Trang 673# 2
Chương 1347: Mạnh đến mức biến thái
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Ầm!!”
-22.214
Một côn này của Vương Vũ đã đâm thẳng vào bộ phận yếu ớt nhất dưới cằm Tá La, Tá La cũng vừa mới sử dụng hết kỹ năng, hiện tại kỹ năng của hắn ta vẫn còn đang trong thời gian hồi, hắn ta bị một côn của Vương Vũ đập trúng không thể không ngửa mặt ra đằng sau.
Nhưng dù sao hiện tại Tá La cũng đang kích hoạt trạng thái cuối cùng Cơ Thể Tu La, thuộc tính của hắn ta cực kỳ nghịch thiên, đấy là còn chưa nói đến việc hắn ta đang có ba đầu sáu tay.
Một cái đầu bị đá ngửa ra sau, nhưng hai cái đầu còn lại đồng thời quay ngoắt lại, đao võ sĩ trong tay Tá La đột nhiên gẩy lên trên, đâm về phía lồng ngực của Vương Vũ.
Tá La trong trạng thái Cơ Thể Tu La còn mạnh hơn lúc nãy gấp nhiều lần, tốc độ ra đao của hắn ta cũng cực kỳ nhanh, lúc này Vương Vũ muốn nhảy về sau tất nhiên là không còn kịp nữa, thế là hắn đành phải ép trường côn xuống theo bản năng, chặn đứng đòn tấn công của Tá La.
“Cách!”
Trường đao và côn va chạm vào nhau, tạo ra một âm thanh trầm thấp, Vương Vũ chợt cảm thấy vị trí hổ khẩu chỗ bàn tay tê rần đi, một luồng sức mạnh to lớn truyền tới từ bên trên trường côn.
Quả nhiên là BOSS đã biến thân có khác, thuộc tính Sức Mạnh của Tá La không phải là thứ mà Vương Vũ có thể so sánh được, nếu cố chấp tấn công trực diện, tuy rằng vũ khí của Vương Vũ là Thần khí nhưng cũng khó tránh khỏi cảnh bị đánh vỡ tan tành.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Vương Vũ vừa chạm hai chân xuống đất là hắn lại lập tức bật người nhảy lên trên.
Lực đánh của Tá La chính là lực đánh hướng từ dưới lên trên, Vương Vũ vừa nhảy như thế tuy rằng đã triệt tiêu thành công lực đánh bên trên vũ khí của Tá La, nhưng cả người hắn cũng bị mất thăng bằng, Vương Vũ bay vụt trên không trung rồi rơi thẳng xuống núi theo một đường cong.
“Ầm!”
Giữa không trung, Vương Vũ vừa mới giữ vững được cơ thể xong đang định bật người nhảy trở lại trên núi thì bỗng nhiên lưng hắn lại đâm “rầm!” một cái vào vách núi, lần thứ hai Vương Vũ đánh mất cân bằng cơ thể, hắn rất bi thảm phi thẳng xuống phía dưới thung lũng.
“Rầm!”
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đứng phía dưới thung lũng đang chỉ tay điều khiển đám đàn em tàn sát hải tặc, Vương Vũ bỗng dưng giáng từ trên trời xuống ngã sõng soài ngay bên chân Đội Trưởng Đừng Nổ Súng.
“Má ơi, cái quái gì vậy?!”
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nhắm ngay pháp trượng đang cầm trong tay vào người Vương Vũ định tấn công, Vương Vũ lập tức duỗi tay ra nắm lấy mắt cá chân của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng rồi xách ngược lên, hắn cười cười nói: “Người muốn làm gì thế?”
Nhìn thấy người vừa rơi từ trên trời xuống là Vương Vũ, hồn phách của Đội Trưởng Đừng Nổ Súng bay hết cả ra ngoài rồi, hắn ta vội vàng nói: “Má nó ngươi làm ta giật cả mình, ta còn tưởng ngươi là hải tặc nữa chứ, không đúng, chẳng phải ngươi ở trên kia hay sao… sao lại rơi xuống đây!”
“Má nó!” Vương Vũ nói với vẻ rất buồn phiền: “Sức tấn công của quái vật ba đầu kia quá lớn!”
“Ba đầu? Quái vật?” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng khó hiểu hỏi: “Nó là cái gì cơ?”
“Chính là một con BOSS đó!” Vương Vũ ngồi bệt xuống dưới đất giải thích.
“BOSS? Chúng ta tới giúp nhá!” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng vừa nghe thấy trên đỉnh núi có BOSS đã sáng hết cả mắt lên.
“Các ngươi á?” Vương Vũ liếc Đội Trưởng Đừng Nổ Súng một cái rồi nói: “Không phải ta nói chuyện không êm tai đâu, nhưng với trình độ của các ngươi thì đi cũng chỉ là chịu chết thôi, ngươi không xem kênh công hội à? Mấy tên Thích khách cấp dưới của ngươi giờ đã chết cả rồi đấy.”
“Chết cả á?” Đội Trưởng Đừng Nổ Súng kinh hãi nói: “Sao có thể như vậy được?”
Năm mươi tay Thích khách kia đều là tinh anh trong tinh anh của công hội Kiếm Chỉ Thương Khung, là đội ngũ chủ lực, cả đám lên trên đó mới được bao lâu chứ, làm sao có thể nhanh như vậy đã chết sạch không còn ai được.
“Có gì mà không thể!’” Vương Vũ buồn phiền nói: “Đến cả ta còn bị hắn ta đánh xuống đây.”
“Ơ…” Nghe Vương Vũ nói vậy, lúc này Đội Trưởng Đừng Nổ Súng mới tin tưởng bảy tám phần.
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng tuyệt đối không dám đặt nghi vấn về thực lực của Vương Vũ, ngay cả tên biến thái như hắn mà còn bị BOSS đánh xuống thì có thể thấy rằng thực lực của BOSS mạnh đến mức biến thái, người bình thường không thể chạm vào được, những người khác bị giết sạch cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Nghĩ tới đây, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hỏi cẩn thận từng li từng tí một: "Thế còn các vị lão đại trong Toàn Chân Giáo thì sao? Cũng bị giết cả rồi ư?”
Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hỏi câu này tuyệt đối không phải là xuất phát từ sự quan tâm đến nhóm người Toàn Chân Giáo kia, mà là hắn ta muốn biết thương vong của công hội khác để lấy lại sự cân bằng trong lòng, có thể thấy tên khốn này quả nhiên không phải là hạng người tốt lành gì, đến lúc này rồi mà còn muốn tìm cảm giác cân bằng nữa.
“Thôi chết!” Vừa nghe Đội Trưởng Đừng Nổ Súng hỏi như vậy, Vương Vũ lập tức đứng phắt dậy.
“Mải nói nhảm với ngươi, cái lũ súc sinh Toàn Chân Giáo còn ở trên kia kìa!”
Nói rồi, Vương Vũ giương hai cánh ra bay về phía đỉnh núi…
Đúng như Vương Vũ vừa lo lắng, trong lúc hắn đang mải nói nhảm với Đội Trưởng Đừng Nổ Súng thì những người còn lại trong Toàn Chân Giáo lại phải giao chiến với Tá La.
BOSS cấp bậc Sử Thi rất thông minh, hắn ta biết lựa chọn mục tiêu để tấn công, sau khi chém bay Vương Vũ, Tá La cúi người nhảy về phía đám người Vô Kỵ.
Doãn Lão Nhị là nghề nghiệp Tanker, giác ngộ của hắn ta khá cao, Doãn Lão Nhị lập tức giơ thuẫn lao về phía trước, nhưng đến cả Vương Vũ cũng còn không dám cứng đối cứng với Tá La đang trong trạng thái Cơ Thể Tu La, tuy rằng nghề nghiệp của Doãn Lão Nhị là Chiến sĩ khiên thuẫn, nhưng đối với Tá La mà nói Chiến sĩ khiên thuẫn mười lăm vạn HP không có gì khác biệt so với Võ sư tám vạn HP cả.
Một đao vừa chém xuống, bốn nhánh giá trị đón đỡ trong tấm thuẫn của Doãn Lão Nhị đã bị rút sạch sành sanh…
Thuẫn Của Thiên Thần là sinh mạng của Doãn Lão Nhị, người chết rồi thì còn có thể phục sinh, còn thuẫn thì đương nhiên không thể không cần được, Doãn Lão Nhị sẽ không lấy thuẫn của mình ra đánh cược, bởi vậy hắn ta lập tức thu tấm thuẫn lại.
Không có tấm thuẫn đón đỡ, đao thứ hai của Tá La lập tức chém vào cổ Doãn Lão Nhị, Doãn Lão Nhị bị một đao chém thành ánh sáng trắng bay đi.
Xuân Tường thấy thế lập tức giơ pháp trượng lên, nhanh chóng triệu hồi mười con ác linh vây nhốt Tá La lại.
“Hừ! Một bầy kiến hôi!”
Tá La cười lạnh một tiếng, hắn ta xoay người, múa đao, ánh đao lóe lên!
Mười con ác linh của Xuân Tường đã bị Tá La xử gọn trong một hiệp.
"Ầm!"
Lúc này pháp thuật của Minh Đô cũng đã chuẩn bị xong xuôi, hắn ta chỉ pháp trượng xuống, một chiêu thuật Bạo Lôi to bằng lu nước giáng từ trên trời xuống rơi thẳng vào đầu Tá La.
-5554
Sát thương pháp thuật của Minh Đô cao đến mức “kỳ lạ”, Tá La bị oanh tạc khẽ lung lay cơ thể, Ký Ngạo bật người vọt tới trước mặt Tá La, tung một cước đá vào vùng eo của hắn ta.
Đao võ sĩ trong tay Tá La xoay người chặn đứng Ký Ngạo, Bao Tam bên cạnh cũng đã xông tới phía bên phải Tá La, kiếm sắc vươn ra đâm vào người hắn ta.
Một trong những cánh tay của Tá La vội vàng rút đao khống chế Bao Tam.
Lúc này hai người Dương Na và Linh Lung Mộng ở phía xa đã giơ cung nỏ lên bắt đầu phát động tấn công với Tá La.
Tá La lại chia hai cánh tay ra ngăn cản từng mũi tên bay tới.
Tuy rằng cùng là BOSS cấp bậc Sử Thi, nhưng Tá La khó đối phó hơn những BOSS Vương Vũ đã gặp trước đây rất nhiều, người khác mạnh đến mức nào đi chăng nữa thì cùng lắm chỉ có hai tay một vũ khí.
Cái gã này không biết xấu hổ có ba đầu sáu tay thì cũng thôi, mẹ nó lại còn dùng song đao, sáu cánh tay chính là sáu thanh đao, mang theo nhiều vũ khí ra ngoài như vậy mà không sợ nặng sao?
Đừng thấy dáng vẻ hiện tại của Tá La mà coi thường, thân thủ của hắn ra rất linh hoạt, sáu thanh đao vung vẩy bảo vệ khắp cơ thể kín kẽ không một sơ hở, không ngờ lấy một địch năm mà vẫn còn cơ hội tấn công.
“Má nó! Con BOSS này vô liêm sỉ quá đi!”
Nhìn thấy khả năng cận chiến của Tá La lưu manh như vậy, đám người Toàn Chân Giáo đều líu lưỡi không thôi.
Cái gã khốn này đã giải thích một cách đầy đủ cái gì gọi là một người chính là một tập thể, kiểu phòng ngự không góc chết này thực sự là một BUG mà.
Ngay lúc Tá La đang đánh cho đám người Toàn Chân Giáo liên tiếp lui về phía sau, đằng sau lưng Tá La đột nhiên hiện ra hai bóng dáng Thích khách, cả hai cùng giơ dao đâm vào lưng Tá La theo hai hướng trái phải.
Tuy rằng hiện tại Tá La đang bị đám người Toàn Chân Giáo ngăn cản, nhưng hắn ta vẫn còn một cánh tay để trống, chỉ thấy hắn ta vung thanh đao sĩ còn lại về phía sau, Danh Kiếm Đạo Tuyết đáng thương đang cầm dao găm lập tức bị Tá La chém thành hai nửa, hóa thành một ánh sáng trắng rồi đi đầu thai.
Chỉ có Bắc Minh Hữu Ngư là cắm được dao vào vùng eo của Tá La.