Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1141 - Chương 1143: Boss Canh Cửa

Trang 571# 2

 

 

 

Chương 1143: BOSS canh cửa
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Nếu chỉ xét về mặt thực lực cá nhân, mỗi một người trong Toàn Chân Giáo đều có thân thủ bất phàm, hơn nữa cho dù là trang bị hay là đẳng cấp đều rất cao, không chênh lệch bao nhiêu so với người chơi chuyên nghiệp.

Nhưng mà điểm đáng sợ của người chơi chuyên nghiệp không chỉ thể hiện ở mặt kỹ thuật.

Thân là một người chơi chuyên nghiệp, cho dù là thao tác hay ý thức, thậm chí cả ánh mắt chiến lược cũng đều phát triển toàn diện, nếu so sánh, đám người Toàn Chân Giáo cũng chỉ khi đi giết người đoạt BOSS cũng có thể được tính là chuyên nghiệp.

Thế nhưng điểm đáng sợ nhất của tuyển thủ chuyên nghiệp chính là bọn họ cực kỳ thông thạo PVP, những người chơi bình thường không thể nào sánh bằng.

Nhóm game thủ chuyên nghiệp hiểu rõ từng cái kỹ năng của từng loại nghề nghiệp trong trò chơi như lòng bàn tay. Nên phối hợp như thế nào để khi sử dụng kỹ năng có hiệu quả lớn nhất, áp dụng chiến thuật nào để đội ngũ có thể phát huy sức chiến đấu mạnh nhất là đề bài mà mỗi ngày bọn họ đều nghiên cứu.

Dù sao của game thủ chuyên nghiệp cũng chỉ cần tập trung hầu hết thời gian vào việc nghiên cứu chiến thuật, còn trang bị, đạo cụ… các loại đồ đạc khác tự nhiên sẽ có người dâng đến tận tay.

So sánh với những người chơi bình thường, ngoại trừ lao lực vất vả thăng cấp, phần lớn thời gian bọn họ còn phải dùng để kiếm tài liệu cùng trang bị, trừ những người điên cuồng PK ra, số còn lại đều tận lực có thể tránh được thì tránh, càng không nói tới việc nghiên cứu kỹ thuật PK. Thậm chí một số người chơi còn trầm mê trong việc PVE, căn bản không biết PVP là gì.

Mọi người trong Toàn Chân Giáo mặc dù có kinh nghiệm PK phong phú, nhưng cũng chỉ là kinh nghiệm mà thôi, không thể so sánh với tuyển thủ chuyên nghiệp, nếu đối thủ thực sự là người chơi chuyên nghiệp, chỉ sợ chuyện này sẽ không đơn giản.

"Được rồi! Đừng nghĩ lung tung nữa!"

Thấy mọi người có chút nhấp nhổm, Vô Kỵ nói:"Trước đừng để ý tới việc hắn có phải là người chơi chuyên nghiệp hay không, mà nếu có đi nữa thì chúng ta cũng tuyệt đối không thể ngồi chờ chết."

"Vậy kế tiếp chúng ta nên làm như thế nào?" Đoàn người nhìn Vô Kỵ, hỏi.

"Rất đơn giản!" Vô Kỵ thản nhiên nói: "Hiện tại chúng ta đang ở thế bị động, cho nên việc đầu tiên cần phải làm là chuyển từ bị động thành chủ động, chúng ta có thể như vậy như vậy. . ."

Thành Dư Huy, thời điểm Vô Kỵ đang đấu trí cùng cùng đối thủ thì trong phụ bản, Vương Vũ cũng mang theo đám người Nhìn Thấu Thiên Cơ bắt đầu chinh phục phụ bản.

Dominic Tử Vong là một phụ bản nổi danh, chỉ với bốn người mà muốn công phá cái phụ bản này là chuyện mà Nhìn Thấu Thiên Cơ không hề nghĩ tới.

Thế nhưng nếu đã bị bắt tiến vào đây, dù sao cũng là rảnh rỗi không có việc làm, không thể bỏ tiền vào rồi ngồi một chỗ được! Coi như là tìm cho mình chút chuyện để làm đi!

Từ ngoài nhìn vào, sào huyệt của Dominic là một cái huyệt động, Dominic là cự long, đương nhiên huyệt động tương đối lớn, trong huyệt động còn có mấy đốm lửa màu lam trôi nổi bay tới bay lui, khiến không khí trở nên âm u dị thường.

Loại không khí này, đến đàn ông con trai cũng cảm thấy sởn tóc gáy, càng không nói tới Kỳ Mộc Ngũ Ngũ Khai.

Vương Vũ một người một ngựa tiên phong đi trước, Kỳ Mộc Ngũ Ngũ Khai bám theo sát nút phía sau hắn, một tấc cũng không rời, hai người Nhìn Thấu Thiên Cơ cùng Thiên Cơ Khó Đoán thì bọc hậu ở phía sau, nhưng cũng không dám rời Vương Vũ quá xa.

Nếu như là phụ bản bình thường, bên trong phụ bản nhất định sẽ có không ít tiểu quái lang thang xung quanh, nhưng mà sào huyệt của Dominic lại là một bầu không khí trầm lặng, đừng nói tiểu quái, ngay cả một đốt xương cũng không có.

Bốn người cứ đi như vậy khoảng năm phút đồng hồ thì nhìn thấy một tòa kiến trúc trông có vẻ giống thành chính.

Tường của tòa thành chính này là một màu đen tuyền, khiến cho người ta có cảm giác vô cùng vững chắc, hơn nữa nếu quan sát kỹ, không khó có thể phát hiện cái tường này được xây lên bằng đầu lâu.

Lần đầu tiên Kỳ Mộc Ngũ Ngũ Khai thấy làm Cung thủ, có tầm nhìn xa hơn người khác không phải là chuyện tốt.

Cái quái gì vậy, chỉ có trời mới biết trong đầu mấy tên nhân viên thiết kế có cái ý nghĩ quái ác gì, trong trò chơi còn làm ra một cái cảnh tượng kinh dị như vậy.

Cửa thành đóng thật chặt, ở ngay phía trên viết ba chữ "Thành Vong Linh".

Hai bên cửa thành mỗi bên có một tên vệ binh đứng ở đó, trông cực kỳ hung hãn.

Mấy người Vương Vũ tiện tay sử dụng Thuật Thăm Dò đối với hai tên vệ binh, thuộc tính của chúng lập tức hiển thị trước mặt mọi người.

Quân Chủ Vong Linh – Hasmar (Cấp 70) (BOSS Ám Kim) (Tinh Anh)

HP: 8.000.000

MP: 2.000.000

Kỹ năng: Gặt hái linh hồn, bạo nổ linh hồn, tinh thông nghề nghiệp Chiến sĩ.

Thiên phú: Đồng sinh cộng tử.

Giới thiệu bối cảnh: Lúc còn sống là quân chủ chí cao vô thượng của đế quốc thứ sáu trên đại lục Trọng Sinh, cũng là một Chiến sĩ cường đại, thời điểm Hắc Ám giáng xuống, vì truy cầu sức mạnh bất tử cường đại, đầu quân cho quân đoàn địa ngục, ở trận chiến tận thế lần thứ nhất bị Chiến Thần dùng một kiếm chém đứt đầu.

Là một cường giả nhân loại, trong thân thể của Cáp Tư Mã ẩn chứa sức mạnh rất to lướn, sau khi chết trận, thi thể được đại pháp sư vong linh Tyrone hồi sinh, trở thành người hầu.

Vu Chủ Vong Linh - Buzz Luke (LV 70) (BOSS Ám Kim) (Tinh Anh)

HP: 2.000.000

MP: 8.000.000

Kỹ năng: Khúc ca tán tụng vong linh, triệu hoán vong linh, tinh thông nghề nghiệp Vu sư.

Thiên phú: Đồng sinh cộng tử.

Giới thiệu bối cảnh: Lúc còn sống là nguyên soái hộ quốc của đế quốc thứ sáu trên đại lục Trọng Sinh, cũng là một Vu sư mạnh mẽ, thời điểm Hắc Ám giáng xuống, vì truy cầu năng lực bất tử cường đại, đầu quân cho quân đoàn địa ngục cùng với anh trai, ở trận chiến tận thế lần thứ nhất bị Kẻ Săn Ma bắn xuyên trái tim mà chết.

Là một cường giả nhân loại, trong thân thể của Buzz Luke ẩn chứa sức mạnh to lớn, sau khi chết trận, thi thể bị đại pháp sư vong linh Tyrone hồi sinh, trở thành người hầu.

"Con bà nó!!"

Sau khi xem xong thuộc tính của hai tên vệ binh, lông tóc cả người Nhìn Thấu Thiên Cơ dựng đứng lên, mồ hôi tuôn ra như suối.

Mẹ nó, thảo nào cái phụ bản này được xưng là có đi mà không có về, ngay cả lính canh cửa cũng là hai con BOSS cấp bậc Ám Kim, vậy còn đánh cái rắm, đi tiếp chẳng phải là chịu chết?

Nghĩ tới đây, Nhìn Thấu Thiên Cơ kéo vạt áo của Vương Vũ, nhỏ giọng nói: "Thiết thành chủ, chúng ta trở về đi..."

"Trở về? Tại sao phải trở về?" Vương Vũ không hiểu hỏi.

Nhìn Thấu Thiên Cơ vội vàng chỉ vào hai con BOSS, la lên: "Thuộc tính của hai tên này ngươi cũng thấy rồi, chúng ta đánh không lại, không cần phải hy sinh vô ích ở chỗ này."

Nếu như đứng canh ở cửa chỉ là quái bình thường thì Nhìn Thấu Thiên Cơ còn muốn thử một chút, thế nhưng đứng ở cửa là hai con BOSS, quả thực có chút dọa người.

Mặc dù là đang khiêu chiến phụ bản kiểu mẫu, mỗi khi tử vong cũng chỉ mất có 1% kinh nghiệm, thế nhưng Nhìn Thấu Thiên Cơ không hề lo lắng về chuyện mất kinh nghiệm, hắn ta là không chịu nổi tổn hại về mặt trang bị sau khi tử vong…

Kinh nghiệm tụt giảm vẫn có thể cày lại được, nhưng nếu trang bị bị hỏng thì sẽ triệt để biến mất.

Vương Vũ làm sao lại không hiểu suy nghĩ của Nhìn Thấu Thiên Cơ, cười nói: "Chắc là ngươi sợ trang bị hỏng mất hả! Thế nhưng nếu chúng ta không công phá được phụ bản này, một thân trang bị của ngươi còn có ích lợi gì?"

"Cái này..." Nhìn Thấu Thiên Cơ đỏ mặt nói: "Một ngày nào đó, những người chơi khác có thể công phá được phụ bản này mà..."

"Ha hả!" Vương Vũ cười lạnh một tiếng: "Đến lúc đó đảm bảo ngươi sống còn không bằng chết, trang bị của ngươi không còn đáng giá nữa, công hội của ngươi cũng sẽ thuộc về người khác..."

"Ách..." Nhìn Thấu Thiên Cơ cứng họng, thở dài nói: "Vậy được rồi, Khó Đoán, dẫn quái đi!"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment