Trang 644# 1
Chương 1288: Vô đề
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Thiết lập của Chiến sĩ tương đối cao, có rất nhiều những kỹ năng để mở đầu trận chiến, nhưng mà sử dụng Đấu Khí Trảm để mở đầu thì quả thật đã ít lại càng ít.
Kỹ năng Đấu Khí Trảm này sát thương thấp, thiết lập không cao, hơn nữa còn không phải là kỹ năng có tính chất định hướng, phạm vi kỹ năng cũng không cao, nếu nhắm chuẩn đánh ra ở khoảng cách gần, rất khó có thể đánh trúng đối thủ.
Có điều kỹ năng này lại có hiệu quả trói buộc trong một thời gian ngắn, có thể cố định thân thể của mục tiêu, kỹ năng khống chế mãi mãi vẫn là lựa chọn hàng đầu khi bắt đầu trận chiến, loại cao thủ như Ninh Tĩnh Trí Viễn sử dụng kỹ năng này để bắt đầu cũng rất hợp tình hợp lý.
Đương nhiên Ninh Tĩnh Trí Viễn cũng không phải kẻ tự tin đến mức cho rằng chỉ cần kỹ năng này là có thể đánh được Vương Vũ, mà chỉ muốn kiềm chế hành động của Vương Vũ.
Quả nhiên, đối mặt với Đấu Khí Trảm đang bay đến, Vương Vũ theo đó vung tay lên, ném ra một Niệm Khí Ba triệt tiêu tất cả kiếm khí.
Ngay tích tắc trong giây phút khi Vương Vũ nâng tay lên, Ninh Tĩnh Trí Viễn khom lưng xông đến Va Chạm về phía Vương Vũ.
"Khoảng cách này mà lại sử dụng Va Chạm? Cũng quá miễn cưỡng rồi nhỉ?"
Nhìn thấy tư thế của Ninh Tĩnh Trí Viễn, mấy người Toàn Chân Giáo không nhịn được ngẩn ra.
Thực lực của Vương Vũ, mấy người Toàn Chân Giáo hiểu rõ vô cùng.
Quá trình Niệm Khí Ba thả ra mặc dù có một chút không gian trống, nhưng mà kỹ năng này có thời cứng ngắc rất ngắn, nếu đối thủ là những Võ sư khác, Va Chạm này của Ninh Tĩnh Trí Viễn chưa chắc đã không đụng trúng được, nhưng mà lại là Vương Vũ... quả thật có chút miễn cưỡng rồi.
Dù sao với năng lực né tránh của Vương Vũ, cho dù đứng trước mặt Vương Vũ tấn công, cao thủ bình thường cũng không thể đánh trúng được hắn, huống chi còn có một đoạn khoảng cách như vậy.
Vương Vũ nhìn thấy Ninh Tĩnh Trí Viễn thế mà lại phát động Va Chạm với mình, hắn cũng hơi chần chừ một chút, sau đó nhảy về phía sau một bước.
Đúng lúc này, trong ánh mắt của Ninh Tĩnh Trí Viễn lóe lên một tia sáng lạnh.
"Hừ, dù sao cũng là người mới, thật sự quá non rồi!"
Cùng lúc đó, Ninh Tĩnh Trí Viễn đột nhiên tăng nhanh tốc độ đánh về phía Vương Vũ.
Mấy người Toàn Chân Giáo nhìn thấy thế, không nhịn được kêu lên thất thanh: "Bà mẹ nó! Không xong rồi! Lão Ngưu bị mắc lừa rồi! Lần này mới thật sự là Va Chạm!"
Quả thật, thời gian cứng ngắc của Niệm Khí Ba rất ngắn, không đủ để Ninh Tĩnh Trí Viễn vọt đến bên cạnh Vương Vũ trong khoảng thời gian kỹ năng cứng ngắc, nhưng mà lại nhảy về phía sau một bước, lại thành ra có đủ thời gian rồi.
Ninh Tĩnh Trí Viễn đã từng xem những trận đấu của Vương Vũ, hiểu rõ thói quen nhảy về phía sau để né tránh Va Chạm, cho nên lần đầu tiên Ninh Tĩnh Trí Viễn cúi người chẳng qua chỉ là động tác giả, đợi sau khi Vương Vũ nhảy người lên về phía sau thì mới chính thức thi triển ra Va Chạm.
Lúc này sau khi Vương Vũ nhảy về phía sau thì đang rơi vào thời gian hồi chiêu của kỹ năng, rơi xuống đất cũng đã ở trong phạm vi tấn công của Ninh Tĩnh Trí Viễn.
Không đợi Vương Vũ rơi xuống đất, Ninh Tĩnh Trí Viễn đã biến thành một luồng ảo ảnh vọt đến trước người Vương Vũ.
Mắt thấy Ninh Tĩnh Trí Viễn sắp đụng bay Vương Vũ, Vương Vũ đột nhiên nghiêng về một bên, một chân Lôi Đình Cước mang theo ánh sáng sấm sét giẫm lên đầu Ninh Tĩnh Trí Viễn.
Thiết lập của Va Chạm của Chiến sĩ tuy mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ là kỹ năng bình thường, thuộc tính sấm sét của Vương Vũ được xếp hạng vô cùng cao, Lôi Đình Cước lại càng được rèn luyện đến đẳng cấp cao nhất, thiết lập đương nhiên cao hơn Va Chạm của Ninh Tĩnh Trí Viễn rất nhiều.
"Rầm!"
Một tiếng sấm nổ, Ninh Tĩnh Trí Viễn bị một chân của Vương Vũ giẫm đến mức lùi lại mấy bước về phía sau, Vương Vũ cũng mượn sức đứng giữa không trung lộn ngược về phía sau một vòng, vững vàng rơi xuống đất.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thầm kinh hãi nói: "Thằng cha này trâu bò vãi!"
Đối với sức mạnh của Ninh Tĩnh Trí Viễn, Vương Vũ cũng rất bất ngờ.
Vương Vũ đã từng giao đấu với các loại Chiến sĩ, thật sự có thể nói là tràn đầy kinh nghiệm, Ninh Tĩnh Trí Viễn cũng không phải nghề nghiệp ẩn hay nghề nghiệp nhánh ẩn gì đó, chẳng qua chỉ là một Chiến sĩ bình thường, lại có thể sử dụng một kỹ năng bình thường như Va Chạm ép cho Vương Vũ phải thi triển ra kỹ năng chống đỡ, trình độ thao tác ép chết người ta này so với bất kỳ cao thủ nào mà Vương Vũ đã từng gặp gỡ thì không biết cao hơn mấy lần, dù sao cũng là kẻ được xưng tụng là Chiến Thần, quả nhiên không phải là danh hão nói đùa.
Nhưng mà Vương Vũ cũng khiến Ninh Tĩnh Trí Viễn vô cùng kinh ngạc.
Ninh Tĩnh Trí Viễn sở dĩ mạnh mẽ như vậy, cũng là vì người này không có phương pháp thao tác cố định, hoàn toàn căn cứ vào đặc điểm của đối thủ để hốt thuốc đúng bệnh.
Một chiêu đánh lạc hướng kia là chiến thuật mà Ninh Tĩnh Trí Viễn nghĩ ra để đối phó với những người mới chơi như Vương Vũ, không thể tưởng tượng được còn chưa đánh trúng được mục tiêu đã bị đá bay ra ngoài.
Có thể suy nghĩ tìm ra phương pháp đối phó trong một thời gian ngắn như vậy, có thể thấy được phản ứng của đối thủ cực kỳ nhanh nhạy, thật sự hiếm có.
Suy nghĩ đến đây, Ninh Tĩnh Trí Viễn nheo mắt lại liếc nhìn Vương Vũ một cái, trong lòng đã dâng lên một trăm phần trăm tinh thần cảnh giác.
Loại chuyện như PK này, đáng sợ nhất chính là phản ứng nhanh, đối thủ như vậy bất kể có cấp bậc cao hay thấp, chỉ cần có chút sơ sẩy rất nhỏ đều có thể quay đầu giết ngược lại mình.
Lúc này, Vương Vũ cũng chủ động xông đến, ngay trước mặt một quyền đấm vào Ninh Tĩnh Trí Viễn.
Ninh Tĩnh Trí Viễn nhìn thấy thế không hoang mang chút nào vung kiếm chống đỡ, Vương Vũ đột nhiên thu lại nắm đấm bàn tay vươn ra chúc xuống, bắt lấy lưỡi kiếm của Ninh Tĩnh Trí Viễn, lập tức kéo mạnh về phía đằng sau một nhát, kéo đến mức trường kiếm của Ninh Tĩnh Trí Viễn suýt nữa rời khỏi tay.
Thấy Vương Vũ định cướp vũ khí của mình, Ninh Tĩnh Trí Viễn quá sợ hãi, không nói hai lời lập tức vung đại kiếm lên thi triển ra Toàn Phong Trảm.
Cho dù Vương Vũ có mạnh hơn nữa, cũng chỉ là nhân vật trong game, chịu hạn chế của quy tắc game, loại chuyện tay không nắm chặt được Toàn Phong Trảm này, đương nhiên không thể nào xảy ra được.
Vương Vũ cười hì hì, vội vàng thả lỏng tay phải đang nắm chặt thanh kiếm ra, đột ngột cúi đầu xuống, tránh thoát quét ngang của Toàn Phong Trảm của Ninh Tĩnh Trí Viễn, duỗi tay kéo mắt cá chân của Ninh Tĩnh Trí Viễn, ngay sau đó thi triển ra Mãnh Hổ Kích.
Mãnh Hổ Kích thế nhưng là một kỹ năng chụp bắt, Ninh Tĩnh Trí Viễn bị Vương Vũ đánh ra một trảo bất thình lình như vậy, nhất thời không đứng vững được, mất thăng bằng.
"Ôi chao..."
Toàn Phong Trảm của Ninh Tĩnh Trí Viễn bị mạnh mẽ cắt ngang, hắn ta kinh hãi kêu lên một tiếng rồi ngã xuống đất.
Vương Vũ phủ đầu giẫm một chân xuống.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Ninh Tĩnh Trí Viễn vội vàng Lăn Mình về phía sau một vòng.
"Binh!"
Một chân của Vương Vũ đạp hụt, giẫm thẳng xuống mặt đất.
Ninh Tĩnh Trí Viễn nhân cơ hội này đứng dậy, hai tay nắm chuôi kiếm từ dưới gẩy lên trên thi triển ra Thăng Long Trảm.
"Hây!"
Vương Vũ nhảy về phía sau một bước, tránh thoát Thăng Long Trảm.
Thời gian dao động sau khi thi triển kỹ năng của Thăng Long Trảm cũng tương đối dài, nhất là sau khi đánh hụt, sẽ có thời gian lơ lửng rất ngắn, là một sơ hở khá lớn.
Vương Vũ đang định xông lên bổ xuống một chiêu cuối cùng, đã thấy mũi kiếm của Ninh Tĩnh Trí Viễn chúc xuống dưới, ngay sau đó ở giữa không trung thi triển ra Băng Sơn Liệt Địa Trảm.
Thân thể Ninh Tĩnh Trí Viễn giống như núi Thái Sơn nặng nề đổ ập xuống.
Nếu là Băng Sơn Kích bình thường thì Vương Vũ có thể sử dụng Lên Gối chộp lấy, mạnh mẽ cắt ngang được.
Nhưng lại là chiêu lớn Băng Sơn Liệt Địa Trảm của Chiến sĩ, thiết lập cực kỳ cao, cũng không phải kỹ năng chụp bắt có thể cắt ngang được.
Thân hình Vương Vũ chợt lóe lên, Thiểm Hiện đến vị trí cách đó mười mấy mét.
"Rầm!"
Ninh Tĩnh Trí Viễn rơi xuống đất đánh trượt, nhìn cũng không cần nhìn, vung trường kiếm lên, lại thi triển ra Đấu Khí Trảm.
"Xoẹt!"
Vương Vũ vừa mới Thiểm Hiện rơi xuống đất, Đấu Khí Trảm đã lập tức bay theo đến, đánh lên người Vương Vũ.
Cùng lúc đó, một luồng kiếm quang cố định Vương Vũ ngay tại chỗ.
Ninh Tĩnh Trí Viễn cười đắc ý nói: "Hì hì! Ta cho ngươi chạy này, bây giờ thì còn chạy được nữa không?"
"Thật sao? Ngươi cho rằng cứ cố định được ta là xong sao?"
Vương Vũ cười khẽ, tay phải vỗ về phía trước, một luồng khí màu trắng cuốn lên người Ninh Tĩnh Trí Viễn, sau đó kéo về phía sau một nhát, Ninh Tĩnh Trí Viễn không tự chủ được bị kéo đến bên cạnh Vương Vũ.
Ngay sau đó, Vương Vũ nắm chặt tóc của Ninh Tĩnh Trí Viễn ấn mạnh xuống, đầu gối nhấc lên, thi triển ra một chiêu Lên Gối.
"Bịch"
Ninh Tĩnh Trí Viễn bị đánh ngất xỉu ngay tại chỗ.
Trói buộc của Vương Vũ cũng đã được giải trừ, đạp về phía trước một cước, dán sát về phía Ninh Tĩnh Trí Viễn, đồng thời hai tay nâng lên phía trên một chút, Ninh Tĩnh Trí Viễn bị ném bay lên.