Trang 627# 1
Chương 1254: Chiến đội dựa vào mặt để kiếm cơm
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Tử Vong Ám Nguyệt bị mấy người Bao Tam đánh chết tươi, trạng thái Vô Địch trên người của Kỵ sĩ đang giằng co với Vương Vũ trên pháo đài cũng đã biến mất hẳn.
Theo lý mà nói thì tuy chiến đội Ám Nguyệt là chiến đội hạng hai, nhưng thực lực vẫn thuộc cấp chuyên nghiệp, nếu không phải đột nhiên bị Vương Vũ đột phá đến mức trở tay không kịp, không gian bên trong tháp pháo lại không thi triển được bị Vương Vũ cắt sạch, thì mười người đánh một cũng không đến nỗi thất bại một cách nhanh gọn như vậy.
Kỵ sĩ cậy vào Vô Địch kéo dài khoảng cách đánh chính diện với Vương Vũ, ngay từ ban đầu cũng có chút ưu thế, nhưng khi hiệu quả Vô Địch không còn, hắn ta cũng lập tức treo luôn.
Vương Vũ ba đấm hai đá đã ấn lên đầu người kia, ném hắn ta từ trên tháp pháo xuống đất.
Kết quả có thể tưởng tượng được.
Trận tranh tài thứ ba, Toàn Chân Giáo dùng thành tích chiến đấu thương vong hơn một nửa, khiến cho chiến đội Ám Nguyệt đang chiếm ưu thế tuyệt đối về quân số rơi vào cảnh bị diệt cả đoàn.
Đồng thời, Vương Vũ cũng để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mọi người.
Đây chính là đột phá mạnh mẽ một người đánh mười người thật sự, hơn nữa đối thủ lại còn là cao thủ chuyên nghiệp, bản thân tất cả mọi người đều là game thủ, nhưng cũng mới lần đầu tiên gặp phải một cao thủ như vậy.
Đương nhiên, so sánh ra thì việc khiến mọi người hoảng hốt trong lòng hơn nữa, chính là cảnh tượng này, bản đồ vô lại như vậy, một pháo đài gần như vô địch, nếu không phải đám người Toàn Chân Giáo kia có loại cao thủ siêu cấp giống như Vương Vũ, chỉ sợ cũng đã bị người ta lấy ra làm bia ngắm đuổi giết thành mảnh vụn luôn rồi.
Loại bản đồ như vậy, nghiễm nhiên đã vi phạm quy định rồi còn gì.
Không chỉ những người xem, ngay cả mấy người Toàn Chân Giáo tham gia trận chiến khi nghĩ về cuộc chiến vừa nãy vẫn còn sợ hãi trong lòng.
"Stop đê..." Vô Kỵ cười lạnh nói: "Vi phạm quy tắc cái lồng ấy, bản đồ chết tiệt này chỉ có thể áp dụng khi đánh bất ngờ thôi, lần sau thì không thể sử dụng được nữa rồi."
"Tại sao lại nói như vậy?" Đám người hơi sững sờ, vừa nãy mọi người chết thê thảm như vậy, nghe vào tai kiểu gì cũng thấy chết rất ai oán đó.
Vô Kỵ thản nhiên nói: "Các ngươi có biết thời gian kéo dài của kỹ năng Vô Địch của Mục sư chỉ có tám giây?"
"Không sai!"
Lúc này Ngũ Hồ Tứ Hải cũng nói với những thuộc hạ của mình: "Bản đồ này tám phần là được sử dụng để bẫy chúng ta, nhưng mà khuyết điểm của bản đồ này cũng rất rõ ràng, mọi người chen chúc ở một chỗ, miễn là trong đội ngũ chúng ta có Mục sư, tùy tiện ném cho Pháp sư một cái Vô Địch rồi phóng ra mấy kỹ năng tấn công diện rộng, là có thể một giây giết sạch cả đội."
"Vậy nếu một lần không thể giết hết bọn họ trong vòng một giây thì sao?" Lại có người hỏi thêm.
"Vậy thì chờ hồi chiêu, rồi lại ném thêm một chiêu nữa!" Ngũ Hồ Tứ Hải cười.
"Á..."
Nghe thấy lời giải thích của Ngũ Hồ Tứ Hải, mọi người giật mình, hóa ra tháp pháo nhìn qua như vô địch, vậy nhưng cũng không chịu đựng nổi một đòn, thảo nào chiêu đầu tiên của bọn họ đã lập tức giết chết Mục sư trong một giây.
Trận chiến đầu tiên của tổ chuyên nghiệp, chiến đội Một Đám Ô Hợp giành chiến thắng!
Trong khi kết quả trận đấu đang được thông báo rộng rãi, đám người Vương Vũ từ trong phòng cạnh tranh đi ra ngoài, quay về chỗ ngồi của mình.
Lúc này, những người xem không tiếp tục huýt sáo nữa.
Vì chiến thắng lần này của chiến đội Một Đám Ô Hợp thật sự rất ngoạn mục, một chiến đội nghiệp dư bị một chiến đội chuyên nghiệp chỉ đích danh, trong tình huống đối thủ có ưu thế tuyệt đối về sân bãi mà vẫn còn có thể đạt được thành tích chiến đấu áp đảo như vậy, đây tuyệt đối là trận tranh tài chưa từng có từ trước đến nay.
Nghỉ ngơi một lát, đội ngũ của trận tranh tài thứ hai cũng đã được lựa chọn xong rồi.
Minh Vương Giới đấu với chiến đội Thiên Hỏa.
Đám người Toàn Chân Giáo cũng khá là quen thuộc với Minh Vương Giới này, bọn họ không chỉ từng giao đấu với người của Toàn Chân Giáo, hơn nữa có mấy người còn là thần tượng của mấy người Toàn Chân Giáo.
Có điều vận may của đám người kia thật sự không tốt lắm, tuy thực lực cao cường, nhưng mà nếu quả thật so sánh với chiến thuật thối nát, vận may còn nát bét hơn.
Trong trận đấu bình thường, chiến thuật không được thì còn có thể dựa vào thực lực để tranh giành, nhưng giải đấu chuyên nghiệp này, người chơi nào mà không phải cao thủ nổi tiếng một vùng, đám người này nham hiểm vô cùng, chiến đội Một Đám Ô Hợp có Vương Vũ mạnh mẽ như vậy mà mọi người suýt nữa còn bị người ta gài bẫy chết, đám người kia vẫn còn muốn dựa vào thực lực để gom góp cho đủ số thì thật sự khó khăn rồi.
Tóm lại, đây chính là một chiến đội khiến cho trái tim người ta tan nát, thậm chí ngay cả Vô Kỵ mỗi lần xem so tài đều phải lảm nhảm liên miên: "Nếu ta là quân sư của bọn họ, thì đã cầm chắc được mười mấy giải quán quân rồi ấy chứ..."
Chiến đội Thiên Hỏa là nhân tài mới xuất hiện mấy năm gần đây, thực lực nói như thế nào nhỉ, nếu đánh giá, có lẽ sẽ sàn sàn với chiến đội Ám Nguyệt.
Nhưng mà lại không địch nổi với hình tượng đẹp đẽ của người ta, thuần một dạng tiểu thịt tươi nõn nà, non mềm đến mức có thể nhéo ra nước được, trong thời đại chỉ nhìn vào gương mặt, giá trị nhan sắc chính là chính nghĩa này, hình tượng của đám trẻ ranh này ở trong lòng các fan hâm mộ gần như là chú Thiết Ngưu hóa thân từ chính nghĩa vậy.
Cùng là trình độ hạng hai, nhà tài trợ đằng sau chiến đội Thiên Hỏa có sắp xếp đầy đủ, chiến đội Ám Nguyệt lại chỉ được tiệm đồ lậu tài trợ mà thôi.
Hết cách rồi, giá trị kinh tế là quan trọng nhất mà, ai có nhiều fan hâm mộ thì người đó trâu bò thôi, mẹ nó ai mà thèm quan tâm xem thực lực của ngươi như thế nào chứ?
Nhất là đội trưởng của chiến đội Thiên Hỏa là Tam Muội Chân Hỏa, vốn có xuất thân từ ngôi sao trong giới giải trí, sau khi bước vào giới trò chơi thì cũng được lăng xê từ trên xuống dưới, vừa xuất hiện đã trở thành người phát ngôn nổi tiếng của giới trò chơi.
Quảng cáo tuyên truyền của Trọng Sinh có đến một nửa đã bị thằng ranh này chiếm mất rồi, nghe nói phí phát ngôn một năm của thằng ranh này còn cao hơn chi phí của một chiến đội, là tuyển thủ chuyên nghiệp có giá trị kinh tế cao nhất trong giới trò chơi cũng hoàn toàn xứng đáng.
Nhìn thấy đối thủ của Minh Vương Giới là chiến đội Thiên Hỏa, Vô Kỵ không nhịn được bĩu môi nói: "Mẹ nó, người giỏi không giẫm lên đám phân chó, đáng thương cho chiến đội Minh Vương Giới của ta rồi."
"Đúng đấy đúng đấy!" Những người khác cũng phối hợp lắc đầu, Minh Vương Giới vẫn luôn đen đủi như vậy sao? Đã bảo họ nên đổi lại tên từ lâu rồi mà... Minh Vương Tử Thần linh tinh gì đó, rất xui xẻo đó.
"??"
Nghe thấy lời nói của đám người, trên đầu Vương Vũ đầy dấu chẩm hỏi nói: "Xem ra các ngươi có thành kiến rất sâu với chiến đội Thiên Hỏa này?"
"Hừ!" Vô Kỵ lạnh lùng nói: "Đâu chỉ có mình chúng ta... Ngươi nhìn xung quanh một vòng xem, có chiến đội nào không thành kiến với bọn họ hay không?"
"Á..."
Vương Vũ nhìn xung quanh một vòng, quả thật, trên mặt tất cả những chiến đội xung quanh đều lộ ra vẻ mặt mặc dù không rõ ràng như Toàn Chân Giáo, nhưng có thể cảm nhận được lòng căm thù sâu sắc.
Dù sao bàn về thực lực mà nói, chiến đội Thiên Hỏa chẳng qua chỉ đếm ngược từ dưới lên, thực lực như vậy mà lại chiếm mất hơn một nửa tài nguyên... Bị một đám người dựa vào gương mặt kiếm cơm cướp mất công việc, trong lòng đám cao thủ này có vấn đề thì cũng hợp tình hợp lý thôi.
Trong thực tế chuyện như vậy đã trở thành một loại trào lưu, là đại ca đứng đầu về giá trị nhan sắc trong giới văn học mạng, bản tác giả thật ra cũng rất khinh thường những chuyện như vậy, nhưng gương mặt là trời sinh, cũng coi như một phần của thực lực, chúng ta có gương mặt đẹp đẽ không phải là lỗi của chúng ta, các ngươi trông mặt mà bắt hình dong là các ngươi không đúng rồi, vốn dĩ mọi người cũng đều như nhau cả thôi.
Tuyển thủ hai đội bước vào phòng cạnh tranh, rất nhanh họ đã xuất hiện trên sàn thi đấu.
Trận tranh tài chính thức bắt đầu.
Trận đầu tiên là tranh tài một chọi một, do chiến đội Minh Vương Giới lựa chọn bản đồ.
Trong trận đấu trước đây, trận đấu thứ nhất là trận đấu một chọi một, nên tác dụng của bản đồ cũng được giảm xuống thấp nhất.
Nhưng mà Minh Vương Giới chọn bản đồ lại là một bản đồ rộng lớn, một hòn đảo canh gác.
Hòn đảo canh gác nơi có ý nghĩa giống hệt như cái tên của mình, là một hòn đảo, nội dung câu chuyện của cảnh tượng này là trải qua một trận chiến tranh, hòn đảo tràn đầy đống gạch vụn đổ nát thê lương chính là chiến trường của người chơi.
Bản đồ này tràn ngập khói thuốc súng, lại có rất nhiều kiến trúc bỏ hoang, tấm nhìn tuyệt đối không thoáng đãng một chút nào cả, loại bản đồ như thế này mà đấu một chọi một thì e rằng chỉ ba mươi phút sau thôi, ngay cả đối thủ ở đâu cũng không tìm thấy luôn.
Hai bên lựa chọn tuyển thủ tham gia thi đấu, vệt sáng trắng lóe lên, hai bóng người được truyền tống vào hai đầu của hòn đảo.
Màn ảnh rất phối hợp công việc đặc tả từng người một trong hai người.