Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1157 - Chương 1159: Liên Hoàn Chiêu

Trang 579# 2

 

 

 

Chương 1159: Liên hoàn chiêu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Kiếm quang liên tiếp mang theo ảo ảnh, trong nháy mắt cắn nuốt hết Cánh Tay Phải Của Tử Thần.

Cao thủ so chiêu, chỉ một sơ hở cũng có thể phân ra thắng bại.

Mặc dù Bao Tam không phải cao thủ chuyên nghiệp, nhưng nếu so với Cánh Tay Phải Của Tử Thần thì cũng không kém quá nhiều, hiện giờ lại đánh lén chiếm được tiên cơ.

Ăn một chiêu Va Chạm đầu tiên của Bao Tam, lại chống đỡ thêm hai ba chiêu lớn nữa, dù là cao thủ như Cánh Tay Phải Của Tử Thần cũng bị đánh cho thành bộ dạng máu giấy.

Cánh Tay Phải Của Tử Thần bị liên hoàn chiêu đánh bay lên không trung, sau đó đập thật mạnh xuống đất. Bao Tam vừa muốn xông lên bổ thêm một đao, thì ba cao thủ cận chiến khác của Minh Vương Giới là Tu La, Huyết Sát, Cáp Địch Tư thấy Cánh Tay Phải Của Tử Thần bị mai phục cũng cúi đầu lao tới.

Nghề nghiệp của ba người này theo thứ tự là Kỵ sĩ thủ hộ, Chiến sĩ khiên thuẫn và Kỵ sĩ trừng phạt. Ba người này cùng với Cánh Tay Phải Của Tử Thần chính là bốn cao thủ cận chiến của Minh Vương Giới.

Đều là cao thủ chuyên nghiệp, có thể được gọi tên cùng với Cánh Tay Phải Của Tử Thần thì đương nhiên thực lực của ba người đều không kém hơn Cánh Tay Phải Của Tử Thần. Mà mục đích chủ yếu của Doãn Lão Nhị là ngăn cản cung tên của Cánh Tay Trái Của Tử Thần, bây giờ ba người kia lại mạnh mẽ xông lại trợ trận, đương nhiên hắn ta không thể phân thân ra ngăn cản được rồi.

Không đợi Bao Tam nhảy lên, Huyết Sát cũng đã giơ tấm chắn cản trước mặt Bao Tam, đỡ được một đòn nghiêm trọng của Bao Tam. Trong lúc Bao Tam còn đang trong thời gian đông cứng sau công kích, Tu La vung quyền trượng, đập lên đầu Bao Tam khiến hắn ta rơi vào trạng thái Lơ Lửng.

Cùng lúc đó, kỵ thương trong tay Cáp Địch Tư vung lên đâm tới trước ngực Bao Tam.

Thời điểm Bao Tam sắp mất mạng dưới sự vây công của ba cao thủ lớn, Ký Ngạo đột nhiên xuất hiện trước mặt Bao Tam, thả người nhảy lên đá ra một cước mang theo hào quang về phía Cáp Địch Tư.

"Thuấn Ảnh Liên Hoàn Kích!"

Cáp Địch Tư là một cao thủ đương nhiên không thể nào không nhận ra một đá đoạn tử tuyệt tôn trong truyền thuyết này. Thấy Ký Ngạo thả ra kỹ năng đó, Cáp Địch Tư lập tức thu chiêu, cúi người ngồi xổm xuống.

Ký Ngạo phi thân xẹt qua đỉnh đầu Cáp Địch Tư, đá về phía hai người Tu La, Huyết Sát.

Hai người lui ra sau từng bước một, Huyết Sát nâng tay giơ tấm chắn trong tay lên, Tu La vỗ quyền trượng trong tay, hóa thành một tia ánh sáng trắng thêm vào trên tấm chắn của Huyết Sát.

"Rầm!"

Một đá của Ký Ngạo đạp trúng tấm chắn, vững vàng đáp xuống đất.

Thánh quang theo tiếng mà vỡ vụn, hai người Huyết Sát bị đá lui ra sau vài bước mới có thể ổn định thân hình.

Cáp Địch Tư đứng dậy, chuyển trường thương, đâm thẳng tới sau lưng Ký Ngạo. Lúc này, Bao Tam cũng vọt ra phía sau Cáp Địch Tư, một kiếm đâm thẳng vào kheo chân Cáp Địch Tư.

Cáp Địch Tư quỳ một gối xuống đất, trường thương suýt chút nữa rời khỏi tay.

Mấy người hỗn chiến trong một thời gian, Cánh Tay Phải Của Tử Thần nhân cơ hội thở dốc, trút hết một lọ thuốc, xoay người vung trường kiếm muốn trở về, tìm Bao Tam báo thù.

Đúng lúc đó, ở một góc sáng sủa có một thanh pháp trượng vươn ra.

"Kuha!"

Một tiếng sấm nổ vang, Cánh Tay Phải Của Tử Thần bị nổ thành một luồng ánh sáng trắng.

Ngay sau đó, Minh Đô ló đầu ra, giễu cợt nói: "Ha ha, các ngươi xong đời!"

"? ? ?"

Đám người Minh Vương Giới nghe thấy vậy thì sửng sốt? Còn chưa ai hiểu được câu đó có ý gì, thì lại thấy phía sau Bao Tam nhảy ra một Thuật sĩ đội nón xanh dáng vẻ vô cùng đáng khinh.

Tay trái Thuật sĩ cầm một quyển sách giơ cao lên đỉnh đầu, triệu hồi ra một hàng ác ma ngăn cản mấy cao thủ khác của Minh Vương Giới trong ngõ nhỏ.

Hắn ta đập mạnh chuôi pháp trượng trong tay phải xuống đất, hét lớn một tiếng: "Trên trời dưới đất duy ngã độc tôn!"

Một vòng Kết Giới Hắc Ám lập tức từ mặt đất chui lên, định thân mấy người kia tại chỗ.

Minh Đô cách đó không xa cười khà khà, hai tay bấm niệm thần chú bắt đầu thi pháp, lôi hỏa bay ra đánh về phía ba người Cáp Địch Tư.

Bao Tam cũng không nhàn rỗi, đổi thành cự kiếm mở Toàn Phong Trảm.

Trong khoảnh khắc, ba người kia bị đám người Toàn Chân Giáo hợp lực đánh chết.

Trong khoảnh khắc bốn người Minh Vương Giới bị giết chết, Cánh Tay Trái Của Tử Thần cũng phá tan phòng ngự của Doãn Lão Nhị, mưa tên khủng bố liên tiếp bay tới, cắm xuống mặt đất trong ngõ hẻm vang lên từng tiếng phập phập.

Đám người Toàn Chân Giáo vốn định đột phá phòng tuyến của Minh Vương Giới mà lao ra khỏi ngõ nhỏ lại bị áp chế, vội vàng lui về trốn trong góc.

Chỉ qua một hiệp, anh em nhà mình đã bị chết mất bốn người, mấy vị cao thủ còn lại của Minh Vương Giới không khỏi tức giận, lập tức triển khai toàn bộ hỏa lực, ma pháp giống như không lấy tiền ném hết vào chỗ Toàn Chân Giáo đang ẩn thân.

"Khì khì!!! Bọn này ngu!"

Nhìn thấy đám người Minh Vương Giới vô cùng phẫn nộ mà lại không dám tiến lên, chỉ có thể dựa vào việc ném kỹ năng để phát tiết, đám người Toàn Chân Giáo mừng thầm một trận.

Vô Kỵ lại càng đắc ý mèo khen mèo dài đuôi nói: "Thấy chưa, đây là điểm khác nhau giữa việc có một chỉ huy tốt và chỉ huy không tốt. Ta cũng đã nói rồi, nếu để cho ta dẫn theo đám người trẻ tuổi này đi thi đấu, thì đã sớm lấy được quán quân mẹ nó rồi."

"Bớt nói nhảm đi! Hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ? Hay là lao ra từ một đầu khác của hẻm hả?"

Cung thủ khủng bố ở chỗ tối có thể tùy thời lấy mạng, cùng với ma pháp liên tiếp nổ bên cạnh cảm giác đó cũng không tốt chút nào. Đám người Toàn Chân Giáo không muốn ngây người ở chỗ này thêm một khắc nào nữa.

"Đừng sốt ruột!" Vô Kỵ cười tủm tỉm nói: "Nơi này chính là địa bàn của chúng ta, bọn họ không tạo ra nổi sóng gió gì đâu."

"Vậy sao? Bản thân ta cảm thấy không thể tin được những lời này."

Nghe thấy Vô Kỵ nói vậy... Dương Na bĩu môi, chỉ chỉ hai đầu ra của ngõ nhỏ.

Mọi người vội vàng nhìn lại theo hướng Dương Na chỉ, thì thấy lối vào ngõ nhỏ không biết từ lúc nào đã đứng đầy lính đánh thuê, lúc này bọn họ đang đi về phía đám người Toàn Chân Giáo đang ẩn thân.

"Đệt!"

Đám người Toàn Chân Giáo thấy vậy, chấn động.

Nhóm người Minh Vương Giới kia quả nhiên độc ác, sợ người nhà mình bị giết rơi mất kinh nghiệm, thế nên kêu nhiều lính đánh thuê như vậy đến để làm pháo hôi.

Minh Đô rên rỉ kêu lên: "Xong rồi, dưới sự chỉ huy của lão chó Vô Kỵ, chúng ta thành công bị bao thành bánh trẻo hết rồi... Chúng ta gặp nhau tại điểm sống lại thôi."

"Hừ!"

Vô Kỵ khinh thường nói: "Chỉ như vậy mà mấy tên này đã nghĩ sẽ túm được chúng ta sao? Ngươi cũng quá đề cao đám phế vật này rồi."

"Phía sau người ta còn cao thủ chuyên nghiệp nữa đấy!" Minh Đô phản bác.

"Hừ hừ!" Vô Kỵ vẫn không nhanh không chậm nói: "Đừng sốt ruột, cứ từ từ chờ! Xe đến trước núi ắt có đường, có hiểu không hả! Lấy mạt chược ra, chúng ta đánh vài ván."

"Hả..."

Mọi người không còn lời nào để nói nữa, sau đó cùng kêu lên: "Chơi mạt chược nhiều không có ý nghĩa, không bằng để chúng ta đánh ngươi một trận đi được không."

Mẹ nó, đến giờ phút này rồi mà tên cháu chắt này còn mang bộ dạng thoải mái như vậy, khiến tâm lý của đám người Toàn Chân Giáo không có chút điểm tựa nào. Hậu chiêu gì chứ, con mẹ nó ngươi nói thử đi, đáng ghét nhất là cái bọn thích làm màu nhử người khác.

Thời điểm người Toàn Chân Giáo đang xoa tay chuẩn bị đánh Vô Kỵ, thì Cánh Tay Trái Của Tử Thần đang mai phục tại chỗ tối đột nhiên nhận được tin nhắn của Lão Thử.

Tin nhắn chỉ có ba chữ: "Tử Thần! Rút!"

"Rút?" Nhìn thấy tin nhắn của Lão Thử, Cánh Tay Trái Của Tử Thần ngơ ngác, khó hiểu trả lời lại: "Ngươi uống nhiều quá rồi sao, ta sắp có thể một lưới bắt hết đám người Toàn Chân Giáo kia rồi, tại sao lại muốn rút lui. Vừa rồi ta còn cứu đàn em của ngươi một mạng đó, không phải là ngươi muốn cướp người với ta chứ."

Lão Thử nhanh chóng tức giận trả lời lại: "Đéo đỡ được! Hai ta quen biết cũng không phải ngày một ngày hai, ta là loại người như thế sao? Bảo ngươi rút thì ngươi rút nhanh một chút đi, nếu không thì không kịp nữa đâu!"

"..."

Tuy rằng không biết rốt cuộc Lão Thử có ý gì, nhưng Cánh Tay Trái Của Tử Thần quen biết Lão Thử đã lâu, Lão Thử có bao nhiêu thực lực, hắn ta vẫn hiểu rất rõ.

"Haizzz!"

Rơi vào đường cùng, Cánh Tay Trái Của Tử Thần thở dài hạ lệnh: "Tình huống có biến, mọi người nhanh rút lui!"

Nhưng mà Tử Thần vừa mới ra lệnh, lập tức nhận lại tin nhắn từ đàn em: "Không được! Không rút lui được rồi!"

"? ? ?" Cánh Tay Trái Của Tử Thần nghe thấy vậy sửng sốt hỏi lại: "Có ý gì?"

"Chúng ta bị bao vây rồi!" Đàn em báo lại.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment