Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1314 - Chương 1316: Lấy Phòng Ngự Làm Tấn Công

Trang 658# 1

 

 

 

Chương 1316: Lấy phòng ngự làm tấn công
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Đám cao thủ đều là người có lòng tự trọng, nếu đổi lại là người bình thường, mấy người Ngũ Hồ Tứ Hải cũng sẽ không đến nỗi sử dụng phương pháp chiến đấu này, nhưng mà đối mặt với loại đối thủ như Vương Vũ này, đương nhiên không thể tiếp tục để ý đến cái gọi là tự tôn được nữa.

Đây chính là nguyên nhân vì sao Ngũ Hồ Tứ Hải muốn Vương Vũ đầu hàng bọn họ... Dù sao nếu như Vương Vũ đầu hàng thì tất cả mọi người cũng đều có thể diện hơn một chút.

Nhưng mà phương pháp đánh như thế này lại muốn đánh bại được Vương Vũ, không thể không nói Ngũ Hồ Tứ Hải vẫn suy nghĩ hơi nhiều.

Đừng nói tác giả ta đây không đồng ý, khán giả và những người đọc cũng sẽ không thể chấp nhận được.

Biết làm sao được, ai bảo bọn họ không phải là nhân vật chính chứ?

Mấy người Ngũ Hồ Tứ Hải lại liên tục tấn công không ngừng, Vương Vũ nhảy về phía sau vài lần đã bị dồn đến tận vách núi rồi.

Trên sàn thi đấu đồng đội không thể sử dụng dược tề, Yêu Nghiệt Hoành Hành bây giờ vẫn còn trong trạng thái máu đỏ, đối thủ đều là tấn công tầm xa, hơn nữa Ngũ Hồ Tứ Hải còn là một Pháp sư, đi lên hỗ trợ mà bị người ta đánh chết mất điểm là chuyện nhỏ, liên lụy đến Vương Vũ thì lại thành chuyện lớn mất rồi.

Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng không xen tay vào được, Doãn Lão Nhị càng không thể giúp được chút nào.

Tốc độ nhảy nhót di chuyển của Vương Vũ quá nhanh, loại xuất thân từ nghề nghiệp vận động viên bóng bàn như Doãn Lão Nhị cũng cảm thấy hoa cả mắt, lúc này nâng tấm khiên lên, không biết chừng có khi còn nện một tấm khiên lên người Vương Vũ ấy chứ.

Trận chiến giữa các cao thủ, vẫn nên đứng bên cạnh vỗ tay ủng hộ thì tốt hơn.

"Hắn sắp không chống đỡ được nữa rồi, mọi người cố lên!"

Mắt thấy Vương Vũ sắp bị ép rơi xuống vách núi, mấy người Ngũ Hồ Tứ Hải vui vẻ trong lòng, đều sôi nổi tăng nhanh tần suất tấn công.

Nhưng vào lúc này, thân hình Vương Vũ đột nhiên nổ tung ra! Biến mất ngay trước mặt mọi người.

Ngũ Hồ Tứ Hải nhìn thấy thế không nhịn được kinh ngạc nói: "Không xong rồi! Là Phân Thân Bạo Phá! Mọi người mau mau tản ra đi!"

Xem ra đám người chiến đội Cửu Châu này cũng bỏ không ít công sức đối với chiến thuật nhằm vào Vương Vũ này, theo mệnh lệnh của Ngũ Hồ Tứ Hải, mấy người chiến đội Cửu Châu thông thạo tản ra khắp nơi, đứng thành một hình năm cạnh.

Hai Mục sư đứng hai bên, Ngũ Hồ Tứ Hải đứng chính giữa, Cung thủ tay dài nhất đứng vào trong góc.

Khoảng cách giữa năm người vừa vặn có thể tránh thoát được phạm vi kỹ năng của Võ sư, mà vẫn ở trong phạm vi tấn công của nghề nghiệp mỗi người trong bọn họ.

Cứ như vậy, không chỉ có thể tránh được phạm vi tấn công của kỹ năng của Vương Vũ, hơn nữa bất kể là Vương Vũ xuất hiện bên cạnh ai thì bốn người khác đều có thể kịp thời phát động tấn công Vương Vũ.

Không hổ là cao thủ đỉnh cấp, về mặt sách lược chiến thuật cũng thật tốn công sức.

Mặc dù Vương Vũ cách năm người khá xa, nhưng tốc độ di chuyển cũng cực kỳ nhanh, năm người vừa mới tách ra đứng vững, Vương Vũ đã xuất hiện bên cạnh Ngũ Hồ Tứ Hải.

Ngũ Hồ Tứ Hải biết mình là nhân vật nòng cốt của chiến đội, mục tiêu đầu tiên mà Vương Vũ nhắm vào tuyệt đối là hắn ta, cho nên mấy người kia cũng đã có đề phòng từ lâu.

Chỉ thấy Vương Vũ vừa mới xuất hiện, Ngũ Hồ Tứ Hải đã mở ra Kháng Cự Hỏa Hoàn.

"Vù!"

Một đám lửa tản ra bên ngoài! Đồng thời tấn công của mấy người lại liên tục không ngừng bay đến.

Vương Vũ không hoang mang chút nào nhẹ nhàng nhảy về phía sau né tránh Kháng Cự Hỏa Hoàn, và tấn công của những người khác, không chờ đến khi rơi xuống đã giơ tay, một Niệm Khí Ba đánh về phía Ngũ Hồ Tứ Hải.

"Hả?"

Cho đến nay, Vương Vũ chiến đấu với người khác vẫn luôn ba đấm hai đá là kết thúc trận đấu, ngay cả kỹ năng cũng rất ít khi sử dụng đến, thì càng đừng nói đến kỹ năng tấn công tầm xa, thấy Vương Vũ bất thình lình thi triển ra Niệm Khí Ba của Khí công sư, mấy người chiến đội Cửu Châu quả thậ hoảng sợ đến hết hồn.

Mẹ kiếp, hóa ra tên này thật ra là một Khí công sư hay sao?

Khí công sư và Quyền pháp gia đều là nghề nghiệp tay không, trang bị không khác nhau nhiều, biết đánh đấm cũng chưa chắc đã là Quyền pháp gia, nhưng biết Niệm Khí Ba thì chắc chắn là Khí công sư.

Phải biết, sau khi Khí công sư Thức Tỉnh còn có danh hiệu là Pháp sư chiến đấu, tuy tay ngắn chân ngắn máu lại còn ít, nhưng tấn công thì lại không thể coi thường được.

Mặc dù so sánh với Pháp sư đường đường chính chính thì vẫn không bằng được, nhưng so với Quyền pháp gia cùng hệ thì không biết còn cao đến mức nào.

Lực tấn công của Vương Vũ thì tất cả mọi người đều đã từng nhìn thấy rồi, tổn thương của đấm đá cao đến mức không ai có thể sánh kịp, nếu bản chất nghề nghiệp của hắn thật sự là Khí công sư thì sát thương của Niệm Khí Ba này tuyệt đối có thể giết chết Pháp sư máu giấy Ngũ Hồ Tứ Hải này trong vòng một giây.

Chiến đội Cửu Châu có thể đánh ngang ngửa với Vương Vũ, đều dựa vào trận hình và sự phối hợp, trận hình vừa loạn, tiết tấu đương nhiên cũng sẽ hỗn loạn theo, chuyện cả đoàn bị diệt chẳng qua cũng chỉ là chuyện trong mấy phút đồng hồ mà thôi, Ngũ Hồ Tứ Hải không có Thiểm Hiện trong tay, đối mặt với Niệm Khí Ba mà Vương Vũ ném đến cũng không dám né tránh.

Đừng thấy chỉ mới giao đấu với Vương Vũ mấy hiệp, mấy người chiến đội Cửu Châu đều đã cảm nhận được Vương Vũ rốt cuộc khó dây dưa đến mức độ nào.

Năm cao thủ đỉnh cấp hợp lực tấn công, bây giờ cũng đã bị đánh cho thành ra như vậy rồi.

Lúc này nếu không có sự kiểm soát của Ngũ Hồ Tứ Hải, mà chỉ dựa vào bốn người kia kết hợp với nhau, chỉ sợ đã chống đỡ không được từ lâu rồi.

Hôm nay đám người này đương nhiên sẽ không trơ mắt trừng trừng nhìn Ngũ Hồ Tứ Hải bị đánh chết.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ngay khi Niệm Khí Ba của Vương Vũ bay đến người Ngũ Hồ Tứ Hải, hai Cung thủ vội vàng dời mục tiêu, đồng loạt giương cung lắp tên nhắm ngay vào Niệm Khí Ba.

Hai Mục sư cũng không hẹn mà cùng ném Vô Địch vào cho Ngũ Hồ Tứ Hải.

"Vèo! Vèo!"

Tiếng xé gió vang lên, hai mũi tên xuyên qua Niệm Khí Ba, bắn vỡ Niệm Khí Ba, trên đầu Ngũ Hồ Tứ Hải cũng sáng lên hai tầng ánh sáng trắng.

Nếu không thì làm sao lại gọi người ta là cao thủ đỉnh cấp được chứ, một mũi tên này còn ra sau mà đến trước cả Thánh Quang Thuẫn, chuyện nắm bắt thời cơ kia cũng phải thật sự rất tinh chuẩn.

"Ha ha!"

Nhưng mà Vương Vũ nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì lại giống như đã có dự đoán từ lâu, trên mặt hắn lộ ra nụ cười hài lòng.

Mà Ngũ Hồ Tứ Hải nhìn thấy mấy người thuộc hạ mặc kệ mục tiêu Vương Vũ mà đều quay ra bảo vệ mình thì trong lòng nhất thời dâng lên nỗi tuyệt vọng từ trước đến nay chưa từng có.

Thường nói, phòng ngự mạnh nhất chính là tấn công, những lời này vẫn luôn có đạo lý.

Năm người Ngũ Hồ Tứ Hải đều là cao thủ đỉnh cấp, phối hợp của họ kín kẽ không có chút sơ hở, xác suất sai lầm cực kỳ thấp, nếu có chẳng qua chỉ né tránh để phòng ngự thì cho dù Vương Vũ có thể chống đỡ thời gian tiếp theo, cũng sẽ không có cơ hội phá vỡ trận hình của bọn họ, có thể nói bây giờ tình thế đã cố định rồi, nếu muốn thay đổi, nhất định phải nắm vững quyền chủ động.

Đoàn đội phối hợp dựa vào cái gì hả? Sự nhịp nhàng!

Từ trong lúc giao đấu vừa nãy, Vương Vũ cũng cảm giác được Ngũ Hồ Tứ Hải là sự uy hiếp lớn nhất của mình, vì vậy Ngũ Hồ Tứ Hải chắc chắn là nhân vật nòng cốt của chiến đội này, miễn là tấn công Ngũ Hồ Tứ Hải, mấy người khác tất nhiên cũng sẽ ra tay bảo vệ.

Cứ như vậy, sự nhịp nhàng của đối thủ cũng sẽ bị quấy rầy, sự phối hợp của bọn họ cũng sẽ tự sụp đổ.

Quả nhiên, Vương Vũ chẳng qua chỉ thuận tay ném một Niệm Khí Ba về phía Ngũ Hồ Tứ Hải mà thôi, không những thành công dời được mục tiêu tấn công của bốn người chiến đội Cửu Châu, còn lừa được kỹ năng Vô Địch của Mục sư.

Đây chính là thu hoạch bất ngờ đấy.

Đối với cao thủ có thói quen một chiêu tất sát như Vương Vũ, hiệu quả Vô Địch của Thánh Quang Thuẫn chỉ có thể dùng từ buồn nôn để miêu tả, bây giờ cả hai Mục sư của chiến đội Cửu Châu đều ném Thánh Quang Thuẫn ra rồi, có thể nói là cuối cùng Vương Vũ cũng không còn phải lo lắng gì nữa.

Bây giờ Ngũ Hồ Tứ Hải được hai tầng Vô Địch, Vương Vũ chắc chắn sẽ không tìm đến hắn ta để ra tay, đám Mục sư bị lừa mất Vô Địch, giờ phút này đương nhiên nghẹn đến đỏ mặt chuẩn bị tự nổ tung luôn rồi, ngay lúc này mà xông lên thì tám phần cũng sẽ bị bắn thành máu me đầy người, vì vậy Vương Vũ không nói hai lời trực tiếp Thiểm Hiện, xuất hiện ở trước mặt một trong hai Cung thủ.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment