Trang 630# 1
Chương 1260: So chiêu nguy hiểm
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Mắt thấy Tay Trái Tử Thần đang ngày càng tiến gần đến Vương Vũ mà Vương Vũ vẫn không hề di chuyển tới nơi khác, Tấn Lôi Chi Kiếm rốt cuộc đã nhìn ra, hai thằng cha trên đấu trường là cá mè một lứa, căn bản không hề có chiến thuật gì đáng nói, tranh tài như vậy quả thực là vô cùng thê thảm.
Sau một phút đồng hồ, Vương Vũ đã xuất hiện trong tầm mắt của Tay Trái Tử Thần.
Cung thủ có được tầm nhìn rất xa mà những nghề nghiệp khác không có được, nhất là trong tình huống khung cảnh mờ tối như thế này, phạm vi quan sát của các nghề nghiệp khác đều sẽ bị hạn chế, chỉ có duy nhất tầm nhìn của Cung thủ là không bị giảm bớt.
Tay Trái Tử Thần dốc toàn lực tăng điểm Cung thủ, tầm bắn so với các Cung thủ bình thường phải xa hơn rất nhiều, thậm chí vượt ra khỏi phạm vi quan sát.
Chứng kiến Vương Vũ đang ngồi chổm hỗm trên mặt đất ở phía xa, Tay Trái Tử Thần tháo cây cung khổng lồ từ trên lưng xuống, lại rút ra từ ống đựng tên một mũi tên chắc khỏe.
Hít một hơi thật sâu, nín thở tập trung, giương cung lắp tên và bắn!
Động tác của Tay Trái Tử Thần ăn khớp, liền mạch lưu loát.
"Pằng!"
Theo một tiếng nổ vang, mũi tên chắc khỏe rạch ngang khoảng không gào thét bay về phía Vương Vũ.
Vương Vũ là người luyện võ, giác quan mạnh mẽ hơn người thường. Tuy Tay Trái Tử Thần ở cách Vương Vũ rất xa, Vương Vũ không cảm nhận được sát khí, nhưng Khu Rừng Tuyệt Vọng lại rất yên tĩnh, Vương Vũ có thể dễ dàng nghe rõ những âm thanh lạ gần trăm mét, nhất là khi âm thanh bắn tên của Tay Trái Tử Thần vô cùng lớn, rơi vào trong tai Vương Vũ đương nhiên có thể nói là không có tính bí mật gì.
"Tới rồi!"
Nghe thấy âm thanh giống như tiếng nổ, Vương Vũ bất thình lình ngẩng đầu.
Ngay lúc đó, mũi tên đã bay tới cách gương mặt của Vương Vũ không xa.
Nói thì chậm nhưng diễn ra rất nhanh, Vương Vũ hơi nghiêng người một cái, mũi tên của Tay Trái Tử Thần xẹt qua đầu của Vương Vũ bắn vào cái cây sau lưng Vương Vũ.
"Soạt!"
Một tiếng động lớn vang lên, cái cây phía sau Vương Vũ bị mũi tên bắn thủng một lỗ khoảng bằng cái chén ăn cơm, cả thân cây đều chấn động rung rinh, lá cây rơi xuống rì rào.
"Khịt..."
Chứng kiến một mũi tên này, khán giả đều phải hít một hơi thật sâu, cái này con mẹ nó là mũi tên ở đâu vậy, tưởng chừng là đạn pháo rồi chứ.
Ngay cả Vương Vũ cũng không thể không nhíu mày.
Méo, một mũi tên này nếu như găm vào trên người, không cần dùng kỹ năng đoán chừng cũng có thể mất nửa cái mạng. Chung quy lại thì dù có là một Chiến sĩ, cũng sẽ không dốc toàn lực thêm điểm, người này có lối suy nghĩ cực đoan, là một nhật vật nguy hiểm.
"Ồ?"
Thấy Vương Vũ tránh thoát được mũi tên của mình, Tay Trái Tử Thần sững sờ tại chỗ.
Không nói tới những thứ khác, nhưng về tài bắn cung mà nói, Tay Trái Tử Thần vẫn vô cùng tự tin. Cho dù không có trong tầm mắt, Tay Trái Tử Thần cũng có thể bắn cho Tinh Tinh Chi Hỏa bị ép phải né tránh, có thể thấy được phần nào tài năng bắn cung của hắn ta.
Chơi game lâu như vậy, cũng là lần đầu tiên Tay Trái Tử Thần gặp người có thể tránh thoát được mũi tên của mình mà không cần kỹ năng.
Với thời gian ngây người một lúc đó, Vương Vũ đã phán đoán được phương hướng của Tay Trái Tử Thần, đứng dậy chạy về phía Tay Trái Tử Thần.
Tay Trái Tử Thần không nói hai lời, không nhanh không chậm giương cung lắp tên!
Đánh lén!
"Đùng!"
Mũi tên thứ hai mang theo kỹ năng tỏa ánh sáng rực rỡ bay tới trước mặt Vương Vũ trong nháy mắt.
Vương Vũ hơi nghiêng người một cái tránh được mũi tên.
"Đùng!"
Mũi tên xuyên thủng một lỗ to trên thân cây phía sau Vương Vũ, sau đó cắm thật sâu trên mặt đất, kỹ năng mạnh mẽ của Cung thủ có hiệu quả thực khủng bố.
"Thật sự có bản lĩnh đấy!"
Mũi tên thứ hai thất bại, trên trán Tay Trái Tử Thần đã rịn ra một chút mồ hôi, thuận tay lấy ra ba mũi tên, đặt lên trên dây cung.
Ngắm chuẩn, buông tay!
"Đùng!"
Ba mũi tên to khỏe bay ra! Hợp lại thành một hàng bắn về phía trước ngực Vương Vũ, chặn hết hướng tránh né của Vương Vũ.
"Soạt!"
Ngay tại thời điểm mũi tên đáng lẽ bắn trúng Vương Vũ, thân thể của Vương Vũ chợt lóe lên, nhanh tróng tránh được mũi tên.
"Hả!"
Lúc này đây, Tay Trái Tử Thần rốt cục cũng hoảng loạn.
Mọi người đều biết, bắn tên là một kỹ thuật yêu cầu rất cao đối với tâm lý, Tay Trái Tử Thần là mẫu người tự do, tài bắn cung không giống những người khác dù thế nào cũng có thể bắn được. Người này lòng vừa rối loạn đã hoàn toàn mất hết tự tin, không có tự tin, cũng sẽ không còn chính xác.
Lần thứ tư lên dây cung, mũi tên còn chưa nhắm chuẩn, Vương Vũ đã vọt tới trước người Tay Trái Tử Thần,
Vươn tay lên, bắt lấy cây cung khổng lồ của Tay Trái Tử Thần.
Ngay sau đó, Vương Vũ kéo mạnh một phát về đằng sau, ý đồ muốn cướp đi vũ khí của Tay Trái Tử Thần.
Ai ngờ lôi kéo như vậy, Tay Trái Tử Thần vậy mà không sứt mẻ chút nào.
Không cần đợi Vương Vũ thu lực buông lỏng bàn tay, Tay Trái Tử Thần đã bình tĩnh trở lại, kéo mạnh cây cung khổng lồ phía sau, Vương Vũ bị quăng thẳng lên trời.
Đậu xanh rau má Cung thủ dốc toàn lực!
Vương Vũ mắng thầm một tiếng, vội vàng đạp một cái trên không trung, lúc này Tay Trái Tử Thần đã nhảy về phía sau, kéo dài khoảng cách với Vương Vũ.
Giương cung lắp tên, nhắm bắn!
Mũi tên chắc khỏe bắn thẳng về phía Vương Vũ.
Lúc này Vương Vũ muốn né tránh đã không kịp, giơ tay trái lên, một tấm khiên xuất hiện trong tay.
"Đoàng!!"
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, Vương Vũ bị bắn lui về sau mấy bước, bàn tay cũng bị chấn động hơi run lên.
"Tiên sư nó chứ! Có cần biến thái như vậy không!"
Vương Vũ lắc lắc bàn tay bị tê, nhún người nhảy tới trước mặt Tay Trái Tử Thần.
Mà lúc này Tay Trái Tử Thần đã hoàn toàn bị dọa tới phát sợ.
Con mẹ nó, Tay Trái Tử Thần thật sự là trăm phát trăm trúng, số lần bắn không trúng đích trong vòng trăm mét chỉ đếm trên một bàn tay, nhưng mà hôm nay... biểu cảm trước đối thủ cũng đều bị ngăn lại.
Vương Vũ chẳng qua chỉ là kinh hãi uy lực từ mũi tên của Tay Trái Tử Thần, nhưng Tay Trái Tử Thần lại bị Vương Vũ làm vỡ nát thế giới quan.
Nghề nghiệp Cung thủ vốn không chuyên về cận chiến, cho dù Tay Trái Tử Thần kiêu ngạo tới đâu, ở trước một Võ sư như Vương Vũ vẫn không thể nào có đất dụng võ, huống hồ gì thằng nhóc này đã hoàn toàn ngây ngốc rồi.
Vương Vũ vọt tới phía trước mặt Tay Trái Tử Thần, để đề phòng thằng nhóc này lại bắn tên, một chân dẫm lên đầu gối làm hắn ta đứng không vững, đồng thời dồn năng lượng vào Thăng Long Quyền móc từ dưới lên, đánh vào cằm của Tay Trái Tử Thần.
Tay Trái Tử Thần không kịp hừ tiếng nào đã bị một quyền đánh bay ra ngoài đấu trường.
Tay Trái Tử Thần rơi khỏi đấu trường, vẫn duy trì biểu cảm trợn mắt há hốc mồm.
Đúng lúc này, hệ thống thông báo: Thiết Ngưu của chiến đội Một Đám Ô Hợp chiến thắng!
"Trận này đã xong rồi?"
Khán giả trên đấu trường vẫn chưa được thỏa mãn, người ngoài nghề muốn xem náo nhiệt chứ sao... Ở trong mắt khán giả, không có gì khác ngoài việc Vương Vũ đã tránh được mấy mũi tên, sau đó nhảy tới gần Tay Trái Tử Thần dùng một quyền kết liễu đối thủ. Suy tới cùng rốt cuộc có bao nhiêu nguy hiểm trong đó, cũng chỉ có hai người trên đấu trường mới biết.
Thấy Tay Trái Tử Thần không bắn nổi một mũi tên trúng đối thủ đã bị đánh rớt đài, Tấn Lôi Chi Kiếm có hơi khó chịu nói: "Tay Trái, theo tài bắn cung của ngươi ta cũng nghi ngờ ngươi cố tình nhường hắn đó ha."
"Ngươi thì biết cái gì!"
Tay Trái Tử Thần không vừa lòng liếc nhìn Tấn Lôi Chi Kiếm một cái rồi quay ra oán hận nói: "Ngươi đi lên cũng chẳng chịu nổi một hiệp."
"Hừ..." Tấn Lôi Chi Kiếm bĩu môi khinh thường: "Thắng thua là chuyện thường của nhà binh, thua thì thua, cớ gì phải đề cao kẻ khác, hủy oai phong của mình?"
"Hừ!"
Tay Trái Tử Thần hừ lạnh một tiếng quay đầu đi không để ý tới Tấn Lôi Chi Kiếm nữa.
Dù sao cũng có một số việc nếu không phải tự mình trải nghiệm thì ai nói cũng vô dụng thôi.