Trang 579# 1
Chương 1158: Cánh Tay Trái và Cánh Tay Phải Của Tử Thần
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Cung thủ này vừa ra lệnh một tiếng, mười mấy người chơi cầm vũ khí xuất hiện ở hai đầu con hẻm nhỏ.
Bao vây chặt chẽ con hẻm nơi Toàn Chân Giáo đang ẩn nấp.
Những người chơi này không chỉ có trang bị trên người đều là cực phẩm, mà ngay cả phong cách cũng vô cùng độc đáo, một đám người vẻ mặt lạnh lùng, hoàn toàn không có sự xốc nổi của người chơi bình thường, loại khí thế người lạ đừng đến gần, cao cao tại thượng này, khiến cho người ta có một loại cảm giác lạnh lùng có thể đứng gần nhưng không bao giờ thân thiết được.
Khí chất như thế vừa đứng ở chỗ đó, rất có mấy phần hương vị của cao thủ tuyệt thế.
Cái gọi là người kém cỏi nhìn người kém cỏi, người có trí tuệ nhìn người có trí tuệ, cao thủ xem cao thủ cũng chính là như thế.
Một đám người Toàn Chân Giáo cũng đều là cao thủ cả, nếu không phải khí chất bỉ ổi quá lớn lấn át tất cả, thì cũng có thể nhìn thấy loại khí chết siêu phàm xa rời trần thế này.
Hôm nay cảm nhận được khí chất độc đáo trên người đám người kia, mấy người Toàn Chân Giáo lập tức cảnh giác lên.
Sau khi quan sát đánh giá một lượt, Minh Đô nhíu mày nói: "Mẹ nó, đám người kia không phải là cao thủ cấp chuyên nghiệp đấy chứ?"
"Tám phần là đúng rồi!" Vô Kỵ nghe thấy thế gật gật đầu.
Cao thủ cấp chuyên nghiệp, đám người Toàn Chân Giáo cũng đã từng gặp được mấy người, loại người thời gian dài không nhiễm khói lửa nhân gian như họ, trên người thiếu hụt khí tức đùa giỡn coi game là sân chơi trên người những người chơi bình thường, hơn nữa có một loại trang trọng coi đó là công việc.
Vì vậy, người chơi bình thường nhìn thấy game thủ chuyên nghiệp, không tự giác được sẽ cảm thấy áp lực và không thoải mái.
Bởi vì, người bình thường đến với game là để giảm bớt áp lực, giải trí khỏi cuộc sống, những người này chơi game lại là công việc kiếm sống.
Nhìn thấy thái độ với game không giống nhau, khí chất cũng sẽ khác biệt về bản chất.
Cảm nhận được sự không thoải mái cũng hợp tình hợp lý thôi.
Lúc này, đám người này vẻ mặt lạnh nhạt, giống như những sát thủ được người ta dùng tiền mời đến kia, tạo ra một luồng cảm giác trịnh trọng, trong mắt những người có tính đùa giỡn trong game rất nặng như Toàn Chân Giáo, khắp nơi đều là không hợp nhau rồi, đương nhiên có thể phán đoán vô cùng dễ dàng.
Đương nhiên rồi, đám người Toàn Chân Giáo có bản lĩnh gây sóng gió, cũng có giác ngộ của người bị đuổi giết, đương nhiên sẽ không vì đối phương là game thủ chuyên nghiệp mà thấy sợ hãi trong lòng.
Nếu là ngày thường, đừng nói mười mấy người này, cho dù là mấy trăm người, người của Toàn Chân Giáo cũng không sợ hãi chút nào, dù sao thì đám người Toàn Chân Giáo này đều biết bay, nếu muốn bắt bọn họ cũng khá là khó khăn, cho dù là không đánh lại được, nhưng một khi đã muôn chạy trốn thì cũng chẳng ai có thể ngăn cản được.
Chỉ có điều hôm nay không giống như bình thường, kết cục bi thảm của Danh Kiếm Đạo Tuyết đã cảnh cáo mấy người Toàn Chân Giáo, ở một nơi nào đó gần đây đang có một Cung thủ thực lực mạnh mẽ lại còn xuất quỷ nhập thần mai phục.
Một khi mọi người rời khỏi nơi trốn che chắn, thì sẽ hoàn toàn bại lộ trong tầm mắt của Cung thủ, đến lúc đó, bị bắn chết chẳng qua cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.
Chiến đấu dưới nòng súng của người khác, từ đầu đến cuối đều phải băn khoăn.
Ngay khi mấy người Toàn Chân Giáo đang xì xào bàn tán, Chiến sĩ đứng đầu đột nhiên lên tiếng, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Các vị Toàn Chân Giáo xin mời xuất hiện đi! Dù sao sớm muộn gì cũng đều phải chết, thời gian của chúng ta đều rất giá trị, không bằng gọn gàng một chút, giúp cho mọi người đỡ phải lãng phí thời gian!"
Dù sao cũng là game thủ chuyên nghiệp, trong lời nói lộ ra sự tự tin mạnh mẽ, dường như chỉ cần bọn họ vừa ra tay, mấy người Toàn Chân Giáo sẽ bị giết sạch trong một giây vậy.
"Đệt! Điên cuồng quá rồi đấy!"
Nghe thấy lời nói của Chiến sĩ kia, mấy người Toàn Chân Giáo đầu tiên là sôi trào sùng sục, ngay sau đó Minh Đô gân cổ họng kêu lên: "Thằng ranh kia có tự tin quá nhỉ, ta cũng thích nói chuyện với cao thủ như thế lắm, ngươi đến đây chúng ta nói chuyện trực tiếp xem nào."
Nói xong, mấy người Toàn Chân Giáo đều sôi nổi nâng vũ khí lên ngưng tụ kỹ năng, chuẩn bị đợi Chiến sĩ này đi tới thì cùng nhau xông lên, đánh tập thể đến chết thì thôi.
"Hừ hừ!"
Ai ngờ Chiến sĩ này không những không mắc lừa, ngược lại hừ lạnh một tiếng nói: "Tác phong của Toàn Chân Giáo, Minh Vương giới chúng ta cũng đã từng được nghe thấy rồi, khuyên các ngươi tốt nhất là đừng nên có mấy ý đồ đen tối kia đi, mau ra đây, nếu không Pháp sư của chúng ta sẽ sử dụng hỏa lực bao trùm nơi này."
Xem ra Chiến sĩ này ngược lại cũng không phải là không thèm coi Toàn Chân Giáo ra gì, biết rõ đám người này sở trường chơi khăm người khác, cũng không dám tùy tiện bước vào ngõ hẻm.
Có điều mấy người Toàn Chân Giáo nghe thấy ba chữ Minh Vương giới kia, cũng đều sững sờ.
Không thể tưởng tượng được Phong Vân Thiên Hạ có tiền đến như vậy, ngay cả Minh Vương giới mà cũng mời đến được.
Minh Vương giới là một chiến đội người mới của lực lượng mới xuất hiện trong giới cạnh tranh mấy năm gần đây, mặc dù chỉ là một đám người mới, nhưng thực lực có chút không tầm thường, ba năm liên tục đạt được thành tích không tầm thường ở giải thi đấu điện tử cả nước.
Vô Kỵ thường xuyên chém gió với Toàn Chân Giáo, nếu Minh Vương giới mời hắn ta làm chỉ huy chiến lược, chuyện đoạt giải quán quân thật sự dễ như trở bàn tay.
Loại tính cách mắt mọc sau gáy như Vô Kỵ, có thể đánh giá như vậy về đám người mới này, có thể thấy được thực lực của bọn họ.
"Ôi chao! Hóa ra là Minh Vương giới kìa." Sau khi thổn thức, Vô Kỵ chụp cho bản thân hắn ta một cái Vô Địch, sau đó đứng ra nói: "Chẳng lẽ ngươi chính là Cánh Tay Phải Của Tử Thần?"
Chiến sĩ nghe thấy vậy thản nhiên nói: "Ta là Cánh Tay Phải Của Tử Thần! Cánh Tay Trái là lão đại của chúng ta, bây giờ mũi tên của hắn ta vẫn đang chĩa về phía các ngươi đấy."
"Ha ha! Ha ha!"
Vô Kỵ ngượng ngùng cười một tiếng nói: "Toàn Chân Giáo chúng ta cũng không muốn làm quỷ chết oan trong trận chiến này, chúng ta không thù không oán gì với Minh Vương giới các ngươi, cần gì phải nhằm vào chúng ta như vậy chứ?"
"Nhận tiền của người ta, giúp người ta giải trừ tai họa!"
Cánh Tay Phải Của Tử Thần vẫn là biểu cảm tránh xa người cả nghìn dặm kia, vừa nói chuyện, vừa vung tay lên, pháp trượng của Pháp sư sau lưng hắn ta đã nhắm ngay vào Vô Kỵ.
"Đừng mà..." Vô Kỵ vội vàng xua tay nói: "Các ngươi đã nhận tiền của người ta, giúp người ta giải trừ tai họa, như vậy đi ta ra giá gấp đôi, ngươi đi làm thịt thằng ranh cho tiền các ngươi giết chúng ta, thế nào?"
Thứ như vàng, bây giờ Toàn Chân Giáo cũng chẳng thiếu gì, mặc dù đối thủ có là con nhà giàu siêu cấp, Vô Kỵ cũng vẫn có chút bản lĩnh này.
"Có thể!"
Cánh Tay Phải Của Tử Thần lạnh nhạt nói: "Nhưng mà Minh Vương giới chúng ta từ trước đến nay vẫn lấy sự tin cậy làm nền tảng, nếu đã nhận nhiệm vụ thì không thể thất bại được, chúng ta có thể giết các ngươi trước, sau đó lại bàn bạc giá cả để giết đối thủ của các ngươi."
"Ha!"
Vô Kỵ nghe thấy thế không nhịn được vui mừng, bộ dạng vô liêm sỉ của tên này thật có chút tương tự với phong cách của Toàn Chân Giáo.
"Được rồi, lời nói nhảm nhí cũng nói xong rồi, chịu chết đi!"
Đúng lúc này, thấy hiệu quả Vô Địch trên người Vô Kỵ biến mất, Cánh Tay Phải Của Tử Thần hơi híp mắt lại, cúi đầu một Va Chạm xông đến bên cạnh Vô Kỵ, trường kiếm vung lên, một Trọng Trảm hướng về phía cổ Vô Kỵ.
Vô Kỵ thấy Cánh Tay Phải Của Tử Thần xông đến, không hoảng hốt không vội vàng lùi về phía sau một bước, đồng thời giơ pháp trượng lên, một luồng ánh sáng đỏ giáng xuống, ngay trước khi trường kiếm của Cánh Tay Phải Của Tử Thần chém đến mình thì đã bao bọc lại bản thân thật chặt chẽ.
"Ầm!"
Chỉ nghe thấy một tiếng vang trầm đục, Cánh Tay Phải Của Tử Thần giống như chém vào tảng đá, toàn thân chấn động.
Đúng lúc này, Bao Tam từ bên cạnh đâm sang một chiêu Va Chạm, tàn nhẫn đánh lên trên người của Cánh Tay Phải Của Tử Thần.
Trong khi Cánh Tay Phải Của Tử Thần còn chưa kịp đề phòng, lập tức bị Va Chạm văng ra ngoài.
Cánh Tay Trái Của Tử Thần ở phía xa xa thấy đàn em mình bị chơi khăm trúng chiêu, giương cung cài tên, định bắn vào đầu Bao Tam.
Nhưng đúng vào lúc này, Doãn Lão Nhị giơ tấm khiên lên nhảy ra ngoài, ngăn đằng trước của Bao Tam và Cánh Tay Phải Của Tử Thần lại, cản trở tầm mắt của Cánh Tay Trái Của Tử Thần.
Vì thiết lập Va Chạm của Chiến sĩ rất mạnh, Cánh Tay Phải Của Tử Thần bị chấn động bay về phía sau rất khó lật người dậy được, không đợi đến khi Cánh Tay Phải Của Tử Thần rơi xuống đất, Tam Đoạn Trảm của Bao Tam theo sát phía sau, vươn người nhảy lên, một chiêu Băng Sơn Liệt Địa Trảm đánh lên Cánh Tay Phải Của Tử Thần còn đang ở giữa không trung, ngay sau đó, đại kiếm của Bao Tam từ dưới vung lên thi triển chiêu lớn Phá Quân Thăng Long Trảm.