Trang 640# 2
Chương 1281: Kiếm khách Kiếm Hào Cự Khuyết
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Thiên Địa Huyền Hoàng bị Ngũ Hồ Tứ Hải đóng băng chỉ còn lộ ra mỗi cái đầu, nhìn trông vừa buồn cười lại vừa vô dụng.
Gã chỉ còn biết há mồm chửi bới om sòm.
Ngũ Hồ Tứ Hải ung dung chậm rãi thực hiện một loạt chiêu thức pháp thuật nhằm về phía đầu của Thiên Địa Huyền Hoàng, Thiên Địa Huyền Hoàng lập tức bị đánh thành một vệt sáng trắng bay đi.
Chiến đội Cửu Châu lại giành thắng lợi ở trận đấu này.
Đám khán giả hoan hô nhảy nhót hết cả lên, vui mừng giơ biểu ngữ trong tay lên la lớn tên của chiến đội Cửu Châu.
Còn tuyển thủ và fans của chiến đội Hồng Hoang thì lại rầu rĩ không vui ngồi im tại chỗ không nói câu nào, tâm trạng cực kỳ chán nản.
Thật ra mà nói, đối nghịch với chiến đội Cửu Châu lâu như vậy rồi, mọi người trong chiến đội Hồng Hoang hoàn toàn có thể tự vỗ ngực mà nói rằng bọn họ hiểu biết tường tận về chiến đội Cửu Châu, đặc biệt là Thiên Địa Huyền Hoàng, gã liên tục coi Ngũ Hồ Tứ Hải là kẻ địch, tất nhiên cũng nắm rõ thực lực của Ngũ Hồ Tứ Hải trong lòng bàn tay.
Chính vì như vậy nên Thiên Địa Huyền Hoàng mới dám chủ động khiêu khích Ngũ Hồ Tứ Hải, nhưng không ngờ trong hình thức game mới này thực lực của Ngũ Hồ Tứ Hải lại vượt xa sự tưởng tượng của Thiên Địa Huyền Hoàng như vậy.
Thật ra cách chơi có lặp lại đến mức nào thì về bản chất chúng vẫn có sự khác nhau.
Cao thủ sở dĩ là cao thủ, chính là vì bọn họ có thể thích ứng với bối cảnh game nhanh hơn người chơi bình thường, tìm được cách làm nhiệm vụ game có hiệu quả nhất.
Trọng Sinh là một game online có ý nghĩa vượt thời đại, hình thức game mới lại càng lật đổ cách chơi game thông thường, bởi vậy có thể thích ứng nhanh với hình thức mô phỏng thực tế ảo hay không mới là tiêu chuẩn hợp lệ để quyết định một người có phải là cao thủ hay không.
Cho dù chiến tích xưa kia có huy hoàng đến mấy, nhưng nếu không thể thích ứng với cách chơi mới thì cũng không tránh khỏi việc bị loại bỏ.
Thiên Địa Huyền Hoàng là một cao thủ hàng đầu thực sự, nhưng trong hình thức game mới này, tuy rằng gã còn chưa đến mức bị người chơi bình thường kéo xuống nước, nhưng khi phải đối mặt với cao thủ chân chính, sự chênh lệch giữa năng khiếu của hai bên đã lập tức bộc lộ ra.
Chẳng trách hồi còn ở chiến đội Cửu Châu, Thiên Địa Huyền Hoàng chỉ có tư cách ngồi ghế dự bị.
Không chỉ có tuyển thủ của chiến đội Hồng Hoang, ngay cả Vương Vũ đang quan sát trận đấu dưới võ đài cũng không thể không đề cao cảnh giác.
Đối với Vương Vũ mà nói, Ngũ Hồ Tứ Hải không chỉ mạnh về thực lực mà hắn ta còn mạnh ở tâm thái tự nhiên và sự tự tin tuyệt đối kia, cho dù là một võ giả có nội tâm mạnh mẽ thì cũng có chỗ không sánh bằng.
Tự tin thường bắt nguồn từ thực lực.
Quả nhiên không hổ là cao thủ mạnh nhất thế giới game, chỉ riêng tâm thái tự tin này cũng đủ để khiến người ta phải kính sợ trong lòng.
Vương Vũ đã gặp rất nhiều cao thủ chuyên nghiệp trong game, nhưng người có thể khiến cho Vương Vũ phải cảm thấy áp lực tuyệt đối không vượt quá năm người, còn Ngũ Hồ Tứ Hải chính là một người trong số đó.
Là một đội mạnh quanh năm xếp hạng nhất toàn quốc, đối phó với hạng người thủ hạ bại tướng như chiến đội Hồng Hoang, chiến đội Cửu Châu có kinh nghiệm phong phú để đánh bại họ.
Ngoại trừ trận đầu tiên Kiếm Hào Cự Khuyết đánh thắng được Tam Sơn Ngũ Nhạc dựa vào ưu thế vốn có ra, bốn trận đấu còn lại chiến đội Hồng Hoang đều bị người chơi của chiến đội Cửu Châu đánh bại nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú.
Vòng đấu thứ nhất kết thúc với tỷ số 4:1 nghiêng về phía chiến đội Cửu Châu.
Bị chiến đội Cửu Châu giáng cho một đòn đau đớn như vậy, Thiên Địa Huyền Hoàng đã bắt đầu không khống chế được cảm xúc, nhưng tuyển thủ bên phía chiến đội Cửu Châu lại có vẻ rất hờ hững, cứ như thể họ vừa làm một chuyện hết sức bình thường vậy.
Đây chính là sự chênh lệch giữa hai cảnh giới.
Thời gian nghỉ ngơi kết thúc, vòng đấu thứ hai bắt đầu.
Vòng đấu thứ hai trong giải đấu chuyên nghiệp luôn luôn là một vòng đấu xem ai may mắn hơn ai.
Đặc biệt là đối với những đội ngũ có những cao thủ với thực lực siêu phàm mà nói, rất có thể bọn họ sẽ lật ngược thế cờ ở vòng đấu thứ hai, nhưng cũng có thể sẽ hoàn toàn sụp đổ tại vòng đấu này.
Nói chung là vòng đấu này rất đúng với câu nói trước kia của Vô Kỵ, phó mặc cho số phận.
Vòng đấu thứ hai, đến lượt chiến đội Cửu Châu lựa chọn bối cảnh.
Ngũ Hồ Tứ Hải học dáng vẻ của Thiên Địa Huyền Hoàng, hắn ta cũng tiện tay ấn nút từ bỏ.
"Woa!"
Đám khán giả nhìn thấy thế lại bắt đầu kích động.
Vòng đấu thứ nhất chiến đội Hồng Hoang từ bỏ cơ hội lựa chọn bối cảnh với mục đích khinh thường đối thủ, vòng đấu thứ hai chiến đội Cửu Châu lập tức đáp trả lại hành động đó.
Chiến đội xếp hạng nhất toàn quốc có khác, có qua có lại, không hề thua kém về mặt khí thế chút nào.
Đương nhiên, vòng đấu thứ hai cũng không chênh lệch quá nhiều so với vòng đấu thứ nhất, cả hai đều là đấu đơn hơn nữa vòng đấu thứ hai này còn có ẩn số rất lớn.
Xuất phát điểm của hành động Ngũ Hồ Tứ Hải vừa làm không khác gì so với hành động của Thiên Địa Huyền Hoàng, chỉ có thêm một lớp nghĩa nữa là Ngũ Hồ Tứ Hải muốn nói cho Thiên Địa Huyền Hoàng biết rằng: “Nhóc con, có qua có lại nhé, ngươi tưởng rằng ta còn không rõ chút khôn vặt của ngươi hay sao?”
Đúng như dự đoán, nhìn thấy Ngũ Hồ Tứ Hải từ bỏ quyền lựa chọn bối cảnh, Thiên Địa Huyền Hoàng lập tức biết gã vừa bị đùa cợt, nhất thời tức giận đến mức tái cả mặt.
Có điều tức thì tức, Thiên Địa Huyền Hoàng vẫn lựa chọn bản đồ cho vòng đấu thứ hai.
Không ai biết đội viên nào của bên mình sẽ phải lên sàn đấu, bởi vậy bản đồ vòng đấu thứ hai vẫn không lớn, là đấu trường hình tròn thường dùng.
Sau khi hệ thống lựa chọn xong, hai ánh sáng trắng rơi vào đội ngũ hai bên.
Tuyển thủ của trận đấu đầu tiên bên phía chiến đội Hồng Hoang không ngờ lại là Kiếm Hào Cự Khuyết, còn tuyển thú phía chiến đội Cửu Châu cũng là một người chơi Chiến sĩ, tên là Bát Hoang Lục Hợp.
Bát Hoang Lục Hợp là người chơi mới của chiến đội Cửu Châu, có điều nhìn vào tên thì có vẻ phong cách của tên này hợp với chiến đội Hồng Hoang hơn.
Bởi vậy cho nên khi nhìn thấy ID của tên này, rất nhiều khán giả còn ngơ ngẩn ra mất một lúc, còn tưởng rằng sao chiến đội Hồng Hoang lại cử ra hai tuyển thủ nhỉ?
Ánh sáng trắng lóe lên, hai người mới này (Nhìn thấy cái từ “người mới” này, trong đầu ta đột nhiên nhảy ra một cụm nhất bái thiên địa…) được di chuyển vào trong sân thi đấu.
Thực lực của Kiếm Hào Cự Khuyết tất nhiên là không cần phải nói nhiều nữa rồi, đừng nói là trong quần thể người chơi bình thường, cho dù là trong đoàn thể toàn người tập võ như Vương Vũ thì gã ta cũng là người thuộc top những người đứng đầu.
Còn Bát Hoang Lục Hợp chỉ là một người mới, phải đối mặt với tay cao thủ đến cả Tam Sơn Ngũ Nhạc cũng không đánh lại được, trong lòng khó tránh khỏi có chút thấp thỏm.
Đếm ngược vừa kết thúc, Bát Hoang Lục Hợp đã lập tức cúi gập người, sử dụng kỹ năng Va Chạm xông về phía Kiếm Hào Cự Khuyết.
Mặc dù kỹ năng Va Chạm của Chiến sĩ là một kỹ năng bắt đầu rất tốt, nhưng phương hướng của kỹ năng này cũng không khó phán đoán, hơn nữa động tác trước và sau kỹ năng này tương đối dài, chỉ cần là cao thủ có một chút kinh nghiệm thì đều có ung dung tránh thoát.
Sử dụng chiêu này trước mặt Kiếm Hào Cự Khuyết tuyệt đối là một hành động không hề sáng suốt.
Kiếm Hào Cự Khuyết liếc một cái đã phán đoán ra điểm cuối kỹ năng Va Chạm của đối thủ, gã không chút hoang mang nhảy về phía sau một cái, nhẹ nhàng tránh thoát quỹ đạo Va Chạm.
Bát Hoang Lục Hợp va thẳng vào không khí.
Nhưng đúng lúc này, kỹ năng Va Chạm của Bát Hoang Lục Hợp còn chưa dừng lại, đột nhiên hắn ta lại lăn một vòng đến dưới chân Kiếm Hào Cự Khuyết, ngay sau đó hai tay siết chặt chuôi kiếm đâm thẳng lên trên, sử dụng một chiêu Thăng Long Trảm.
Xem ra có thể sinh tồn được trong chiến đội Cửu Châu, Bát Hoang Lục Hợp cũng không phải là hạng tầm thường, chiêu Va Chạm vừa rồi chỉ là kế dụ địch mà thôi, chiêu Thăng Long Trảm phía sau này mới thực sự là sát chiêu.
Bát Hoang Lục Hợp đột nhiên lăn tới dưới chân khiến cho Kiếm Hào Cự Khuyết không kịp chuẩn bị, chỉ một giây sơ sẩy đã bị Thăng Long Trảm của Bát Hoang Lục Hợp chọc thẳng vào người.
Kiếm Hào Cự Khuyết bị chọc trúng nhất thời bay thẳng lên không trung, đại kiếm của Bát Hoang Lục Hợp vung mạnh về phía sau, sử dụng kỹ năng dễ dùng nhất của Chiến sĩ - Toàn Phong Trảm.
Dưới chân Kiếm Hào Cự Khuyết nháy mắt sáng lên một ánh kiếm.
Nhưng ngay khi mọi người cho rằng Kiếm Hào Cự Khuyết sắp bị một loạt liên kích tiễn đi, thì Kiếm Hào Cự Khuyết giữa không trung lại điều chỉnh được cơ thể lấy lại cân bằng, hai tay gã nắm chặt chuôi kiếm, lưỡi kiếm hướng xuống dưới sử dụng một chiêu Băng Sơn Liệt Địa Trảm.