Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1333 - Chương 1335: Ngân Hà Loạn Vũ

Trang 667# 2

 

 

 

Chương 1335: Ngân Hà Loạn Vũ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Ô Tô nói câu này rồi kéo ná lên bắn một phát, ngay lập tức từng luồng từng luồng sáng như dải ngân hà đang sụp đổ trút xuống, xuyên qua làn khói bay về phía Vương Vũ.

Vương Vũ sở hữu kỹ năng Thiểm Hiện nên cũng không khó để hắn có thể trốn tránh được đòn tấn công như vậy, nhưng hiện giờ phía sau lưng Vương Vũ đang là chuông cảnh báo, tránh né là điều không thể, chuyện duy nhất Vương Vũ có thể làm bây giờ chính là chống đỡ.

Kỹ năng Ngân Hà Loạn Vũ này là chiêu lớn của BOSS, không chỉ có sức tấn công cao mà còn có thể kéo dài thời gian gây sát thương, nếu phải chống đỡ trực diện thì dù có là Chiến sĩ khiên thuẫn cũng khó tránh khỏi cái chết.

Nhưng đối diện với đòn tấn công che ngợp bầu trời đang bay tới như vậy, Vương Vũ chỉ khép hờ hai mắt lại, hắn không hề do dự giơ tay trái về phía trước, găng tay trong tay biến thành tấm thuẫn bảo vệ chỗ yếu hại, tay phải cầm trường kiếm vung nhanh về phía trước.

“Keng keng keng keng!”

Cùng lúc đó, từng âm thanh chói tai vang lên.

Chỉ thấy từng ánh kiếm sáng lóa bay lượn, Vương Vũ vung trường kiếm trong tay lên, chém, chống, đâm! Hắn đánh rơi toàn bộ những viên đạn tấm thuẫn không ngăn lại được.

“Rộp rộp rộp rộp…”

Hàng loạt viên đạn rơi xuống sàn nhà làm bằng gỗ, vang lên những âm thanh trầm thấp.

Nhìn thấy Vương Vũ chặn đứng được chiêu lớn của BOSS, Bắc Minh Hữu Ngư đứng bên cạnh Vương Vũ lúc này cũng kinh hãi sững người tại chỗ, ngay cả công việc đang làm trong tay cũng bỏ dở để nhìn.

Tuy rằng cái gã Ô Tô kia có chút vô liêm sỉ, nhưng Ngân Hà Loạn Vũ tuyệt đối là chiêu lớn hàng thật giá thật của Ô Tô, không phải là chiêu thức giả dối gì cả, Bắc Minh Hữu Ngư đứng phía sau Vương Vũ mà còn có thể cảm nhận được uy lực như súng liên thanh kia.

Một đòn tấn công dày đặc như vậy, đổi là cao thủ bình thường trong trạng thái bình thường đã tuyệt đối không thể ngăn cản được, nhưng hiện giờ Vương Vũ đã bị mù mà còn bị khói trắng bao phủ, thế mà hắn không chỉ chặn đứng được toàn bộ kỹ năng mà còn không hề để sót một viên đạn, thậm chí chân còn không di chuyển lấy một lần.

Chuyện này… cái tên Vương Vũ rốt cuộc là quái vật phương nào cơ chứ?

Rốt cuộc thực lực của tên này có hạn mức tối đa hay không?

Cho dù Bắc Minh Hữu Ngư đã quen biết Vương Vũ khá lâu, hắn ta cũng hiểu rằng Vương Vũ rất mạnh, nhưng nhìn thấy cảnh tượng này hắn ta vẫn cứ thấy bần thần cả người.

Còn về phần Ô Tô đứng đối diện Vương Vũ thì con ngươi sắp bắn ra khỏi kính bảo vệ mắt đến nơi rồi, cái vẻ mặt ngơ ngác của gã không cần nói cũng biết.

“Sao… sao có thể có chuyện đó?!”

Ô Tô kinh ngạc thốt lên một tiếng, gã tiếp tục kéo ná bắn qua.

Lúc này Bắc Minh Hữu Ngư đã tỉnh táo lại, hoàn thành bước giải khóa cuối cùng.

“Ầm!”

Chuông lớn treo lơ lửng trên nóc nhà rơi xuống đất, Bắc Minh Hữu Ngư tay mắt nhanh lẹ ôm lấy chuông lớn nhét vào túi đồ.

Không sai, chính là nhét vào túi đồ, thiết lập của hệ thống thần kỳ như vậy đấy, đừng nói là một cái chuông, lúc trước trụ sở công hội Toàn Chân Giáo chính là do Vô Kỵ móc từ túi đồ ra mà.

BOSS Sử Thi, trong mắt người bình thường thì nó hoàn toàn là sự tồn tại xa vời, nhưng đối với Vương Vũ thì nó lại chẳng là gì cả.

Những con BOSS giao thủ bất phân thắng bại với Vương Vũ đều là BOSS như thế nào nhỉ? Chưa nói đến sự tồn tại nghịch lẽ trời là Long Hoàng Darius, cho dù là lúc Vương Vũ cấp 30 thì hắn vẫn có thể diệt gọn Kẻ Ám Sát Lyon BOSS Sử Thi Ám Kim cấp 50, thực lực của tay đó còn cao hơn Ô Tô nhiều.

Dù sao tuy Hoàng Kim và Ám Kim chỉ khác nhau một chữ, nhưng thực lực đã chênh lệch cả một cấp rồi.

Hiện tại Vương Vũ cấp 60, trang bị và kỹ năng có thể nói là mạnh hơn lúc hắn cấp 30 không biết bao nhiêu lần, đối với Vương Vũ xử lý gọn một con BOSS Sử Thi Hoàng Kim cùng cấp là chuyện dễ như trở bàn tay.

Sở dĩ vừa nãy Vương Vũ liên tục không ra tay, chủ yếu là vì Vương Vũ phải canh chừng chuông cảnh báo sau lưng, hiện giờ nỗi lo của Vương Vũ đã được Bắc Minh Hữu Ngư trộm đi, giờ phút này tất nhiên hắn không còn nỗi bận tâm nào nữa.

Không đợi Ô Tô vận công xong xuôi, Vương Vũ kích hoạt khinh công, hắn bật người vọt tới trước mặt Ô Tô, tay trái duỗi ra tóm lấy tay Ô Tô.

Ô Tô giật nảy cả mình, gã cuống quít buông tay phải ra, một phát đạn bắn về phía mặt Vương Vũ.

Vương Vũ cúi đầu xuống, đột nhiên hắn nghiêng người về phía trước huých vai vào ngực Ô Tô, tay phải hắn hất mạnh lên, đập thẳng vào cằm Ô Tô.

Tuy Ô Tô là BOSS, nhưng chung quy gã vẫn là nghề nghiệp thiên hướng về thuộc tính Nhanh nhẹn, Vương Vũ lại là át chủ bài trong lĩnh vực cận chiến, chỉ riêng khoản vật lộn thì thuộc tính Sức mạnh của hắn cũng không thua Ô Tô.

Huống hồ một chiêu cực mạnh này của Vương Vũ bất kể là sức mạnh hay là kỹ thuật đều đạt tới cảnh giới hoàn mỹ của quyền thuật, Ô Tô chỉ là một trí tuệ nhân tạo tất nhiên là không kịp đề phòng để né tránh.

“Ai da!”

Ăn ngay một chưởng của Vương Vũ, Ô Tô kêu lên một tiếng thảm thiết ngửa ra phía sau.

Vương Vũ thuận thế đổi vũ khí thành dao găm, trở tay đâm dao vào cổ tay phải của Ô Tô, sau đó hắn siết chặt chuôi dao quay một vòng thật mạnh.

Võ công Vương Vũ học được không phải là loại khua chân múa tay của mấy ông già bà già trên quảng trường, đó là kỹ xảo quyền thuật có thể dồn người khác vào chỗ chết.

Kỹ thuật như vậy được coi là kỹ thuật để giết người, tất nhiên là hung ác không gì sánh bằng, người tập võ đặc biệt là cao thủ luyện binh khí, cái chuyện dùng vũ khí tháo dỡ tay đối phương đều là bài học cơ bản.

Vương Vũ là người tổng hợp võ học của tất cả các môn phái trên giang hồ, đương nhiên thủ đoạn này của hắn cũng là kiệt xuất nhất trong giới.

“Rắc…”

Một tiếng gãy xương khiếp người vang lên, tay phải của Ô Tô bị một nhát dao găm của Vương Vũ cắt xuống.

“Aaaaa!!!”

Cái tay bị Vương Vũ cắt xuống còn đang cầm vũ khí, Ô Tô kêu gào thảm thiết, gã vung vẩy hai tay muốn cầm lấy bàn tay vừa rơi xuống, Vương Vũ đã nhanh chóng giơ chân ra đá cái tay đó lăn đến dưới chân Bắc Minh Hữu Ngư.

Bắc Minh Hữu Ngư tinh ranh đến mức nào chứ, hắn ta lập tức nhặt tay phải của Ô Tô lên rồi bay ra khỏi đài quan sát, lúc này trên đài quan sát chỉ còn sót lại hai người Vương Vũ và Ô Tô.

Với thực lực của Vương Vũ, Ô Tô ở trạng thái đỉnh cao còn bị treo lên đánh xuống, huống chi là hiện tại gã không những đã mất đi vũ khí mà còn bị cắt đứt một bàn tay.

Kẻ đánh lén không có vũ khí, ngay cả đòn tấn công bình thường cũng không sử dụng được, muốn đơn đấu với Vương Vũ hả? Nói đùa! Nếu vứt hết thuộc tính chỉ tính riêng kỹ thuật đơn đấu mà nói, Trọng Sinh này tới người nào chết người đó, cho dù là Long Hoàng Darius có nghề nghiệp là Võ sư thì cũng phải đứng sang một bên, một con BOSS tấn công tầm xa như Ô Tô ngay cả tay cũng không có đương nhiên là sẽ không có chút khả năng phản kháng nào.

Dưới sự chà đạp không hề thương tiếc của Vương Vũ, Ô Tô kêu gào thảm thiết rồi bị Vương Vũ giẫm thành một ánh sáng trắng bay đi.

Tuy rằng Ô Tô là BOSS trong nhiệm vụ của Vương Vũ, nhưng xét về phương diện game mà nói thì Ô Tô vẫn là hải tặc hùng bá một phương, là BOSS Dã Ngoại hàng thật giá thật, bởi vậy tỷ lệ rơi đồ được tính theo BOSS thường.

"Rầm!"

Sau khi Ô Tô chết đi, một đống đồ sáng lấp lánh rơi xuống sàn nhà.

Vương Vũ đi lên phía trước tiện tay nhặt di vật của Ô Tô lên.

Khen thưởng First Kill của BOSS Sử Thi Hoàng Kim vẫn hết sức phong phú, một con BOSS hàng lởm như Ô Tô vậy mà lại rơi ra không ít đồ tốt.

Đầu tiên là một quyển sách kỹ năng, bìa sách kỹ năng này có màu bạc, vừa nhìn đã biết không phải vật phàm, trên bìa viết bốn chữ lớn “Ngân Hà Loạn Vũ”.

Ngân Hà Loạn Vũ: Sách kỹ năng hiếm có, sau khi sử dụng có được kỹ năng đặc thù của Cung thủ “Ngân Hà Loạn Vũ”.

Yêu cầu sử dụng: Cung thủ.

“Chậc chậc chậc…”

Nhìn thấy thuộc tính của quyển sách kỹ năng này, Vương Vũ tặc lưỡi cảm thán, sau đó chia sẻ thuộc tính của sách kỹ năng lên kênh công hội.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment