Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1318 - Chương 1320: Một Nhà Mạnh Nhất?

Trang 660# 1

 

 

 

Chương 1320: Một nhà mạnh nhất?
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Chuyện đó ấy à..."

Vừa nghe thấy Yêu Nghiệt Hoành Hành nói như thế, mọi người cuối cùng cũng đã hiểu ra rồi, hóa ra thằng ranh này ngoại trừ cần có hiệu quả quan hệ xã hội của chiến đội Một Đám Ô Hợp ra, còn muốn tìm kiếm một đội tay chân chuyên nghiệp.

Có điều dựa vào danh tiếng của Tung Hoành Thiên Hạ, đương nhiên sẽ không ai dám đi bắt nạt Yêu Nghiệt Hoành Hành, dựa vào Tung Hoành Thiên Hạ và thực lực của Yêu Nghiệt Hoành Hành, đương nhiên cũng sẽ không thể nào lại không bắt nạt được ai cả.

Như vậy xem ra, cho dù mọi người có đi theo Yêu Nghiệt Hoành Hành, ngoại trừ có thể lấy được tài trợ ra, phương pháp sinh sống cũng sẽ chẳng thay đổi bao nhiêu.

Về phần vì sao Yêu Nghiệt Hoành Hành lại đưa tiền cho mấy người Toàn Chân Giáo, rất rõ ràng hiệu ứng của người nổi tiếng có thể lôi kéo tác động đến việc kinh doanh của phòng làm việc của hắn ta.

Quan trọng nhất là đám người Toàn Chân Giáo kia vẫn rất có năng lực, Tung Hoành Thiên Hạ kinh doanh lớn như vậy, khó tránh khỏi sẽ có một số người không có mắt đắc tội bọn họ, Yêu Nghiệt Hoành Hành làm như thế cũng là tiêu tiền để mua sự bình an, không nói đến danh tiếng của Toàn Chân Giáo có thể giúp hắn ta kiếm được bao nhiêu tiền, cho dù chỉ một đồng không kiếm lời, tiêu ít tiền gần như cũng tốt hơn nhiều so với việc trơ mắt nhìn đám người Toàn Chân Giáo này bị kẻ khác dắt đi làm kẻ thù chống đối lại mình.

Dù sao cũng vẫn là người làm ăn mà, cho dù Vương Vũ có là anh trai ruột của Yêu Nghiệt Hoành Hành, Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng khó tránh khỏi sẽ lo lắng đến một số yếu tố bất ngờ nào đó, phải biết rằng Toàn Chân Giáo và Tung Hoành Thiên Hạ mấy lần nổi lên xung đột, cũng đều là Vương Vũ khơi mào ra...

Có người anh trai như Vương Vũ làm đến mức độ này, Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng vô cùng bất đắc dĩ.

Hơn nữa tính cách của Một Đám Ô Hợp cởi mở ngỗ ngược không chịu ràng buộc, tính cách hoang dã khó mà thuần phục được, nếu thật sự bị người ta nuôi nhốt, nhét vào trong giới chuyên nghiệp thì cũng chỉ đạt đến trình độ hạng ba thôi.

Mọi người đương nhiên cũng hiểu được loại tài trợ như thế nào thì thích hợp với bản thân mình, điều kiện mà Yêu Nghiệt Hoành Hành đưa ra cũng đã nhắm thẳng tính cách mấy người Toàn Chân Giáo để nói, chơi game lại còn có thể cầm trong tay một số tiền lớn, đám người thật sự không có một chút lý do gì để từ chối.

Trong đó kích động nhất không ai bằng chính là mấy người Lý Tuyết, mấy cô gái này chẳng qua chỉ là thành viên cày tiền ở tầng lớp thấp nhất, mỗi ngày kiếm tiền chính là công việc khổ cực nhất, cầm đồng lương còm cõi, cuộc sống của tuyển thủ chuyên nghiệp không biết cách mấy cô gái này xa đến mức độ nào.

Không thể tưởng tượng được bây giờ mới mất thời gian có nửa năm, đã được công hội lớn nhất trong game kéo về hoạt động dưới cờ.

Tất cả những chuyện này thật sự giống như một giấc mộng.

Nếu như trước đây Lý Tuyết không gặp được Vương Vũ, không hề nghĩ đến chuyện đền ơn mà lôi kéo Vương Vũ vào chơi game, chỉ sợ rằng cuộc sống của các cô vẫn còn giống như trước đây.

Xem ra trong lòng có suy nghĩ lương thiện, cuối cùng cũng sẽ được báo đáp, nhưng câu này cũng không phải không có đạo lý.

Quay về nhà sau giải thi đấu chuyên nghiệp, đã là chuyện của hai ngày sau rồi.

Thời gian hai ngày này, đám người Vương Vũ mặc sức ăn chơi nhảy múa ở thành phố Lâm Hải, cảm nhận một chút hơi thở của thành phố lớn cũng coi như tự nuông chiều bản thân một chút.

Ngay khi đám người Vương Vũ còn đang du lịch khắp danh lam thắng cảnh, hai chữ võ công này cũng lan truyền khắp game cùng với danh tiếng của Vương Vũ.

Trong game gần đây, ai là người trâu bò nhất? Thiết Ngưu, Thiết đại thần!

Tại sao hắn lại trâu bò như vậy? Bởi vì hắn biết võ công!

Trong mắt của số đông mọi người, Vương Vũ nghiễm nhiên trở thành hóa thân của võ công, biến thành thần tượng của nhân dân cả nước, thành tích chiến đấu lấy một chọi năm của Vương Vũ trên sàn thi đấu chuyên nghiệp cũng khiến cho hắn một trận thành thần.

Trên diễn đàn người chơi lại càng thêm mắm dặm muối, Vương Vũ trực tiếp được phóng đại thành thần, dáng vẻ khiến rất nhiều quần hùng đương thời phải bó tay chịu trói, cho dù có là ai cũng chẳng thể chịu đựng nổi ba chiêu hai đòn dưới tay hắn.

Đương nhiên rồi, Vương Vũ chẳng qua chỉ muốn phát triển võ công mà thôi, những danh tiếng hư ảo này, hắn ta cũng chẳng quan tâm đến.

Đã chơi game lâu đến như vậy thì dễ dàng tạo thành thói quen rồi...

Vương Vũ đã là người lớn tuổi như vậy mặc dù không chìm đắm vào trong game, nhưng mà sau khi về đến nhà, chuyện đầu tiên mà hắn làm cũng là không kịp chờ đợi đăng nhập vào game.

Thành Dư Huy, vẫn có dáng vẻ y như cũ, ánh tà dương đỏ rực chiếu qua Tây Sơn, đi ngoài đường phố, tất cả người chơi đi trên đường khi nhìn thấy Vương Vũ đều nhìn sang với ánh mắt kính trọng và ngưỡng mộ, sau đó ghé tai thì thầm bàn tán xôn xao.

"Nhìn thấy chưa, đây chính là thành chủ Thiết Ngưu của thành Dư Huy chúng ta! Một người đánh năm cao thủ tuyệt đỉnh trên sàn thi đấu chuyên nghiệp đấy, cả thiên hạ này không có đối thủ!"

"Cái này thì tính là gì chứ? Năm đó ta từng tận mắt nhìn thấy ở phố Nam, một mình hắn đánh thắng một trăm cao thủ của Liên Minh Huyết Sắc."

"Thôi đi, ngươi có biết Kiếm Chỉ Thương Khung không hả? Mấy nghìn người còn bị Ngưu thần ấn chặt lấy đánh cho một trận, đến này vẫn không dám nhìn thẳng vào Toàn Chân Giáo, đi đường gặp người của Toàn Chân Giáo còn phải đi vòng qua đấy."

"Có biết Tung Hoành Thiên Hạ hay không hả, năm đó bọn chúng dẫn theo mười mấy nghìn người bao vây tấn công thành Dư Huy, Ngưu thành chủ còn một mình đánh lui mười mấy nghìn kẻ địch, còn lột sạch lão đại của bọn họ, thắt cổ treo lên cổng thành đánh một trận, sau đó trực tiếp nhận Ngưu thần làm lão đại luôn đó!"

Khả năng nghe của Vương Vũ nhạy bén đến mức nào chứ, tất cả những gì mọi người vừa nói đều lọt hết vào trong lỗ tai Vương Vũ, thấy mọi người càng nói càng thái quá, Vương Vũ xấu hổ đến mức mặt già đỏ bừng, thi triển Khinh Công, một đường chạy ra khỏi thành.

Vương Vũ vừa mới ra khỏi thành, đã nhận được tin nhắn của Huyết Sắc Chiến Kỳ: "Ngưu thần, đang ở đâu vậy?"

"Đang luyện cấp! Có chuyện gì vậy?" Vương Vũ hờ hững trả lời.

Thằng ranh Huyết Sắc Chiến Kỳ này cũng là một người không có việc gì thì chẳng đến, giống như con cú mèo bay vào nhà ở vậy, tìm Vương Vũ nhất định là có chuyện.

"Hì hì!" Huyết Sắc Chiến Kỳ cười hì hì nói: "Ngài cuối cùng cũng đã đăng nhập rồi, ngài thế nhưng là niềm kiêu hãnh của thành Dư Huy chúng ta đấy, ta đang bày một bàn ở quán rượu mời ngươi đến..."

Nghe thấy lời nói của Huyết Sắc Chiến Kỳ, Vương Vũ xạm mặt lại.

Ngôn ngữ phóng đại của người chơi thành Dư Huy đều giống hệt như nhau vậy sao? Chính bởi vì hắn ta đã nghe đủ những từ ngữ buồn nôn như vậy nên mới chạy ra ngoài thành để yên tĩnh một chút.

Không đợi Huyết Sắc Chiến Kỳ nói hết lời, Vương Vũ có chút không nhịn được nói: "Rốt cuộc là chuyện gì? Không nói ta sẽ không đến đâu!"

"Đừng mà..." Huyết Sắc Chiến Kỳ vội vàng hỏi: "Chiến đội các ngươi có nhà tài trợ chưa?"

"Có rồi!" Vương Vũ bình tĩnh nói.

Huyết Sắc Chiến Kỳ vừa nghe thấy thế thì lập tức sốt ruột, gấp gáp kêu lên: "Bà mẹ nó, công hội của ai lại ra tay nhanh như vậy chứ? Ngưu huynh, ngài dù sao cũng nên suy xét một chút đến quan hệ của chúng ta chứ, phải biết rằng Huyết Sắc Minh của chúng ta thế nhưng là một trong những công hội lớn đứng đầu trong cả nước đấy nhé..."

"Tung Hoành Thiên Hạ!"

Ngay trong lúc Huyết Sắc Chiến Kỳ vẫn còn đang khoe khoang công hội của mình, một câu của Vương Vũ khiến nửa câu còn lại của Huyết Sắc Chiến Kỳ phải nghẹn lại trong cổ họng.

Mẹ kiếp, Tung Hoành Thiên Hạ, đây chính là công hội lớn nhất có một không hai trong Trọng Sinh rồi, cả game có ba trăm thành chính, đều có mặt cả... Muốn nói thế lực, Tung Hoành Thiên Hạ dám nói là thứ hai thì tuyệt đối không ai dám nói thứ nhất.

Về phần quan hệ ấy à...

Trên phố nghe đồn, ông chủ đứng đầu của Tung Hoành Thiên Hạ là Yêu Nghiệt Hoành Hành, là em trai ruột của Vương Vũ, người khác có tin hay không thì không biết, Huyết Sắc Chiến Kỳ tuyệt đối tin tưởng, loại chuyện này chỉ cần nhìn gương mặt là thấy ngay mà.

Xét về quan hệ mà nói, mẹ nó ai có thể vượt qua hai anh em này được nữa.

Nếu chiến đội của Vương Vũ đã bị Tung Hoành Thiên Hạ đánh dấu rồi, những công hội khác đương nhiên không có một chút hy vọng nào nữa cả.

Liên Minh Huyết Sắc vẫn chỉ là khúc dạo đầu, sau đó là Độc Cô Cửu Thương rồi thì lại Ngũ Hồ Tứ Hải vân vân, đều gửi tin nhắn cho Vương Vũ, nội dung cũng rập theo khuôn khổ nghìn bài như một.

Vương Vũ quả thật phiền đến không thể chịu đựng nổi nữa rồi, dứt khoát đóng kênh nói chuyện riêng, nói trong kênh công hội: "Có việc thì @ ta ở trong kênh công hội, tắt kênh nói chuyện riêng rồi!"

"Tại sao vậy? Có người quấy rầy ngươi à?" Đám người vui mừng, bọn họ chưa từng nhìn thấy Vương Vũ chật vật như vậy bao giờ.

Vương Vũ kể tóm tắt lại những chuyện vừa xảy ra một lần...

Đám người không nhịn được cảm thán nói: "Chậc chậc chậc, không hổ là Tung Hoành Thiên Hạ, một nhà mạnh nhất, vừa nghe nói đến tên thì chẳng ai còn dám hỏi thêm câu nào nữa."

"Ai..." Chỉ có Vô Kỵ thở dài nói: "Tình hình bây giờ, Tung Hoành Thiên Hạ cũng vẫn chưa được tính là một nhà mạnh nhất đâu, lão Yêu cướp quyền thu nhận chúng ta ngay trước mắt mọi người như vậy, cái này thật sự chưa chắc đã là chuyện tốt đâu."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment