Trang 578# 1
Chương 1156: Dương đông kích tây, dẫn rắn dời hang
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Khác với người có thói quen dùng bạo lực để giải quyết vấn đề như Vương Vũ, giao đấu giữa người thông minh và người thông minh với nhau, vẫn luôn là không lộ ra ngoài.
Ngay từ khi bắt đầu, Vô Kỵ và Lão Thử còn từng giao đấu với nhau, tuy Vô Kỵ không biết được phía đối phương là ai, nhưng Lão Thử có thể đặt bẫy nhằm thẳng vào mấy người Toàn Chân Giáo, có thể thấy được người này vô cùng hiểu rõ tất cả mọi người trong Toàn Chân Giáo.
Cho nên hai người Vô Kỵ và Lão Thử cũng đều biết đối phương không dễ đối phó một chút nào, đối mặt với đối thủ như vậy, chỉ tính toán thiếu một bước thôi, đã có thể dễ dàng bị thủ đoạn của đối thủ dẫn vào bẫy.
Hôm nay Toàn Chân Giáo ở ngoài sáng, mấy người Thập Nhị Tinh Tượng lại ở trong bóng tối, người của Toàn Chân Giáo thậm chí còn chẳng biết được thân phận của đối phương, có thể nói là vô cùng bị động.
Muốn nắm lại thế chủ động một lần nữa, nhất định phải dùng tấn công thay phòng thủ, bước đầu tiên chính là dẫn rắn dời hang, làm rõ thân phận của đối phương.
Nhưng mà Lão Thử cũng không phải kẻ để trưng cho đẹp.
Nếu Vô Kỵ tùy tiện tung chiêu, trực tiếp bảo Minh Đô ra ngoài dẫn dụ, Lão Thử nhất định sẽ có nghi ngờ trong lòng, không bị mắc lừa.
Nhưng Vô Kỵ lại trốn đi trước, treo lòng tham của đối phương, sau đó để cho mấy người râu ria không quan trọng ra ngoài đi dạo, chế tạo ra một loạt biểu hiện sợ hãi giả dối, sức chú ý của Lão Thử sẽ từ điểm xuất phát "Dẫn rắn dời hang" của Vô Kỵ mà chuyển dời sang một hướng khác.
Lão Thử lúc này nhất định sẽ cho rằng người của Toàn Chân Giáo bị đánh cho choáng váng rồi, không dám ló đầu ra nữa, mà không phải đang nấp vào chỗ chết tiệt nào đó, đợi cơ hội đánh lại.
Như vậy, cho dù Minh Đô có đi ra ngoài chăng nữa, thì có thể thành công dẫn dụ đối thủ đang mai phục trong chỗ kín đáo ra ngoài.
Về mặt binh pháp, đây gọi là dương đông kích tây...
Vô Kỵ đưa ra một chiêu giả này, chính là phải đi nhiều bước như vậy, mới có thể dẫn đối thủ bước vào cạm bẫy của mình, nếu không Lão Thử kia thông minh sắc sảo như vậy, chắc chắn sẽ không mắc mưu đâu.
Quả nhiên, đúng như phán đoán của Vô Kỵ, Minh Đô vừa ra đường, Thập Nhị Tinh Tượng đã lập tức nhận được tin nhắn: "Người của Toàn Chân Giáo xuất hiện, Pháp sư kia đang lén lút vụng trộm đi lại ở thành nam!"
"Thế nào hả? Ta đã nói rồi mà, ha ha." Sau khi nhận được tin nhắn, Lão Thử cười ha ha nói: "Bốn người vừa nãy chẳng qua chỉ là tay mơ thôi, đều là Toàn Chân Giáo kéo ra để khiến chúng ta lơ là cảnh giác, cho dù chúng ta có làm thịt mấy cô gái ấy, thì chút cấp bậc ấy của mấy cô gái kia cũng chẳng có gì tổn thất, hôm nay thấy mấy cô gái kia ra ngoài mà không xảy ra chuyện gì, những con rùa rụt đầu Toàn Chân Giáo cũng dám đi ra đây rồi."
Đấy, xem ra những người chơi trò chiến thuật đều có phẩm cách y như nhau, hoàn toàn không coi tính mạng của người khác có chút giá trị gì.
"Lợi hại!" Thấy thật sự có người của Toàn Chân Giáo xuất hiện, đám người Lão Hổ tức sôi ruột cũng phải rối rít giơ ngón tay cái lên với Lão Thử, cũng rất nóng lòng muốn thử nói: "Để ta đi ra cho, thằng ranh kia rất huênh hoang, ta đã muốn đánh chết nó từ lâu rồi!"
Quả thật, Minh Đô gương mặt xấu xí lòng dạ đen tối cũng vô cùng chuyên nghiệp trong khía cạnh thu hút thù hận này.
"Các ngươi gấp cái gì hả?" Nhìn một đám đồng đội xoa nắm tay xắn tay áo, Lão Thử lại không còn gì để nói.
Mẹ kiếp, cũng không phải mọi người chưa từng nhìn thấy thực lực của Minh Đô, tên khốn này có sát thương ma pháp vô cùng cao, bắt người nào giết chết người đó trong vòng một giây... Người khác xung phong nhận việc đi bắt thằng ranh này cũng rất hợp tình hợp lý, Lão Hổ là một Chiến sĩ khiên thuẫn, tranh giành cái gì mà tranh giành? Tặng giá trị PK cho người ta chắc?
Trừng mắt liếc Lão Hổ một cái, Lão Thử vẫn còn sợ hãi trong lòng nói: "Thằng ranh kia thực lực cũng không yếu chút nào đâu, đối phó với hắn ta nhất định phải tìm nghề nghiệp tương khắc với hắn ta mới được!"
"Ta đi! Ta đi!"
Thần Long và Dậu Kê vội vàng giơ tay, hai người này một là Thích khách một là Cung thủ, so ra cũng đều là nghề nghiệp khắc chế của Pháp sư.
Lão Thử nói: "Thằng ranh kia có kỹ năng di chuyển vị trí, giơ tay lên là có thể giết người trong vòng một giây, Lão Kê không thích hợp, Đại Long, ngươi đi đi!"
"Được thôi!"
Thần Long nhận được mệnh lệnh đắc ý nhìn thoáng qua những người khác, đột nhiên thân hình biến mất, dùng tốc độ nhanh nhất chạy về phía vị trí tọa độ của Minh Đô.
Bây giờ ngoại trừ Thập Nhị Tinh Tường ra, còn có một chiến đội chuyên nghiệp đang ngồi xổm trong thành đợi đám người Toàn Chân Giáo nữa đấy, đến chậm một chút, đầu người sẽ thuộc về người khác mất rồi.
Phải biết, ở chỗ của Phong Vân Thiên Hạ đó, đầu người của Toàn Chân Giáo đáng giá không ít tiền đâu nhé, lợi ích to lớn như vậy sao có thể để người khác chiếm được chứ.
Thành nam cũng không cách phố trung tâm quá xa, không đến chốc lát sau, Thần Long đã nhìn thấy bóng người của Minh Đô.
Giờ phút này, Minh Đô đang bước đi chậm rãi, vừa lén lút vụng trộm nhìn xung quanh bốn phía, lại phối hợp với bộ dạng thằng ranh này đầu nhọn mắt chuột, thật sự không biết bỉ ổi đến mức nào.
"Ha ha!"
Trong lòng Thần Long vui vẻ, cười thầm nói: "Đừng sợ... Cái đầu của ngươi chính là của ta."
Khi nói chuyện, Thần Long đã đi tới đằng sau Minh Đô cách đó không xa, sau đó giơ dao găm lên thi triển Tật Hành vọt đến đằng sau Minh Đô, nhắm trúng vào lưng Minh Đô, tàn nhẫn đâm xuống.
Nhưng mà đúng vào lúc này, thân hình Minh Đô thoáng một cái, biến thành một vệt sáng trắng biến mất ngay trước mắt Thần Long.
"Ôi chao!"
Minh Đô đột nhiên biến mất khiến Thần Long bị vồ ếch, suýt nữa còn ngã sấp xuống đất.
Còn chưa đợi Thần Long ổn định thân thể, đúng lúc đó, đã nghe thấy đằng sau người mình có một tiếng cười lạnh vang lên: "Hừ hừ, muốn giết bố Minh Đô của ngươi à, ngươi vẫn còn kém xa lắm đấy!"
"???"
Thần Long dù thế nào cũng là cao thủ chuyên nghiệp, thân thể cũng vô cùng nhanh nhẹn, nghe thấy giọng nói của Minh Đô, đầu tiên là giật nảy người kinh ngạc, nhất thời biết mình bị trúng kế, thầm nói một tiếng không tốt, ngay tại chỗ Lăn Mình một vòng, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn về phía sau, co cẳng chạy thẳng một mạch.
Dù sao cũng là nghề nghiệp nhanh nhẹn, lại còn Tiềm Hành, một lòng muốn chạy thì cũng chẳng có gì khó khăn quá.
Nhưng Thần Long vừa mới cất bước định chạy, vẫn chưa kịp chạy đi, đột nhiên đã có một Kết Giới Hắc Ám xuất hiện từ trong không khí.
"Ầm!"
Một tiếng vang trầm đục vang lên, theo đó, Thần Long đụng vào trên kết giới, không thể động đậy được nữa rồi.
Đúng lúc đó mấy người Toàn Chân Giáo lần lượt nối tiếp nhau từ trong góc khuất đi ra.
Vô Kỵ nâng pháp trượng chỉ vào Thần Long nói: "Đi tháo mặt nạ của hắn ta xuống cho ta, ta ngược lại cũng muốn nhìn xem là kẻ không biết sống chết nào lại dám liều mạng mai phục Toàn Chân Giáo chúng ta."
Ký Ngạo và Danh Kiếm Đạo Tuyết vốn dĩ là kẻ bị hại, lửa giận trong lòng đang bốc lên hừng hực, không nói hai lời lập tức xông lên, một tay giật khăn che mặt trên mặt Thần Long xuống.
Gương mặt già nua dài mảnh, ria mép đỏm dáng...
Thần Long năm đó thế nhưng cũng là game thủ chuyên nghiệp đấy, ngoại trừ kỹ thuật khiến người ta cảm thấy mới mẻ ra, khiến người ta vừa gặp đã không thể quên được chính là gương mặt của hắn ta, người của Toàn Chân Giáo mới giao đấu với những người này cách đây một tháng, đương nhiên sẽ không thể quên được gương mặt cá tính đặc trưng như vậy.
Nhìn thấy bộ dạng của Thần Long, mọi người đồng loạt kêu lên: "Đệt con mợ vãi cả lồng! Hóa ra là ngươi à!"
Vô Kỵ cũng nói: "Thảo nào ông đây cảm thấy cách bố trí chiến thuật này có chút quen thuộc, lão đại của các ngươi đâu?"
"Hừ!" Thần Long xoay cổ sang bên cạnh, hừ lạnh một tiếng, hiên ngang khí phách nói: "Đừng hy vọng hỏi được cái gì từ chỗ ta, có bản lĩnh thì ngươi cứ giết ta đi!"
Trong game ấy mà, thứ không đáng giá nhất chính là mạng sống, nếu là người nào rơi vào tình huống này cũng sẽ thà chết chứ không chịu khuất phục.
Đương nhiên, hắn ta cũng không suy nghĩ một chút xem đám người Toàn Chân Giáo kia là loại người nào, làm sao có thể như nguyện vọng của hắn ta được.
"Ha ha!"
Thấy bộ dạng Thần Long nóng lòng muốn chết như vậy, Vô Kỵ cười ha ha nói: "Muốn chết, làm gì có chuyện đơn giản như vậy! Nắm chặt lấy hắn ta đi, Đạo Tuyết ngươi lên đi!"
Vô Kỵ vừa ra lệnh một tiếng, Doãn Lão Nhị và Bao Tam đứng ra đi tới bên cạnh Thần Long, vươn tay nắm chặt lấy hai tay của Thần Long, đề phòng hắn ra tự sát.
Ngay sau đó, Danh Kiếm Đạo Tuyết cười xấu xa vươn tay sờ soạng trên ngực Thần Long.
Thần Long kinh ngạc nhìn thấy như vậy, sợ hãi nói: "Ngươi... Ngươi đừng tới đây, ta sẽ báo cáo ngươi quấy rối tình dục đó."
"Hì hì!" Danh Kiếm Đạo Tuyết cười hì hì nói: "Mặc dù ngươi báo cáo, thì pháp luật của đất nước chúng ta cũng không bảo vệ cho đàn ông đâu..."
Nói xong, tay của Danh Kiếm Đạo Tuyết sờ soạng trên ngực Thần Long.