Trang 67# 2
Chương 133: Bởi Vì Thượng Đế Cần Ta
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Vô Kỵ cười nói: "Không sao cả, chúng ta canh ở nơi này... Nếu các ngươi không được thì chúng ta sẽ giúp một tay... Không cần cảm ơn chúng ta, Toàn Chân Giáo chúng ta luôn luôn làm việc thiện tích đức, dùng đức thu phục người."
"Chuyện này… Tới tới, nhập đội, nhập đội...." Vô Kỵ nói xong, tóc gáy 2012 đều dựng hết lên, nhìn qua Huyết Sắc Chiến Kỳ. Hai người vội vàng gửi lời mời tổ đội với tám người của Toàn Chân Giáo.
"Cảm ơn hai vị hội trưởng nhé!" Vô Kỵ cười híp mắt nói.
"Không có gì, chuyện nên làm!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ và 2012 rơi lệ đầy mặt.
Vô Kỵ nói: "Nhưng đánh như vậy, không được!"
"Không được chỗ nào?" Huyết Sắc Chiến Kỳ và 2012 vội vàng hỏi. Tuy nhân phẩm Toàn Chân Giáo không ra gì, nhưng thực lực rõ như ban ngày, là công hội đầu tiên đánh chết BOSS Niên Thú, đã từng được lên thông báo thế giới.
"Quá nhiều người! Đá vài người ra đi!"
"Đá bao nhiêu?" Hai vị hội trưởng chần chờ một lát hỏi. Đều là anh em trong công hội, bây giờ đá ai ra cũng không ổn.
"Hai người!"
"... Hai người mà thôi, chẳng lẽ có thể ảnh hưởng tới cuộc chiến sao?" Huyết Sắc Chiến Kỳ hỏi.
"Không, chỉ cần hai vị hội trưởng các ngài ở lại là đủ rồi!" Vô Kỵ nói.
"Đệt mợ!" 2012 lại kích động... tới mức văng tục. Mẹ kiếp, không biết xấu hổ tới ăn ké điểm tích lũy thì thôi đi, lại còn muốn đuổi hết người bên hắn ra. Con mẹ nó chứ cái này có khác gì cướp trắng đâu?
"Có chuyện nói rõ ràng, đừng mắng người!" Vương Vũ đứng bên cạnh hòa giải...
"..." Nhìn Vương Vũ, hai người Huyết Sắc Chiến Kỳ lại im lặng... Đây là dùng vũ lực chấn áp sao?
"Chuyện này, Vô Kỵ lão đại, ngươi làm vậy không hợp đạo lý đâu. BOSS này là do chúng ta phát hiện, ngươi bảo đuổi hết người của chúng ta đi, các anh em đều sẽ không vui..." Huyết Sắc Chiến Kỳ khổ sở nói.
Vô Kỵ cười ha hả nói: "Không sao cả, ngươi có thể chuyển chức đội trưởng cho ta. Ta không sợ đắc tội ai cả!"
"Chuyện này... Quên đi, anh em của chúng ta thì để chúng ta ra mặt!" Huyết Sắc Chiến Kỳ bất đắc dĩ thở dài, lên tiếng trong kênh công hội: "Tất cả mọi người rời đội đi! Toàn Chân Giáo tới cướp BOSS rồi!"
Những người mà Huyết Sắc Chiến Kỳ mang theo lần này đều từng bị Vương Vũ giết, thấy đám khốn nạn Toàn Chân Giáo tới đoạt BOSS, chỉ có thể thầm mắng vài câu rồi rời đội.
Người của Trường Ca Vô Đối lại không dễ đối phó như vậy, có mấy người xông lên muốn đánh Vô Kỵ, kết quả còn chưa bước ra hai bước, đã bị một Lôi Mâu của Minh Đô đâm xuyên, lạnh thấu tim....
Nhìn ánh mắt hoảng sợ của mọi người, Vô Kỵ thản nhiên chỉ vào Vương Vũ nói: "Người này là một tay gà mờ trong Toàn Chân Giáo chúng ta, ai không phục có thể lên thử sức..."
"..." Toàn bộ người của Trường Ca Vô Đối đều trợn tròn mắt... Cao thủ như thế mà chỉ là một tên gà mờ, vậy những người khác thì càng không thể đắc tội. Ai nấy sợ hãi liếc nhìn Vô Kỵ, rồi đồng loạt kéo nhau rời đội.
Trong kênh Toàn Chân Giáo, Ký Ngạo hỏi: "Vô Kỵ, ngươi nói vậy không sợ bị trời phạt sao?"
Vô Kỵ: "Trời phạt cái rắm, chẳng lẽ Thiết Ngưu không phải tay gà mờ trong trò chơi sao? Bọn họ nghe không hiểu sao lại đổ lỗi cho ta?"
Vương Vũ buồn bực hỏi: "Vì sao bọn họ không giao chức đội trưởng cho ngươi, mà lại muốn tự mình đi đắc tội bạn bè?"
Xuân Tường cười bỉ ổi nói: "Dựa theo tính cách của Vô Kỵ, nếu thật sự giao chức đội trưởng cho hắn. Có lẽ hắn sẽ căn đúng thời điểm một kích cuối cùng hạ Niên Thú mà đá người ta ra ngoài."
"Mẹ nói, các ngươi thực sự quá đen rồi!" Vương Vũ mồ hôi đầy đầu. So sánh với Vô Kỵ thì bản thân hắn quả nhiên chỉ là tên gà mờ.
Sau khi gia nhập đội ngũ, Xuân Tường gọi tiểu quỷ ra, Doãn lão nhị mở Thuẫn Kích xông tới. Hai người hai bên kéo lại thù hận, người của hai công hội lớn đồng loạt rời khỏi trạng thái chiến đấu.
Mặc dù Huyết Sắc Chiến Kỳ và 2012 hận mấy người Toàn Chân Giáo tới cướp BOSS, nhưng không hề nói năng gì, còn động tác lại rất rõ ràng. Hai người đứng ở sau cùng đánh chơi chơi, nói ra 2012 là một Cung thủ, đứng phía sau thì cũng không sao, nhưng Huyết Sắc Chiến Kỳ là một Kỵ sĩ lại cũng đứng phía sau, vờ vịt theo sau như vậy không phải quá rõ ràng rồi sao?
Mấy người Toàn Chân Giáo lại lười để ý bọn họ, Vương Vũ lao lên đầu tiên, cùng hai người Xuân Tường kéo thù hận. Ba người Ký Ngạo, Danh Kiếm Đạo Tuyết, Bao Tam thì móc súng ra bắn từ xa.
Tất cả đánh đâu vào đấy, làm cho hai người muốn đứng xem trò vui chân chính kiến thức được, cái gì gọi là cao thủ chân chính.
Bị súng kíp bắn từ xa, Niên Thú bắt đầu hoảng loạn, muốn tự bạo. Huyết Sắc Chiến Kỳ thầm vui mừng, trò chuyện riêng với 2012: "Ha ha, Niên Thú tự bạo kìa, bọn họ xong đời rồi!"
2012 cũng hưng phấn: "Hứ, đây chính là quả báo, hệ thống cũng không chấp nhận nổi bọn họ!"
Nhưng mà hai người còn chưa kịp vui mừng quá ba giây, thì lại thấy toàn bộ người Toàn Chân Giáo lui về sau mấy bước, sau đó móc pháo ra...
Bùm bùm bùm, sau một loạt tiếng nổ lớn vang lên điên cuồng bao phủ, Niên Thú bị mấy tên này đánh chết tươi.
[Hệ thống thông báo: Bạn nhận được 10.000 điểm tích lũy Tết Nguyên Đán....]
Nhìn thông báo của hệ thống, mặc dù có được 10.000 điểm, nhưng hai tên Huyết Sắc Chiến Kỳ và 2012 hoàn toàn không có cảm giác vui vẻ gì. Bởi vì tất cả thứ mà BOSS rơi ra đều đã bị người Toàn Chân Giáo nhặt sạch, sau đó đám người kia lập tức rời đội, biến mất không còn bóng dáng...
"Sao đã đi rồi... Ở đây còn hai người chưa được chia đồ đâu..." Huyết Sắc Chiến Kỳ nhanh chóng trò chuyện riêng với Vô Kỵ.
"10.000 điểm còn chưa đủ hả? Ngươi tự xem chỉ số sát thương mỗi giây của mình là bao nhiêu đi!" Vô Kỵ lạnh lùng trả lời lại.
"Nhưng, BOSS này là của chúng ta mà!" Huyết Sắc Chiến Kỳ tủi thân đáp.
[Hệ thống thông báo: Không thể gửi tin nhắn, đối phương đã cho bạn vào sổ đen!]
"Đệt! Cái lũ Toàn Chân Giáo khốn nạn!"
Trên đường trở về thành, Minh Đô nói trong kênh công hội: "Vì sao lại để lộ tác dụng của pháo trúc cho bọn họ biết?"
Vô Kỵ khinh thường đáp: "Xùy, ngươi nghĩ người khác đều là đồ ngu sao? Đã qua ba ngày rồi, chắc chắn đã có người phát hiện ra bí mật này rồi!"
Danh Kiếm Đạo Tuyết nói: "Đúng vậy, hiện tại pháo trúc và pháo hoa sẽ không dễ mua lại như hôm qua nữa."
"Vậy phải làm sao bây giờ? Thế chẳng phải là sau này bất kỳ một tiểu đội nào, chỉ cần có pháo hoa là có thể giết Niên Thú sao?" Doãn Lão Nhị rất buồn phiền. Hắn ta còn đang định dùng bí mật này kiếm điểm tới khi hoạt động kết thúc, để lãnh giải thưởng lớn đó.
"Dễ thôi, Đạo Tuyết, lát nữa ngươi lên trang chủ diễn đàn đăng bài viết, truyền bí mật này cho tất cả mọi người!" Vô Kỵ nói.
"Vì sao?" Bao Tam quay đầu hỏi.
Xuân Tường cười ha hả: "Vì làm vậy sẽ khiến sự cạnh tranh giết BOSS lớn hơn, sau đó sẽ không có người nào có nhiều điểm hơn chúng ta."
Mọi người đồng loạt nhìn Vô Kỵ: "Tâm linh ngươi đặc biệt đen tối như vậy, vì sao lại chọn nghề nghiệp Mục sư này thế?"
"Bởi vì Thượng Đế cần ta!
Mấy người Toàn Chân Giáo đi không bao xa thì mỗi người một ngả. Dù sao ngoại trừ hai anh em Vô Kỵ và Bao Tam, những người khác đều có thói quen luyện cấp một mình.
Danh Kiếm Đạo Tuyết thì lên diễn đàn mở topic. Bi thảm như Vương Vũ thì thở dài một hơi, trực tiếp trở về thành.
Đám người Vô Kỵ vốn định giúp Vương Vũ làm nhiệm vụ, kiếm kinh nghiệm kia trước. Thế nhưng nhiệm vụ này chỉ có thể tổ đội hai người, hơn nữa lại vô cùng gian nan. Nhất là khi nghe nói BOSS chính là loại quái vật như Long Huyết Thần Súng, mọi người đều nhất trí tỏ thái độ, chuyện của mình phải do mình làm, như vậy mới là đàn ông đích thực...
Đương nhiên, Vương Vũ cũng không trách việc bọn họ không có nghĩa khí, loại BOSS kiểu chế độ tự do mà... chuyên chọn người yếu nhất để ra tay, ai dám vỗ ngực cam đoan bản thân lợi hại hơn Vương Vũ? Cho dù có đi, cũng chỉ thành pháo hôi mà thôi....
Sau khi suy xét nhiều lần, Vương Vũ quyết định đi thành Thánh Quang trước, nguyên nhân chủ yếu là do thành Thánh Quang khá gần...
Vị trí của thành Thánh Quang có chút giống với thủ đô ngoài đời. Từ thành phố L đến thủ đô chỉ cần ngồi xe lửa hai tiếng, nhưng từ thành Dư Huy tới thành Thánh Quang thì chỉ cần ngồi phi thuyền hai mươi phút.
Sau khi Vương Vũ đi tới thành Thánh Quang, hắn hoàn toàn bị sự hùng vĩ của tòa thành thị này làm cho sợ ngây người...
Không hổ là thành chính thuộc loại lớn nhất trong trò chơi, so sánh với thành Thánh Quang, thành Dư Huy chỉ là một cái thị trấn hạng bét...