Trang 663# 2
Chương 1327: NPC nhiệm vụ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đây là một cửa hàng nhỏ hết sức cũ nát, so với tiệm tạp hóa của Mục Tử Tiên còn phải chật hẹp hơn. Trong tiệm chất đầy đủ loại đá nằm ngổn ngang, một ông lão đầu tóc trắng xóa đang ngồi ở cửa ra vào cầm cái đục điêu khắc trên tảng đá.
Dựa vào dáng dấp làm việc cần cù chăm chỉ kia, vừa nhìn đã biết là dân chuyên nghiệp trong nghề.
Trên đầu của ông lão có treo một hàng chữ: Thợ đá Jaber.
Nhìn thấy Jaber, Vương Vũ vội vàng đi tới cung kính cất tiếng chào hỏi: "Chào ngài, chúc ngài mạnh khỏe."
Từ trước đến nay NPC luôn làm việc gọn gàng dứt khoát, Jaber nghe thấy có tiếng nói ngẩng đầu lên nhìn Vương Vũ một chút, hỏi thẳng vào vấn đề: "Thì ra là là thành chủ đại nhân, người có chuyện gì không?"
Thấy NPC dứt khoát như thế, tự nhiên Vương Vũ cũng sẽ không vòng vo, lập tức nói rõ ý đồ đến đây.
Vốn Vương Vũ tưởng rằng ông lão này đã gọi mình một tiếng thành chủ thì đối với yêu cầu của mình hẳn là nói gì nghe nấy, ai ngờ Jaber mặt không chút thay đổi trả lời: "Thật có lỗi với thành chủ đại nhân, năng lực của kẻ hèn này có hạn, nếu như là ông cố của ta mà nói, có thể có khả năng giúp ngài."
"Vậy ông cố của ngài ở đâu?" Vương Vũ hỏi.
Hỏi xong câu này Vương Vũ lập tức hối hận, nhìn ông lão này ít gì cũng sáu bảy mươi tuổi, ông cố của người chỉ sợ không biết lạnh bao lâu, chắc đã thành tro rồi.
Quả nhiên, nhắc tới ông cố của Jaber, Jaber hạ tay xuống ngừng công việc lại, buồn bã nói: "Không biết, nghe ông nội của ta nói có một năm ông cố của ta đi khai thác đá, sau đó cũng không trở về nữa, nếu như người vẫn còn, nhất định ta có thể học được toàn bộ tay nghề của người, như thế ta sẽ có thể trợ giúp thành chủ đại nhân."
"Việc này..."
Nghe Jaber nói, trong lòng Vương Vũ căng thẳng, ôi, không phải ông lão này muốn mình đi tìm người chứ.
Ngay khi Vương Vũ đang lo lắng, hệ thống nhắc nhở: Bạn phát động nhiệm vụ "tâm nguyện của ông thợ đá" có tiếp nhận hay không?
"Chuyện này…"
Nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, Vương Vũ khóc không ra nước mắt, không biết nên làm như thế nào cho phải. Nếu là giết người phóng hỏa gì đó, Vương Vũ mang theo Toàn Chân Giáo là có thể làm, tìm một lão già đã nguội lạnh không biết mấy trăm năm, đây không phải là làm khó người hay sao?
Nhưng ông lão thợ đá cũng đã nói, chỉ có giúp ông ta trước thì ông ta mới có thể giúp lại mình.
Phải biết rằng, nhiệm vụ thành chủ này của Vương Vũ không thể không tiếp càng không thể thất bại, muốn tiếp tục tiến hành thì nhất định phải phải trợ giúp Jaber.
Tất nhiên Vương Vũ vô cùng không muốn giúp lão già này tìm người, nhưng vẫn bất chấp khó khăn tiếp nhận.
Cùng lúc đó, hệ thống nhắc nhở: Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ "tâm nguyện của lão thợ đá", nhiệm vụ cấp không.
Nội dung nhiệm vụ: Hỗ trợ tìm kiếm di vật của ông cố lão thợ đá 1/1.
"Hóa ra là tìm di vật ... Ta còn tưởng rằng đi tìm người chứ, làm ta sợ nãy giờ."
Nhìn thấy nhiệm vụ nhắc nhở, Vương Vũ không khỏi đổ mồ hôi lạnh, sợ bóng sợ gió một trận.
Xem ra mẹo nhỏ này khẳng định là trò chơi cố ý bày ra, dù sao phàm là người chơi bình thường cũng sẽ không treo một nhiệm vụ tìm người ở trên người, nếu vừa rồi Vương Vũ từ chối không tiếp nhiệm vụ, chỉ sợ chuỗi nhiệm vụ này đã kết thúc tại đây.
Không thể không nói, trò chơi bày ra cửa này là muốn gài bẫy người chơi, thật đúng là không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Rất hiển nhiên, thứ gọi là di vật, hẳn là phiến đá trong tay Vương Vũ... Hóa ra phiến đá này lại là vật phẩm nhiệm vụ, về phần vì sao mình chưa nhận nhiệm vụ mà nhận được vật phẩm nhiệm vụ, Vương Vũ cũng đoán được sơ sơ.
Vô Kỵ phán đoán khá chính xác, vì sao tường thành hư hao nhất định phải tìm nhân sĩ chuyên nghiệp để hỏi ý kiến, rất rõ ràng tìm Jaber chính là khâu mấu chốt nhất của nhiệm vụ này.
Buổi sáng, Kiếm Chỉ Thương Khung đã nhận được nhiệm vụ, cho nên cũng bị kích hoạt chuỗi nhiệm vụ này...
Nhiệm vụ thành chủ tên như ý nghĩa ngoại trừ đối mặt với người quản lý nội thành ra, cũng phải đối mặt với thành chủ, vì vậy không khó giải thích vì sao Vương Vũ làm nhiệm vụ, lại xuất hiện vật phẩm nhiệm vụ.
Loại chuyện phát sinh này, không trách Vương Vũ nửa đường thò một chân vào được, chỉ có thể trách người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung quá ngu, mẹ nó còn ở dưới chân tường ôm cây đợi thỏ nữa chứ, nhiệm vụ bị người khác cắt đi cũng không biết.
Nghĩ tới đây, Vương Vũ không nói hai lời thuận tay lấy ra phiến đá đưa cho Jaber nói: "Đây là vật ta nhặt được trên đỉnh núi, ta nghĩ hẳn là có liên quan tới ông cố Arthur của ngài."
Jaber nhận lấy phiến đá nghiên cứu, mộ lát sau vui vẻ nói: "Không sai, đây chính là phiến đá của ông cố ta... Thật sự tạ ơn thành chủ đại nhân đã giúp ta tìm về đồ vật mà ta cần."
"Ơ..."
Đối với thái độ của Jaber, Vương Vũ lần nữa sững sờ...
Ông lão này, chỉ quan tâm phiến đá này có phải thứ mình muốn hay không, đối với tung tích của ông cố trong truyền thuyết kia lại là bỏ mặc không hỏi, chẳng lẽ cái tên này là đứa bé hàng xóm sát vách của lão Vương hay sao?
Dù sao cũng là NPC cấp thấp, thực sự tính cách còn nhiều thiếu hụt, không thể đánh đồng với NPC trí tuệ cao cấp có tình cảm tinh tế tỉ mỉ.
Sau khi đạt được phiến đá, trên người Jaber bắn ra ánh sáng chói mắt, danh tự trên đầu cũng từ thợ đá Jaber biến thành đai sư Jaber, đồng thời khí chất toàn thân cũng phát sinh một chút biến hóa, ánh mắt vốn đờ đẫn bỗng trở nên có một chút sức sống.
Xem ra phiến đá vừa rồi là một món đồ thăng cấp, để cho hắn từ một NPC cấp thấp biến thành một NPC có một ít trí tuệ.
Vương Vũ ở một bên hỏi lần nữa: "Bây giờ có thể giúp ta không?"
Jaber khom người bái thật sâu Vương Vũ nói: "Thành chủ đại nhân tôn kính, Jaber nguyện ý vì ngài cống hiến sức lực."
Ngay khi Jaber bị Vương Vũ chiêu mộ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng tiếp nhận nhiệm vụ đột nhiên nhận được hệ thống nhắc nhở: Nhiệm vụ "bức tường nguy hiểm" của bạn thất bại, uy vọng -20.
"Móa! Chuyện gì xảy ra thế?"
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nhận được hệ thống nhắc nhở tâm tình trở nên phức tạp khỏi nói.
Uy vọng, là chỗ dựa căn bản của người quản lý thành chính, điểm tối đa là 100, một khi thấp hơn 60, NPC bình thường trong khu quản lý sẽ nảy sinh bất mãn đối với người quản lý, khi thấp hơn 40 điểm, sẽ có khả năng phát sinh bạo loạn.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng làm người quản lý khu thành Tây, uy vọng lúc đầu chỉ có 60 điểm, trải qua mấy ngày nay cần cù chăm chỉ bỏ ra nhiều vốn để phát triển khu thành Tây, thật vất vả mới tăng uy vọng lên tới 80, không nghĩ tới bây giờ đã trở về như lúc trước. Oán hận trong lòng Đội Trưởng Đừng Nổ Súng không cần nói cũng biết, tức giận gửi tin nhắn cho Gấu Ơi Chờ Tớ hỏi: "Chuyện gì xảy ra thế? Vì sao nhiệm vụ thất bại vậy?"
"Chuyện này... là Thiết Ngưu, chúng ta đang làm nhiệm vụ, đột nhiên hắn xuất hiện, cưỡng ép đoạt nhiệm vụ."
Gấu Ơi Chờ Tớ cũng không phải đồ đần, từ giọng điệu của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã nhìn ra được, lần này mình đã làm đổ vỡ mọi chuyện, hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, dứt khoát đẩy hết trách nhiệm lên người Vương Vũ.
Sự thật chứng minh, biện pháp của Gấu lớn vẫn tương đối hiệu quả, vừa nghe nói bị Vương Vũ đoạt nhiệm vụ, tâm tình của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vốn đang giận không kềm được nhất thời bình tĩnh lại.
Sau khi yên lặng một chút, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nói: "Hắn chỉ đoạt nhiệm vụ thôi à? Ngươi có gây rắc rối gì cho ta không?"
"Không có... không có."
Gấu lớn im lặng, không nghĩ tới tấm bia đỡ đạn này dùng tốt như vậy.
"Vậy là tốt rồi, để mọi người trở về đi, tuyệt đối đừng gây chuyện..." Đội Trưởng Đừng Nổ Súng bất đắc dĩ nuốt xuống cơn tức này, hạ mệnh lệnh cuối cùng.