Trang 662# 1
Chương 1324: Cướp nhiệm vụ!
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Lăn lộn trong Toàn Chân Giáo lâu như vậy, Vương Vũ cũng không còn là thiếu niên trong sáng ngây thơ thuở mới vào đời kia nữa rồi.
Từ hành động của đám người Gấu Ơi Chờ Tớ mà nói, không khó nhận ra, bây giờ đám người này cũng đang điều tra bí mật của tường Nguy, tính cảnh giác trong lời nói của Gấu Ơi Chờ Tớ cao như vậy, Vương Vũ đương nhiên cũng có thể cảm giác được sự căng thẳng của Gấu Ơi Chờ Tớ.
Chuyện lớn như việc tường thành ở phía tây bị hư hỏng, công hội Kiếm Chỉ Thương Khung không thể nào lại không có trách nhiệm gì được, lần này không biết chừng cũng là nhiệm vụ tông xe rồi.
"Không có việc gì!" Vương Vũ thản nhiên nói: "Chẳng qua chỉ tùy tiện đi dạo loanh quanh mấy vòng, nhìn thấy bức tường thành này có chút không ổn lắm mà thôi, sao vậy? Ta là thành chủ của thành Dư Huy, lại không thể đến phía tây thành đi dạo được hay sao?"
"Không không không..." Gấu Ơi Chờ Tớ nghe thấy lời nói của Vương Vũ thì ban đầu là vui vẻ, ngay sau đó hoảng hốt vội vàng nói: "Đương nhiên ngài muốn đi đâu thì cứ đi nơi đó rồi."
"Vậy thì tốt rồi!" Vương Vũ hài lòng gật đầu nói: "Vậy tường thành này tại sao lại thành ra như thế?"
Thấy Vương Vũ không phải hung thủ thật sự phá hỏng tường thành, nỗi lòng lo lắng của Gấu Ơi Chờ Tớ lập tức nuốt thẳng vào trong bụng, hoàn toàn không còn chút cảnh giác nào với Vương Vũ nữa.
Nếu đã không phải đối thủ, hắn ta đi nịnh nọt người ta còn không kịp kia kìa, huống chi Vương Vũ lại chủ động hỏi, giờ khắc này đương nhiên Gấu Ơi Chờ Tớ biết gì nói nấy.
"Không dối gạt gì ngài!" Gấu thở dài nói: "Hôm nay vừa vào game thì đã thấy như vậy rồi, lão đại của chúng ta nhận được nhiệm vụ, trong vòng ba ngày phải điều tra ra nguyên nhân... Không phải sao, chúng ta đứng chỗ này nhìn ngó lâu lắm rồi, muốn xem rốt cuộc là tại sao lại thành ra thế này."
"Á..." Nghe thấy lời nói của Gấu Ơi Chờ Tớ, Vương Vũ trợn mắt há mồm: "Các ngươi điều tra xem xét ở chỗ này?"
"Vậy phải điều tra ở đâu nữa?" Gấu Ơi Chờ Tớ vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Bức tường thành này đã biến thành như vậy rồi, chúng ta lại chẳng có chút manh mối nào cả, chỉ có thể chờ đợi ở đây nữa thôi, nghe người ta nói sau khi hung thủ gây án thì đều sẽ quay lại hiện trường, cho nên chúng ta đành mới suy nghĩ..."
Nói đến đây, Gấu Ơi Chờ Tớ ngẩng đầu lên liếc nhìn Vương Vũ một cái, không hề nói thêm gì nữa.
"Tại sao sau khi hung thủ gây án xong lại còn quay về hiện trường nữa? Còn có loại logic ngớ ngẩn nhảm nhí này nữa hả?" Vương Vũ nhìn Gấu Ơi Chờ Tớ đứng trước mặt, ánh mắt nghiêm khắc hơn mấy phần.
Rất rõ ràng, dựa vào ý tứ trong lời nói của Gấu Ơi Chờ Tớ, thằng ranh này định thà giết lầm chứ không bỏ sót, muốn tiêu diệt tất cả những người chơi đến gần bức tường thành này, trước khi Vương Vũ đến không biết chừng đã giết mất bao nhiêu người rồi.
Vương Vũ không phải đức mẹ Maria, hơn nữa làm một người đứng đầu bỏ mặc tất cả mọi chuyện chắc chắn sẽ không có cái gì đó mà yêu dân như con được, nhưng mà hành vi vì muốn thực hiện được nhiệm vụ của mình mà lạm sát kẻ vô tội của Gấu Ơi Chờ Tớ, quả thực có chút khiến Vương Vũ không thể chấp nhận được.
Trước đây Vương Vũ chẳng qua chỉ thấy bên ngoài thằng ranh này điên cuồng ngang ngược mà thôi, không thể tưởng tượng lòng dạ của tên này lại còn không đứng đắn như vậy.
Đương nhiên rồi, nếu đã không tận mắt nhìn thấy Gấu giết người, mà Vương Vũ lại giết hắn ta ngay bây giờ, vậy thì sẽ chẳng khác gì thằng ranh này cả, vì vậy Vương Vũ lạnh lùng trừng mắt nhìn Gấu một cái: "Được rồi, ở đây không còn chuyện của các ngươi nữa."
"Thiết... Thiết thành chủ, ngươi nói như vậy nghĩa là sao?"
Nghe thấy lời nói của Vương Vũ, Gấu Ơi Chờ Tớ có chút không hiểu ra sao cả.
Vương Vũ lạnh như băng nói: "Nghĩa là bây giờ, nhiệm vụ của bức tường thành này đã không còn quan hệ gì với các ngươi nữa rồi, quay về đi!"
"Cái này..." Gấu Ơi Chờ Tớ trực tiếp trợn tròn mắt, kinh ngạc nói: "Lão đại Thiết Ngưu, nhưng đây là nhiệm vụ của bọn ta mà."
"Ta biết! Nhưng bây giờ trở thành nhiệm vụ của ta rồi!"
Giọng điệu Vương Vũ lạnh lùng hờ hững, dường như chẳng qua chỉ là một chuyện vô cùng bình thường, thái độ mạnh mẽ khiến cho Gấu Ơi Chờ Tớ có chút quá tải, nhất thời chưa chấp nhận được.
"Dựa vào cái gì chứ?"
Thấy Vương Vũ mạnh mẽ cướp nhiệm vụ như vậy, lần này ngay cả những người chơi khác đứng đằng sau Gấu Ơi Chờ Tớ cũng không thể ngồi yên được nữa rồi.
Kiếm Chỉ Thương Khung cũng được coi là một trong những công hội đứng đầu ở thành Dư Huy, nhất là ở khu vực phía tây thành, lại càng là công hội nói một không nói hai, từ trước đến nay đều là bọn họ cướp nhiệm vụ của người khác, vẫn chưa bao giờ nghe thấy người khác cướp nhiệm vụ của mình, giờ phút này nghe thấy Vương Vũ nói như thế, làm sao mọi người có thể nhẫn nại được chứ.
Vương Vũ liếc mọi người một cái nói: "Rất đơn giản, bởi vì ta là thành chủ!"
"Đéo đỡ được!"
Mọi người giận tím mặt.
Mẹ nó cái này thế nhưng là game đó, thành chủ thì tính là cái lông gì hả, cho dù tổng thống có đến đây thì cũng còn phải xem nắm đấm có nói chuyện được hay không đã nhé.
Đám người chơi này đều là người mới, chưa từng trải qua thời kỳ khi Kiếm Chỉ Thương Khung vẫn còn là kẻ địch của Toàn Chân Giáo, tuy nhiên cũng biết đến danh tiếng lẫy lừng của Vương Vũ, được chứng kiến màn thể hiện của Vương Vũ trong giải thi đấu chuyên nghiệp. nhưng mà bây giờ dù sao Vương Vũ cũng chỉ có một mình mà thôi.
Một người thì trâu bò đến mức nào chứ? Chẳng lẽ còn có thể đánh được mười mấy người nữa chắc?
Từ khi mới bắt đầu, thái độ của đám người kia đã có chút không hài lòng với Vương Vũ, nhưng thấy lão đại cũng phải vâng vâng dạ dạ như vậy, bọn họ cũng không dám biểu hiện ra ngoài mặt, bây giờ thấy thái độ của Vương Vũ ngông cuồng như thế, nhất thời đã chọc giận cả đám, thậm chí có người còn giơ vũ khí trong tay nhắm thẳng vào Vương Vũ, tràn đầy lửa giận xông lên đề nghị với Gấu Ơi Chờ Tớ: "Lão đại, chúng ta cùng xông lên, chưa chắc đã không phải là đối thủ của hắn!"
Người trẻ tuổi ấy mà, không biết chết sống là gì...
"Đệt!"
Nghe thấy thằng nhãi này nói như vậy, linh hồn của Gấu Ơi Chờ Tớ cũng sắp bay ra ngoài đến nơi rồi.
Mẹ kiếp, người khác không biết Vương Vũ lợi hại như thế nào, Gấu Ơi Chờ Tớ lại được đích thân trải nghiệm qua rồi nhé, năm đó Kiếm Chỉ Thương Khung có ba nghìn người chơi tinh anh lại thêm một đội game thủ chuyên nghiệp hợp sức lại bao vây tấn công, vẫn không thể ngăn cản được Vương Vũ, bản thân Gấu Ơi Chờ Tớ còn bị giẫm nát đầu, bây giờ chỉ có hơn mười con cá tạp thôi mà cũng dám nói lời này, đây không phải là muốn chết hay sao hả?
Trong cơn sợ hãi, Gấu Ơi Chờ Tớ thận trọng nhìn thoáng qua sắc mặt Vương Vũ, thấy Vương Vũ cũng không để ý đến lời nói của thuộc hạ của mình, Gấu Ơi Chờ Tớ vội vàng nói: "Chúng ta đi ngay thôi... đi ngay lúc này đi..."
Nói xong, Gấu Ơi Chờ Tớ chào hỏi mọi người một câu, xoay người rời đi.
Gấu Ơi Chờ Tớ cũng có chút hiểu biết về tính cách của Vương Vũ, lễ phép trước đánh nhau sau, nói năng hung hăng càn quấy một chút cũng không sao cả, nhưng bây giờ đã nói cho rõ ràng rồi, nếu như hắn ta còn dám nói chữ không, e rằng sẽ bị người ta "mời" đi đấy, kết quả này tuyệt đối sẽ thảm hơn việc chính bản thân mình tự cút xéo đi nhiều lắm.
Những người khác thầy lão đại cũng đã đi rồi, thì cũng đi theo mặc dù vô cùng không bằng lòng.
"Hừ!"
Nhìn bóng lưng đám người Gấu Ơi Chờ Tớ rời đi, Vương Vũ khinh thường hừ lạnh một tiếng.
Còn định mượn cơ hội dạy dỗ thằng nhãi kia một trận nữa cơ, không thể ngờ được tên này lại biết điều đến như vậy... quả nhiên là một đám hèn nhát bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh.
Sau khi đám người Gấu Ơi Chờ Tớ rời đi, Vương Vũ nhanh chóng đi tới đứng dưới bức tường thành, bắt đầu tỉ mỉ quan sát.
Thật đúng là đừng nói, thảo nào đám người Gấu Ơi Chờ Tớ chẳng tìm thấy một chút manh mối nào cả, chỉ có thể ngồi xổm nấp ở đây, Vương Vũ nhìn kỹ một lúc lâu, cũng chẳng phát hiện ra chỗ nào kỳ lạ cả.
Một đoạn lớn tường thành ở phía tây đều yên ổn không có chuyện gì như vậy, duy chỉ có một đoạn này bị hư hỏng nặng nề, nếu nói là lâu năm không tu sửa thì chắc chắn chẳng có căn cứ gì, nhưng mà Vương Vũ cũng không phải công nhân xây dựng chuyên nghiệp, bất kể có nhìn thế nào cũng không nhận ra có chỗ nào không ổn cả.
"Chẳng lẽ ta cũng ngồi chồm hổm nấp môt chỗ hay sao?" Vương Vũ buồn bực lẩm bẩm một câu, sau đó kéo kênh công hội ra, kêu lên trong kênh công hội: "@ Vô Kỵ, mau mau đến phía tây thành 3321. 3325!"
Đầu óc không đủ thì đi hỏi Vô Kỵ, sức mạnh không đủ thì đi tìm Vương Vũ chính là nhận thức chung của mấy người Toàn Chân Giáo bây giờ, nếu đã không tìm thấy manh mối gì, như vậy chỉ có thể đi gọi Vô Kỵ đến giúp đỡ thôi.
Vô Kỵ lúc này vừa vặn không có việc gì, nhận được lời gọi của Vương Vũ, rất nhanh chóng đi tới phía tây thành.