Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1346 - Chương 1348: Vương Vũ Làm Loạn Tiết Tấu

Trang 674# 1

 

 

 

Chương 1348: Vương Vũ làm loạn tiết tấu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Một dao này cắm xuống cũng không sâu, nhưng đã làm Tá La trực tiếp bùng nổ, hắn ta dứt khoát từ bỏ việc ngăn cản đòn tấn công của những người khác, đột nhiên sáu thanh đao đan xen vào nhau rồi vung lên, Tá La lớn tiếng quát: “Tam Thiên Địa Ngục!”

Cùng với một tiếng quát lớn của Tá La, hàng loạt ánh đao lóe sáng bao trùm mọi khu vực trong phạm vi 500 mã quanh cơ thể hắn ta.

Bất kể là Ký Ngạo, Bao Tam hay là Bắc Minh Hữu Ngư thì đều là người chơi nghề nghiệp cận chiến, một chiêu này của Tá La xảy ra quá bất ngờ, mọi người không hề có một chút đề phòng nào, thậm chí Bắc Minh Hữu Ngư còn không kịp chui xuống đất đã bị ánh đao cuốn vào, chết ngay tại chỗ.

Hiện tại đám người Toàn Chân Giáo chỉ còn dư lại mỗi nghề nghiệp tấn công tầm xa.

Mọi người cũng đã được chứng kiến sức tấn công của Tá La, không có hàng phòng ngự phía trước, chỉ dựa vào mấy người chơi nghề nghiệp tấn công tầm xa thì chắc chắn sẽ không làm nên trò chống gì được.

“Chắn đường! Bảo vệ ta!”

Nhìn thấy Tá La sắp xông về phía cả đám, Vô Kỵ nháy mắt ra dấu với Xuân Tường và Minh Đô, cả hai cùng giơ pháp trượng lên, còn Vô Kỵ lại duỗi tay ra, một con rắn nhỏ màu hồng nhạt lập tức bò ra khỏi tay áo hắn ta.

“Băng Sương Chi Kính!!”

“Kết Giới Hắc Ám!!”

Âm thanh niệm chiêu pháp thuật của hai người Minh Đô và Xuân Tường vừa vang lên, một con đường băng lập tức xuất hiện phía dưới chân Tá La, còn dưới chân đám người Toàn Chân Giáo thì lại xuất hiện một vòng tròn màu đen.

Băng Sương Chi Kính vốn có hiệu quả Giảm Tốc, sau khi Tá La trúng phải pháp thuật của Minh Đô thì tốc độ của hắn ta nhất thời chậm lại, chờ khi hắn ta vọt tới trước mặt đám người Toàn Chân Giáo thì chỉ nghe thấy một tiếng “ầm!” cực to vang lên.

Kết Giới Hắc Ám xuất hiện bảo vệ đám người Toàn Chân Giáo ở bên trong, cùng lúc đó xung quanh kết giới dần dần bị một làn sương mù màu hồng nhạt bao vây.

"Đoạn Nguyệt Chi Quang!"

Tá La vung trường đao lên, một ánh đao màu đỏ sậm chém ngang vào Kết Giới Hắc Ám.

"Rầm!"

Kết Giới Hắc Ám bị chém vỡ thành từng mảnh, cả người Tá La thoắt một cái đã lao vào làn sương mù màu hồng nhạt kia.

Ở một phía khác ngoài làn sương mù, đám người Toàn Chân Giáo thấy Tá La chui đầu vào trong vùng sương mù thì đều đưa tay lên vuốt mồ hôi lạnh.

Vô Kỵ vẫn còn thấy sợ hãi trong lòng nói: “Con BOSS này là kẻ mù đường, xem ra trong thời gian ngắn chỉ cần chúng ta không lên tiếng, hắn ta sẽ tuyệt đối không thể ra được, đợi đến khi trạng thái Tu La của hắn ta biến mất thì chúng ta sẽ…”

“Ta đến rồi đây! Mọi người không cần hoảng sợ!”

Vô Kỵ còn chưa nói xong câu trên, đột nhiên đã nghe thấy giữa không trung truyền tới một âm thanh vang dội, ngay sau đó một bóng người giáng xuống từ trên người rồi hạ cách xuống đỉnh núi một cách ổn định.

Người vừa tới thân cao tám thước, khôi ngôi cường tráng, tư thế oai hùng còn cầm theo một thanh trường côn trong tay, không phải Vương Vũ thì còn ai vào đây nữa.

“Mẹ nó!”

Nghe thấy tiếng hét này của Vương Vũ, tim Vô Kỵ vỡ vụn ra rồi.

Má ngươi nữa chứ, sớm không tới muộn không tới, sau lại cứ phải nhảy lên vào lúc này, nhảy lên thì cũng thôi, mẹ nó ngươi hét toáng làm cái gì!

Phải biết rằng làn sương mù này của Vô Kỵ chỉ có thể nhốt hoàn toàn một mục tiêu cao hơn Vô Kỵ năm cấp, Tá La lại là BOSS cấp 80, cao hơn Vô Kỵ những ba mươi cấp, tuy rằng con BOSS này có một nhược điểm cực kỳ dở hơi là lạc đường, nhưng chung quy hắn ta vẫn là BOSS cao cấp.

Mọi người đứng yên không động đậy thì còn đỡ, con BOSS này nhất định sẽ cứ đi loanh quanh trong làn sương mù như gặp quỷ đánh tường, nhưng chỉ cần bên ngoài có một âm thanh nào đó vang lên, hiệu quả sương mù sẽ bị nhìn thấu.

Tiếng gào vừa rồi của Vương Vũ hiển nhiên chính là sự dẫn đường cho BOSS.

Đúng như dự đoán, Tá La là một tên mù đường siêu cấp, vốn dĩ tên này còn đang đi loay hoay trong làn sương mù như con ruồi bị mất đầu, cứ đi đi lại lại không ngừng, lúc này nghe thấy tiếng gào của Vương Vũ, hắn ta lập tức có phương hướng và mục tiêu, Tá La cúi đầu xuống vọt về phía Vương Vũ, trực tiếp đột phá mê trận của Vô Kỵ.

"Xong đời!"

Nhìn thấy Tá La bị Vương Vũ thả ra, đám người Toàn Chân Giáo thấy lạnh thấu cả tim.

Vừa nãy đám người Toàn Chân Giáo đã tự mình giao thủ với Tá La, không ai hiểu rõ sự lợi hại của tên này hơn họ hết.

Một đao đánh bay Vương Vũ, hai đao chém chết Doãn Lão Nhị, một chiêu K.O toàn bộ hàng cận chiến, không chỉ có sức tấn công cực kỳ cao mà động tác còn mau lẹ, và một điều đáng ghét nhất chính là, toàn thân cái gã ba đầu sáu tay này lại không hề có góc chết.

Một con BOSS như vậy, những con BOSS trước kia không thể nào sánh bằng được.

Muốn giải quyết hắn ta, trừ phi chờ trạng thái Tu La trên người hắn ta biến mất…

Nhưng trạng thái Tu La có tới ba trăm giây, hiện tại thời gian trôi qua vẫn chưa được tới hai phút, Vô Kỵ vất vả lắm mới bố trí được một cái bẫy để nhốt hắn ta lại, bây giờ lại bị Vương Vũ thả ra ngoài.

Đám người Toàn Chân Giáo thực sự muốn bóp chết Vương Vũ ngay và luôn, cả đám ào ào chỉ vào mặt Vương Vũ mà tức giận nói: “Ngươi rảnh hơi hay sao mà hét lên làm gì?”

Vương Vũ nhún vai nói: “Ta tưởng các ngươi sắp bị đánh chết rồi, muốn tăng thêm chút sĩ khí cho các ngươi thôi, có ta ở đây các ngươi mới có đủ dũng khí mà.”

“Đệt!”

Cả đám tức điên lên, tên khốn này rõ ràng đã phạm sai lầm mà còn không quên nói móc người khác, thực sự là càng ngày càng gợi đòn.

Vô Kỵ nói với vẻ khó chịu: “Vốn dĩ chúng ta không cần phải chết đâu, nhưng hiện giờ ngươi gào toáng lên như thế dẫn hắn ra, chúng ta chết chắc rồi!”

“Không phải chứ?” Vương Vũ liếc mắt một cái rồi nhào về phía Tá La nói: “Chỉ bằng hắn á?”

Cái thái độ đối xử với BOSS như vậy của Vương Vũ khiến người ta rất bất đắc sĩ, cả đám dồn dập nhắc nhở: “Ngươi đừng làm màu nữa, cái gã đó không giống BOSS trước đây đâu! Rất lợi hại đó!”

Chính xác, một con BOSS như vậy, ngoài việc trạng thái mạnh nhất có thời gian kéo dài ra thì mọi người thực sự không tìm được một nhược điểm nào.

Trong lúc nói chuyện, Tá La đã vọt tới trước mặt Vương Vũ, sáu thanh đao cùng xuất hiện một lúc, bổ tới từ sáu hướng khác nhau.

Tên nào nhiều tay tên ấy trâu bò, không chỉ có lớp phòng ngự không một sơ hở mà ngay cả tấn công cũng không có góc chết, sáu thanh đao trực tiếp niêm phong lại toàn bộ không gian trái phải trên dưới của Vương Vũ.

Nhưng đối mặt với đòn tấn công của Tá La, Vương Vũ cũng không hề hoang mang chút nào mà chỉ híp mắt lại, hắn lộn một vòng về phía trước, chui qua háng Tá La luồn ra phía sau lưng hắn ta, cùng lúc đó hai gối Vương Vũ chùng xuống tay phải co lại thành trảo nhắm về phía vị trí dưới hàng của Tá La, sử dụng một chiêu Mãnh Hổ Kích.

Tuy rằng chiêu đánh vào điểm yếu của người khác này có hơi hèn hèn, nhưng mọi người cũng đừng cho rằng Vương Vũ làm thế là ra tay ác độc, dù sao võ công là kỹ xảo giết người, chỉ cần có thể nhanh chóng làm đối thủ mất đi sức chiến đấu thì đó chính là chiêu thức hữu hiệu nhất.

Chiêu Hổ Trảo Tuyệt Hậu Thủ này là tuyệt học của Võ đang, chuyên môn đánh vào huyệt Yêu Nhãn, ai dám nói phái Võ Đang là môn phái thấp hèn?

Bạn nhỏ Tá La có ba đầu sáu tay không sai, nhưng XXX cũng chỉ có một chỗ, bị Vương Vũ tóm vào rồi kéo xuống như thế, hắn ta lập tức kêu gào thảm thiêt.

"A!!"

-52.354

Một tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên, ba cái đầu của Tá La, bên trong sáu con mắt đồng thời chảy nước mắt, cảm giác kia khỏi phải nói cũng biết quái dị đến mức nào.

Người bình thường bị tấn công vào chỗ kia cũng còn tức điên cả lên, huống chi là một con BOSS như Tá La, Tá La tức giận xoay cánh tay về phía sau một cái, hai thanh trường đao vung chém về phía này.

Lần này Tá La đã thông minh hơn, biết rằng thủ đoạn của Vương Vũ quá bỉ ổi nên hắn ta đã cố ý để lại bốn cánh tay bảo vệ chỗ yếu hại của mình.

Đối mặt với hai thanh đao võ sĩ đang chém tới, Vương Vũ chọc trường côn trong tay xuống mặt đất, hai tay siết chặt trường côn dùng sức bật người qua đó, phi tới giữa song đao của Tá La.

“Cốp! Cốp!”

Song đao chém vào trên trường côn của Vương Vũ, sức lực mạnh mẽ đánh lệch trường côn, Vương Vũ thuận thế nhảy đến bên cạnh Tá La, đảo tay dùng trường côn đâm vào vị trí giữa trán Tá La.

“Đùng!”

-21.145

Sát thương bay lên, trường đao trong tay Tá La theo bản năng chém về hướng này.

Vương Vũ ung dung nghiêng người sang một bên, hắn nhấc tay lên, Tá La còn chưa kịp hạ vũ khí xuống thì đã bị Vương Vũ chọc côn vào ngực.

"Ầm!"

-14454


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment