Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1058 - Chương 1060: Đại Tiểu Thư Nhà Họ Lý

Trang 530# 1

 

 

 

Chương 1060: Đại tiểu thư nhà họ Lý
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"??"

Mọi người nghe thấy giọng nói này vội quay người lại, nhìn thấy dáng vẻ của cô gái kia, tất cả không hẹn mà cùng kêu lên thành tiếng: "Cô là Linh Lung Mộng?"

Nếu không phải cô gái này mở miệng lên tiếng trước, mọi người thực sự không nhận ra được, một cô gái xinh đẹp như thế mà lại là nữ lưu manh Linh Lung Mộng kia.

Không nói đến những thứ khác, chỉ riêng gương mặt này, thực sự đẹp hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc hóa trang trong trò chơi.

Chẳng lẽ cô ta cũng giống Chopper, sợ bị người ta đuổi theo đòi số điện thoại? Ừm, chuyện này cũng có thể lắm... Có điều với tính cách của Linh Lung Mộng, cô gái này đuổi theo người khác số nhét điện thoại vào túi người ta có khi còn hợp lý hơn đấy.

"Hơ!" Nghe thấy lời đám người Toàn Chân Giáo nói, Linh Lung Mộng cười một tiếng rất chi là âm hiểm, cô búng tàn thuốc trong tay vào thùng rác cách đó không xa một cách rất chuẩn, sau đó cười hỏi: "Thế mà cũng nhận ra á?"

"Nói nhảm!" Cả lũ rối rít nói: "Với khí chất này của cô, chỉ cần khẽ động đậy, chúng tôi đứng cách tám trăm dặm còn có thể nhận ra cô nữa là."

Hoàn toàn chính xác, mặc dù dáng vẻ của Linh Lung Mộng hoàn toàn không giống trong trò chơi, nhưng khí chất lại là không thay đổi chút nào, cô gái ngồi ở đó không động đậy không nói lời nào thì còn được, mọi người cũng chỉ coi cô là một cô gái xinh đẹp, nhưng cô nàng này vừa lên tiếng, lời nói và cử chỉ kia lập tức biến cô thành một con người khác hoàn toàn.

Đám người Toàn Chân Giáo này quen biết Linh Lung Mộng lâu như vậy rồi, cho dù trong hiện thực đây là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng khí chất ngang ngược bất cần trên người Linh Lung Mộng kia, mọi người vẫn có thể nhận ra từ cái nhìn đầu tiên.

Chỉ có điều, thứ mọi người không lường trước được chính là, Linh Lung Mộng trong hiện thực lại đẹp hơn lúc chơi game nhiều đến vậy.

Phải biết rằng hệ thống điều chỉnh gương mặt này chính là thứ thiết kế cho người chơi nữ, mấy cô nàng này đều thích chưng diện, có ai mà không chỉnh cho mình đẹp lên đâu, cô nàng này lại thích phương pháp trái ngược... Quả nhiên không hổ là người giao du với đám Toàn Chân Giáo, luôn luôn không giống người bình thường như vậy.

"Ha ha! Nói cũng đúng!"

Linh Lung Mộng nghe vậy bèn bật cười khoái chí nói: "Các người thì lại không khác mấy so với lúc chơi game, nhất là anh đấy lão Ngưu, mẹ nó sao anh không thay đổi chút nào vậy?"

Vương Vũ lúng túng nói: "Lúc ấy tôi cũng không biết có thiết lập điều chỉnh gương mặt…”

Cả lũ: "..."

Thôi được rồi, quên mất tên này là người mới chơi game lần đầu.

Sau khi tám nhảm xong, Linh Lung Mộng vỗ tay một cái, cô mở cửa xe ra nói: "Được rồi, tất cả mọi người lên xe đi, chúng ta đi ăn cơm trước rồi ngủ lại một đêm, rồi tôi sẽ dẫn mọi người đi dạo mấy ngày ở thành phố Giang Bắc rộng lớn của chúng tôi.”

"Ừm ừm!" Cả lũ gật gật đầu, lần lượt ngồi lên xe.

Không thể không nói, chủ nhà Linh Lung Mộng thực sự là một người khẳng khái, cô trực tiếp lái xe mang theo đám người Toàn Chân Giáo tới một khách sạn trang hoàng cực kỳ sang trọng.

Tên của khách sạn rất thú vị, tên là "Lý Hiền Hạ Sĩ", trông có vẻ cao cấp hơn những khách sạn XXX khác rất nhiều.

Người của Toàn Chân Giáo hoặc là nam giới ru rú trong nhà, hoặc là học sinh, hoặc là người không có công ăn việc làm, Vương Vũ và Mục Tử Tiên thì đều không trải sự đời, chẳng qua mọi người chỉ nghĩ nếu Linh Lung Mộng đã dẫn mình tới đó thì cứ thành thật đi theo cô là được.

Nhưng Vô Kỵ lại là người biết nhìn hàng, hắn ta vừa nhìn thấy tên của khách sạn đã không kiềm chế được kinh ngạc thốt lên: "Woa, lão Mộng, nhà cô nhiều tiền thế!"

"Làm sao vậy? Nói thế là sao?" Cả đám nghe vậy bèn lũ lượt hỏi.

Vô Kỵ nói: "Lý Hiền Hạ Sĩ, có biết Lý XXX không? Đây là khách sạn hạng nhất của xí nghiệp nhà họ Lý, người bình thường không thể ở nổi đâu.."

"!!!" Mục Tử Tiên nghe vậy bèn hít sâu một hơi rồi hỏi: “Thế phải mất bao nhiêu tiền?"

"Phòng tiêu chuẩn một đêm hơn ba nghìn thì phải." Vô Kỵ suy nghĩ một lát rồi trả lời.

"Chuyện này. . ." Mọi người nghe vậy lại càng kinh ngạc, hơn ba nghìn, đây chính là nửa tháng tiền lương của người bình thường, mười mấy người cùng ở, coi như hai người một phòng thì một đêm cũng phải hết mấy vạn, một tuần tính ra cũng phải mất mấy chục vạn.

Mặc dù cả đám kiếm được không ít tiền ở trong game, cũng coi như là có ít của ăn của để, nhưng tiêu xài như vậy vẫn khiến cái đám nhà giàu mới nổi này không khỏi tặc lưỡi.

"Ha ha!" Linh Lung Mộng nghe vậy bèn cười nói: "Khách sạn này không tệ, tôi quyết định rồi, mấy nữ đồng chí chúng tôi sẽ ở cùng một phòng với lão Ngưu, mấy tên khốn kiếp các người ở cùng một phòng, chúng ta đặt hai phòng thôi được không? Một tuần cũng không đắt quá đâu.”

"Móa!" Vương Vũ đầu đầy mồ hôi nói: "Tùy tiện tìm một khách sạn bình dân là được rồi, làm gì phải tới đây chen chúc như thế?”

"Chen chúc mới chứng minh tình cảm của chúng ta sâu đậm chứ." Linh Lung Mộng quay đầu lại nháy nháy mắt với Vương Vũ và Mục Tử Tiên.

Mục Tử Tiên bất đắc dĩ lắc đầu, cái cô Linh Lung Mộng này vẫn giống y hệt Linh Lung Mộng trong trò chơi, chẳng đứng đắn gì hết.

Trong lúc nói chuyện, Linh Lung Mộng đã dừng xe lại trước cửa khách sạn, nhìn thấy xe của Linh Lung Mộng, cùng lúc đó tất cả bảo vệ giữ cửa đều tiến lên nghênh đón, họ rất cung kính đứng ở hai bên xe.

"Ha ha, thời buổi nào rồi, khách sạn này còn làm bộ như thế." Nhìn thấy tình huống này, cả đám không khỏi âm thầm bật cười.

"Xuống xe đi!"

Linh Lung Mộng nói với mọi người một tiếng, sau đó cô mở cửa xe nhảy xuống.

Lúc này, chỉ nghe thấy mọi người ở ngoài xe đồng thanh nói một câu: “Chào đại tiểu thư."

“????”

Đám người trong xe nghe vậy nhất thời choáng tại chỗ.

"Đại... Đại tiểu thư?"

Mẹ nó, thật không thể tin nổi, gia thế của cô nàng Linh Lung Mộng này lại hiển hách như thế, một nữ lưu manh che giấu tung tích lại là cô chủ nhỏ của tập đoàn nhà họ Lý, mẹ nó, chuyện này huyền ảo quá đi mất.

Theo lý mà nói, với diễn xuất này của Linh Lung Mộng, nói cô ta là đại tỷ xã hội đen còn có người tin, đằng này lại là thiên kim tiểu thư nhà giàu có, khác biệt cũng quá lớn rồi đấy.

Ngay lúc cả đám đang kinh ngạc, quản lý khách sạn đã hớt hải chạy tới nói: "Đại tiểu thư, sao hôm nay ngài lại tới đây?"

"Tôi đón mấy người bạn tới chơi." Nói rồi, Linh Lung Mộng đánh tiếng với mấy người trong xe.

Đám người phản ứng lại cũng bắt đầu nhao nhao xuống xe.

Quản lý cúi đầu khom lưng nói: "Về sau chuyện này ngài cứ nói một tiếng, chúng ta làm thay ngài là được mà.”

“Chuyện đón người thế này không cần phiền đến chú, chú đỗ xe giùm tôi, sau đó dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ tầng cao nhất cho tôi.” Nói xong câu này, Linh Lung Mộng tiện tay ném chìa khóa cho quản lý.

“Vâng vâng!" Quản lý nhận lấy chìa khoá rồi gật đầu liên tục.

Bá khí của Linh Lung Mộng khiến cả đám phải trợn mắt há hốc mồm.

Dọn dẹp sạch sẽ tầng cao nhất để tiếp khách, sự phóng khoáng này, bá khí này… Chẳng lẽ, mẹ nó, đây chính là bá đạo tổng tài trong truyền thuyết ư?

Đê tiện như Minh Đô còn lập tức kêu lên: “Chị ơi, em em cảm thấy mình là con trai thất lạc nhiều năm của cha, chị mau dẫn em đi gặp cha nhận lại tổ tông đi, về sau ai dám bày quầy bán hàng trước cổng nhà ta, em là người đầu tiên làm thịt nó!”

"Xéo đi!" Linh Lung Mộng nghe thế trừng mắt nhìn Minh Đô một cái.

"Đúng thế!” Ký Ngạo nhìn Minh Đô với vẻ khinh bỉ rồi nói: "Lão Lý anh biến sang chỗ khác giùm cái, em cảm thấy chị Mộng còn thiếu một thiếu niên đẹp trai như em làm con rể hơn.”

"Rể rể cái đầu chú ấy, vừa rồi chẳng phải chú còn gọi anh Xuân là bố vợ đấy thôi?”

"Ha, em cũng đâu có la toáng lên như anh!”

Ngay sau đó, hai người anh một câu tôi một câu xông vào cấu nhau.

Mặt mũi Xuân Tường xám xịt đi, Linh Lung Mộng tỏ vẻ thật bất đắc dĩ.

Còn Vương Vũ lại sầm mặt hỏi Dương Na: "Ngay từ đầu cô đã biết cô ta là người của nhà họ Lý?”

Giang Bắc cũng không có nhiều danh gia vọng tộc, nhà họ Lý chính là một trong số đó, có sản nghiệp như thế này chắc chắn không thể có một nhà họ Lý thứ hai.

"Trời đất chứng giám, tôi thực sự không biết.” Dương Na thề thốt nói: “Nếu như cô ấy là người nhà họ Lý, tại sao lại không quen biết Niệm Lưu Vân?"

"Niệm Lưu Vân?"

Vương Vũ nghe vậy hơi sững sờ hỏi: "Sao cô biết cô ta không quen cậu ta?"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment