Trang 641# 2
Chương 1283: Áp lực trước trận chung kết
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Kiếm Hào Cự Khuyết trên sàn thi đấu đã giao thủ mấy hiệp với Cửu Thiên Thần Tiễn.
Không thể không công nhận rằng, cái tên Cửu Thiên Thần Tiễn này thực sự rất vô lại.
Bị người ta cận chiến một cái là chạy, chạy xa rồi bắt đầu chơi tỉa máu, Kiếm Hào Cự Khuyết là một Chiến sĩ, tốc độ di chuyển của gã nhanh đến mấy cũng không thể sánh bằng tốc độ xoay người của một Cung thủ.
Một loạt mũi tên của Cửu Thiên Thần Tiễn lại bắn ra, ép Kiếm Hào Cự Khuyết buộc phải liên tiếp lùi về phía sau.
Chẳng mấy chốc, Cửu Thiên Thần Tiễn đã ép Kiếm Hào Cự Khuyết tới mép sàn đấu, Kiếm Hào Cự Khuyết không còn đường lui nữa.
Cửu Thiên Thần Tiễn cười cợt đắc ý, hắn ta tiếp tục ấn chốt cơ quan bắn tên về phía Kiếm Hào Cự Khuyết.
“Xoẹt!”
Một loạt mũi tên bôi độc lại bay về phía Kiếm Hào Cự Khuyết.
Kiếm Hào Cự Khuyết cắn răng một cái, gã lộn một vòng về phía trước tránh thoát một loạt mũi tên này, sau đó lại sử dụng Va Chạm xông về phía Cửu Thiên Thần Tiễn.
Cửu Thiên Thần Tiễn tự cho là có ván trượt dưới chân có thể triệt tiêu lực xung kích, bởi vậy khi nhìn thấy Kiếm Hào Cự Khuyết sử dụng Va Chạm xông về phía mình, hắn ta cũng không có ý định né tránh.
Nhưng ngay khi Kiếm Hào Cự Khuyết vọt tới phía trước người Cửu Thiên Thần Tiễn chỉ còn cách nửa mét nữa là tới, gã lại đột nhiên dừng lại, tay phải cầm kiếm chọc thẳng về phía trước, đâm đúng vào lỗ hổng quan sát của Cửu Thiên Thần Tiễn một cách cực kỳ chuẩn xác.
“!!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt bình tĩnh của Ngũ Hồ Tứ Hải bỗng xuất hiện một nét kinh ngạc.
Lỗ hổng quan sát của Cửu Thiên Thần Tiễn cũng không lớn, cho dù hắn ta có đứng yên ở đó mặc cho người ta đâm lên thì độ khó khăn của việc này cũng không thua kém gì việc tra trường kiếm vào vỏ kiếm.
Nhưng trong tình huống này, Kiếm Hào Cự Khuyết đang di chuyển với tốc độ rất cao, dừng chân, nhấc kiếm, đâm vào lỗ hổng quan sát, một loạt động tác được thực hiện một cách liền mạch, không hề có một quãng nghỉ nào, trình độ chính xác như vậy hoàn toàn có thể dùng từ biến thái để hình dung.
"Ầm!"
Cửu Thiên Thần Tiến bất ngờ không kịp đề phòng, lập tức bị một kiếm đâm vào ấn đường, cùng lúc đó Cửu Thiên Thần Tiễn cũng đã khởi động cơ quan.
Nghề nghiệp của Cửu Thiên Thần Tiễn là Cung thủ, HP của hắn ta vốn đã không nhiều, một nhát kiếm của Kiếm Hào Cự Khuyết lại chém xuống đúng chỗ yếu hại, Cửu Thiên Thần Tiễn bị mất mạng ngay lập tức.
Còn Kiếm Hào Cự Khuyết trước đó cũng đã đánh một trận, trận thứ hai này lại bị Cửu Thiên Thần Tiễn mài mòn không ít máu, lúc này gã cách loạt mũi tên vừa được bắn ra quá gần, toàn bộ chín mũi tên mang theo nọc độc đều cắm phập vào người Kiếm Hào Cự Khuyết, Cửu Thiên Thần Tiễn vừa mới chết, Kiếm Hào Cự Khuyết cũng đi đời nhà ma theo luôn.
Nhìn hai người đồng quy vu tận trên sàn đấu, đám khán giả thổn thức không thôi, không ngờ trong game Trọng Sinh này còn có nghề nghiệp vô liêm sỉ như nghề nghiệp của Cửu Thiên Thần Tiễn nữa.
Đám cao thủ chuyên nghiệp cũng vội vàng liệt Cửu Thiên Thần Tiễn vào đối tượng đối phó trọng điểm, đặc biệt là các người chơi nghề nghiệp Chiến sĩ, bọn họ có vẻ càng căm thù hờn ghét Cửu Thiên Thần Tiễn hơn, dù sao không ai dám bảo đảm bản thân có thể cắm vũ khí vào lỗ hổng quan sát kia một cách cực kỳ chính xác như Kiếm Hào Cự Khuyết.
…
Tuy rằng những trận đấu sau đó vẫn rất đặc sắc, nhưng nếu so sánh với trận đấu của Cửu Thiên Thần Tiễn và Kiếm Hào Cự Khuyết thì vẫn có sự chênh lệch rất lớn.
Đối phó với chiến đội Hồng Hoang, chiến đội Cửu Châu có kinh nghiệm vô cùng phong phú.
Không có bất ngờ gì xảy ra, vòng đấu thứ ba cũng kết thúc với thắng lợi thuộc về chiến đội Cửu Châu, lần này chiến đội Hồng Hoang còn thảm hại hơn năm vừa rồi, không chỉ đánh mất ngôi vị lão nhị mà má nó còn không chen nổi vào vị trí top 4.
Không ai đau khổ hơn Kiếm Hào Cự Khuyết nữa, tên này tự xưng là cao thủ kiếm khách lừng lẫy một vùng, gã ta còn đang muốn cầm ngôi vị quán quân về để làm rạng danh dòng họ, không ngờ giấc mộng của gã lại tan vỡ ngay ở vị trí top 8.
…
Cổ nhân xưa có câu: “Tằng kinh thương hải nan vi thuỷ, Trừ khước Vu Sơn bất thị vân*”
(*) Chú thích: Đã từng đi qua biển lớn mênh mông rồi thì khó có gì có thể gọi là nước, Trừ mây rực rỡ ở núi Vu Sơn ra thì chẳng có gì đáng gọi là mây.
Sau khi được chiêm ngưỡng cuộc tranh tài giữa hạng nhất toàn quốc và hạng nhì toàn quốc thì những trận đấu sau đó đã không còn gợi được niềm hứng thú của khán giả.
Chẳng còn cách nào khác, cao thủ hàng đầu trong giới game online đều nằm cả ở chiến đội Cửu Châu, mặc dù là đội mạnh như chiến đội Hồng Hoang nhưng khi đứng trước mặt chiến đội Cửu Châu chỉ có tư cách làm đội dự bị, từ đó hoàn toàn có thể tưởng tượng được ra trình độ của những đội ngũ khác, không phải do bọn họ quá yếu mà là bọn họ không thể sánh bằng chiến đội Cửu Châu.
Thậm chí còn có rất nhiều khán giả cho rằng, quán quân giải đấu lần này thôi thì cứ đưa thẳng cho chiến đội Cửu Châu luôn đi, dù sao những chiến đội khác cũng không cùng một đẳng cấp với chiến đội Cửu Châu.
Đương nhiên, giải đấu chính quy như vậy không thể dựa vào tỷ lệ bỏ phiếu ủng hộ, nếu không thì chẳng phải đã trở thành đại hội tuyển tú hay sao? Nếu thực sự làm như thế, e rằng chiến đội Một Đám Ô Hợp của Toàn Chân Giáo đến vòng đấu loại cũng không vào được, còn chiến đội đoạt quán quân thì chắc phải là chiến đội Thiên Hỏa.
Lúc đi ra khỏi sân thi đấu, bầu trời lại bắt đầu đổ mưa, thành phố này có mưa nhiều hơn so với phương Bắc khô ráo.
Tâm trạng của đám người Toàn Chân Giáo cũng y hệt như thời tiết này vậy, âm u mù mịt toàn mây đen.
“Mọi người làm sao vậy?” Nhìn thấy đám người Toàn Chân Giáo luôn luôn lạc quan trong những hoàn cảnh khó khăn nhất lại tỏ ra ưu phiền ủ rũ như vậy, Vương Vũ không thể không lấy làm lạ.
Trước đây lúc bị cả đại quân trăm vạn người vây công, đám người này còn có hơi sức để cợt nhả, sao bây giờ lại thành ra thế này? Chẳng lẽ tâm trạng bọn họ cũng đang chịu ảnh hưởng của thời tiết?
Vô Kỵ lạnh lùng nói: “Còn làm sao nữa? Áp lực lớn quá thôi!”
“Áp lực á? Các ngươi mà cũng có thứ đó cơ à?” Vương Vũ rất chi là hiếu kỳ.
“Nói nhảm! Chúng ta cũng là con người! Làm sao lại không có áp lực cho được?” Mọi người cảm thấy cực kỳ khó chịu khi Vương Vũ không coi bọn họ là con người.
Phải biết rằng, ngày mai là ngày thi đấu cuối cùng.
Tất nhiên đám người Toàn Chân Giáo này không phải là loại chết mê chết mệt cái danh hão thiên hạ đệ nhất kia, nhưng sâu thẳm trong cõi lòng thì bọn họ vẫn là kẻ rất thích cạnh tranh.
Nếu như đối thủ là những người từng gặp trong quá khứ, mọi người còn có thể cố gắng đối phó, nhưng sau khi nhìn thấy màn thể hiện của chiến đội Cửu Châu, cả đám không còn tâm trạng như vậy nữa, ngay cả Vô Kỵ luôn thích coi chiến đội là thủ hạ bại tướng thì cũng không nhắc đến chuyện này nữa.
Chiến đội ấy rõ ràng không cùng một đẳng cấp với những chiến đội khác, nếu mọi người gặp phải bọn họ, e rằng sẽ thất bại rất thảm.
Thua, Toàn Chân Giáo không có ai là không chịu nổi sự thua cuộc, nhưng cũng phải xem là thua như thế nào.
Cho dù bọn họ là một lũ da mặt dày như tường thành, nhưng bọn họ cũng không muốn bị ngược đãi như một con chó trên võ đài trước mặt hàng trăm triệu người chơi cả nước.
Ngày mai thi đấu tổng cộng có bốn đội ngũ, Toàn Chân Giáo sẽ có tỷ lệ 1/3 gặp phải chiến đội Cửu Châu, sao mọi người có thể không thấy áp lực cho được?
“Ồ, hóa ra là như vậy à!” Vương Vũ hiểu rõ rồi nói: “Chỉ là một lũ bè lũ xu nịnh thôi mà, tố chất tâm lý của các người cũng chênh lệch quá đi mất.”
“Đệt!” Mọi người giận dữ: “Lúc ngươi nói mấy câu này có thể bận tâm đến cảm nhận của chúng ta được không?”
Má nó, đối thủ cực mạnh trong mắt mọi người vậy mà lại là rác rưởi không đáng nhắc tới trước mặt tên này… Cái hành vi coi thường đối thủ như vậy, nếu đổi lại là người khác, mọi người còn có thể mắng hắn ta khoác lác, nhưng nếu là Vương Vũ thì mọi người chỉ còn biết câm nín không còn gì để nói.
"Được rồi!" Vương Vũ sửa lời lại rồi nói: "Có ta ở đây, các ngươi sợ cái gì chứ?”
Cả đám buồn phiền trả lời: “Còn không bằng câu trên nữa.”
“Thôi thôi!” Vô Kỵ hất tay áo nói: “Các ngươi không muốn gặp phải chiến đội Cửu Châu chứ gì, việc này cũng dễ thôi.”
“Hả?” Nghe thấy Vô Kỵ nói như thế, cả đám vui vẻ nói: “Ngươi có cách gì ư? Hay là ngươi dùng tiền thu mua nhân viên công ty game rồi à?”
“Đệt!” Vô Kỵ buồn bực nói: “Các ngươi không thể nghĩ về ta theo hướng tốt hơn sao?”
“Thế ngươi còn cách nào để chúng ta không đụng phải chiến đội Cửu Châu đây?” Cả đám hứng khởi hỏi lại.
"Khà khà!" Vô Kỵ nói: "Chiến đội Thiên Long của lão Thương cẩu cũng xông vào được top 4 kia mà, chúng ta còn một quyền khiêu chiến nữa.”