Trang 626# 2
Chương 1253: Hành động cheat gun
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Đậu xanh rau má!"
Nếu là loại cao thủ siêu cấp như Ninh Tĩnh Trí Viễn đứng ở trên kia trào phúng, đám người Toàn Chân Giáo nhịn cũng được.
Tên rác rưởi Lưu Hồn Ám Nguyệt này giao đấu với Toàn Chân Giáo không thẳng nổi một trận mà còn dám huênh hoang khoác lác như thế, quả thật khiến cho trong lòng mọi người tích tụ lửa giận.
Đúng lúc này, khói độc ở trong phòng cũng đã lan tràn đến căn phòng cuối cùng.
Mắt thấy người của Toàn Chân Giáo sắp bị khói độc tiêu diệt mất cả đoàn, Vương Vũ suy nghĩ một lát nói: "Ngược lại ta có thể lên được, có điều bây giờ ta không có Niệm Khí Tráo, thì sợ sấm sét của bọn họ đập chết ta rồi."
Từ bộ dạng Danh Kiếm Đạo Tuyết vừa bị bắn lên cũng không khó nhận ra, người chơi ở trạng thái bắn ra bay trên không trung sẽ không có quyền tự chủ, cái này nếu đang phi hành trong quỹ tích đã được cài đặt sẵn, mặc dù là Vương Vũ cũng sẽ không thể trốn thoát được vận mệnh bị sét đánh chết.
"Cái này ấy à..." Xuân Tường hơi suy nghĩ một lát, sau đó nói với đám người: "Các ngươi có phát hiện ra không, pháo đài của bọn chúng mỗi lần chỉ có thể tấn công một người mà thôi?"
"Ừ... Thấy được rồi." Đám người đều rối rít gật đầu, nếu như mỗi lần pháo đài tấn công lại có thể tấn công được cả một đám người, chỉ sợ rằng ngay lúc này không có ai có thể còn tiếp tục sống sót được nữa.
"Hì hì!" Xuân Tường cười hì hì nói: "Như vậy thì cũng dễ làm, vừa nãy ta cũng đã tính toán cự ly tấn công của pháo đài một lát rồi, có khoảng hai giây, mà từ dưới tháp được bắn lên pháo đài cũng là hai giây, nói cách khác, chỉ cần chúng ta có thể hấp dẫn được hỏa lực của pháo đài, lão Ngưu có thể nhân cơ hội này nhảy lên đến nơi."
Đám người nhìn pháo đài một lát, lại nhìn sang Xuân Tường, không hẹn mà cùng lên tiếng: "Rất có lý đấy!"
Vương Vũ cảm thán nói: "Cái này... cái này chẳng lẽ chính là cheat gun trong truyền thuyết sao?"
"Đúng!" Xuân Tường bỉ ổi cười nói: "Hành động cheat gun bây giờ bắt đầu luôn đi, mọi người chia nhau ra hành động đi."
Nói xong, Xuân Tường tiên phong là người đầu tiên xông ra ngoài.
"Biết rồi! Biết rồi!"
Sau khi những người khác nhận được mệnh lệnh, cũng lần lượt nhảy ra khỏi phòng.
Năm bóng người chia nhau chạy về bốn phía đông tây nam bắc.
Nhìn thấy mấy người Toàn Chân Giáo từ trong nhà chui ra, Tử Vong Ám Nguyệt lập tức ra mệnh lệnh: "Mau chóng tấn công đi, đám chuột nhắt bị khói độc hất văng ra ngoài rồi."
Gia Cát Tiểu Ngư nhận được mệnh lệnh, vội vàng khống chế bệ pháo bắt đầu chĩa thẳng vào mấy người Toàn Chân Giáo bên dưới.
Xuân Tường là một tên có phòng ngự thấp, chạy với bò cũng không khác gì với nghề nghiệp máu giấy, còn là một tên khống chế rất mạnh mẽ, đương nhiên được liệt thành mục tiêu tấn công quan trọng hàng đầu.
Rầm! Một luồng sấm sét bổ lên đầu Xuân Tường, Xuân Tường bị nổ thành mẩu vụn.
Cùng lúc đó, Vương Vũ cũng thi triển Khinh Công giống như một luồng ảo ảnh xông thẳng lên trên.
Thấy Vương Vũ xuất hiện bên ngoài, Doãn Lão Nhị vội vàng dừng bước lại, dựng lên một ngón giữa hướng lên trời hô to một tiếng: "Thằng khốn! Nhìn sang đây này!"
Ánh mắt đám người chiến đội Ám Nguyệt trực tiếp bị hấp dẫn sang, bệ pháo của Gia Cát Tiểu Ngư cũng nhắm thẳng vào Doãn Lão Nhị.
"Rầm!"
Một tia sấm sét giáng xuống, bổ thẳng vào đầu Doãn Lão Nhị.
Doãn Lão Nhị liên tục không ngừng cầm tấm khiên nâng lên đỉnh đầu.
Sấm sét bổ vào tấm khiên Thần khí của Doãn Lão Nhị, Doãn Lão Nhị nhất thời bị sét đánh đến mức khai mở hoàn toàn trạng thái.
Doãn Lão Nhị khai mở toàn bộ trạng thái ước chừng có hiệu quả giảm sát thương đến 80%, còn có tấm khiên bảo vệ chắc chắn, dù cho như vậy, lượng máu của Doãn Lão Nhị vẫn trực tiếp giáng thẳng xuống đáy, chỉ còn lại có một chút máu, sát thương của bệ pháo có thể nhìn thấy rất rõ ràng.
Có điều một tia sấm sét này, tranh thủ thời gian cho Vương Vũ, cùng lúc khi Thiểm Điện giáng xuống, Vương Vũ nhảy bật lên trên đài.
"Vù!"
Một tiếng gió vang lên, Vương Vũ bị bàn đẩy bật lên tháp pháo.
"Đệt!"
Lúc này, Lưu Hồn Ám Nguyệt cũng nhìn thấy Vương Vũ đang bay lên, trong cơn kinh hoàng Lưu Hồn Ám Nguyệt vội vàng nâng tấm khiên lên, tập trung sức mạnh vào Thuẫn Kích.
Vương Vũ chỉ chớp mắt là đến, Thuẫn Kích của Lưu Hồn Ám Nguyệt cũng tập trung sức mạnh xong xuôi.
"Hây!"
Quát to một tiếng, Lưu Hồn Ám Nguyệt vung tấm khiên đập lên người Vương Vũ.
"Ha ha!"
Vương Vũ cười khẽ, biến thành một vệt sáng trắng xuất hiện đằng sau Lưu Hồn Ám Nguyệt.
Thuẫn Kích của Lưu Hồn Ám Nguyệt lập tức đánh vào không khí, may mà đây là game, nếu không thì một chiêu này nhất định là không thể không đau lưng được.
Không đợi Lưu Hồn Ám Nguyệt ổn định được thăng bằng, một chân của Vương Vũ đã giẫm lên đằng sau đầu gối Lưu Hồn Ám Nguyệt, cũng không quay đầu lại, tay phải ấn về sau một cái, ấn lên gáy Lưu Hồn Ám Nguyệt đẩy thằng ranh kia ngã từ trên tháp pháo xuống đất.
"A... Bịch..."
Lưu Hồn Ám Nguyệt rơi xuống đất.
Lưu Hồn Ám Nguyệt da thô thịt dày ngã như vậy cũng không chết được, nhưng cũng choáng váng đến mắt nổ đom đóm.
Không đợi Lưu Hồn Ám Nguyệt kịp thời tỉnh táo lại, chân của Ký Ngạo đã ở ngay trước mặt giẫm lên mặt hắn ta.
Ngay sau đó, đám người Toàn Chân Giáo còn lại bao vây xung quanh, bắt được Lưu Hồn Ám Nguyệt đánh cho một trận no đòn.
Vừa đánh lại còn vừa mắng: "Cho ngươi ra vẻ này, cho ngươi ra vẻ này!"
Lưu Hồn Ám Nguyệt bi kịch lại một lần nữa bị đè xuống đất đánh cho chết tươi, biến thành vệt sáng trắng.
Lúc này những người khác của chiến đội Ám Nguyệt trên pháo đài cũng không còn chịu đựng nổi nữa.
Thấy Vương Vũ mạnh mẽ đột phá vào pháo đài, mọi người cảm thấy kinh hãi, vung vũ khí lên định xông đến tấn công Vương Vũ.
Thế nhưng không gian trên pháo đài quá nhỏ, Vương Vũ lôi lôi kéo kéo đã kéo được hết tất cả vũ khí trong tay chống lại Gia Cát Tiểu Ngư.
Gia Cát Tiểu Ngư là một Pháp sư máu giấy, bị đồng đội chặt thành tám khúc ngay tại chỗ, nhắm mắt xuôi tay.
Sau khi bẫy chết Gia Cát Tiểu Ngư, Vương Vũ đột nhiên giậm chân một cái, một vòng ánh sáng sấm sét lan rộng ra, đánh một đám người đang bao vây xung quanh dán lên vách tường.
Ngay sau đó, Vương Vũ nhảy đến bên cạnh Tư Mã Đại Tráng, một chân giẫm chết hai Cung thủ, sau đó nắm chặt đầu của Tư Mã Đại Tráng đập mạnh lên tường.
"Ầm!"
Tư Mã Đại Tráng nối gót đi theo bước chân Gia Cát Tiểu Ngư.
Không đến năm giây, chiến đội Ám Nguyệt giảm mất một nửa quân số... Không gian trong căn phòng nhỏ cũng được mở rộng ra rất nhiều.
Mấy người còn lại nhìn thấy thế, lại xông về phía Vương Vũ tấn công lần nữa.
Vương Vũ hơi híp mắt lại, hai tay duỗi ra hai bên, mỗi tay bắt được Bàn Tay Khéo Léo và một Thích khách khác lôi từ trong không khí ra.
Tiếp theo, Vương Vũ nắm chặt đầu hai người vừa bắt được, tàn nhẫn đập vào nhau.
"Ầm!"
Hai vệt sáng trắng bay lên, chiến đội Ám Nguyệt lại giảm quân số mất hai người, lúc này ngoại trừ Tử Vong Ám Nguyệt và một Kỵ sĩ khác ra thì còn có một Mục sư thần thánh.
Mục sư thần thánh cũng là lưu manh, tiện tay chụp cho Vương Vũ một Ngọn Lửa Thần Thánh, sau đó ném một Vô Địch cho Kỵ sĩ, sau đó nhào lên bắt đầu Thanh Tẩy muốn cùng chết chung với Vương Vũ.
Vương Vũ duỗi tay ra, một thanh trường côn đâm vào trước ngực Mục sư, đẩy hắn ta ra khỏi căn phòng.
"Bịch..."
Bạn học Mục sư rơi xuống đất, từ trên người phát ra ánh sáng trắng chói mắt.
"Bịch..."
Bạn học Mục sư còn sót lại một giọt máu, sau khi rơi xuống thì ngã chết, biến thành vệt sáng trắng.
Hay cho một quả pháo nổ hai lần.
Cùng lúc đó, Kỵ sĩ ỷ vào Vô Địch vừa mới được Mục sư gia tăng, Vương Vũ không thương tổn được hắn ta, trực tiếp phát động tấn công Vương Vũ.
Vương Vũ dịch chuyển bước chân, tránh được tấn công, nhảy đến bên cạnh Tử Vong Ám Nguyệt đang giơ kiếm ra định tấn công hắn, xách cổ Tử Vong Ám Nguyệt lên ném hắn ta ra khỏi tháp pháo.
Đám người Ký Ngạo bên dưới đã nhịn lâu lắm rồi, đói khát đến khó lòng kiềm chế từ lâu rồi.
Tử Vong Ám Nguyệt vừa rơi xuống đất, chiêu cuối của một đám người tập trung sức mạnh xong lập tức được phóng ra.
"Thiên Tinh Vẫn Lạc Trảm!"
Doãn Lão Nhị đập tấm khiên xuống đất, Tử Vong Ám Nguyệt trên mặt đất bị đánh văng đến mức bay lên.
"Phá Quân Thăng Long Trảm!"
Bao Tam tiếp sau, một kiếm lớn đâm Tử Vong Ám Nguyệt nhảy lên trên trời.
"Diêm La Tuyệt Mệnh Sát!"
Bắc Minh Hữu Ngư biến thành một luồng ánh sáng chết chóc, xuyên qua thân thể hắn ta.
"Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích!"
Cuối cùng Ký Ngạo bay lên một chân đá lên mặt Tử Vong Ám Nguyệt, kết thúc mạng sống của hắn ta.
Một người chơi, có thể cùng lúc chịu đựng chiêu lớn của bốn người cao thủ rồi mới ngỏm, vậy cũng là chết không đáng tiếc rồi.