Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1270 - Chương 1272: Hành Động Theo Kế Hoạch Đã Sắp Xếp Từ Trước

Trang 636# 1

 

 

 

Chương 1272: Hành động theo kế hoạch đã sắp xếp từ trước
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Tay Trái Tử Thần là một người nói được thì làm được, gã đã nói không cho Tấn Lôi Chi Kiếm lên sân thi đấu, thì ngay cả tư cách vào trò chơi đứng bên ngoài chỉ huy vòng đấu thứ ba cũng không trao cho Tấn Lôi Chi Kiếm.

Tấn Lôi Chi Kiếm đáng thương nhìn theo đám người Tay Trái Tử Thần bước vào trong game mà lòng tủi thân không nói lên lời.

Sau khi bước vào trò chơi, thấy Tấn Lôi Chi Kiếm không có mặt ở đây, Vô Kỵ nở một nụ cười khá là thỏa mãn.

Kết quả như hiện tại đã nằm trong dự đoán của Vô Kỵ từ lâu, lần đầu tiên nhìn thấy Tấn Lôi Chi Kiếm Vô Kỵ đã biết rằng EQ của tên này chẳng ra làm sao.

Đối phó với đám người hống hách chỉ biết quan tâm đến ý kiến của bản thân như Minh Vương Giới, muốn chỉ huy bọn họ bắt buộc phải dẻo miệng khen ngợi mới được, cách nói chuyện kia của Tấn Lôi Chi Kiếm không bị đánh chết đã là kỳ tích rồi.

Đúng như dự đoán, sau khi trải qua hai vòng đấu liên tục, Tấn Lôi Chi Kiếm đã bị người ta thẳng chân đá ra khỏi cục diện trận đấu.

Còn chuyện gì đáng vui mừng hơn việc đối thủ xích mích nội bộ trước khi tham chiến đây?

Vòng đấu thứ ba bắt đầu, chiến đội Minh Vương Giới được quyền lựa chọn bối cảnh.

Tay Trái Tử Thần cũng rất dứt khoát, gã lập tức chọn luôn bối cảnh Rừng Rậm Hắc Ám.

Rừng Rậm Hắc Ám là một địa hình rừng rậm âm u cực kỳ thiếu sáng, ngoại trừ việc có quy mô nhỏ hơn Rừng Rậm Tuyệt Vọng ra, những chỗ khác đều không khác nhau là mấy.

Địa hình rừng rậm lờ mờ thiếu sáng là địa hình mà Minh Vương Giới thường xuyên sử dụng, bên trong bối cảnh như vậy không chỉ có thể hạ thấp tầm nhìn, ngoài ra khi có Kẻ đánh lén hàng đầu như Tay Trái Tử Thần ở đây, Minh Vương Giới còn có thể tạo ra áp lực cực lớn lên trên trạng thái tinh thần của đối thủ.

Với bản lĩnh của Tay Trái Tử Thần, không ai dám cam đoan bản thân có thể tránh thoát đòn đánh lén của gã ta, à, hiện giờ thì phải cho thêm một câu, ngoại trừ Vương Vũ.

Tầm bắn và tầm nhìn xa nhất của Tay Trái Tử Thần là gần 100 mét, vượt xa so với Cung thủ bình thường, sau khi kích hoạt kỹ năng Bắn Tỉa, tầm bắn của gã còn có thể tăng gấp đôi, còn cự ly từ bên này sang bên khác trong bối cảnh Rừng Rậm Hắc Ám tổng cộng lại chỉ có gần 100 mét.

Nói cách khác, Tay Trái Tử Thần chỉ cần đứng ở một đầu của bản đồ, tầm bắn cực xa cho phép gã ta có thể bao trùm toàn bộ mọi phương hướng trong bản đồ, còn những người khác chỉ cần phụ trách bảo vệ an toàn cho Tay Trái Tử Thần là được.

Người ta thường nói cảnh giới cao nhất của chiến thuật chính là không có chiến thuật gì mà, cách đánh đóng cọc vô liêm sỉ này cực kỳ phù hợp với phong cách của chiến đội Minh Vương Giới, cũng có thể làm cho tất cả mọi người cảm thấy đau đầu.

Có điều Toàn Chân Giáo chưa bao giờ đi theo lối mòn cũ, Vô Kỵ lại là kẻ am hiểu chiến thuật nổi danh, tất nhiên bọn họ sẽ không thể bị một cách đánh đơn giản thô bạo không có hàm lượng kỹ thuật gì đánh bại dễ dàng như vậy.

Đám người Minh Vương Giới này đổi đi đổi lại cũng chỉ có mấy chiến thuật cũ rích đó, với tư cách là một fan cũ của Minh Vương Giới, Vô Kỵ vừa nhìn thấy bối cảnh này đã đoán được suy nghĩ của đám người vô liêm sỉ kia.

Thời đại tiến bộ nhanh như vậy, cứ dùng mãi một chiêu thì làm sao mà thắng được.

Sau khi di chuyển vào sân thi đấu, chuyện đầu tiên Vô Kỵ làm chính là thả sủng vật Huyễn Xà của hắn ta ra.

Sau khi con rắn nhỏ này vây quanh mọi người một vòng, rồi ngay trong ánh mắt sững sờ của đám khán giả, một làn sương mù màu hồng nhạt bỗng bao phủ cả đám Toàn Chân Giáo vào bên trong.

Tầm nhìn là thứ quan trọng nhất đối với một Cung thủ, một Cung thủ không có tầm nhìn thì bản lĩnh đã bị lãng phí mất một nửa.

Tay Trái Tử Thần là một cao thủ đã thức tỉnh, đúng là gã có thể nghe âm thanh rồi đoán vị trí, nhưng hai bên lại cách nhau đến cả trăm mét, muốn nghe được vị trí đối thủ thì thực sự là muốn làm khó người ta quá mà.

Dù sao Cung thủ có Ưng Nhãn nhưng lại không có Tai Thỏ.

Mất đi mục tiêu, Tay Trái Tử Thần lập tức hoảng lên.

Bản đồ này không hề lớn, Tay Trái Tử Thần cũng không phải là Cung thủ thiên về Nhanh nhẹn, nếu như gã bắn bừa về phía khu vực sương mù kia thì rất dễ để lộ vị trí của gã, nhân vật trong game chạy nhanh không kém gì quán quân thế vận hội Olympic, với cự ly một trăm mét, nếu Thích khách của đối phương di chuyển tốc độ nhanh thì chưa tới mười giây đã có thể vọt tới trước mặt gã rồi.

Đương nhiên, thật ra chỉ cần bắn cung là sẽ bị bại lộ vị trí, nhưng chỉ cần mục tiêu còn nằm trong tầm nhìn của gã, Tay Trái Tử Thần có thể nắm chắc xử lý gọn được toàn bộ nghề nghiệp tung chiêu đang chuyển động của đối phương, đến lúc đó dù có phải đánh cận chiến thì bên cạnh gã còn nhiều Chiến sĩ như vậy, tất nhiên không việc gì phải lo.

Nhưng hiện giờ tất cả đám người Toàn Chân Giáo này lại bị một làn sương hồng nhạt bao phủ, một khi mất đi mục tiêu, muốn tìm lại được thì khá là khó khăn trong bối cảnh như thế này.

Trong làn sương mù dày đặc, cả đám Toàn Chân Giáo buồn bực hỏi Vô Kỵ: “Hiện giờ Tay Trái Tử Thần không có tầm nhìn, chẳng lẽ chúng ta cũng cứ ru rú ở đây không ra, cho bọn chúng chờ đến chết?”

“Sao có thế như vậy được!” Vô Kỵ nói: “Cách đánh không biết xấu hổ như thế mà là phong cách của ta hay sao?”

“Thế chẳng lẽ là phong cách của người khác chắc?” Cả đám Toàn Chân Giáo cùng giơ ngón tay thối lên.

“Đừng để ý đến những tiểu tiết đó!” Vô Kỵ cười âm hiểm nói: “Hiện giờ chiến đội Minh Vương Giới đang thua chúng ta hai điểm, nhất định bọn chúng sẽ sốt ruột hơn chúng ta, bởi vậy chắc chắn bọn chúng sẽ tìm cơ hội tấn công chúng ta thôi.”

Mọi người khó hiểu hỏi lại: “Không có tầm nhìn thì làm sao mà tấn công?”

Vô Kỵ cười nói: “Bọn chúng còn có người khác mà, với bản lĩnh của Tay Trái Tử Thần, chỉ cần có người chỉ huy thì muốn bắn trúng mục tiêu cũng không khó, đợi lát nữa gã nhất định sẽ phái người của gã qua đây, lão Ngưu lão Yêu, nhân lúc hiện tại hai người các ngươi trèo lên cây đi.”

“Ừm!” Hai anh em Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành gật gật đầu rồi bật người nhảy hai phát lên cành cây.

Đúng như Vô Kỵ đã dự đoán trước đó, hiện giờ chiến đội Minh Vương Giới đang thua hai điểm nên bọn họ không thể nằm im ở đó giống như đám người Toàn Chân Giáo được, nhìn thấy làn sương mù kia hiện ra lâu quá rồi mà còn chưa tản đi, đám người Tay Trái Tử Thần lập tức cuống lên, thế là gã bèn chỉ vào tên Thích khách bên cạnh rồi nói: “U Linh, ngươi qua đó xem sao đi!”

U Linh chính là tay Thích khách đã bị Vô Kỵ chơi một vố rõ đau trong quán rượu, thấy Tay Trái Tử Thần bảo hắn ta đi qua chỗ kia, hắn ta không thể không giật mình thốt lên: “Đại ca, ngươi tưởng đám người Toàn Chân Giáo kia là bọn ăn chay hết à? Bọn chúng có nhiều người như vậy, ta đi qua đó chắc chắn sẽ chết mất.”

“Ngươi sợ cái quái gì!” Tay Trái Tử Thần bèn nói: “Ngươi không cần xuất hiện, chỉ cần đứng phía sau bọn chúng, ta thấy vị trí của ngươi thì sẽ biết tọa độ của bọn chúng thôi.”

Chính xác, giữa các thành viên cùng đội với nhau có tọa độ hiển thị, được biểu hiện trên bản đồ là một dấu chấm đỏ, chỉ cần U Linh đứng sau mục tiêu, Tay Trái Tử Thần gần như có thể xác định được vị trí của đối thủ.

“Biện pháp này nghe thì cũng hay đấy!” U Linh suy nghĩ rồi nói: “Nhưng tay Mục sư của bọn chúng cực kỳ nham hiểm, biết chống lại Tiềm Hành.”

Tên Vô Kỵ bại hoại này đã để lại một bóng ma không thể xóa nhoà trong lòng U Linh ở trong quán rượu lần trước.

"Chống lại Tiềm Hành?”

Tay Trái Tử Thần ngẩn ra rồi trầm ngâm nói: “Nếu đã như vậy thì các ngươi đều qua đi!”

“Chúng ta đều đi qua đó ư?” Hades kinh ngạc thốt lên: “Thế thì ai sẽ bảo vệ đại ca đây?

Tay Trái Tử Thần trả lời: “Chỉ cần hai người A Tu và lão Huyết ở lại đây là được rồi! Hơn nữa, bảy người các ngươi cùng đi qua đó, chẳng lẽ còn có thể làm cho bọn chúng lại đây hay sao?”

“Chuyện này…” Hades cân nhắc một lúc rồi nói: “Đại ca nói có lý, chúng ta đi vậy.”

Nói rồi, Hades hất hất tay với những người khác, mọi người chia thành hai hướng trái phải rồi đi về phía chiến đội Một Đám Ô Hợp.

Thời điểm còn cách khu vực sương mù dày hơn năm mươi mét, bóng dáng mấy người Hades đã bị Dương Na phát hiện ra.

Dương Na bèn nhắc nhở cả đám Toàn Chân Giáo: “Mọi người chuẩn bị, bọn chúng sắp tới rồi!”

“Rõ!”

Doãn Lão Nhị đáp một tiếng, giơ thuẫn lên che trước mặt ba nghề nghiệp áo vải là Vô Kỵ, Xuân Tường, Minh Đô, Bao Tam cũng di chuyển về phía sau đội ngũ, để ngang kiếm đề phòng Thích khách đâm sau lưng.

Cùng lúc đó Bắc Minh Hữu Ngư cũng lặng lẽ biến mất.

Vô Kỵ thì lại lạnh nhạt nói: "Mọi người hành động theo kế hoạch sẵn có!”


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment