làm gì?”

Nghe thấy người đến là Dương Na, Vương Vũ hơi ngẩn ra, hắn vừa định đi ra xem có chuyện gì, lại nghe thấy Dương Na nói: “Em mặc thế này cũng dám ra mở cửa à? Lỡ như là người đến gửi chuyển phát nhanh thì thế nào?

“...” Vương Vũ không còn gì để nói, hắn lại ngồi xuống, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu cho Mục Tử Tiên ra ngoài một chuyến xem có chuyện gì.

Má nó, cái cô tiểu Mã kia có thói quen mặc nội y chạy loạn khắp nơi, đúng là không ra thể thống gì cả.

Còn Mục Tử Tiên lại hơi bối rối nói: “Tốc độ của tiểu Na quá nhanh, em mải lướt diễn đàn quá nên còn chưa kịp thu xếp đồ đạc này.”

“???”

Vương Vũ nghe thế lại ngẩn tò te ra nói: "Các em định đi đâu vậy?”

Mục Tử Tiên vừa đứng dậy kéo tủ đựng ra ngoài thu xếp quần áo vừa nói: “Là chúng ta mới đúng!”

“Chúng ta á? Đi đâu cơ?”

“Không phải hệ thống cần cập nhật một tuần sao, bọn em đã lên kế hoạch rồi, cả đám sẽ ra ngoài chơi mấy ngày.” Mục Tử Tiên vừa nói vừa lấy ra một bộ quần áo mới tinh ném cho Vương Vũ: “Anh thay bộ này vào đi, mau mau rửa mặt nào.”

Vương Vũ nhận lấy bộ quần áo, hắn nói với vẻ không tình nguyện gì cả: “Đã lên kế hoạch? Sao anh không biết nhỉ?”

“Anh có cần phải biết không?” Mục Tử Tiên xoay mặt lại hỏi Vương Vũ.

“Không… không cần, anh chỉ hỏi chút thôi ấy mà.” Vương Vũ cuống quít lắc đầu, hắn nhanh chóng cầm quần áo mặc vào người, sau đó nghĩ nghĩ lại nói: "Đám người Vô Kỵ có đi cùng không?"

Cũng không phải là Vương Vũ muốn đi tụ tập với đám người đó, nhưng nếu chỉ có hai vợ chồng Vương Vũ và Mục Tử Tiên ra ngoài thì đó là chuyện đương nhiên rồi.

Nhưng hiển nhiên là Mục Tử Tiên muốn mang theo cả mấy cô nàng Lý Tuyết và Dương Na...

Đàn ông đàn ang như hắn lại đi ra ngoài chơi với mấy cô nàng, chuyện thế này khá là lúng túng, loại người này một là gay, hai là kẻ bại hoại giả làm gay để lừa đảo người khác, Vương Vũ là quân tử đường đường chính chính, hắn khinh thường nhất là loại người này.

Cho nên lúc này hắn nhất định phải kéo thêm mấy cạ mới được, ít nhất thì nhìn hắn cũng giống người bình thường hơn.

“Không, em mang mấy cô gái xinh tươi ra ngoài chơi thì dẫn theo bọn họ làm gì?” Mục Tử Tiên trả lời với vẻ đương nhiên.

“Anh không phải là cô gái xinh tươi mà… Em mà bắt anh đi một mình với bọn em, anh không đi đâu.” Vương Vũ khóc không ra nước mắt.

“Được rồi được rồi.”

Mục Tử Tiên rất là khéo hiểu lòng người, cô nhìn thấy phản ứng của Vương Vũ là biết ngay ông xã mình đang nghĩ cái gì, thế là cô huơ tay nói: “Vậy thì anh thông báo cho bọn họ đi, nói cho bọn họ biết ngày mai tập hợp tại thành phố Giang Bắc.”

“Thành phố Giang Bắc?”

Nghe thấy bốn chữ thành phố Giang Bắc này, đầu Vương Vũ “oong!” một tiếng, hắn lập tức hỏi: "Ai chọn nơi này vậy?"

Ra ngoài du lịch, một là đi xem danh lam thắng cảnh, hai là tới những chỗ sơn thủy hữu tình, thành phố Giang Bắc chẳng qua chỉ là một thành phố nhỏ không có danh tiếng gì mà thôi, cũng không phải là nơi thích hợp cho việc du lịch, hơn thế điều càng làm cho tim Vương Vũ đập nhanh chính là, nhà họ Lý ở ngay tại thành phố Giang Bắc.

Người nhà họ Lý làm người xưa nay tương đối kiêu ngạo, hơn nữa rất nhiều nơi ở thành phố Giang Bắc đều có sản nghiệp của nhà họ Lý, lần này đi thành phố Giang Bắc khó tránh khỏi gặp phải người Vương Vũ không muốn gặp.

"Tiểu Na đó, cô ấy nói muốn đi ngắm hoa lê..." Mục Tử Tiên nói.

Vương Vũ: "..."

Tiết Thanh Minh qua đi, chính là dịp hoa lê nở rộ đẹp nhất, hoa lê của Giang Bắc lại vô cùng nổi tiếng, mặc dù phụ nữ thích ngắm hoa là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng Vương Vũ cứ cảm thấy Dương Na đang cố ý gây chuyện.

"Anh làm sao thế?" Thấy sắc mặt Vương Vũ không được tốt cho lắm, Mục Tử Tiên nhẹ giọng hỏi.

"Không có... Không có gì, để anh gọi điện thoại cho đám người Vô Kỵ." Vương Vũ vội vàng xua tay nói.

Cái đám người Toàn Chân Giáo này ngoại trừ Minh Đô ra, công việc của những người còn lại đều khá thanh nhàn, lúc này tất cả mọi người đang phát sầu vì bảy ngày chịu đựng này, vừa nghe nói có người rủ ra ngoài chơi, cả đám nhao nhao bày tỏ nhất định sẽ đến.

Ngay cả người có công việc khá bề bộn như Minh Đô cũng bày tỏ không vấn đề gì.

"Ồ? Thế ngươi không đi làm à?" Vương Vũ buồn bực nói.

"Không sao, ta nhét cho lãnh đạo cái phong bì dày cộp là được rồi." Tác phong của Minh Đô vẫn khiến người ta phải tặc lưỡi như cũ.

Chơi game mà, để xúc tiến tình cảm, tổ chức một buổi offline là chuyện thường xảy ra, nhìn cách làm gọn lẹ của Minh Đô, chắc hẳn không phải là lần thứ nhất tham gia.

Trong lúc Vương Vũ đang liên hệ với những người khác trong Toàn Chân Giáo, Mục Tử Tiên đã thu dọn đồ đạc xong, cũng hiếm khi cô trang điểm một lần.

Sau khi thu xếp mọi thứ xong xuôi, Mục Tử Tiên đẩy cửa đi ra ngoài.

Lúc này, mấy cô nàng trong phòng làm việc cũng đã sắp xếp đồ đạc ổn thỏa, tất cả đang ngồi trong phòng khách nói chuyện phiếm với Dương Na.

“Mấy cô ấy đã mặc quần áo kín mít cả rồi, anh ra đi!” Nhìn thấy tất cả mọi người đều đã mặc nghiêm chỉnh, Mục Tử Tiên với vào phòng ngủ gọi một câu, lúc ấy Vương Vũ mới đỏ mặt đi ra, hắn cũng trừng Mã Lỵ một cái rồi nói: “Về sau cô chú ý giùm tôi cái!”

“Hứ!” Mã Lỵ liếc nhìn Mục Tử Tiên hỏi rồi: “Anh chủ nhà chưa từng tới bãi biển à? Có phải anh ấy nhìn thấy mấy cô em mặc bikini ở bãi biển cũng đỏ mặt không chị?”

Đám người nghe vậy lập tức xạm mặt lại.

Chẳng trách cô nhóc này lại không để ý để tứ gì như vậy, thì ra là do tư duy đã vượt quá quy định, không biết người khác thì thế nào, mặc dù áo tắm không nhiều hơn mấy mảnh vải so với nội y, nhưng trong lòng mấy cô nàng đang ngồi ở phòng khách này, về mặt tâm lý hai loại quần áo trên vẫn có một sự khác biệt rất lớn.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment