Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1349 - Chương 1351: Tuyến Đường Trên Biển

Trang 675# 2

 

 

 

Chương 1351: Tuyến đường trên biển
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Chứng Minh Của Kiếm Khách: Đạo cụ hiếm có, sau khi sử dụng có thể nhận được tư cách chuyển chức Kiếm khách.

“Má ơi! Có thật kìa!”

Cả đám trợn mắt há hốc mồm ra nhìn, ba cái tên đầu sỏ hải tặc này thật là giàu có đến mức nứt đố đổ vách mà, chứng minh nghề nghiệp ẩn cứ xếp hàng tới đưa.

Từ phương thức chiến đấu của Tá La không khó để nhìn ra, Kiếm khách là một nhánh nghề nghiệp ẩn có thuộc tính Nhanh nhẹn tương đối cao của Chiến sĩ.

Trường phái Nhanh nhẹn luôn luôn phiêu dật, là loại nghề nghiệp được phần lớn người chơi ưa chuộng, còn vũ khí loại kiếm thì lại càng phổ biến đi đâu cũng thấy.

Hết cách rồi, bất kể là phim truyền hình trong nước hay là tiểu thuyết phim anime, có đến chín mươi phần trăm là nhân vật chính sẽ sử dụng kiếm, nếu bạn cầm một cái gậy đi lên phố thì cũng ngại chào hỏi người khác.

Cho dù trong game Trọng Sinh này Thích khách là nghề nghiệp chiếm số lượng đông đảo nhất, nhưng phần lớn người chơi vẫn lựa chọn đeo kiếm sau lưng đi ra ngoài phố, dù cho chỉ là một thứ đồ trang trí, ít nhất thì nhìn cũng rất ngầu không phải sao?

Bởi vậy có thể thấy được giá trị cao vút của tấm chứng minh chuyển chức Kiếm khách này… Chưa vội nói tới việc thực lực của nghề nghiệp nhánh ẩn này có mạnh hay không, ít nhất cũng có thể làm màu, vẻ ngoài là thứ quan trọng nhất trong thế giới 2D này mà.

Trong đám nhân viên chiến đấu của Toàn Chân Giáo thì chỉ có hai người là Chiến sĩ là Bao Tam và Doãn Lão Nhị.

Xét về phân loại nghề nghiệp, Chiến sĩ vũ khí Bao Tam thích hợp với nghề nghiệp Kiếm khách này hơn, hơn nữa hiện tại Bao Tam cũng đã học được chiêu cuối của Chiến sĩ là Băng Sơn Liệt Địa Trảm và Phá Quân Thăng Long Trảm, chuyển chức sang nghề nghiệp Kiếm khách tuyệt đối là sự lựa chọn tốt nhất.

Tất nhiên Doãn Lão Nhị cũng rất muốn được trải nghiệm cảm giác là nghề nghiệp nhánh ẩn, nhưng Chiến sĩ khiên thuẫn là một vai trò không thể thiếu trong một chiến đội, huống chi nếu Doãn Lão Nhị chuyển chức sang nghề nghiệp Kiếm khách thì hắn ta nhất định phải từ bỏ Thuẫn Của Thiên Thần.

Thuẫn Của Thiên Thần lại là Thần khí, vì một nhánh nghề nghiệp ẩn chưa rõ thực lực mà từ bỏ Thần khí, Doãn Lão Nhị lại không phải là người ngu.

Không mấy bất ngờ, chứng minh chuyển chức bị Bao Tam lấy đi.

Có lẽ là hai tấm chứng minh chuyển chức nghề nghiệp nhánh ẩn đã dùng sạch mọi may mắn, nên ngoài chúng ra những thứ còn lại chỉ ở mức trung bình, xem ra hệ thống cũng không dám đưa cho BOSS cấp 60 quá nhiều đồ tốt.



Bên này đám người Toàn Chân Giáo vừa phân chia xong tang vật, cùng lúc đó đám người chơi của công hội Kiếm Chỉ Thương Khung bên dưới cũng đã xử lý xong xuôi đám hải tặc trong thành Hải Cảng.

Lúc này, giữa không trung lóe lên một dòng thông báo.

Hệ thống thông báo: [Thành chủ thành Dư Huy - Thiết Ngưu chăm lo việc nước, dẫn dắt quân đội tiêu diệt hải tặc thành Hải Cảng, cướp lại quyền khống chế thành Hải Cảng, khôi phục tuyến đường hàng hải, công tích vĩ đại của hắn sẽ được ghi vào sử sách vĩnh viễn.]

Dòng thông báo này xuất hiện ba lần, vang vọng trên bầu trời.

Từ lúc ở giải đấu chuyên nghiệp tới nay, tên tuổi của Vương Vũ đã sớm truyền khắp đại lục Trọng Sinh, bởi vậy lúc nhìn thấy tin tức này mọi người cũng không cảm thấy quá bất ngờ.

Dù sao đây cũng là người đàn ông đã sáng tạo kỳ tích không chỉ một lần, cho dù một ngày nào đó hệ thống nói hắn ta giết chết thần Sáng Thế thì mọi người cũng sẽ không cảm thấy quá kinh ngạc.

Điều duy nhất khiến mọi người cảm thấy hứng thú đó chính là tuyến đường hàng hải trong thông báo của hệ thống.

Tuy rằng sau khi game được cập nhật, số liệu của toàn thế giới sẽ được sáp nhập, nhưng vẫn chưa có ai biết đến con đường đi tới đại lục khác, chẳng lẽ tuyến đường hàng hải này chính là con đường để đi tới đại lục khác hay sao?



Ngay lúc mọi người đang cảm thấy khó hiểu, đám người Vương Vũ của thành Hải Cảng lại nhận được thông báo của hệ thống: [Đoàn đội của bạn đã hoàn thành ải thứ hai “Vua Hải Tặc” nhiệm vụ thành chủ ẩn “Nguy Cơ”, đẳng cấp nhiệm vụ A, nhận được … giá trị kinh nghiệm, … giá trị vinh dự thành chính, … giá trị danh vọng thành chính, +100 độ phát triển khu vực Tây thành.]

Nhìn thấy phần thưởng nhiệm vụ, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng nở một nụ cười thỏa mãn.

Những cái khác đều là vô ích, độ phát triển khu vực thành này mới là thứ chân thật nhất.

Cuộc chiến này từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc dùng đúng ba mươi bảy phút, đúng như Vô Kỵ đã nói, trong vòng bốn mươi phút là có thể kết thúc cuộc chiến, một cuộc chiến tiêu diệt năm vạn người, thu hoạch vô số trang bị và vật phẩm, tất cả mọi người đều kiếm chác đầy túi đồ.

Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã tâm phục khẩu phục Vô Kỵ thật rồi, hắn ta đi tới trước mặt đám người Toàn Chân Giáo, không hề do dự đưa gấp đôi thù lao cho Vô Kỵ rồi thán phục từ đáy lòng: “Lão đại Vô Kỵ, lần này ta phục thật rồi, sau này có chuyện gì tốt nhất định phải nghĩ đến thằng em này đấy nhé.”

“Dễ thôi dễ thôi!” Vô Kỵ xua xua tay, nở một nụ cười thuần khiết.



“Chậc chậc chậc… ngươi sẽ bị trời phạt!”

Liếc nhìn Đội Trưởng Đừng Nổ Súng xoay người rời đi, lại liếc sang dáng vẻ kia của Vô Kỵ, Vương Vũ cảm khái vô cùng trong kênh công hội.

Cái gì gọi là lừa đảo? Cảnh giới cao nhất của lừa đảo chính là bạn không cần nói một câu lừa đảo nào, chỉ chờ đối tượng bị lừa giúp bạn làm công, còn trả tiền cho bạn, cuối cùng còn yêu cầu bạn gạt họ thêm mấy lần nữa… mẹ nó thời buổi ngày nay sao vậy chứ.

“Hừ!” Vô Kỵ khinh thường nói: “Một người muốn đánh một người muốn bị đánh, đây còn không phải là nhiệm vụ của ngươi à, sao phần thưởng cuối cùng chỉ có từng ấy? Chúng ta sẽ không làm công cho Kiếm Chỉ Thương Khung đấy chứ?”

Khu vực phía Tây thành cũng là địa bàn của Kiếm Chỉ Thương Khung, đánh đi đánh lại, nếu chỉ gia tăng độ phát triển cho bên đó thì chẳng phải là đã làm công cho Đội Trưởng Đừng Nổ Súng rồi hay sao?

“Sao có thể chứ?!” Vương Vũ cười cợt, sau đó hắn tiện tay chia sẻ phần thưởng hệ thống vừa cho mình lên kênh công hội.

Ngoài một trăm điểm xây dựng ra, Vương Vũ còn nhận được năm mươi điểm danh vọng thành chủ, hơn nữa còn có một cái lệnh bài.

Chủ Nhân Biển Cả: Đạo cụ duy nhất, người nắm giữ lệnh bài này chính là chủ nhân của thành Hải Cảng, có quyền điều chỉnh thu thuế đường biển.

Tuyến Đường Trên Biển: Một con đường quan trọng nối liền Đại Lục Dũng Giả tới đại lục khác, thuế suất hiện tại là 10%.



“Má nó, lần này lão Ngưu ngươi phát tài rồi đó!”

Sau khi mở thuộc tính trên lệnh bài ra, cả đám Toàn Chân Giáo đều hít hà một hơi.

Xem ra mọi người đoán không sai, quả nhiên tuyến đường hàng hải chính là con đường dẫn tới đại lục khác, có quyền nắm giữ tuyến đường này trong tay thì ghê gớm rồi.

Phải biết rằng Trọng Sinh có đến mấy trăm triệu người chơi, nhưng con đường nối liền tới đại lục khác lại chỉ có một.

Phí truyền tống bên trong Trọng Sinh tỉ lệ thuận với khoảng cách, khoảng cách càng xa, phí thu sẽ càng cao, khoảng cách đi tới một đại lục khác tất nhiên là không cần nói nhiều rồi.

Nếu tính một lần đi là năm mươi vàng, thuế suất 10% chính là năm vàng… Cho dù mỗi ngày chỉ có một vạn người đi qua thì đã có năm vạn vàng, năm vạn vàng đổi sang nhân dân tệ cũng là hơn sáu mươi vạn nhân dân tệ, tuyệt đối là một nguồn thu nhập không nhỏ.

Không chỉ có như vậy, hiện tại thành Hải Cảng đã nằm dưới quyền sở hữu của Vương Vũ, sau khi tuyến đường hàng hải được mở ra, thành Hải Cảng nhất định sẽ khôi phục lại vẻ phồn vinh ngày trước.

Một khi xuất hiện nhiều người thì nhu cầu sẽ càng nhiều, thành Hải Cảng biến thành cảng buôn bán cũng là chuyện hợp tình hợp lý, ngoại trừ thuế di chuyển ra, phí mở quầy hàng nhất định cũng sẽ không rẻ.



Vương Vũ không phải là người ham muốn tiền tài, nhưng có ai mà lại không thích tiền cơ chứ?

Vừa được đám người Toàn Chân Giáo nhắc nhở như vậy, nghĩ đến những đồng vàng lấp lánh ngày sau, cho dù người không nghĩ tới lợi ích như Vương Vũ cũng phải nở nụ cười hiền lành như thiên sứ.

Làm thành chủ thật là tuyệt…



Sau khi thành Hải Cảng bị đánh hạ thì nó lập tức trở thành thành trì phụ thuộc vào thành Dư Huy, kích hoạt công năng truyền tống tới thành Dư Huy.

Nhiệm vụ đã hoàn thành, Đội Trưởng Đừng Nổ Súng đã gấp gáp không chờ nổi muốn nhìn thấy khu vực thành mình quản lý được cộng thêm một trăm điểm phát triển, thế là hắn ta chào hỏi đám người Vương Vũ một lát rồi lập tức bước vào truyền tống rời đi.

Vương Vũ và đám người Toàn Chân Giáo thì lại tới phủ thành chủ tiếp quản thành chính mới theo lời thông báo của hệ thống.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment