Trang 587# 1
Chương 1174: Sức mạnh chênh lệch tuyệt đối
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Cự Long chết dưới tay Vương Vũ cũng không phải mới có một con, trong cả game có lẽ cũng không tìm ra được người thứ hai có kinh nghiệm giết rồng phong phú hơn Vương Vũ.
Thứ như Cự Long này, vóc dáng khổng lồ, nhưng hai chi trên lại cực kỳ ngắn, phần gáy là nơi mà bọn chúng không thể chú ý đến được, hơn nữa vảy ngược – nơi được cho là chỗ yếu hại của tộc Rồng cũng đúng lúc nằm ở trên cổ.
Cho nên giao đấu với con thằn lằn khổng lồ này, miễn là nhảy ra sau lưng bọn chúng, tóm chặt lấy vảy ngược của nó không được bỏ xuống, cơ bản cũng đã thành công được một nửa rồi.
"Phập phụt!"
Dao găm của Vương Vũ dễ dàng cắm vào phần gáy của Dominic.
"??!!"
Nhưng mà dao vừa đâm vào thân thể, Vương Vũ lập tức cảm thấy cảm giác không ổn lắm.
Đừng nói loại quái vật toàn thân phủ đầy vảy giáp như Dominic, cho dù là người bình thường, bị một đao đâm vào, chắc chắn cũng phải có chút lực cản chứ, nhưng mà Dominic lại giống như một đống vải bông, một đao giáng xuống, không hề có chút trở ngại nào.
Quả nhiên, một đao kia của Vương Vũ đâm xuống, không hề có chút tác dụng gì cả, thậm chí ngay cả tổn thương ép buộc cũng còn chẳng đánh ra được.
Đúng lúc đó, Dominic khinh thường hừ lạnh một tiếng nói: "Hừ hừ! Loài người hèn mọn, bản đại gia thế nhưng chính là sống mãi không chết, chỉ bằng ngươi mà cũng muốn làm tổn thương được ta sao?"
Nghe thấy Dominic nói như vậy, lúc này Vương Vũ mới phản ứng lại được, mẹ kiếp, vảy ngược sau gáy là bộ phận yếu hại của rồng khi còn sống, nhưng Dominic đã tự biến mình thành vong linh từ lâu rồi, nếu cứ tiếp tục dựa theo kinh nghiệm đối phó rồng còn sống để đối phó với hắn ta thì đương nhiên chẳng đáng tin cậy chút nào cả.
Ngay trong giây phút khi Vương Vũ còn đang ngây người, Dominic đã vươn hai cánh ra, vọt người bay lên, cong cổ đánh thẳng về hướng bên trên tòa thành.
Con rồng già mà không chịu chết này quả thật tàn nhẫn, vì muốn đánh chết Vương Vũ mà không ngại thi triển ra thủ đoạn hại người không lợi mình như vậy.
Vương Vũ vẫn rất biết tự mình biết mình, đương nhiên sẽ không chịu khó ăn đòn của một con rồng vong linh được, ngay lúc sắp đụng vào đỉnh phòng, Vương Vũ nằm sấp vào sau lưng Dominic, hai tay và hai chân đều sử dụng sức mạnh, ngay từ trên lưng Dominic nhảy xuống.
"Rầm!"
Dominic đụng vào nóc phòng, đất đá tuôn rơi rào rào xuống, tòa thành lại chấn động run rẩy thêm lần nữa, chịu đựng va đập như thế, Dominic còn chẳng hề rơi xuống một giọt máu, vì vậy có thể thấy được, muốn giết được tên khốn này từ sau lưng thì chắc chắn là chuyện không thể nào.
Đương nhiên rồi, trong game không thể nào lại có BOSS tuyệt đối bất tử được, cho dù là loại Ác Long như Dominic thì cũng có thể có nhược điểm, chỉ có điều bây giờ vẫn còn chưa phát hiện ra mà thôi.
Thấy Vương Vũ thế mà cũng chưa bị đụng chết, Dominic không hề do dự chút nào, miệng há rộng ra, một luồng khói đen nồng đậm từ trên xuống dưới phun xuống.
Những con rồng khác đều phun ra lửa, con rồng này phun ra lại là khói, xem ra rồng vong linh mặc dù có được thân thể bất tử, nhưng cũng mất đi năng lực hơi thở mạnh mẽ của rồng, nhìn như vậy thật sự có chút buồn cười.
Có điều buồn cười thì buồn cười, Dominic mạnh mẽ như vậy đừng nói là nhả khói, mặc dù con súc sinh này có nhổ đờm ra, hay xì mũi ra, thì Vương Vũ cũng không dám nghênh đón.
Sương mù dày đặc phun ra, Vương Vũ đột ngột Ưng Đạp, Lăn Mình đến ngồi chồm hổm trong góc phòng sử dụng tấm khiên bảo vệ bản thân mình thật chắc chắn.
"Xoẹt xoẹt!"
Sương mù dày đặc rơi xuống, nhất thời vang lên một âm thanh bị hòa tan chói tai, đất đá hỗn loạn trên mặt đất gặp phải sương mù dày đặc, giống như tảng băng bị người ta đun nóng, bắt đầu tan chảy.
Mẹ nó, sương mù này thế mà lại có độc!
"A!"
Ngay sau đó, cách đó không xa truyền đến tiếng gào thét thảm thiết của ba người Nhìn Thấu Thiên Cơ.
Vương Vũ nghe thấy tiếng nhìn lại, đã thấy ba người vừa gặp phải sương mù dày đặc trong nháy mắt đã bị ăn mòn thành xương khô, biến thành một vệt sáng trắng bay đến khu vực an toàn.
Cũng may tấm khiên của Vương Vũ có thuộc tính cực kỳ cao, vì vậy mới ngăn chặn lại được hết sương mù độc kia.
Đến lúc đó, Dominic đã từ trên không trung nhắm thẳng vào Vương Vũ lao xuống.
Vương Vũ cảm nhận được sát ý, đột nhiên ngẩng đầu lên lên, quai hàm khổng lồ của Dominic đã xuất hiện bên trên Vương Vũ.
Nhìn thấy quai hàm của Dominic, ánh mắt Vương Vũ căng thẳng, đột nhiên đứng dậy, vươn người giẫm lên vách tường nhảy lên thật nhanh.
Một người một rồng, một con lao xuống, một người nhảy lên, rất nhanh đã bốn mắt chạm nhau.
Vương Vũ không hoang mang chút nào, tay phải đưa về phía trước, vũ khí trong tay biến thành trường kiếm, tàn nhẫn đâm vào con mắt khổng lồ của Dominic.
Vừa nãy một nắm đấm của Vương Vũ nện lên cằm dưới của Dominic, cũng còn có thể đánh ra mười điểm tổn thương, có thể thấy được nhược điểm của Dominic hẳn là nằm ở trên mặt.
Mà trên gương mặt khổng lồ này của Dominic, nơi duy nhất không được vảy giáp bao phủ cũng chỉ có tròng mắt, về phần nó có thật sự là chỗ yếu hại hay không, vậy đành phải nghe theo mệnh trời, dù sao cứ thử một lần xem sao, cũng không tốn tiền mà.
"Phập!"
Cánh tay Vương Vũ hạ xuống, trường kiếm cắm chính xác vào trong mắt Dominic.
-111.245
Con số tổn thương khổng lồ bay lên, cổ tay phải của Vương Vũ thuận thế xoay một vòng, trường kiếm lại xoay tròn trong hốc mắt của Dominic.
-221.115
Lại một tổn thương cực kỳ lớn bay lên.
"Gào!"
Dominic bị đau, lắc lư đầu muốn tránh né, Vương Vũ cũng không thèm nhìn lại lật tay lại đâm thêm một kiếm nữa, lại đâm vào tròng mắt Dominic.
Hết cách rồi, Dominic thân hình to lớn như vậy, tròng mắt cũng rất lớn, bản lĩnh của Vương Vũ như vậy, chỉ với khoảng cách gần như thế đâm vào loại bia ngắm cỡ lớn này, thật sự không có lý do gì không đâm trúng.
Dominic bị Vương Vũ liên tục đâm vào mắt, rõ ràng đã mơ hồ rồi, không nói hai lời, miệng rộng mở ra nhắm ngay phía trước phun thêm một hơi nữa.
Vương Vũ biết rõ sự lợi hại trong hơi thở của Dominic, nhìn thấy thế thì kinh ngạc, phi thân nhảy lên đằng sau đầu Dominic, một tay nắm chặt lấy đầu Dominic, tay kia biến trường kiếm thành dao găm, định tiếp tục tấn công tròng mắt còn lại của Dominic từ phía sau.
Còn không đợi dao găm của Vương Vũ hạ xuống, Dominic vội vàng rơi xuống đất, nằm úp sấp xuống mặt đất, hất Vương Vũ văng ra ngoài.
Cùng lúc đó, thân thể của Dominic bắt đầu thu nhỏ lại một cách nhanh chóng, đợi Vương Vũ từ trong không trung thụ thân vững vàng đáp xuống mặt đất, thì Dominic đã từ một con Cự Long biến thành một người đàn ông trung niên sắc mặt trắng bệch thân hình nhỏ gầy.
Thật đúng là đừng nói, Dominic biến thành hình người quả thật có chút dáng vẻ của Pháp sư vong linh đấy, chẳng qua gương mặt hơi đáng sợ kinh khủng hơn một chút mà thôi.
Lúc này gương mặt Dominic dữ tợn, con ngươi trong hốc mắt đã biến thành ngọn lửa linh hồn, sôi trào mãnh liệt rõ ràng thể hiện trong lòng hắn ta đang phẫn nộ vô cùng.
Dominic một tay cầm cốt trượng nhắm ngay Vương Vũ, áo pháp bào màu đen trên người không gió mà tự bay, sắc mặt dữ tợn nói: "Linh hồn hèn mọn kia, dám chọc giận lãnh chúa vong linh Dominic vĩ đại, tội của ngươi không thể tha thứ được! Vong Linh Cốt Vũ!"
Theo tiếng niệm chiêu phẫn nộ của Dominic, tất cả bên trong tòa thành nhất thời bị một áng mây đen bao quanh, đồng thời, cốt mâu rậm rạp từ bốn phương tám hướng bắn ra.
Số lượng quá nhiều, nhiều đến mức không thể đếm xuể được.
Trong không gian chật hẹp như vậy, ma pháp diện rộng bao phủ toàn cảnh như vậy, Vương Vũ hoàn toàn không có chỗ nào để trốn cả, trong chớp mắt đã bị cốt mâu đầy trời bao phủ.
"Ầm ầm ầm ầm!"
Mật độ của cốt mâu kia quá dày đặc, hơn nữa phương hướng không đồng đều, cho dù bản lĩnh của Vương Vũ có cao hơn chăng nữa thì cũng có giới hạn, đối mặt với ma pháp như vậy, Vương Vũ co người lại cầm khiên, trăn trở xê dịch, cũng chỉ bảo vệ được đầu, trái tim và những bộ phận yếu hại.
Về phần những nơi khác trên thân thể, cũng đều bị đâm đến tràn đầy lỗ thủng, lượng máu cũng rơi thẳng xuống, cho đến lúc này, Vương Vũ mới ý thức được BOSS cấp 150 trở lên rốt cuộc mạnh mẽ đến mức nào.
Lúc trước cũng chỉ bởi vì Darius không thể thẳng tay giết chết Vương Vũ, nếu không, Vương Vũ làm sao còn có thể chịu đựng lâu như vậy.