Trang 618# 1
Chương 1236: Không Màng Danh Lợi, Ninh Tĩnh Trí Viễn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đúng lúc này, trọng tài giới thiệu: Tuyển thủ lên đài tiếp theo của chiến đội Huyết Sắc chính là - Không Màng Danh Lợi!!!
"Không Màng Danh Lợi!!"
Sau khi nghe trọng tài đọc cái tên này lên, những người chơi đang ngồi trên khán phòng chợt ngẩn ra, ngay sau đó lại sôi trào lên, toàn bộ khán phòng của đấu trường tràn ngập trong tiếng thán phục.
"Không ngờ lại là cô ta!" Đám người Toàn Chân Giáo nghe tên xong cũng hơi kinh hãi. Vô Kỵ thản nhiên nói: "Xem ra lần này chiến đội Huyết Sắc bỏ cả vốn gốc rồi."
"Người này là ai thế?"
Vương Vũ mang vẻ mặt ngơ ngác hỏi, kể từ khi tới với cuộc thi này, Vương Vũ không quen biết bất kỳ ai trong đám cao thủ kia cả.
Vô Kỵ nói: "Không Màng Danh Lợi, Ninh Tĩnh Trí Viễn, ngươi từng nghe qua chưa?"
"Nghe chứ, đó là câu của Gia Cát Lượng, ta từng học rồi." Vương Vũ trả lời.
Vô Kỵ không còn lời nào để nói: "Ta nói đó là tên của hai người. Mấy hôm trước, kẻ chúng ta thấy đứng cùng với Độc Cô Cửu Thương tên là Ninh Tĩnh Trí Viễn, còn người này chính là Không Màng Danh Lợi."
"Ninh Tĩnh Trí Viễn sao..." Vương Vũ suy nghĩ một lát nói: "Có phải là người có danh hiệu Chiến Thần kia không?"
"Đúng!" Vô Kỵ gật đầu.
"Vậy người này chẳng lẽ là Pháp Thần sao?" Vương Vũ lại hỏi.
"Đúng vậy!" Lúc này, Minh Đô chen tới đây, kích động nói: "Nàng chính là Pháp Thần trong truyền thuyết, là thần tượng của ta."
"Thì ra là thế!" Vương Vũ chợt hiểu ra.
Trong giới trò chơi này, mọi người luôn thích gọi những người có thực lực cao là Thần, nhưng những cao thủ bình thường khác chỉ là tài năng trẻ hiển lộ trong trò chơi mà thôi, cuối cùng vẫn là phù dung sớm nở tối tàn, đổi sang một trò chơi khác cũng sẽ bị cao thủ mới thay thế.
Chỉ có hai người được gọi là Chiến Thần, Pháp Thần mới là người đứng sừng sững ở đỉnh cao nhất trong giới trò chơi, cho tới giờ vẫn chưa có ai vượt qua được.
Phải biết rằng, cao thủ thành tựu trong trò chơi không hề có điều kiện cố định.
Ví dụ như Vương Vũ, hắn là vô địch thiên hạ ở hình thức mô phỏng toàn diện, nhưng nếu thay đổi thành hình thức bàn phím con chuột, thì tìm đại một người nào cũng có thể chém bay hắn.
Cao thủ của LOL mà vào Tuyệt Địa Cầu Sinh thì cũng chỉ có thể mở hack làm màu thôi.
Nhưng hai người này, cho dù là ở trò chơi nào, ở hình thức nào cũng đều có thể được gọi là cao thủ đệ nhất, có thể thấy tố chất tổng hợp của hai người này đạt tới cảnh giới khủng bố cỡ nào.
Đây chính là cột mốc cao nhất trong giới chuyên nghiệp, bảo sao khi nghe thấy tên cô nàng, thì ngay cả đám người Toàn Chân Giáo cũng phải chấn động.
Trên đấu trường thi đấu, trận đấu đã bắt đầu.
Không Màng Danh Lợi lạnh nhạt nhìn Lôi Công Đáng trước mặt, híp mắt hỏi: "Ngươi tự mình nhận thua hay để ta đánh ngươi xuống đài?"
Nghề nghiệp Pháp sư mỗi một người đều là khắc tinh của Chiến sĩ, nhất là Chiến sĩ khiên thuẫn cồng kềnh, ngoại trừ một thân phòng ngự và lượng máu cao, thì khi đối mặt với nghề nghiệp sát thương cao chỉ có thể làm mục tiêu sống.
Lôi Công Đáng gặp phải Không Màng Danh lợi, coi như là gặp phải khắc tinh rồi.
Nhưng mà Lôi Công Đáng dù sao cũng là cao thủ thành danh đã lâu, cho dù đối thủ là cường giả như Không Màng Danh Lợi, thì cũng không thể nào ngay cả kiếm cũng chưa rút đã đầu hàng rồi.
Bị Không Màng Danh Lợi trào phúng như vậy, mặt Lôi Công Đáng đen lại, vùi đầu làm một chiêu Xung Phong lao về phía Không Màng Danh Lợi.
Đây chính là chiêu bài liên chiêu hai thức mở đầu Truy Không Trảm của Lôi Công Đáng, chỉ cần bị hắn ta đụng vào không chết cũng thảm.
"Ha ha! Không biết tự lượng sức mình!"
Không Màng Danh Lợi mỉm cười, tay trái chỉ về phía trước, một luồng ánh sáng xanh bay về phía Lôi Công Đáng.
Lôi Công Đáng vội vàng giơ khiên lên, chặn luồng sáng xanh đó lại.
"Rầm!"
Một âm thanh giống như tiếng thủy tinh vỡ vụn, Lôi Công Đáng đang lao tới bị luồng sáng xanh đó đông lạnh ngay tại chỗ, thành một khối băng trong khoảnh khắc.
Cùng lúc đó, trên đầu Không Màng Danh Lợi bay lên một hàng chữ - Đóng Băng Ấn - Thức Tỉnh.
"Phán định ma pháp thật mạnh!"
Thấy tình cảnh như vậy, Vô Kỵ không nhịn được nhíu mày.
Trong Trọng Sinh, phán định ảnh hưởng của kỹ năng chính là nhân tố chủ yếu nhất quyết định sức mạnh, cho nên hai nghề nghiệp Chiến sĩ và Kỵ sĩ là có phán định cao nhất trong tất cả các nghề nghiệp.
Còn nghề nghiệp đánh tầm xa thì tương đối thấp.
Nhất là kỹ năng Va Chạm của Chiến sĩ, tuy rằng là kỹ năng cấp thấp nhưng phán định cao, trong số tất cả các kỹ năng của Chiến sĩ thì cũng được xếp ở cấp cao.
Không Màng Danh Lợi là một Pháp sư, chỉ tùy tay chỉ một cái đã phong ấn chặt Lôi Công Đáng - một tanker tiêu chuẩn, phán định cỡ này nhìn có chút rợn cả người.
"Hừ!"
Sau khi đóng băng Lôi Công Đáng, Không Màng Danh Lợi cười lạnh một tiếng, pháp trượng bên tay phải đã ngưng tụ xong ma pháp, nhấc tay lên, một tảng đá to lớn từ trên trời giáng xuống, đập thẳng vào người Lôi Công Đáng.
"Rầm!"
Một tiếng nổ vang lớn, Lôi Công Đáng đang bị đóng băng bị đập thành mảnh nhỏ, hóa thành ánh sáng trắng bay ra khỏi đấu trường thi đấu.
Chỉ một thoáng, toàn bộ khán phòng lặng ngắt như tờ.
Giết ngay lập tức!!!!
Chiến sĩ khiên thuẫn đứng đầu toàn quốc lại bị giết trong một giây!
Giá trị sát thương kia quả thực...
"Thú vị đấy..." Vương Vũ sờ sờ cằm, nhớ lại hai cái kỹ năng vừa rồi của Không Màng Danh Lợi, trên mặt lộ ra nụ cười suy ngẫm.
Trong chiến đội Thiên Long, ngoại trừ Ninh Tĩnh Trí Viễn, thực lực của Lôi Công Đáng cũng là số một số hai, thế mà ngay cả hắn ta cũng bị người giết trong nháy mắt, thì mấy tuyển thủ phía sang càng không chịu nổi một kích.
Mấy trận kế tiếp, tuyển thủ của chiến đội Thiên Long lên đài đều không có ngoại lệ, toàn bộ đều là vừa mới lên đài đã bị một chiêu của Không Màng Danh Lợi tiễn bước, hoàn toàn không có một cơ hội phản kích nào.
Biết sao được, Không Màng Danh Lợi không chỉ có sát thương kinh người, mà phán đoán cũng mạnh tới mức chưa thấy bao giờ. Cho dù đối thủ trốn như thế nào, đều không trốn thoát khỏi kỹ năng của nàng, cảm giác kia quả thực quá giống mở hack.
Ngay cả cao thủ dự đoán tính toán như Xuân Tường, Minh Đô cũng không nhịn được mà líu lưỡi.
Khán giả không khỏi hoảng sợ kêu lên: "Chẳng lẽ không có người nào có thể đánh bại được nàng sao?"
Một cô gái, liên tiếp khiêu chiến với bốn vị cao thủ của chiến đối Thiên Long, trong đó còn có một cao thủ như Lôi Công Đáng, tuy thuộc tính trong trò chơi không có phân chia nam nữ, nhưng khi nhìn thấy một cô gái mà lại giống như Hoa Hùng trấn ải Tị Thủy, giết chết từng người khiêu chiến trong nháy mắt, trong lòng khán giả cũng có chút mất mát.
Dù sao trong lòng đại đa số người chơi, con gái chơi trò chơi vẫn yếu hơn một chút so với đàn ông.
Đương nhiên, sở dĩ đám người Toàn Chân Giáo nói lời này, hoàn toàn là bởi vì bọn hắn đã đặt cược chiến đội Thiên Long thắng.
Chiến đội Huyết Sắc đột nhiên xuất hiện một người như vậy, khiến cho mọi người bất ngờ không phòng bị được.
"Có!"
Vô Kỵ nhìn vẻ mặt không cam lòng của đám người Toàn Chân Giáo nói: "Lão Ngưu không phải là người đó sao?"
"Nói nhảm!" Mọi người giận dữ nói: "Nếu lão Ngưu có thể lên sàn đấu, thì chúng ta còn lo lắng vậy sao?"
"Ha ha ha!" Nhìn thấy bộ dạng vò đầu bứt tai của đám người kia, Vô Kỵ cười cười nói: "Vậy phải xem Ninh Tĩnh Trí Viễn có vận may lên đài hay không. Tuy rằng không biết trong hai người họ, ai mạnh ai yếu, nhưng nếu hai người cùng nổi danh, thì cũng không thể nào mới lên đã bị giết trong nháy mắt được."
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, cầu nguyện đi."
Lão già mê tín như Xuân Tường nghe vậy, lập tức trợn mắt liếc mọi người một cái, sau đó vươn tay tạo dấu chữ thập trước ngực, rồi chắp tay bắt đầu lẩm bẩm: "Khổng thánh nhân ở trên, Đạo Tổ phù hộ, A di đà phật, A men..."
Mấy người khác cũng học theo, nhắm mắt lại.
Không thể không nói, lão già khốn nạn Xuân Tường cũng có vài phần công lực, trong lúc mọi người còn đang lẩm bẩm, người thứ năm lên đài bên chiến đội Thiên Long cũng đã được chọn ra.
Trọng tài nhìn thoáng tuyển thủ sắp lên sàn đấu, vẻ mặt lập tức cứng lại, sau đó kích động kêu lên: "Thời khắc kích động lòng người sắp tới, tuyển thủ trận đấu tiếp theo của chiến đối Thiên Long chính là - Ninh - Tĩnh - Trí - Viễn!"