Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1242 - Chương 1244: Bàn Tay Khéo Léo

Trang 622# 1

 

 

 

Chương 1244: Bàn Tay Khéo Léo
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Thời gian tạm nghỉ đã kết thúc, tuyển thủ hai bên bắt đầu lại trở lại với cuộc tranh tài.

Vòng đấu thứ hai bắt đầu, chiến đội Một Đám Ô Hợp là bên được lựa chọn bản đồ.

Vương Vũ cũng không khách sáo, hắn lập tức ấn vào nút ngẫu nhiên.

Nếu đã quyết định phó mặc cho số phận, vậy thì phải phó mặc đến cùng.

Trong sự lựa chọn ngẫu nhiên của hệ thống, bản đồ vòng đấu thứ hai xuất hiện trên màn ảnh lớn.

Phố xá thành thị.

Đây là một bản đồ cỡ trung, không quá lớn cũng không quá nhỏ, năm con phố thẳng tắp đan xen ngang dọc, tầm nhìn khá là rộng rãi, có điều hai bên phố là kiến trúc cao chót vót, người chơi cũng có thể sử dụng chúng làm nơi ẩn nấp, là một bản đồ đánh du kích tiêu chuẩn, Cung thủ là nghề nghiệp có thể phát huy ưu thế lớn nhất tại dạng bản đồ này.

Có điều Toàn Chân Giáo lại chỉ có hai Cung thủ, một người thì kỹ thuật chỉ ở mức trung bình, còn người còn lại mặc dù kỹ thuật không thấp chút nào, nhưng lại không am hiểu đánh lén tầm xa.

Không thể không nói, Vương Vũ đã dùng toàn bộ vận may của hắn vào vòng đầu tiên.

Không bao lâu sau, tuyển thủ cho trận đấu đầu tiên đã được hệ thống lựa chọn và di chuyển vào trong sân thi đấu.

Tuyển thủ bên phía chiến đội Ám Nguyệt tên là Bàn Tay Khéo Léo, nghề nghiệp cũng là một nghề rất hiếm gặp - Kẻ tiềm hành.

Kẻ tiềm hành là nghề nghiệp thăng cấp của Thần trộm, không chỉ sở hữu kỹ năng bẻ khóa đột nhập vô song mà còn có độ nhạy bén siêu mạnh, có thể thấy rõ mọi loại bẫy rập.

Còn người lên sân khấu phía Toàn Chân Giáo lại là Danh Kiếm Đạo Tuyết.

Cái tên Danh Kiếm Đạo Tuyết xui xẻo này, kỹ thuật thì chẳng ra làm sao, thế mà độ chiếm sóng lại cao như vậy, trận đấu thế này đưa hắn ta ra chẳng khác nào là dúi điểm vào tay người khác.

Đương nhiên, Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng biết mình biết ta, bởi vậy vừa vào sân thi đấu là Danh Kiếm Đạo Tuyết đã quyết định sẽ chui rúc tới cùng.

Thế cho nên khi trận đấu vừa mới bắt đầu, Danh Kiếm Đạo Tuyết đã lập tức sử dụng Tiềm Hành, hắn ta định bụng sẽ sử dụng chiêu này hết lần này tới lần khác, lừa gạt Bàn Tay Khéo Léo.

Song, khi Danh Kiếm Đạo Tuyết tiến lên phía trước một bước, hắn ta bỗng phát hiện ra Bàn Tay Khéo Léo phía đối diện lại không thèm ẩn thân, đã thế còn nghênh ngang đứng im tại chỗ, trông rất chi là kiêu căng ngạo mạn.

Muốn dụ rắn ra khỏi hang à, chiêu này mấy ngày trước Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng từng dùng, nhìn thấy Bàn Tay Khéo Léo làm như vậy, Danh Kiếm Đạo Tuyết không nhịn được mắng: “Má! Chẳng lẽ muốn khiêu khích ông đây đâm ngươi ư?! Chiêu ông đây từng dùng, chẳng lẽ còn mắc bẫy của ngươi á?”

Nói rồi, Danh Kiếm Đạo Tuyết tìm một góc xó xỉnh nào đó rồi ngồi xổm xuống bắt đầu so bì sự kiên trì với đối phương.

Nhưng rất hiển nhiên, Bàn Tay Khéo Léo là một cao thủ chuyên nghiệp, hắn ta kiên trì hơn Danh Kiếm Đạo Tuyết không biết bao nhiêu lần.

Mười phút trôi qua, tên này không những không hề nhúc nhích mà mẹ nó, hắn ta còn ngồi xổm xuống dùng dao găm vẽ truyện tranh lên mặt đất… đúng là một vị cao thủ đa tài đa nghệ.

Mười phút nữa lại trôi qua, Danh Kiếm Đạo Tuyết nhìn Bàn Tay Khéo Léo cách đó không xa đã vẽ xong chương một của truyện Bảy Viên Ngọc Rồng, lòng Danh Kiếm Đạo Tuyết đã bắt đầu không kiềm chế nổi rồi.

Là con người thì đều có tâm lý đầu cơ trục lợi, đặc biệt là đám người Toàn Chân Giáo này, chỉ cần tỷ lệ thắng là 1/10 thì họ cũng dám lao ra ngoài liều mạng, lúc này nhìn thấy đối thủ đang tập trung làm chuyện khác thì làm sao mà Danh Kiếm Đạo Tuyết nhịn được nữa.

“Thằng nhãi này nhất định là đang muốn dụ rắn ra khỏi hang, giờ ông đây mà qua đâm nó một nhát thì nhất định sẽ bị nó bắt được sơ hở đâm chết.”



“Mẹ nó, ông đây biết Biến Mất! Sợ quái gì! XXX”

Nghĩ mãi nghĩ mãi, cuối cùng Danh Kiếm Đạo Tuyết quyết định liều mạng một lần, thế là hắn ta lặng lẽ vòng qua kiến trúc, lần mò ra sau lưng Bàn Tay Khéo Léo.

Nhưng ngay khi Danh Kiếm Đạo Tuyết còn cách Bàn Tay Khéo Léo chưa đến ba mét, đột nhiên trên người Bàn Tay Khéo Léo tỏa ra một quầng sáng màu xanh lam nhạt, cùng lúc đó trạng thái Tiềm Hanh của Danh Kiếm Đạo Tuyết bị giải trừ một cách bất ngờ.

Khả năng nhạy bén!

Nhìn thấy cảnh tượng này, Danh Kiếm Đạo Tuyết giật thót một cái trong lòng.

Có người nói Kẻ tiềm hành có thiên phú nhạy bén, có thể nhìn thấy rõ cạm bẫy cơ quan, nhưng không ngờ ngay cả Tiềm Hành của Thích khách cũng có thể nhìn thấu.

Trong cơn hoảng hốt, Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng không nhớ tới việc phải đâm dao găm vào lưng Bàn Tay Khéo Léo nữa mà hắn ta lại vừa lùi về phía sau vừa hoảng loạn sử dụng Biến Mất.

"Ếch ngồi đáy giếng!!"

Lúc này, Bàn Tay Khéo Léo cũng đã quay phắt người lại, hắn ta vung tay lên, một chiếc lá cây bay vụt qua dính lên người Danh Kiếm Đạo Tuyết.

Danh Kiếm Đạo Tuyết biến mất, nhưng chiếc lá cây kia thì lại cứ tung bay trong gió, trông cực kỳ buồn cười.

Mấy giây sau, khi thời gian vô địch của kỹ năng Biến Mất kết thúc, Bàn Tay Khéo Léo không nói hai lời lập tức tăng tốc vọt tới bên cạnh chiếc lá cây, dùng lực đâm mấy phát về phía không khí.

Danh Kiếm Đạo Tuyết còn không kịp hiện hình đã bị Bàn Tay Khéo Léo đâm thành một tia sáng trắng bay đi.

Thích Khách mà, chiến đấu với nhau chính là đơn giản và thô bạo như vậy đấy.

Chiến đội Ám Nguyệt, cuối cùng cũng lấy lại được một điểm ở vòng thứ hai.

“Ngươi đó ngươi đó!”

Cả đám Toàn Chân Giáo chỉ trỏ vào Danh Kiếm Đạo Tuyết bị người ta quăng xuống dưới mà tức giận nói: “Ngươi sợ cái gì mà sợ, sao cứ thích chọc vào hắn ta làm gì?”

“Hzaii…” Danh Kiếm Đạo Tuyết thở dài nói: “Các ngươi không phải là không nhìn thấy cái dáng vẻ kia của hắn ta, không đâm hắn ta một nhát ta cũng cảm thấy có lỗi với tư thế của hắn.”

Sau khi Danh Kiếm Đạo Tuyết tử trận, người thứ hai lên sân khấu chính là Ký Ngạo.

Bàn Tay Khéo Léo không hổ là cao thủ chuyên nghiệp, đối phó với bất cứ nghề nghiệp nào đều có bài bản hẳn hoi.

Thấy đối thủ của mình là một Võ sư không biết ẩn thân, Bàn Tay Khéo Léo lập tức kích hoạt Tiềm Hành.

Ký Ngạo cũng không thiếu cảnh giác, hắn ta chạy vụt tới chân tường, lưng dựa sát vào bức tường phía sau, phòng ngừa đối thủ tấn công từ đằng sau lưng.

Nhưng Bàn Tay Khéo Léo là một cao thủ chuyên nghiệp, có sự tự tin tuyệt đối, người ta hoàn toàn không có ý định ra tay từ phía sau lưng mà đột nhiên xuất hiện trước mặt Ký Ngạo, chọc một con dao găm từ phía chính diện.

Cũng may Ký Ngạo còn trẻ, khả năng phản ứng rất mạnh, cơ thể khẽ nghiêng tránh thoát đòn tấn công của Bàn Tay Khéo Léo, sau đó hắn ta giơ tay lên sử dụng một chiêu Mãnh Hổ Kích muốn tóm lấy con dao găm của Bàn Tay Khéo Léo.

Bàn Tay Khéo Léo thì lại ung dung thong thả, không hề hoang mang xoay dao găm một cái, vòng qua tay Ký Ngạo, đâm nghiêng vào tay hắn ta.

Ký Ngạo cuống quít thu tay lại, xoay người tung một cú đá chéo qua.

Bàn Tay Khéo Léo cầm ngược dao găm lại che trước ngực.

"Ầm!"

Cú đá của Ký Ngạo trúng vào dao găm của Bàn Tay Khéo Léo, do không đá thẳng vào tay Bàn Tay Khéo Léo nên cũng không tạo thành hiệu quả Trôi Nổi, có điều Bàn Tay Khéo Léo dính một cú đá này cũng phải lùi về sau mấy bước.

Giao thủ sau một hiệp, hai người đã hiểu biết đại khái về đối thủ của mình, ánh mắt càng tăng thêm vài phần nghiêm túc.

"Tên này thật là lợi hại!"

Nhìn Bàn Tay Khéo Léo cách đó không xa, Ký Ngạo không khỏi nhíu mày, vừa nãy nếu không phải hắn ta lẩn đi nhanh, chỉ sợ khuỷu tay cũng sẽ bị thằng nhãi trước mắt này cắt đi, hơn nữa nhìn dáng vẻ này thì hẳn đó cũng chưa phải là thực lực chân chính của hắn ta.

Bàn Tay Khéo Léo nhìn Ký Ngạo trước mắt, hắn ta cũng bắt đầu cảnh giác trong lòng hơn.

Mẹ nó, rõ ràng chỉ là tuyển thủ nghiệp dư, nhưng khả năng phản ứng và thân thủ này e rằng đã đến trình độ chuyên nghiệp, nếu như tên này được huấn luyện mỗi ngày giống như hắn ta, e rằng vừa rồi hắn ta đã chết rồi.

Sau khi cảm giác thán phục qua đi, chân Ký Ngạo giẫm một cái xuống dưới đất, bật người xông về phía Bàn Tay Khéo Léo.

Chẳng còn cách nào khác, thời gian hồi của kỹ năng Tiềm Hành của Kẻ tiềm hành cũng không dài, nếu Ký Ngạo không chủ động ra tay, đợi đến khi thời gian hồi kỹ năng Tiềm Hành của Bàn Tay Khéo Léo chạy xong, đến lúc đó hắn ta sẽ càng bị động.

Nhìn thấy Ký Ngạo vọt tới, nét mặt Bàn Tay Khéo Léo vẫn bình tĩnh như cũ, hắn ta chỉ nhẹ nhàng nhảy về sau một cái, kéo dài khoảng cách.

Lúc này, Ký Ngạo kích hoạt Băng Quyền, cơ thể đột nhiên lao vút về đằng trước.

Bàn Tay Khéo Léo cười nhạt, sử dụng tăng tốc, không lùi mà tiến tới, sượt qua người Ký Ngạo vòng ra đằng sau.

Chờ Ký Ngạo đáp đất xong, Bàn Tay Khéo Léo cầm dao găm lên, nhắm một chiêu Bối Thứ về phía lưng Ký Ngạo.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment