Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1244 - Chương 1246: Cô Gái Hung Tàn!

Trang 623# 1

 

 

 

Chương 1246: Cô gái hung tàn!
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Một chọi ba!"

Lần này, khán giả ngoài sân thi đấu đều phải kinh ngạc thốt lên.

Một chọi ba cũng không kỳ lạ, nhưng đây lại là điều cực kỳ hiếm thấy tại sân thi đấu của tuyển thủ chuyên nghiệp, dù sao cao thủ chuyên nghiệp đều là những đại sư đã chơi nghề nghiệp của họ lên đến đỉnh cao, sao họ có thể dễ dàng bị người ta một chọi ba như thế được.

Huống hồ, người bị một chọi ba còn là chiến đội Một Đám Ô Hợp được xưng là kẻ không biết xấu hổ.

Tuy nói chiến đội Ám Nguyệt cũng rất vô liêm sỉ, nhưng sự vô liêm sỉ của những người này chỉ nằm ở việc họ đã khiêu chiến tuyển thủ nghiệp dư mà thôi, nếu so sánh với đám người Toàn Chân Giáo này thì phải nói là đã múa rìu qua mắt thợ.

Bây giờ nhìn thấy chiến đội Một Đám Ô Hợp của Toàn Chân Giáo lại bị người ta một chọi ba, đám khán giả đã hô to một câu “thật đã nghiền!” trong lòng, ấn tượng về chiến đội Ám Nguyệt cũng khá hơn rất nhiều.

Trên sân thi đấu, Bàn Tay Khéo Léo gảy gảy dao găm, tạo một dáng đứng rất chi là màu mè, không cần biết mọi chuyện ra sao, có thể tạo ra chiến tích một chọi ba trên sân thi đấu chuyên nghiệp đã đủ để hắn ta khoác lác cả đời rồi.

Bên phía Toàn Chân Giáo thì lại hơi buồn bực, mẹ nó, đen như chó mực vậy, thất bại ba trận liên tục, nếu trận thứ tư này lại thua tiếp thì mọi người nhất định phải xông vào đánh Vô Kỵ một trận, mẹ nó cái gì mà mặc cho số phận.

Mọi người đều biết, cách thức tính điểm ở vòng đấu thứ hai này không giống như hai vòng đấu còn lại.

Hai vòng đấu kia đều là giết bao nhiêu người thì cho bấy nhiêu điểm, nhưng trận thứ tư của vòng đấu thứ hai này lại không chỉ là giết người rồi cho điểm mà còn phải xem số đầu người nữa.

Nếu Bàn Tay Khéo Léo thắng một chọi năm nổ tung hội trường thì chiến đội Ám Nguyệt ngoại trừ năm điểm nhận được từ việc giết chết đối thủ ra, năm người còn lại cũng sẽ được nhận điểm, như vậy thì tỷ số sẽ là 10:5 nghiêng về phía chiến đội Ám Nguyệt, vượt xa chiến đội Một Đám Ô Hợp.

Đối mặt với lửa giận ngút trời của mọi người, Vô Kỵ bất đắc dĩ nhún nhún vai: “Ta làm gì được bây giờ? Ta cũng tuyệt vọng lắm chứ, ông trời không giúp chúng ta thì chúng ta còn cách nào nữa, Xuân huynh, ngươi lại đây, cầu khấn một lần đi.”

“Xem ra chỉ có ta mới có thể cứu các ngươi!”

Xuân Tường nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, hắn ta thở dài một tiếng, tay phải làm dấu chữ thập, sau đó hai tay chắp vào nhau, miệng lẩm bẩm: “Tam Thanh đạo tổ ở trên trời, Khổng thánh nhân Phật tổ thánh an, ăn nho không nhổ vỏ nho, Amen!”

Xuân Tường luôn “rải lưới” lời cầu khấn của hắn ta ở khắp mọi nơi, lần này chẳng biết là đã cảm động đến vị thần phật nào, sau khi quá trình lựa chọn tuyển thủ cho trận đấu thứ tư kết thúc, chỉ thấy trong đội ngũ lóe lên một tia sáng trắng, sau đó Dương Na được di chuyển vào sân thi đấu.

Nhìn thấy tuyển thủ thứ tư của chiến đội Một Đám Ô Hợp trên sân thi đấu, đám khán giả không nhịn được bắt đầu cười ha hả trên sự đau khổ của người khác: “Má nó, lại là Cung thủ này! Chẳng lẽ đám người vô liêm sỉ này gặp báo ứng, ha ha.”

“Ha ha! Ai bảo chúng không biết xấu hổ! Đáng đời lắm!”

Đám người chiến đội Ám Nguyệt nhìn thấy Dương Na cầm theo một chiếc nỏ cũng không nhịn được bật cười, không thể không nói, may mắn cũng là một phần của thực lực.

Bàn Tay Khéo Léo trên sân thi đấu nhìn thấy phía đối diện lại nhảy ra một Cung thủ, hắn ta vui vẻ trong lòng, không khỏi kích động đứng lên.

Mẹ nó, lại là Cung thủ, chẳng lẽ trời cao muốn ưu ái cho hắn ta được một chọi bốn sao?

Trái lại, lúc này Dương Na lại cực kỳ bình tĩnh ngắm nghĩa chiếc nỏ trong tay, rất giống sát thủ kiểm tra súng ống trước trận chiến.

Trận đấu bắt đầu!

Âm thanh thông báo của hệ thống vừa vang lên, Bàn Tay Khéo Léo lại tiếp tục ẩn nấp vào trong không khí, cầm ngược dao găm đi về phía Dương Na.

Nhưng phản ứng lúc này của Dương Na lại khiến mí mắt Bàn Tay Khéo Léo phải giật giật mấy cái.

Hai trận đấu trước đó, đối thủ vừa nhìn thấy Bàn Tay Khéo Léo ẩn thân thì phản ứng đầu tiên đều là lùi về sau dựa lưng vào tường, nhưng hiện tại Dương Na lại cứ đứng im ở đó không nhúc nhích, cô nàng vẫn rất bình tĩnh ngắm nghía chiếc nỏ trong tay.

Bàn Tay Khéo Léo là một cao thủ chuyên nghiệp, tất nhiên là khả năng chiến thuật của hắn ta cực cao, nhìn thấy Dương Na ưng thuận cách tiếp cận của phe địch như vậy, hắn ta âm thầm cả kinh nói: “Chẳng lẽ có bẫy?”

Sau đó, Bàn Tay Khéo Léo bèn nhìn về phía dưới chân Dương Na.

Không có cơ quan, cũng không có cạm bẫy...

Lúc này, Bàn Tay Khéo Léo ra kết luận: "Hừ! Cố làm ra vẻ bí ẩn!"

Nếu không có cơ quan và cạm bẫy, tất nhiên Bàn Tay Khéo Léo không còn phải lo sợ gì trong lòng nữa, chỉ thấy hắn ta hừ lạnh một cái, cơ thể hóa thành một luồng ảo ảnh nhắm về phía Dương Na.

Ngay khi Bàn Tay Khéo Léo đến gần Dương Na, đột nhiên Dương Na nheo mắt lại giơ nỏ trong tay lên.

“Vù!”

Một âm thanh chấn động phát ra từ dây nỏ, một mũi tên thô to bay vụt ra mang theo ánh sáng trắng, xông thẳng về phía Bàn Tay Khéo Léo.

Chấn Đãng Tiễn!

“Ầm!”

Trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, mũi nỏ của Dương Na bắn thẳng vào người Bàn Tay Khéo Léo.

Bàn Tay Khéo Léo buộc phải lùi về sau mấy bước, hiện rõ nguyên hình, đồng thời trên đầu hắn ta xuất hiện cái nhang muỗi, dính hiệu quả Mê Muội đứng im tại chỗ.

“Chuyện này… sao chuyện này có thể xảy ra được?”

Bàn Tay Khéo Léo bị Mê Muội đứng ngây như phỗng...

Khán giả cũng trợn mắt há hốc mồm.

Cung thủ có được thiên phú nhạy cảm từ bao giờ vậy, sao Cung thủ có thể cảm nhận được Kẻ tiềm hành thế này?

Còn chưa đợi tất cả mọi người kịp phản ứng lại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Dương Na đã giơ tay lên, sử dụng kỹ năng Đánh Dấu vào người Bàn Tay Khéo Léo.

Kỹ năng Đánh Dấu của Cung thủ có tác dụng tương tự như Dấu Ấn Thần Thánh của Mục sư, đều cho phép đánh một ký hiệu lên người mục tiêu ẩn thân, điểm khác biệt duy nhất đó chính là, sát thương mục tiêu phải nhận sau khi bị Cung thủ đánh dấu sẽ tăng lên.

Sau khi đánh dấu vào người Bàn Tay Khéo Léo, Dương Na ung dung giơ nỏ lên, ngắm bắn, bung dây, một chiêu Bắn Tỉa nhắm ngay vào mắt của Bàn Tay Khéo Léo.

“Phụt!”

Mũi nỏ xuyên thẳng qua đầu Bàn Tay Khéo Léo từ phía sau, trên đầu Bàn Tay Khéo Léo lập tức bay lên một sát thương bạo kích.

Bàn Tay Khéo Léo bị Ký Ngạo đạp một cú lượng HP vốn đã không đầy, lúc này lại bị trúng một chiêu Bắn Tỉa của Dương Na, lượng HP giảm hẳn 1/4.

Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, hiệu quả Mê Muội hết hiệu lực trên người Bàn Tay Khéo Léo, hắn ta lập tức sử dụng Biến Mất sau đó nhanh chóng nhằm về phía Dương Na.

Cung thủ, chỉ cần bị đánh giáp lá cà thì chẳng khác nào là rác rưởi.

Giờ phút này Bàn Tay Khéo Léo đang đứng cách Dương Na khoảng mười mét, thời gian ba giây vô địch đủ để Bàn Tay Khéo Léo vọt tới bên cạnh Dương Na.

Sau khi tới được phía sau Dương Na, Bàn Tay Khéo Léo giơ dao găm lên định sử dụng một chiêu Bối Thứ nhằm vào vùng lưng của Dương Na.

Nhưng cứ như thể Dương Na cũng có mắt ở đằng sau lưng vậy, hai chân cô nàng khẽ cong, cơ thể xoay ngược thành một tư thế kỳ lạ, né tránh Bối Thứ của Bàn Tay Khéo Léo.

Ngay sau đó, Dương Na rút một mũi nỏ từ trong túi đựng nỏ ra, trở tay cắm thẳng nó vào con mắt còn lại của Bàn Tay Khéo Léo.

“Phụt!”

Một âm thanh khiến lòng người ta rét lạnh vang lên, hai con mắt của Bàn Tay Khéo Léo đã bị hủy hoại, trước mắt hắn ta chỉ còn lại một màu đen như mực.

Dương Na tung chân đạp một phát lên người Bàn Tay Khéo Léo, sau đó cô nàng lùi về phía sau kéo giãn khoảng cách với Bàn Tay Khéo Léo ra mấy mét, đồng thời giơ nỏ lên bắn một loạt mũi nỏ về phía Bàn Tay Khéo Léo đã mù cả hai mắt khiến hắn ta phải biến thành một ánh sáng trắng bay đi.

Trong nháy mắt, sân thi đấu hoàn toàn yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng hít hà của đám khán giả.

Sự khắc chế của bất cứ nghề nghiệp nào đều không phải là tuyệt đối, trên sân thi đấu chuyên nghiệp, mọi người cũng không phải chưa từng nhìn thấy chuyện Cung thủ giết ngược lại Kẻ tiềm hành như vậy.

Sở dĩ mọi người cảm thấy kinh khủng như thế, hoàn toàn là do cách thức giết ngược lại đầy bạo lực của Dương Na.

Má nó, tạm thời chưa nói đến việc bắn nổ mắt đối phương, nhưng cái hành động dùng mũi tên cắm thẳng vào mắt đối thủ kia của Dương Na, thực sự là tàn nhẫn đến mức tận cùng, khán giả ngồi cách xa cả thế kỷ như vậy mà còn cảm thấy mắt hơi đau đau.

Tuy đây chỉ là một trò chơi, nhưng thế giới mô phỏng thực tế ảo và thế giới hiện thực không khác nhau là mấy, làm như vậy sẽ rất dễ để lại ám ảnh cho đối thủ.

Một cô gái xinh đẹp, rút tên, cắm thẳng vào mắt người khác gọn gàng như vậy, tương phản như vậy, thực sự khiến người ta nghĩ đã thấy run lẩy bẩy.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment