Trang 661# 2
Chương 1323: Thành Nguy
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đá khắc của Arthur (đồ vật của nhiệm vụ)
Giới thiệu đồ vật: Bàn đá của tượng đá cũ Arthur ở thành Dư Huy, bên trên dường như có ghi lại bí mật gì đó.
Yêu cầu sử dụng: Không.
Nhìn thấy thuộc tính của bàn đá, Vương Vũ thản nhiên cười cười, tiện tay lấy luôn.
Hóa ra là một đồ vật nhiệm vụ có tính kích hoạt.
Nhiệm vụ có tính kích hoạt là thứ đặc biệt nhất trong Trọng Sinh, dù sao thì loại chuyện như luyện cấp này quá mức nhàm chán, vì không để những người chơi có cảm giác buồn chán, nhà thiết kế đặt rất nhiều nhiệm vụ có tính kích hoạt thú vị trên người quái vật.
Độ khó khăn của những nhiệm vụ như thế này có cao có thấp, phần thưởng cũng vô cùng phong phú, cái gì mà kinh nghiệm trang bị linh tinh đủ thứ, tóm lại là thú vị hơn rất nhiều so với việc đánh quái đơn điệu, bình thường loại nhiệm vụ này bị những người chơi gọi đùa là "gặp gỡ bất ngờ."
So sánh với những người khác trong Toàn Chân Giáo thì Vương Vũ cũng khá chăm chỉ đánh quái, cho nên cũng đã từng gặp được rất nhiều "gặp gỡ bất ngờ", có điều cũng không biết có phải do Vương Vũ không được may mắn lắm hay không, gặp gỡ bất ngờ phần lớn đều được phần thưởng nhiệm vụ là điểm kinh nghiệm.
Cho nên khi nhìn thấy bàn đá này, Vương Vũ cũng không quan tâm lắm mà chẳng qua chỉ tiếp tục đánh quái...
Nhưng luyện cấp chưa được bao lâu, Vương Vũ đột nhiên nhận được thông báo của hệ thống: Hình như hiệp sĩ Willie có việc muốn tìm bạn.
"Hiệp sĩ Willie?"
Nhìn thấy thông báo này của hệ thống, Vương Vũ có chút chưa kịp tỉnh táo lại, suy nghĩ một lúc mới nhớ đến hình như thành chủ thành Dư Huy trước có cái tên như vậy thì phải.
Vương Vũ cũng không phải người tài năng gì về mặt quản lý, đánh nhau xong xuôi, đừng nói là một thành chính, cho dù có một công hội nhỏ thôi cũng chưa chắc hắn có thể quản lý cho tử tế được, vì vậy sau khi Vương Vũ gánh trách nhiệm làm thành chủ thì vẫn giữ Willie ở lại phủ thành chủ để làm đại diện cho thành chủ.
Đây cũng là chức năng mà hệ thống đặc biệt thiết kế để cho người chơi thuận tiện trong việc quản lý thành chính.
Thấy là đại diện thành chủ đến tìm mình, lúc này Vương Vũ mới dừng việc đánh quái, nhảy sang bên cạnh.
Trong ngày thường thật ra cũng không có việc gì to tát cả, mấy chuyện vặt vãnh lông gà vỏ tỏi đều do chính Willie tự mình có thể giải quyết được, nhất định là có chuyện quan trọng gì đó cần đến hắn phải đích thân giải quyết, không chừng còn có thể là nhiệm vụ gì đó cũng nên.
Loại chuyện luyện cấp này làm muộn cũng được làm sớm cũng được, nhưng nếu là nhiệm vụ ẩn thì đó chính là cơ hội một đi không trở lại nữa rồi.
Nghĩ đến đây, Vương Vũ quyết đoán lựa chọn quay về thành.
Quay về phủ thành chủ, thành chủ Willie vẫn như ngày thường đang đứng ngẩn ra ở phòng họp chính, bộ dạng ăn không ngồi rồi vô cùng rảnh rỗi, nhìn thấy Vương Vũ quay về, gương mặt Willie lập tức hiện lên vẻ lo lắng chạy ra đón tiếp.
Thấy không, tốc độ thay đổi sắc mặt của NPC này cũng thần kỳ như vậy đấy.
"Hiệp sĩ Willie, xin hỏi ngài gọi ta đến có chuyện gì không?"
Vương Vũ khách sáo hỏi, thật ra Vương Vũ cũng biết rằng, không có lý do gì lại được NPC triệu hồi đến, tám phần là có nhiệm vụ rồi.
Là một thành chủ chính quy, bị một đại diện thành chủ gọi đến phải đến, Vương Vũ làm thành chủ như vậy thật sự chẳng có chút tôn nghiêm nào cả, nhưng mà hết cách rồi, người ta là NPC mà, có phạm vi hoạt động cố định, Vương Vũ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn mà thôi.
Trong game mà, vẫn phải lôi kéo xây dựng quan hệ thật tốt với NPC mới được.
"Thành chủ đại nhân" Willie cung kính đáp lời: "Mấy ngày gần đây thuộc hạ phát hiện ra bức tường thành phía tây của thành Dư Huy có chút hư tổn, không biết là vì nguyên nhân gì."
"Tường thành bị hư hỏng sao?" Vương Vũ nghe thấy thế buồn bực nói: "Chẳng lẽ là lâu năm không được tu sửa lại thôi?"
Thành Dư Huy này cũng coi như là một tòa thành cổ rồi, tường thành có bị hư hỏng tổn hại cũng là chuyện rất bình thường thôi mà.
"Có lẽ vậy!" Willie không nói đúng sai gì, dứt khoát nói: "Việc này vẫn phải làm phiền thành chủ đại nhân đi đến đó điều tra xem xét một chút mới ổn thỏa!"
Cùng lúc đó Vương Vũ nhận được thông báo của hệ thống: Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ thành chủ ẩn "Tường Nguy!" Cấp bậc nhiệm vụ: Không, có tiếp nhận hay không?
Nhiệm vụ thành chủ là nhiệm vụ đặc biệt chỉ dành riêng cho thành chủ của thành chính và quản lý lãnh đạo tối cao của khu, phần lớn những nhiệm vụ thuộc loại này đều có phần thưởng là danh vọng và vẻ vang của thành chính, trong tình huống bình thường đều không thể từ chối được, bởi vì từ chối, danh vọng trong suy nghĩ của dân chúng thành chính này sẽ giảm xuống.
Đợi đến khi danh vọng giảm đến một trình độ nhất định, thì có thể kích hoạt ra bạo loạn của NPC bình dân nữa cơ...
Đừng nói Vương Vũ là thành chủ của một thành, có trách nhiệm nặng nề, cho dù chỉ là một kẻ áo vải, nhưng nhiệm vụ đến tay thì cũng không thể nào không tiếp nhận được.
"Tiếp nhận!"
Vương Vũ không do dự chút nào ấn nút khẳng định.
Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ ẩn của thành chủ "Tường Nguy!"
Cấp bậc nhiệm vụ: Không.
Yêu cầu nhiệm vụ: Đến tường Nguy ở phía tây thành xem xét, tìm kiếm chân tướng thật sự của bức tường bao.
Nhắc nhở nhiệm vụ: Nhiệm vụ này là nhiệm vụ đặc biệt, nếu từ chối nhiệm vụ hoặc bỏ ngang nhiệm vụ thì danh vọng thành chủ đều sẽ quay về con số không.
Quả nhiên, hệ thống vẫn thích bẫy người ta như từ trước đến nay vậy.
Người ta cũng không nói ngươi biết nhiệm vụ này là nhiệm vụ bắt buộc phải làm, nhưng mà nếu người dám từ chối tiếp nhận hoặc bỏ ngang nhiệm vụ thì ngươi tuyệt đối không thể gánh vác được hậu quả này đâu.
Rời khỏi phủ thành chủ, Vương Vũ chạy chậm một đường đi thẳng về phía tây thành.
Khu tây thành là khu vực do công hội Kiếm Chỉ Thương Khung quản lý, kiến trúc trong khu vực này có liên hệ chặt chẽ không thể tách rời với sự vất vả siêng năng của người chơi trong công hội, tuy nói quy mô của Kiếm Chỉ Thương Khung kém xa Liên Minh Huyết Sắc, nhưng mà không thể nói là người ta không có tài sản được đâu.
Dựa vào sự giỏi trở mặt của công ty Long Đằng này, chỉ cần có tiền thì chuyện gì cũng có năng suất cao hơn người khác nhiều lắm.
Phía tây thành dưới sự đập tiền hào phóng rộng rãi của Kiếm Chỉ Thương Khung, bây giờ đã coi như là khu vực xa hoa nhất phát triển nhanh nhất trong nội thành Dư Huy rồi, hơn nữa thậm chí danh vọng của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng cũng chẳng kém Vương Vũ là bao nhiêu.
Dựa theo tọa độ mà hệ thống gửi cho, Vương Vũ nhanh chóng đi tới đứng dưới bức tường Nguy theo lời Willie nói.
Tường thành của thành Dư Huy đồ sộ kiên cố, vững như thành đồng, nhưng bây giờ đoạn tường thành này không biết rốt cuộc là đã trả qua những chuyện gì, khe hở giữa những viên gạch trên tường thành đã hoàn toàn nứt ra hết rồi, nhìn qua có vẻ như đang lung lay sắp đổ đến nơi.
"Vèo!"
Vương Vũ đang định đến gần nhìn xem, đột nhiên một mũi tên từ trong góc tối bay ra.
Vương Vũ hơi nghiêng người sang một bên, mũi tên bắn vào khoảng không, lúc này một đám người chơi từ vị trí ẩn nấp ở gần tường Nguy nhảy ra ngoài.
Đồng thời một người chơi cầm đầu cao lớn vạm vỡ còn phấn khích nói: "Thằng ranh nhà ngươi đừng có chạy, mẹ kiếp, ta đợi suốt một ngày, cuối cùng ông đây cũng... Hả?"
Thằng ranh kia vẫn còn đang phấn khích, nhưng khi hắn ta nhìn thấy gương mặt của Vương Vũ thì nhất thời choáng váng ngay tại chỗ: "Ngưu đê tiện... À không, Thiết... thành chủ?"
"Hả?" Vương Vũ quay đầu lại liếc nhìn người chơi cao lớn kia một cái, mỉm cười nói: "Gấu, hóa ra là ngươi à?"
Vương Vũ cũng chẳng xa lạ gì với người chơi cao lớn này, chính là nhân vật số hai trong Kiếm Chỉ Thương Khung, Gấu Ơi Chờ Tớ.
Ngày thường Vương Vũ cũng không thích ghi nhớ nick của người khác, rất nhiều cao thủ nếu không có nhiều đặc điểm thì sẽ nhìn lướt qua rồi quên luôn, sở dĩ có ấn tượng với thằng nhóc này cũng không phải vì tên tài khoản cá tính kia của hắn ta, mà chẳng qua thằng ranh này từng đứng ngay trước mặt Vương Vũ kêu gào đòi tiêu diệt Toàn Chân Giáo, một kẻ kiêu ngạo không biết sống chết như vậy, Vương Vũ đương nhiên có ấn tượng sâu sắc.
"Là... Là ta."
Gấu Ơi Chờ Tớ ban đầu đứng dưới sự bảo vệ của mấy nghìn người, bị Vương Vũ giẫm nát đầu, trong lòng đến nay vẫn còn ám ảnh.
Thằng ranh này canh giữ ở chỗ này, cũng chính vì muốn ôm cây đợi thỏ đợi nhìn thấy hung thủ thật sự đã phá hủy tường thành, giờ khắc này nhìn thấy Vương Vũ, tâm trạng đó miễn bàn tuyệt vọng đến mức độ nào, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp.
Mẹ kiếp, nếu tên này thật sự là hung thủ phá hủy tường thành, vậy nhiệm vụ lần này e rằng chỉ có thể làm đến bước này thôi.
Có điều dù sao cũng là nhân vật số hại của các công hội lớn, nhiều anh em như vậy còn đang nhìn vào đó, ngược lại cũng không thể thừa nhận mình đang sợ hãi được chứ, vì vậy Gấu Ơi Chờ Tớ lấy hết can đảm ra hỏi: "Thiết thành chủ, ngài đến chỗ này để chơi trò gì vậy?"