Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1269 - Chương 1271: Nhân Vật Nòng Cốt Của Chiến Thuật Bị Đá Khỏi Đội Ngũ

Trang 635# 2

 

 

 

Chương 1271: Nhân vật nòng cốt của chiến thuật bị đá khỏi đội ngũ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Ầm!"

Doãn Lão Nhị bị đánh bay ra ngoài như một quả bóng chày.

“Thăng Thiên Trận!”

Tay trái Tu La rút ra một tấm phù chú vỗ mạnh xuống mặt đất, dưới chân Doãn Lão Nhị lập tức xuất hiện một cái ma pháp trận màu đen, Doãn Lão Nhị tiếp tục bay vụt lên trời.

“Lạc Thiên Chi Chùy!”

Ngay sau đó Tu La bật người nhảy lên cao, gã cầm cây búa lớn trong tay nện thẳng vào đầu của Doãn Lão Nhị.

Phán định của Kỵ sĩ là phán định mạnh nhất trong tất cả các nghề nghiệp, một khi bị Kỵ sĩ thủ hộ đánh thành liên kích thì đó chính là lên bờ xuống ruộng theo đúng nghĩa đen, muốn chạy cũng không chạy nổi.

Cho dù Doãn Lão Nhị có phòng ngự cao có HP cao, nhưng khi hắn ta đứng trước mặt Tu La thì cũng không nhấc nổi tấm thuẫn lên.

Sức tấn công của Tu La chỉ ở mức thường, còn Doãn Lão Nhị lại chịu đòn cực tốt, hai người đánh nhau gần mười phút Doãn Lão Nhị mới bị đánh ra khỏi sân thi đấu.

Vòng đấu thứ hai, cuối cùng Minh Vương Giới đã giành lại một ván với thành tích 3:5.

Tuy rằng chiến đội Một Đám Ô Hợp đã thất bại, nhưng bọn họ cũng đã làm cho khán giả biết được rằng chiến đội Một Đám Ô Hợp không phải là một đám ô hợp thực sự, tuyển thủ nghiệp dư cũng sẽ có thực lực rất khá.

Chưa nói đến những cái khác, chỉ riêng việc một đám người chơi bình thường đánh ngang tay với những cao thủ chuyên nghiệp nổi danh, hơn nữa hiện tại còn đang dẫn trước hai điểm, chiến tích như vậy đã đủ để làm cho tất cả mọi người phải nhìn họ bằng con mắt khác xưa.

Đặc biệt là cao thủ của tất cả các chiến đội lớn, lúc này họ đã hoàn toàn coi đám người chiến đội Một Đám Ô Hợp thành kẻ địch giả tưởng rồi.

Hai tên Võ sư hung tàn giống nhau như hai giọt nước sở hữu thực lực sâu không lường nổi.

Một cô nàng Cung thủ am hiểu cách đánh cận chiến hơn cả Thích khách.

Tay Mục sư đê tiện vô liêm sỉ giả chất phác, tên Thuật sĩ hèn mọn nắm giữ thuật triệu hồi tiểu quỷ và tài dự đoán vô địch.

Một thằng nhóc thò lò mũi xanh chuyên chơi bẩn, và cả cái tay chịu đòn cực khỏe này nữa…

Tổ hợp như vậy mỗi người đều không phải là kẻ tầm thường, thực sự làm cho người ta không thể không đề phòng.

Những đối thủ khác thì còn có thể sử dụng lẽ thường để suy đoán, nhưng cái đám người này lại chẳng chịu làm theo kịch bản gì cả, không ngờ tình huống bất ngờ xảy ra trong giải đấu chuyên nghiệp lần thứ nhất của game Trọng Sinh lại phức tạp đến thế.



Theo thường lệ, sau khi vòng đấu thứ hai kết thúc, chiến đội hai bên sẽ tiếp tục nghỉ giữa giờ.

Sau khi trở lại phòng nghỉ, Vô Kỵ ngồi vắt chéo chân ôm chén trà nhâm nhi, gương mặt hắn ta hiện ra vẻ thoải mái trông thư giãn vô cùng.

Bao Tam bên cạnh thấy thế không nhịn được lên tiếng nhắc nhở: “Hiện giờ chúng ta chỉ còn lại ưu thế hai điểm thôi, vòng đấu kế tiếp anh đã nghĩ xong nên đánh như thế nào chưa?”

Ưu thế hai điểm không phải là quá cao trong giải đấu chuyên nghiệp này, dù sao vòng đấu cuối cùng là đoàn chiến, dựa vào sự phối hợp rèn luyện nhiều năm giữa những cao thủ chuyên nghiệp, họ bị thua trắng cũng không phải là không thể.

Dù sao nói thế nào đi chăng nữa thì Minh Vương Giới cũng là chiến đội chuyên nghiệp nổi tiếng, nếu như không có sự chuẩn bị từ trước, nhỡ xả ra chuyện lâm trận lật xe thì mất mặt lắm.

“Chú chưa nghe đến câu thiên biến vạn hóa à?” Vô Kỵ nói với vẻ đắc ý: “Có điều lần này chúng ta cũng không cần sốt sắng đâu, bởi vì uy hiếp lớn nhất của họ ở vòng đấu thứ ba giờ đã không còn đáng sợ nữa rồi.”

“Uy hiếp lớn nhất? Đó là cái gì?” Vương Vũ khó hiểu hỏi, trong mắt Vương Vũ thì đối thủ không có ai là người có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn hết.

Những người khác cũng cảm thấy mơ hồ, đối với bọn họ mà nói, tất cả mọi người trong Minh Vương Giới đều là uy hiếp cả.

"Khà khà!" Vô Kỵ cười gian nói: "Các ngươi nói xem thứ chiến đội Minh Vương Giới đang thiếu nhất là thứ gì?”

“Chẳng lẽ là âm mưu?” Minh Đô nói.

"Gần đúng!" Vô Kỵ cười nói: "Thứ bọn họ thiếu nhất chính là chiến thuật! Có điều hiện giờ thì… hừ hừ! Chỉ với chút đạo hạnh nhỏ nhoi đó thì làm sao Tấn Lôi Chi Kiếm có thể hàng phục được đám cao thủ kia.”

Cả đám Toàn Chân Giáo: “Ồ…”



Chính xác, người có thực lực càng cao thì lòng dạ sẽ lại càng kiêu ngạo, càng là người ngay thẳng thì lại càng ngông cuồng.

Đám người Minh Vương Giới này đều là cao thủ thành danh đã lâu, ngày thường tất nhiên cả đám đều là một lũ hất mặt cao lên tận trời, ngoại trừ Tay Trái Tử Thần ra, những người này chưa từng phục kẻ khác, còn mắt của Tay Trái Tử Thần thì lại mọc hẳn ở trên vị trí đỉnh đầu, gã này lại càng chưa bao giờ xem trọng bất cứ người nào.

Đó cũng chính là lý do tại sao toàn bộ chiến đội của họ luôn thiếu sót tính chiến thuật.

Tay Trái Tử Thần là người độc đoán chuyên quyền, những người khác lại phục tùng gã ta vô điều kiện, tất nhiên phong cách của chiến đội cũng sẽ thẳng thắn như tính cách của Tay Trái Tử Thần vậy.

Tuy rằng Tấn Lôi Chi Kiếm có tư duy chiến thuật, nhưng tên này lại là kẻ rơi từ trên trời xuống, cũng rất thích ra vẻ ông đây là người giỏi nhất thiên hạ, người như vậy nhất định sẽ không thể hòa nhập vào đoàn thể như chiến đội Minh Vương Giới.

Vốn dĩ nếu Tấn Lôi Chi Kiếm có chiến tích xuất sắc gì đó, có lẽ mọi người sẽ nể mặt hắn ta một chút, nhưng hiện giờ chiến tích của Tấn Lôi Chi Kiếm khi đối mặt với Toàn Chân Giáo lại là 0, đương nhiên lại làm cho cái tên vốn đã không có chút uy tín nào trong đoàn đội này lại càng không có quyền phát hiểu hơn.

Từ trước tới giờ, Vô Kỵ cứ lo lắng Tấn Lôi Chi Kiếm sẽ thay đổi phong cách chiến thuật của Minh Vương Giới, nhưng trải qua hai vòng đấu vừa rồi, chiến đội Minh Vương Giới có Tấn Lôi Chi Kiếm hay không đã không còn là vấn đề đáng lo ngại nữa rồi.



Đúng như lời Vô Kỵ vừa nói, lúc này bên trong phòng nghỉ của chiến đội Minh Vương Giới, Tay Trái Tử Thần đang bố trí chiến thuật, còn nhân vật chủ chốt am hiểu về chiến thuật của bọn họ là Tấn Lôi Chi Kiếm thì lại bị chen vào tít tận trong góc, muốn nói cũng không chen lời vào được.

Vất vả lắm mới chờ đến lúc Tay Trái Tử Thần nói xong chiến thuật, Tấn Lôi Chi Kiếm mới có thể xen vào: “Hiện tại chúng ta đang thua Toàn Chân Giáo về điểm số, chúng ta nên áp dụng chiến thuật phức tạp hơn, lợi dụng địa hình một cách triệt để…”

"Ngươi thì biết cái gì!"

Kết quả Tấn Lôi Chi Kiếm còn chưa kịp nói xong câu này đã bị người ta ngắt lời rất mất lịch sự.

Tấn Lôi Chi Kiếm tức giận rống lên: “Đám người các ngươi chính vì không hiểu chiến thuật nên mới cứ thua mãi đấy!”

Tục ngữ có câu, đánh người không đánh vào mặt, vạch mặt người không vạch khuyết điểm, đám người Minh Vương Giới này đã thua liên tục ba năm vốn dĩ đã rất kiêng kỵ đề tài này, tên nhãi Tấn Lôi Chi Kiếm lại hết chuyện để nói cứ nhắm vào khuyết điểm đó trước mặt đám người Minh Vương Giới, tất nhiên đám người này cũng sẽ không khách sáo với hắn ta.

Thế là cả đám cùng giễu cợt nói: “Đúng đấy, chúng ta có thua đến mức nào đi chăng nữa thì cũng không đến nỗi không thắng nổi một ván, đại sư chiến thuật ạ, ngươi có thể giải thích tại sao ngươi lại bị tuyển thủ nghiệp dư đè xuống đất mà chà chà không?”

“Ta…”

Tấn Lôi Chi Kiếm á khẩu không trả lời được, hắn ta vừa muốn nói câu gì đó, Tay Trái Tử Thần luôn không phục hắn ta bỗng lên tiếng nói: “Lôi ca, nhìn ngươi như vậy không phải là đã nghĩ kỹ sẽ tố cáo chúng ta thế nào với ông chủ đấy chứ?”

"Hừ!" Tấn Lôi Chi Kiếm hừ lạnh nói: "Ngươi biết là tốt rồi!"

Cái đám mắt cao hơn đầu Minh Vương Giới này há lại là loại người chịu nhìn sắc mặt người khác để nhận tiền? Tấn Lôi Chi Kiếm không nói lời thì không sao, nhưng hắn ta vừa nói ra đã khiến tất cả mọi người cùng giận điên lên.

Tay Trái Tử Thần nhíu mày nói: “Chiến đội Minh Vương Giới chúng ta chinh chiến lâu năm như vậy, chỉ có năm nay là có hỗ trợ về tài chính, chúng ta cũng quen với cuộc sống khổ cực rồi, ngươi đi nói với ông chủ đi, cùng lắm thì ông ta bồi thường tiền vi phạm hợp đồng, chúng ta tiếp tục tự do tự tại thôi.”

“Lão đại nói đúng lắm!” Những người khác dồn dập vỗ tay nhìn Tay Trái Tử Thần với ánh mắt sùng bái.

“Chuyện này… ta không có ý đó!”

Nghe thấy Tay Trái Tử Thần nói ra câu này, Tấn Lôi Chi Kiếm cũng không biết nói gì hơn, xem ra hiểu lầm giữa hắn ta và những người này đã không thể giải thích được nữa rồi.

"Hừ!" Tay Trái Tử Thần hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Nếu không có ý đó thì ngươi đứng sang một bên đi, vòng đấu tiếp theo ngươi đừng vào nữa! Mấy lão ca chúng ta phối hợp với nhau thoải mái hơn nhiều!”

“Ta…”

Tấn Lôi Chi Kiếm hoàn toàn suy sụp.

Hắn ta không ngờ rằng Tay Trái Tử Thần lại đơn giản thô bạo như thế, thẳng tay gạt bỏ tư cách vào sân thi đấu của hắn ta, lần này thì hay rồi, đến cả cơ hội tham dự cũng không có, càng khỏi nói đến chiến thuật.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment