Trang 586# 1
Chương 1172: Nắm Bắt Của Hắc Ám
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Trong game, kết thêm một người bạn chắc chắn không phải việc xấu gì cả.
Nhìn Thấu Thiên Cơ ngoại trừ có tính cách tự cho là đúng ra, về phương diện khác cũng vẫn còn tạm được.
Huống hồ hai Thích khách của Toàn Chân Giáo này cũng giàu đến nứt đố đổ vách, cũng chướng mắt thứ này, dùng một con dao găm đổi lấy một người bạn, chuyến mua bán này cũng không lỗ một chút nào.
Nhìn Thấu Thiên Cơ lấy được dao găm, đương nhiên là vui cười hớn hở, cười rạng rỡ bộ dạng vô cùng đắc ý, khiến cho người ta không nhịn được muốn đánh hắn ta một trận, có lẽ bây giờ Vương Vũ bảo Nhìn Thấu Thiên Cơ đi đâm đầu vào chỗ chết, hắn ta cũng sẽ không do dự chút nào lập tức đi làm ngay.
"Ha ha."
Thấy Nhìn Thấu Thiên Cơ có bộ dạng như vậy, Vương Vũ cười khẽ, lấy ra kiện đồ vật thứ ba.
Nắm Bắt Của Hắc Ám (Pháp trượng) (Sử Thi)
Vật công: 127-222
Ma công: 350-460
+55 trí tuệ
+57 tinh thần
+44 sức khỏe
Huyết Thống Hắc Ám (Triệu hồi): Kỹ năng bị động, tinh thông tất cả ma pháp hệ triệu hồi của Hắc Ám +1
Huyết Thống Hắc Ám (Kịch độc) : Kỹ năng bị động, tinh thông tất cả ma pháp hệ kịch độc của Hắc Ám +1
Huyết Tuyền Hắc Ám: Kỹ năng chủ động, tiêu hao lực sinh mệnh biến thành một dòng suối máu, người chơi trong trạng thái Huyết Tuyền Hắc Ám tăng 20% tốc độ di chuyển, trong trạng thái này không có cách nào chọn lựa được mục tiêu, kẻ địch bên trên suối máu sẽ bị giảm 40% tốc độ, cũng phải chịu sát thương của ma pháp, mục tiêu bị sát thương 20% thì sẽ chuyển hóa thành thanh máu HP của chính bản thân mình.
Huyết Tế Hắc Ám: Tiêu hao lực sinh mệnh tiến hành cúng tế máu, vì vậy phục hồi lại được đơn vị triệu hồi của mình.
Yêu cầu cấp bậc: 60
Yêu cầu nghề nghiệp: Nghề nghiệp hệ Pháp sư
Giới thiệu đồ vật: Trong lúc rèn luyện ở địa ngục, Đại Pháp sư Taryn đã tình cờ lấy được một khối thân thể của ma vương từ thời thượng cổ, Taryn dùng xương cánh tay và đầu lâu của ma vương luyện chế ra cây pháp trượng này, sao đó lại trộm thêm ba viên đá quý vong linh nữa khảm lên pháp trượng, đem đi rèn thành thần khí, Nắm Bắt Của Hắc Ám đã theo chân Taryn suốt nghìn năm, ẩn chứa năng lượng Hắc Ám mạnh mẽ.
Kỹ Năng Sử Thi, Năng Lượng Trùng Kích: Kỹ năng bị động, khi người chơi thi triển pháp thuật thì tự động bổ sung năng lượng cho pháp trượng, sau khi bổ sung năng lượng xong xuôi sẽ phóng ra một lần Nắm Bắt Của Hắc Ám duy nhất chứa đựng tất cả năng lượng Hắc Ám tấn công mục tiêu, tạo thành sát thương vô cùng mạnh mẽ.
"Bà mẹ nó, thế mà lại là trang bị Sử Thi!"
Nhìn thấy pháp trượng trong tay Vương Vũ, tất cả mọi người đều tỉnh táo tinh thần.
Trang bị Sử Thi, đó cũng đều là đồ vật trong truyền thuyết đấy, game này mở server được nửa năm, sản xuất cùng lắm có một trăm kiện, phần lớn đều nằm trong tay cao thủ cấp chuyên nghiệp, người chơi bình thường có tiền cũng không mua thể mua được.
Đừng thấy Nhìn Thấu Thiên Cơ cũng là lão đại của một công hội, nhưng cấp bậc của hắn ta mà so sánh với Huyết Sắc Chiến Kỳ thì không biết là kém đến mức nào, đối với sự tồn tại của trang bị Sử Thi, hắn ta vẻn vẹn cũng chỉ dừng lại ở hai giai đoạn đã từng nghe nói và đã từng nhìn thấy.
Về phần loại cá hỗn tạp như Kỳ Mộc Ngũ Ngũ Khai, lại càng không ngờ đến một ngày nào đó mình có thể tận mắt nhìn thấy trang bị cấp bậc Sử Thi.
Lúc này, thần khí ở gần trong gang tấc, tâm trạng của mấy người có thể tưởng tượng được.
Song sau khi mọi người nhìn lướt qua thuộc tính của cây pháp trượng này xong, lại dồn dập bĩu môi thất vọng.
Cảm giác kia giống như kích động mất nửa ngày, lại phát hiện ra thứ mà Vương Vũ đang cầm trong tay là một thứ bỏ đi chẳng có tác dụng gì vậy.
Mặc dù mọi người không nói gì ra miệng, nhưng biểu cảm trên mặt rõ ràng đang nói: "Mẹ nó cái này mà cũng gọi là trang bị Sử Thi cơ á?"
Thật ra, chỉ từ thuộc tính mà nói, thuộc tính của cây pháp trượng này cũng vẫn tính là tương xứng với danh hiệu trang bị Sử Thi này.
Dù sao ngoại trừ việc tinh thông tất cả pháp thuật của hệ ma pháp ra, hơn nữa còn có thêm một kỹ năng chạy trốn cũng khá là trâu bò.
Nhưng mà khổ cực rồi khổ cực rồi, mẹ nó tuy bên ngoài nó biểu hiện là thông dụng hệ pháp thuật, nhưng thật ra cũng chỉ là trang bị điển hình cho Thuật sĩ, hơn nữa còn là một trang bị Thuật sĩ cường hóa hệ triệu hồi.
Phải biết rằng, giai đoạn bây giờ, người chơi Thuật sĩ vốn dĩ hiếm có như gấu trúc, Thuật sĩ biết ma pháp triệu hồi, lại càng không đếm đủ một bàn tay.
Cứ như vậy, trong mắt người chơi bình thường, hai kỹ năng tinh thông triệu hồi và Huyết Tế hoàn toàn chỉ là đồ trang trí vẽ rắn thêm chân mà thôi.
Mặt khác, thông thạo hai pháp thuật còn lại đương nhiên cũng vô cùng hiếm có, nhưng đối với việc giảm bớt thời gian hồi chiêu, tăng cường hiệu quả thi triển pháp thuật mà nói, loại gia tăng thuộc tính cơ bản gì đó, cũng chẳng được người ta yêu thích gì cho lắm.
Mà Năng Lượng Trùng Kích, thật sự là thứ vô bổ rồi, là một kẻ khống chế, tấn công của Thuật sĩ vẫn luôn không quan trọng cho lắm, huống hồ đây còn là một kỹ năng có thể phóng ra bất cứ lúc nào nhưng lại cần bổ sung năng lượng.
Tiêu chuẩn đánh giá một nghề nghiệp khống chế cũng chính là ổn định, loại nhân tố không ổn định có thể cướp thù hận bất cứ lúc nào này, rất có thể sẽ dẫn đến diệt cả đoàn.
Từ những lý do trên tổng hợp lại, cây pháp trượng này chỉ có thể sử dụng duy nhất một kỹ năng Huyết Tuyền, độ ứng dụng trong thực tế có thể nói là bỏ đi đến cùng cực.
Đương nhiên, đây là đối với người chơi bình thường thôi, nếu cây pháp trượng này đến được tay Xuân huynh, một Thuật sĩ có thể đánh có thể tấn công, còn biết được ma pháp triệu hồi, thì sẽ là khái niệm hoàn toàn khác rồi.
"Ha ha."
Thấy mọi người lúc này có bộ dạng giống như ăn phải con ruồi, Vương Vũ thản nhiên cười cười nói: "Ta cảm thấy cây pháp trượng này không tệ, ta nhận lấy nó, mọi người không có ý kiến gì chứ?"
"Cầm đi cầm đi..." Mọi người liên tục phất tay ra hiệu, đồ vật gì đó của Thuật sĩ, cho dù thuộc tính có khá hơn chăng nữa cũng chẳng thể bán ra với giá cao được, huống chi là thứ rác rưởi này, cùng lắm cũng chỉ có thể bán được cho giới sưu tầm thôi.
"Vậy ta đây không khách sáo nữa nhé." Vương Vũ gật gật đầu, cười híp mắt cất pháp trượng vào túi.
Làm một lão yêu nghìn năm, những gì mà Taryn cất chứa được cũng vô cùng phong phú, có điều nghề nghiệp Thuật sĩ từ trước đến nay cũng không yêu cầu quá cao đối với trang bị, Taryn cũng giống như vậy, ngoại trừ mấy món đồ này ra thì những thứ khác phần lớn là một số tài liệu luyện chế độc dược và dược tề.
Mấy thứ này cũng chẳng có mấy tác dụng với mấy người của hai nghề nghiệp khác kia, yêu cầu của mọi người cũng không cao, chỉ suy nghĩ một lát là lập tức ném cho Vương Vũ.
Xem ra bây giờ Vương Vũ đã bị coi thành kẻ thu nhặt những thứ bỏ đi rồi, đương nhiên, quan trọng là Vương Vũ đóng góp nhiều công sức nhất, những nguyên liệu này dù sao cũng là do BOSS sản xuất ra, cũng vẫn có giá trị rất cao, đưa cho người khác thì mọi người ít nhiều cũng có chút ấm ức, chỉ có đưa cho Vương Vũ thì mọi người mới tâm phục khẩu phục.
Sau khi phân chia chiến lợi phẩm xong, mấy người Vương Vũ nhìn thoáng qua hành lang của tòa thành nhỏ không có giới hạn, đang chuẩn bị đi về phía BOSS tiếp theo.
Đúng lúc này, tất cả cảnh tượng trong game đột nhiên bừng sáng.
"Rầm rầm!"
Khối đá lớn khổng lồ trên nóc tòa thành ầm ầm rơi xuống, trong nháy mắt lăn đến che mất cửa ra vào của tòa thành, ngay sau đó một âm thanh như sấm rền vang lên bên tai mọi người.
"Là ai? Là ai đã giết sư phụ Taryn?"
Tiếng vang ầm ầm đinh tai nhức óc, ngay cả người định lực như Vương Vũ cũng bị chấn động đến đầu kêu ong ong vang dội.
Mấy người Nhìn Thấu Thiên Cơ lại càng thảm hại hơn.
Tiếng rống giận này dường như còn kèm theo sức mạnh đe dọa, sau khi âm thanh chấm dứt, thanh máu HP trên đầu ba người đồng loạt giảm xuống một phần năm, đồng thời thuộc tính cũng bị giảm xuống.
"Không... Không hay rồi."
Thiên Cơ Khó Đoán nhìn thoáng qua thuộc tính của mình, vội vàng hoảng hốt nói: "Là Long Uy đó, thuộc tính của ta giảm xuống 50% rồi, cấp bậc của con rồng này ít nhất cũng phải cấp 150 đấy."
"Cấp 150?"
Vương Vũ nghe thấy thế không nhịn được kinh ngạc giật nảy người.
Vương Vũ cũng là người đánh phụ bản quanh năm, những phụ bản từng thông qua cũng đến hơn trăm cái, đối với thiết lập của phụ bản cũng tự cho rằng mình không còn xa lạ gì nữa rồi.
Trước đây Vương Vũ cũng đã từng gặp phụ bản có đẳng cấp thấp, nhưng khác biệt cùng lắm cũng chỉ khoảng trên dưới hai mươi cấp, nhưng mà còn chưa đánh được nửa phụ bản này, BOSS tiếp theo thế mà đã là quái vật hệ Rồng cấp 150, cấp bậc chênh lệch nhau khoảng tám mươi cấp, cái này mẹ nó rốt cuộc là phụ bản gì chứ hả?
Chẳng lẽ thiết lập của phụ bản khiêu chiến và những phụ bản khác chênh lệch nhiều đến vậy hay sao?