Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1342 - Chương 1344: Trận Quyết Đấu Bắt Nạt Anh Bạn Nhỏ

Trang 672# 1

 

 

 

Chương 1344: Trận quyết đấu bắt nạt anh bạn nhỏ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"?"

Nghe thấy Hắc Túc Minh Nhân nói ra câu này, Dương Na không khỏi sững sờ.

Là con gái mà, thích được người khác khen mình xinh đẹp là chuyện bình thường, hơn nữa Hắc Túc Minh Nhân lại rất đẹp trai, dù là một cô gái có cá tính thế nào thì cũng không thể tránh khỏi việc thấy vui vui trong lòng, huống hồ còn là một cô gái thích cái đẹp như Dương Na, gương mặt nhỏ nhắn của cô nàng nháy mắt đã đỏ rực lên.

Linh Lung Mộng đứng cách Dương Na không xa thấy Dương Na sững sờ tại chỗ còn tưởng rằng Dương Na bị Hắc Túc Minh Nhân bắt nạt, cô nàng không hề do dự giương cung bắn tên qua.

Hắc Túc Minh Nhân tung chân đá văng mũi tên ra ngoài, gã nở một nụ cười với Dương Na rồi lên tiếng: “Tha thứ cho sự thô lỗ của ta tiểu thư xinh đẹp, ta đi giải quyết một vài tên rác rưởi quấy rầy thế giới hai người của chúng ta đã.”

Ngay sau đó Hắc Túc Minh Nhân xoay đầu lại nhấc chân định đánh trả, nhưng ngay khi gã nhìn thấy Linh Lung Mộng, cái chân đang giơ lên thật cao bỗng dưng đóng băng giữa không trung.

Nói sao đây nhỉ, đừng thấy ngày thường Linh Lung Mộng chỉ thích ru rú trong nhà, bạo lực đến mức khiến đám súc vật trong toàn trấn phải tránh thật xa mà coi thường, xét từ phương diện bề ngoài mà nói, Linh Lung Mộng là cô gái được nhất trong đám người Toàn Chân Giáo.

Đương nhiên, thứ chúng ta đang nói đến là bề ngoài chứ không phải dung mạo, là cái khí chất thong dong tự tin tản mát ra từ trong xương cốt của một con người, sự phong độ này được thể hiện một cách vô cùng nhuần nhuyễn trên người Linh Lung Mộng, cô gái xinh đẹp đến mấy đứng bên cạnh Linh Lung Mộng cũng phải ảm đạm phai mờ.

Dù sao cũng là con gái nhà giàu có, cái khí chất sang chảnh từ lúc sinh ra đã có kia những người khác không thể nào bắt chước được.

Thiết lập của Hắc Túc Minh Nhân chính là dại gái, từ trên lý thuyết mà nói thì chỉ cần là giống cái, 100% gã này sẽ bị hấp dẫn bị động, đứng trước cô gái có khí chất như Linh Lung Mộng thì tất nhiên Hắc Túc Minh Nhân không có khả năng chống đỡ được sự mê hoặc này rồi.

Hai con mắt của Hắc Túc Minh Nhân đã biến thành hai hình trái tim, gã đan hai tay vào nhau kêu lên một cách khoa trương: “Woa, ta hạnh phúc quá đi mất, không ngờ ta lại có thể cùng hai vị tiểu thư xinh đẹp trải qua thế giới ba người thần tiên trong một ngày…”

Không hổ là BOSS, lại còn thế giới ba người nữa cơ đấy, chơi cũng sang chứ lại.

“Thằng điên này!”

Tính cách của Linh Lung Mộng lại không hề giống với tính cách của Dương Na, cô nàng này có thể xử lý một đám súc vật Toàn Chân Giáo, làm cho bọn họ phải ngoan ngoãn nghe theo lời mình, đương nhiên sẽ không thèm để ý tới thể loại lời ngon tiếng ngọt cấp thấp này, lúc này Linh Lung Mộng tiếp tục giơ nỏ lên ngắm trúng chân của Hắc Túc Minh Nhân, sử dụng kỹ năng Đa Trọng Tiễn.

Hắc Túc Minh Nhân ngửa mặt về phía sau né tránh mũi tên này, đúng lúc này, Ký Ngạo tung chân sử dụng Thuấn Ảnh Liên Hoàn Cước vọt tới.

Hắc Túc Minh Nhân là BOSS cấp bậc Sử Thi, sở hữu đặc tính trưởng thành trong cuộc chiến, mới vừa rồi gã bị Vương Vũ đá một cú, hiện tại lại nhìn thấy Thuấn Ảnh Liên Hoàn Cước đương nhiên là gã đã cẩn thận hơn rất nhiều.

Chiêu cuối của Vương Vũ thì Hắc Túc Minh Nhân không tránh được, chẳng lẽ chiêu thường của Ký Ngạo mà gã còn không tránh được hay sao? Đối mặt với đòn tấn công của Ký Ngạo, chỉ nhìn thấy Hắc Túc Minh Nhân thuận thế trượt thẳng xuống dưới đất, Ký Ngạo đá ngay vào không khí rồi bay sượt qua đầu Hắc Túc Minh Nhân.

Lúc này hai tay Hắc Túc Minh Nhân nhấn một cái xuống mặt đất, hai chân gã đột nhiên hướng lên trên vừa giẫm vừa đá vào mông Ký Ngạo, Ký Ngạo bị đạp bay ra ngoài, phi thẳng về chỗ Dương Na.

“Như Ảnh Tùy Hình Cước!”

Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, không đợi Ký Ngạo rơi xuống đất, Hắc Túc Minh Nhân đã hét lớn một tiếng bật người đuổi theo, tung chân đá một phát lên đầu Ký Ngạo.

Thanh HP của Ký Ngạo vốn đã không quá dày, vừa nãy hắn ta đã trúng một cú đá của BOSS, lúc này nếu lại trúng thêm một cú nữa thì e rằng cơ thể nhỏ bé này của Ký Ngạo sẽ phải bay về thành mất.

Nhìn thấy Ký Ngạo sắp bị BOSS đá một phát chết tươi, Dương Na nhấc chân lên đồng thời duỗi tay phải ra, triệt tiêu lực đặt Ký Ngạo xuống dưới đất, cùng lúc đó tay trái cô nàng rút một mũi tên từ trong túi đựng tên ra, đứng chắn trước người Ký Ngạo, một mũi tên bay thẳng về phía lòng bàn chân Hắc Túc Minh Nhân.

Nói cho cùng, Dương Na cũng là một người tập võ, cứu người là phản ứng bản năng, nhưng nhất thời cô nàng đã quên mất mình còn đang ở trong game.

Một Cung thủ máu giấy như cô nàng, đòn tấn công tay không rút tên này còn chưa được tính là một đòn tấn công bình thường, làm sao có thể ngăn cản được kỹ năng của BOSS cấp bậc Sử Thi.

"Ưng Đạp!"

Nhưng ngay lúc mọi người đều cho rằng Hắc Túc Minh Nhân sắp đá vào người Dương Na, Hắc Túc Minh Nhân lại đột nhiên thu chân giữa không trung, mạnh mẽ rơi xuống đất.

"Ầm!"

Mặt đất bị Hắc Túc Minh Nhân đạp ra một cái hố sâu.

"?"

Ký Ngạo, Dương Na và Linh Lung Mộng trên đầu bọn họ đều hiện ra một chuỗi dấu chấm hỏi.

Hắc Túc Minh Nhân thì vẫn còn sợ hãi trong lòng đứng trước mặt Dương Na hoảng sợ thốt lên: “Tiểu thư xinh đẹp, tại sao nàng lại muốn làm như vậy?”

“...”

Nghe Hắc Túc Minh Nhân nói thế, Dương Na không biết phải nói gì hơn, tại sao muốn làm như vậy ư… BOSS bây giờ đều thâm thúy như thế sao?

Ngươi là một con BOSS, thân phận của ngươi đã là một cái tội rồi, bà đây bảo vệ chiến hữu của mình là chuyện rất bình thường chứ còn làm sao nữa?

Dương Na còn chưa kịp lên tiếng trả lời, Ký Ngạo đã trốn phía sau lưng Dương Na khiêu khích Hắc Túc Minh Nhân: “Ngươi muốn giết ta á? Phải qua cửa của chị Tuyết này trước đã nhé.”

"Hừ!" Hắc Túc Minh Nhân liếc mắt nhìn Ký Ngạo, trong ánh mắt gã tràn đầy vẻ chán ghét, gã hừ lạnh một tiếng rồi nói: "Ta muốn quyết đấu với ngươi, nếu ngươi thua thì phải rời khỏi hai vị tiểu thư xinh đẹp này ngay lập tức.”

“Ơ…”

Ký Ngạo nghe vậy thì ngẩn ra tại chỗ, đầu tiên là liếc Dương Na một cái, sau đó lại liếc Linh Lung Mộng một cái, cuối cùng thì hắn ta nhìn sang Hắc Túc Minh Nhân đang nhìn mình với ánh mắt chán ghét, Ký Ngạo không hề do dự buông một câu: “Hẹn gặp lại! Xin lỗi đã quấy rầy nhé!”

Mẹ nó, đi đơn đấu với một con BOSS cấp bậc Sử Thi, thằng nào đồng ý thằng đấy bị ngu… đương nhiên là ngoại trừ Vương Vũ ra.

“Đệt! Ngươi xem thường chúng ta đấy hả?”

Nhìn thấy Ký Ngạo lựa chọn rút lui ngay lập tức, Linh Lung Mộng và Dương Na giận tím mặt, cả hai chạy tới đè ngã Ký Ngạo xuống đất vừa đạp túi bụi vừa mắng: “Cái tên nhát chết nhà ngươi, chiến đấu một lần vì các chị đây thì đã làm sao? Mau mau đi nện chết thằng thần kinh kia cho ta, không nện chết được chúng ta sẽ đạp chết ngươi!”

"Đừng đánh vào mặt! Đừng đánh vào mặt!" Ký Ngạo bi thảm khóc ròng kêu lên: "Ta nhận lời khiêu chiến, nhận lời khiêu chiến là được mà.”

Vấn đề Ký Ngạo đang phải đối mặt bây giờ chính là sự lựa chọn khổ sở nhất trong cuộc đời hắn ta.

Đồng ý đấu đơn với Hắc Túc Minh Nhân, đó là chuyện chắc chắn phải chết, nhưng nếu không đồng ý đấu đơn với Hắc Túc Minh Nhân, Ký Ngạo dám đảm bảo sau này hắn ta tuyệt đối sẽ không sống yên ổn trong game nữa.

Muốn bị BOSS trực tiếp đánh chết hay là bị hai cô gái này hãm hại một cách vĩnh viễn không có điểm dừng, hai lựa chọn này thực ra đều không phải lựa chọn tốt lành gì cho cam, nhưng đau dài không bằng đau ngắn, tất nhiên hắn ta biết phải lựa chọn như thế nào.

Thế là Ký Ngạo khóc ròng lồm cồm bò dậy, sau đó nhắm mắt đi tới trước mặt Hắc Túc Minh Nhân, vung một quyền qua.

Hắc Túc Minh Nhân không hề hoang mang nhảy về phía sau một cái, không cần dùng đến cả tay, chân phải gã gẩy lên đá bay Ký Ngạo lên không trung, sau đó gã lại tung chân đạp về phía Ký Ngạo.

Ký Ngạo giữ vững cơ thể trên không trung, sử dụng Ưng Đạp cưỡng chế đáp đất, dùng Lăn Mình lăn hai vòng về phía sau, kéo dài khoảng cách với Hắc Túc Minh Nhân, sau đó xoay người bắt đầu dẫn theo Hắc Túc Minh Nhân chạy bộ.

Dưới sự dạy bảo mưa dầm thấm đất của Vương Vũ, Ký Ngạo nhanh nhẹn lên không ít, tốc độ chạy rất nhanh, thỉnh thoảng còn sử dụng mấy khúc cua chuyển hướng, có thể biến một động tác trong game RPG thành game chạy bộ cũng chỉ có thể là bạn nhỏ gà con này mà thôi.

Ngay lúc bạn nhỏ Ký Ngạo đang bị đuổi theo chạy tóe khói, trong kênh công hội của Toàn Chân Giáo bỗng lóe lên một tin nhắn của Vô Kỵ: “Lão Mộng, tiểu Tuyết, hai người các ngươi mau cận chiến giữ chân BOSS! Để Ký Ngạo gây sát thương!”

“Cận chiến?”

Linh Lung Mộng nói: “Ta sợ là chúng ta chặn chưa được ba giây đã bị BOSS cho K.O rồi.”

Vô Kỵ nói rất chắc chắn: "Yên tâm đi, hiện giờ ngoại trừ hai người các ngươi ra, không ai có thể khống chế được con BOSS này nữa.”


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment