Trang 529# 2
Chương 1059: Chủ nhà
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Lần này đi ra ngoài chơi là theo lời đề nghị của Mục Tử Tiên.
Mục Tử Tiên kết hôn với Vương Vũ lâu như vậy, có những lúc hai người nghèo đến cơm không có mà ăn, bây giờ có tiền rồi thì mỗi ngày lại ngâm mình trong trò chơi, trừ ăn cơm đi ngủ ra, hai người cùng ở một phòng nhưng cũng không gặp nhau thường xuyên chứ đừng nói gì đến những cái khác.
Bởi vậy cho tới bây giờ hai người Vương Vũ và Mục Tử Tiên chưa từng đi ra ngoài chơi đúng nghĩa một lần nào.
Huống hồ hiện tại bốn cô gái trong phòng làm việc đã khăng khăng một mực đi theo Mục Tử Tiên kiếm tiền rồi, bây giờ thân phận của Mục Tử Tiên không chỉ là bà chủ nhà nữa, mà cô còn là bà chủ đứng sau phòng làm việc.
Vất vả mới mới có một lần cập nhật cần thời gian dài như vậy, Mục Tử Tiên là bà chủ, đương nhiên không thể để mấy nhân viên dưới quyền mình ở nhà ru rú một tuần liền được.
Lần này coi như là kỳ nghỉ cho bốn cô gái.
Còn về phần tại sao Dương Na cũng đi theo cùng thì... Dù sao mọi người cũng cùng một công hội, còn là hàng xóm, quan hệ này cũng xa cách gì, đương nhiên cũng rủ cô ấy đi cùng rồi.
Cũng không biết có phải do Dương Na cố ý hay không, hiện tại đã quyết định xong nơi cần đến, mấy người thừa dịp trời còn chưa có tối, sau khi thu xếp hành lý xong lập tức rời khỏi nhà.
…
Thành phố Giang Bắc cách thành phố L không xa, chẳng qua chỉ là mấy giờ xe chạy mà thôi.
Thời điểm hiện tại đang là mùa hoa lê của Giang Bắc, lúc mấy người đặt chân đến Giang Bắc thấy đâu đâu cũng là xe khách chạy thẳng.
Có điều vì muốn chờ những người còn lại trong Toàn Chân Giáo, bởi vậy mọi người tạm thời tìm một khách sạn ở lại bên cạnh bến xe.
Ngày hôm sau, đám người Vô Kỵ đến rất đúng giờ.
Không quá lâu kể từ lần gặp mặt trước đó, mọi người cũng không có thay đổi gì nhiều, chỉ có điều phía sau Xuân Tường còn có một thêm một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, người phụ này còn ôm một cô bé rất đáng yêu trong lòng.
Không cần phải nói nhiều, hai người này nhất định là bà xã và con gái của Xuân Tường rồi.
Đã sớm nghe đám bại hoại Toàn Chân Giáo kia nhắc tới sự xinh đẹp của chị Xuân, hôm nay được gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền.
"Ha ha, mọi người đến đông đủ cả chưa? Chị Xuân lâu lắm không gặp chị…” Thấy người của buổi tụ họp lần trước đã đến đủ, mọi người vui vẻ giới thiệu chào hỏi lẫn nhau.
"Chưa đâu, tiểu Phi còn chưa tới!" Vương Vũ lấy điện thoại cầm tay ra nhìn thoáng qua nói.
"Tiểu Phi? Em trai anh cũng muốn đến?" Mọi người nghe vậy kinh ngạc nói.
Quen Yêu Nghiệt Hoành Hành lâu như vậy rồi, tất nhiên mọi người đều biết đến đại danh của Yêu Nghiệt Hoành Hành.
Vương Vũ lắc đầu nói: "Không, là Chopper 345."
"À à." Mọi người gật đầu liên tục.
Chopper là người mới của Toàn Chân Giáo, mặc dù là người mới, nhưng nhờ chế tạo kỹ thuật cực kỳ xuất sắc, nhân duyên của cậu ta tại Toàn Chân Giáo vô cùng tốt, vừa nghe nói Chopper cũng muốn đến, gương mặt mọi người đều để lộ vẻ mong chờ.
"Một trăm tệ, tôi cược Chopper là một anh chàng siêu đẹp trai!”
Xuân Tường cười tủm tỉm nhíu nhíu lông mày về phía đám người, hắn ta vén lên tay áo lên làm một động tác đặt cược.
Mọi người cực kỳ hiểu rõ tính cách của Xuân Tường, tên khốn này không những hèn mọn mà còn âm hiểm nữa, là cái loại người tự mình đánh rắm còn che mũi nhìn sang người khác, lúc này hắn ta dám thề thốt lớn tiếng như thế, chắc chắn là phải có chuẩn bị từ trước.
Đám người Vương Vũ nhìn thấy nụ cười bỉ ổi của Xuân Tường, cả lũ nhao nhao quay đầu không thèm nhìn nữa.
Thấy đám người không chịu để ý mình, Xuân Tường cũng không cảm thấy bất ngờ, bởi vì ánh mắt của hắn đã nhắm ngay tới bạn nhỏ Ký Ngạo đang trêu chọc đứa con gái đang ăn quà vặt của hắn ta thì lâu rồi.
Quả nhiên, nghe thấy Xuân Tường nói vậy, Ký Ngạo đưa đồ ăn vặt cho con gái của Xuân Tường một cách kín đáo, sau đó cười hề hề nói: "Anh Xuân à, lần này anh đoán sai rồi, em cược một trăm tệ, Chopper nhất định không đẹp trai!”
"Được, lấy tiền ra đây đi!” Xuân Tường cười tủm tỉm đưa tay về phía Ký Ngạo.
Ký Ngạo theo bản năng bỏ tiền ra, ngay khoảnh khắc nhét tiền vào tay Xuân Tường, Ký Ngạo đột nhiên kịp phản ứng lại: “Má, dựa vào cái gì chứ?!”
Xuân Tường chỉ vào một anh chàng có làn da màu socola với gương mặt cực kỳ đẹp trai đang loanh quanh cách đó không xa, hỏi: "Gà Con à, chú cảm thấy tên nhóc kia có đẹp trai không?”
Ký Ngạo nhìn chàng trai kia một cái rồi nói: "Ừm, đẹp trai lắm!"
“Còn không phải sao! Lấy tiền ra!" Xuân Tường giật lấy tiền trong tay Ký Ngạo, hét một tiếng về phía cậu thanh đẹp trai kia: "Ha ha, Chopper! Toàn Chân Giáo ở đây này, nghe được mau trả lời!”
Chàng trai đẹp trai kia nghe thấy tiếng hét của Xuân Tường bèn đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy đám người Vương Vũ bèn cười cười với vẻ xấu hổ, sau đó bước nhanh tới.
Ký Ngạo giận dữ: "Móa! Anh còn biết xấu hổ không đấy!”
"Nói nhảm, xấu hổ thì ai đi đùa chú! Không thấy người khác đều không nói lời nào à." Xuân Tường vui vẻ nói.
“Má! Các người cái đám bại hoại này!” Ký Ngạo nắm tay gằn giọng.
"Thì ra anh chính là anh Ngưu à.. Cậu là Ký Ngạo phải không, anh Xuân, anh Ba..." Trong lúc Xuân Tường và Ký Ngạo đang nói đùa, Chopper đã chạy tới trước mặt đám người, bởi vì cả đám hầu như không điều chỉnh gương mặt trò chơi, cho nên lúc này mọi người không khác mấy trong trò chơi, Chopper rất dễ dàng gọi ra tên của mọi người.
Cuối cùng, Chopper còn nói ra một câu rất bất ngờ: "Không ngờ mọi người đều không chỉnh mặt trong trò chơi.”
"Nói nhảm!" Ký Ngạo tức giận nói: "Anh cho rằng ai cũng giống anh à, giấu đầu giấu đuôi không dám gặp người khác.”
"Ơ..." Thấy Ký Ngạo tức giận một cách khó hiểu, Chopper tủi thân nói: "Nếu không điều chỉnh gương mặt thì kiểu gì tôi cũng bị gái theo, tôi cũng rất buồn rầu.”
"Móa! !" Thấy Chopper lớn lối như thế, đám người Toàn Chân Giáo đều há hốc mồm
Không hổ là xuất thân từ Toàn Chân Giáo, một tên nhìn ngốc ngốc như thế mà nói ra một câu cực kỳ không biết xấu hổ.
Nhưng mọi người còn chưa kịp bày tỏ sự nhiệt tình với đồng loại, lúc này một cô gái xinh đẹp bên cạnh lại chạy tới bên Chopper nói: “Này anh đẹp trai, trao đổi nick wechat không?”
“Cái quái gì thế?”
Cả đám thấy thế lập tức xạm mặt lại, xem ra tính chất tên này không giống chúng ta… có phải người một nhà hay không còn cần khảo chứng tiếp.
“Tôi đã nói rồi mà, ở trong trò chơi vẫn tốt hơn.” Sau khi lúng túng đuổi cô gái đi, Chopper nói cực kỳ bất đắc dĩ.
Một đám FA trong Toàn Chân Giáo nghe vậy đen mặt lại nói: "Chẳng biết tại sao, đột nhiên tôi lại có một loại xúc động muốn đánh cậu!”
Chopper: "..."
Nói đùa xong rồi, Vương Vũ bèn khoát tay nói: "Đừng đùa nữa, Chopper cũng đến rồi, hiện tại người đã đông đủ, chúng ta đi thôi!"
"Gấp cái gì, chị Mộng còn chưa tới đâu." Dương Na đột nhiên nói.
“Chị Mộng?”
Cả đám nghe vậy mặt đều biến sắc hỏi lại: "Cô ta cũng muốn tới á??"
Dương Na hỏi với vẻ kỳ lạ: “Chẳng phải mấy người là người quen cũ của nhau sao? Chẳng lẽ không biết chị Mộng chính là người Giang Bắc? Lần này tới Giang Bắc chính là do chị Mộng đề nghị đó.”
"Cái gì?" Nghe Dương Na nói thế, mấy người của Toàn Chân Giáo lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Mặc dù đám người Toàn Chân Giáo này là người quen cũ của Linh Lung Mộng, nhưng cũng chỉ giới hạn ở lúc gặp Độc Cô Tiểu Linh mà thôi, khi đó Toàn Chân Giáo vừa mới thành lập, mọi người cũng chưa từng offline lần nào, cho nên hoàn toàn chưa từng gặp Linh Lung Mộng ngoài đời thật bao giờ.
Lúc này nghe nói chủ nhà là Linh Lung Mộng, trong lòng mọi người đột nhiên dâng lên một loại suy nghĩ quay đầu là bờ.
Nhưng đúng lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng phanh xe "két két" vang lên, một chiếc xe thương vụ cực lớn dừng lại trước mặt đám người.
Ngay sau đó một tiếng đập cửa xe “ầm” vang lên, một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi nhảy từ trên xe xuống.
Cô gái này cũng tầm hai bảy hai tám tuổi, mái tóc cắt ngắn để lộ vẻ già dặn trưởng thành, mặc dù có gương mặt cực kỳ xinh đẹp, nhưng cô gái này lại mang theo một khí chất rất ngang ngược.
“!!”
Cô gái kia móc thuốc lá ra, bật lửa châm thuốc, sau đó thổi ra một vòng khói rồi nói: “Nhìn mấy người chẳng ra gì thế này, nhất định là đám bại hoại Toàn Chân Giáo kia rồi!”