Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1343 - Chương 1345: Nhược Điểm Của Boss

Trang 672# 2

 

 

 

Chương 1345: Nhược điểm của BOSS
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Ai da da da da da!”

Ngay lúc Linh Lung Mộng đang do dự, cuối cùng Ký Ngạo cũng bị Hắc Túc Minh Nhân đuổi kịp, hắn ta bị Hắc Túc Minh Nhân đạp xuống dưới đất, Ký Ngạo lập tức kêu lên thất thanh.

Từ phương diện chỉ huy mà nói, Vô Kỵ vẫn tương đối đáng tin, nhưng để một Cung thủ tay dài nhất đi cận chiến với Võ sư tay ngắn nhất thực sự là chuyện khó có thể tin nổi, nhưng Dương Na không giống với những Cung thủ bình thường khác, cô nàng này mà cận chiến thì cũng không thua kém gì những Võ sư bình thường đâu.

Nhìn thấy Ký Ngạo bị BOSS đánh đổ, Dương Na như thể vừa nghĩ tới một điều gì đó, cô nàng trực tiếp xông thẳng tới trước mặt Hắc Túc Minh Nhân, giơ nỏ lên bắn một phát.

Hắc Túc Minh Nhân khẽ nghiêng người tránh thoát khỏi mũi tên của Dương Na, Ký Ngạo nhân cơ hội đó lồm cồm bò dậy.

Hắc Túc Minh Nhân vất vả lắm mới bắt được Ký Ngạo, làm sao có thể để Ký Ngạo chạy mất được, gã nhấc chân muốn tấn công, cơ thể Dương Na lại loáng một cái che chắn trước người Ký Ngạo.

Hắc Túc Minh Nhân lập tức tái mặt, gã vội vàng dừng chân trước mặt Dương Na.

Gã này bị Dương Na ngăn cản nhưng không những không tức giận mà còn nói xin lỗi Dương Na: “Xin lỗi, tiểu thư xinh đẹp, để nàng phải sợ hãi rồi, nàng hãy chờ ta một lát…”

“À… thì ra là như vậy.”

Lúc này, cuối cùng Linh Lung Mộng cũng nhận ra điều kỳ lạ đó.

Cái quái gì vậy, cái gã BOSS này thế mà lại là một tên mê gái, không tấn công phụ nữ, lần này thì dễ xử lý rồi.

Có một nhược điểm khoa trương như thế còn dám ra đây lắc lư, chẳng lẽ gã cho rằng trong game này không có người chơi nữ hay sao?

Đương nhiên Dương Na sẽ không nghe theo mệnh lệnh của kẻ địch, nhìn thấy Hắc Túc Minh Nhân thật sự không tấn công mình, Dương Na lập tức treo nỏ lên eo, sau đó giương hai tay ra ngăn cản Hắc Túc Minh Nhân.

Hắc Túc Minh Nhân vẫn tỏ ra ga lăng như vậy, gã xoay người muốn đi vòng sang hướng khác, nhưng lúc này Linh Lung Mộng lại xông tới giương hai tay ra chắn phía sau Hắc Túc Minh Nhân.

"Nghịch ngợm!"

Hắc Túc Minh Nhân khẽ mỉm cười, gã chùng hai đầu gối xuống bật người nhảy sang một bên.

Nhìn cái vẻ ga lăng này của Hắc Túc Minh Nhân tuyệt đối không phải là làm bộ, gã tình nguyện nhảy sang bên cạnh chứ không muốn nhảy qua đỉnh đầu phụ nữ.

Nhưng gã này vừa mới nhảy lên, Linh Lung Mộng và Dương Na đã liếc mắt nhìn nhau, cả hai chia ra xông tới ôm lấy hai chân trái phải của Hắc Túc Minh Nhân.

Hắc Túc Minh Nhân chỉ cảm thấy dưới chân mình nặng trịch, sau đó gã đã bị hai cô gái lôi xuống từ giữa không trung.

Lần này Hắc Túc Minh Nhân hoảng thật rồi, gã khua tay múa chân kêu toáng lên: “Hai vị tiểu thư mau mau tránh ra…”

Đuổi người mà đuổi một cách khách sáo như vậy thì tất nhiên là không hề có một chút tác dụng nào rồi, Dương Na và Linh Lung Mộng hoàn toàn không để ý tới hình tượng của mình ôm chặt lấy đùi Hắc Túc Minh Nhân ngồi tại chỗ.

Cho dù như vậy Hắc Túc Minh Nhân vẫn không ra tay tấn công hai cô gái, thậm chí ngữ khí của gã cũng không hề nặng lời.

Đám người Toàn Chân Giáo nhìn thấy không nhịn được thở dài nói: “Giả thiết của con BOSS này thật là ngu quá đi!”

Tá La đang đấu đơn với Vương Vũ cách đó không xa, đương nhiên hắn ta hiểu rõ kết cục của Hắc Túc Minh Nhân sẽ là như thế nào, thế là hắn ta nhấc tay lên, một thanh trường đao lập tức bay về phía sau lưng Dương Na.

Hết sức hiển nhiên, Tá La đang đánh giá thấp đối thủ của hắn ta.

Tuy rằng hiện giờ Vương Vũ không còn trong trạng thái Hàng Long Chưởng nữa, thuộc tính của hắn cũng chênh lệch rất nhiều so với BOSS, nhưng Vương Vũ có kỹ thuật áp chế, muốn giết chết Tá La cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Tá La đang chiến đấu Vương Vũ mà còn dám phân tâm, chẳng phải là hắn ta muốn tự tạo phiền phức cho mình hay sao?

Chỉ thấy cơ thể Vương Vũ thoắt một cái đã trực tiếp vọt tới phía sau lưng Dương Na, vũ khí trong tay phải của hắn biến đổi thành trường kiếm gẩy lên trên, trực tiếp chống vào đao của Tá La.

“Coong!”

Một âm thanh do kim loại va chạm vào nhau vang lên.

Tuy rằng sức mạnh của Vương Vũ kém xa Tá La, nhưng thứ hắn sử dụng để phóng một đao này là xảo kình, hắn phóng một đao này đã làm cho thanh đao võ sĩ của Tá La lệch khỏi quỹ tích vốn có.

Tá La duỗi tay trái ra bắt một cái, thanh đao võ sĩ rơi xuống mặt đất bỗng lay động bay về phía lòng bàn tay của Tá La, Vương Vũ cúi đầu xông tới nắm lấy thanh đao này trước khi nó kịp chạm tay Tá La.

Tay phải Tá La cầm một thanh đao khác xoay ngang ra trước ngực.

“Coong!”

Lại một âm thanh do kim loại va chạm nữa vang lên, trường đao chặn lại trường kiếm của Vương Vũ.

“Hừ! Muốn đâm trúng ông đây ư? Ngươi…”

Tá La cười khinh bỉ, hắn ta vừa muốn giết cợt, đột nhiên chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn đánh vào vùng eo của hắn ta.

“Kucha!”

Một ánh điện quang màu xanh lam sáng lên, Tá La lập tức cảm thấy tê rần cả người, hắn ta cúi đầu xuống thì nhìn thấy bàn chân lớn của Vương Vũ.

Lôi Đình Cước!

Thì ra chiêu kiếm vừa rồi chỉ là đòn đánh nghi binh và ngắt đứt động tác cầm kiếm của Tá La, đòn tấn công thực sự nằm ở phía sau…

Lôi Đình Cước sở hữu hiệu quả cưỡng chế dịch chuyển, Tá La đã trúng một cú đá của Vương Vũ nên không thể khống chế được bản thân phải lui về phía sau mấy bước, hắn ta phải cắm trường đao xuống đất mới ổn định được cơ thể.

Mọi người chơi game đều có tâm lý đầu cơ trục lợi, dù cho đứng trước BOSS có một cao thủ như Vương Vũ thì không ai có thể che giấu được sự mơ ước của mình đối với BOSS.

Lúc nãy Ký Ngạo bị BOSS đánh, không thấy có ai vào giúp đỡ, lúc này hai con BOSS đã bị người của Toàn Chân Giáo khống chế, đám Thích khách của Kiếm Chỉ Thương Khung bắt đầu dồn dập ẩn thân mò mẫm qua đây.

Hết cách rồi, mọi người đều thích đánh BOSS mà.

Cướp BOSS của Vương Vũ thì bọn họ không dám, nhưng hỗ trợ gây sát thương thì chắc cũng phải được chia ít kinh nghiệm đúng không, mọi người đều là người cùng một đội, người của Toàn Chân Giáo chắc cũng không thể ra tay với chiến hữu được mà.

Có suy nghĩ như thế này, hiển nhiên là những người chơi này của Kiếm Chỉ Thương Khung vẫn chưa hiểu rõ trình độ ăn tạp của đám người Toàn Chân Giáo kia.

Lúc nãy Hắc Túc Minh Nhân đã bị Vương Vũ đá chỉ còn lại máu giấy, giờ phút này gã bị hai người Dương Na và Linh Lung Mộng ngăn cản, dưới sự tấn công của Ký Ngạo gã đã cách cái chết không còn xa nữa.

Giờ phút này đám người chơi của Kiếm Chỉ Thương Khung nhìn thấy Hắc Túc Minh Nhân sắp chết bèn giơ tay muốn thu đầu người, đột nhiên chỉ nghe thấy một tiếng “răng rắc” vang lên, một luồng điện quang xuyên qua người Hắc Túc Minh Nhân.

“Không hay rồi! Là Liên Xích Thiểm Điện!”

Lúc đám Thích khách phản ứng lại thì hiện trường đã dâng lên từng ánh sáng trắng, ngoài ba người của Toàn Chân Giáo ra, bên cạnh Hắc Túc Minh Nhân đã không còn bất kỳ người chơi nào.

Pháp trượng của Minh Đô duỗi về phía trước, giữa ba người Ký Ngạo, Dương Na, Linh Lung Mộng và đám người chơi Kiếm Chỉ Thương Khung dâng lên một bức tường đất.

Ngay sau đó, Minh Đô nói một cách tàn bạo: “Kẻ nào vượt qua bức tường này, chết!”

Một cái nhấc tay của Minh Đô đã K.O mười mấy người, cái trình độ hung tàn này thực sự khiến mọi người giật nảy cả mình, dồn dập lùi lại phía sau mấy bước, cả đám không dám lại gần ba người Ký Ngạo nữa.

Còn bên phía Vương Vũ, đám Thích khách không muốn sống đã chọc dao găm vào lưng Tá La.

Tá La có thể giống Hắc Túc Minh Nhân hay sao? Cái tên Hắc Túc Minh Nhân kia hiện giờ đã là nỏ mạnh hết đà, hơn nữa còn bị hai cô gái ôm lấy bắp đùi, muốn cử động cũng không cử động được, chỉ là một miếng thịt trên thớt gỗ, ai cũng có thể cắt được.

Tá La thì lại không như vậy, trên người gã này giấu mấy thanh đao liền, nếu Vương Vũ so bì với hắn ta xem ai nhiều đao hơn thì e rằng đã bị K.O từ lâu rồi.

Lúc này Vương Vũ đã không còn trạng thái Hàng Long Chưởng nữa, hắn cũng chỉ dựa vào kỹ xảo để áp chế một cách miễn cưỡng mà thôi, cũng không thể hạn chế hoàn toàn hành động của Tá La được.

Lúc này xông lên chẳng khác nào là đi chịu chết, đám người Toàn Chân Giáo cũng không dám xông lên, người khác muốn đi tự tử thì liên quan gì tới bọn họ.

Đúng như dự đoán, những tên Thích Khách này chỉ có thể gây sát thương được một hiệp mà thôi.

Tá La lập tức giận dữ, bỗng nhiên hắn ta quay về sau hét lớn một tiếng: “Phong Long Quyển!”

Thật ra Phong Long Quyển chính là Toàn Phong Trảm phiên bản nâng cấp, theo một tiếng gầm của Tá La vang lên, trường đao của Tá La vung mạnh, một luồng lốc xoáy phóng lên trời, đám người chơi xung quanh đều bị K.O.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment