Trang 678# 1
Chương 1356: Tôn trọng hắn ta một chút
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
BOSS cấp Sử Thi, mặc dù đẳng cấp có kém đi chăng nữa, cấp bậc có thấp hơn đi nữa, thì ném vào game vẫn là nhân vật vô cùng nổi tiếng.
Râu Đen tự cảm thấy bản thân hắn ta dù sao cũng là BOSS Sử Thi Ám Kim cấp 60, thực lực cũng có thể coi là bá chủ một phương... Đối mặt với đối thủ như vậy, không có trận địa sẵn sàng đón quân địch còn chưa tính, thế mà lại chỉ để cho một người đi ra đấu một chọi một với hắn ta, xem bộ dạng kia giống như một người thôi là có thể xử lý sạch sẽ được hắn ta vậy... Như vậy cũng quá coi thường người khác rồi đấy.
Mẹ kiếp, có câu kẻ sĩ có thể chết chứ không thể chịu nhục được, làm BOSS thì cũng phải có thể diện đấy nhé.
"Ôi chao!"
Nghe thấy lời nói của Râu Đen, Vô Kỵ hơi sững sờ, sau đó hất hất cằm với Vương Vũ nói: "Lão Ngưu, nếu hắn ta đã muốn được tôn trọng thì ngươi cũng nghiêm túc đánh với hắn ta một trận, đừng để hắn ta cảm thấy mình là nhân vật chính nhé."
Nói xong, Vô Kỵ lại quay đầu nói với những người khác của Toàn Chân Giáo: "Đã nhìn thấy chưa, đây chính là tự bản thân mình gợi đòn nhé, ta sống lâu như vậy mà vẫn chưa từng nhìn thấy loại yêu cầu nào như vậy đâu."
Hoặc là nói thằng nhãi Vô Kỵ này lòng dạ quá độc ác thì có, võ công tay chân thì chẳng thấy hắn ta lợi hại ở đâu, chỉ dựa vào cái miệng chết tiệt kia thôi cũng có thể làm người ta tức chết.
Người bình thường bị Vô Kỵ nói như vậy cũng còn phải phát điên, huống chi loại BOSS có lòng tự trong cực kỳ cao như Râu Đen.
"Oa a a a, thằng nhãi ranh nói năng ngông cuồng nhà ngươi!"
Vô Kỵ vừa nói dứt lời, Râu Đen lập tức bừng bừng lửa giận, nổi giận gầm lên một tiếng, tám cái chân đột nhiên cong xuống, vươn người nhảy lên khỏi thân tàu Tuyệt Vọng, gọng kìm lớn trong tay đập xuống đầu Vô Kỵ.
Gọng kìm này của Râu Đen ước chừng dài đến một mét, bên trên có đầy gai nhọn, đen bóng loáng, vung lên có thể sử dụng như Lang Nha Bổng, vừa thấy đã biết là không dễ đối phó rồi.
Tên tay nhỏ chân ngắn như Vô Kỵ làm sao chịu đựng nổi một chiêu này, nhất định không thể tránh khỏi bỏ mạng ngay tại chỗ.
Ngay khi Râu Đen đang định đập chết Vô Kỵ, Vô Kỵ hơi lùi về phía sau một bước, chụp cho chính mình một cái Vô Địch.
Không đợi càng của Râu Đen nện lên đầu Vô Kỵ, đột nhiên một cây trường côn bất ngờ từ bên cạnh đâm nghiêng sang, ngăn chặn giữa hai người Râu Đen và Vô Kỵ.
"Soạt!"
Một tiếng trầm đục vang lên, cây gậy kia vừa dẫn vừa rút, sức mạnh của Râu Đen nhất thời bị dời đi phương hướng, thân thể của hắn ta xẹt qua Vô Kỵ một cái kìm cắm lên boong tàu, làm cho trên boong tàu xuất hiện ra một lỗ thủng.
"???"
Tấn công bị một cây gậy đột nhiên xuất hiện làm cho lệch đi, trong lòng Râu Đen kinh ngạc, tay kia đột nhiên ấn lên sàn tàu rút cái kìm ra sau đó lập tức theo cây gậy nhìn sang, đã thấy Vương Vũ một tay cầm gậy, một tay khác ngoắc ngoắc tay với hắn ta lạnh lùng nói: "Đến đây nào, đối thủ của ngươi là ta này!"
"Kiêu ngạo!"
Râu Đen hét lớn một tiếng, tay phải vừa lật, Súng bừng bừng xuất hiện trên tay, nòng súng nhắm chuẩn vào Vương Vũ đồng loạt bắn ra.
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang lên, một viên đạn to ước chừng bằng nắm tay lấy tốc độ cực kỳ nhanh mang theo một ngọn lửa bay về phía Vương Vũ.
"Ối?"
Nhìn thấy viên đạn khổng lồ này, Vô Kỵ đứng bên cạnh đột nhiên nhướn mày lên một cái.
Mẹ kiếp, đường kính của Súng này phải lớn đến mức độ nào mới có thể bắn ra một viên đạn như thế này chứ, đây gọi là đạn pháo thì có!
Vương Vũ nhìn cũng không thèm nhìn viên đạn, đầu hơi hơi nghiêng sang một bên, viên đạn sượt qua mặt Vương Vũ.
Không đợi Râu Đen thu lại Súng về tay, Vương Vũ đột nhiên bước lên một bước, trường côn trong tay vươn về phía trước chọc thẳng vào mặt Râu Đen.
"Ô kìa!"
Góc độ một côn này của Vương Vũ vô cùng xảo trá chưa nói, sức lực cũng vô cùng mạnh mẽ, bất ngờ không đề phòng, Râu Đen bị đánh đến mức đầu ngửa hẳn ra sau.
Ngay sau đó, Vương Vũ chống trường côn lên boong tàu, hai chân rời đất bay lên đá thẳng vào mặt Râu Đen.
Ưng Đạp!
Cường Thích!
Lôi Đình Cước!
Hai chân của Vương Vũ thi triển ra Liên Hoàn Thích, hai bàn chân to mang theo ánh sáng rực rỡ màu xanh lam của sấm sét liên tục giẫm lên mặt Râu Đen, phát ra tiếng va chạm nặng nề, trúng phải Liên Hoàn Thích của Vương Vũ, Râu Đen bị đá đến mức liên tục lùi về phía sau.
-20.014
-41.124
-84.565
-100
Theo một chuỗi sát thương liên tục bay lên, Râu Đen trực tiếp bị một chân Lôi Đình Cước của Vương Vũ đá cho lui về sau đến mấy mét, nếu không phải vì Râu Đen có tám chân, tính ổn định cực kỳ cao thì e rằng sau khi trúng một Liên Hoàn Thích này của Vương Vũ, hắn ta đã nằm thẳng cẳng trên mặt đất rồi.
"Két..."
Tiếng cọ xát chói tai vang lên, sàn tàu bị tám cái chân của Râu Đen vạch ra từng vết cắt thật sâu.
Đừng thấy Râu Đen có tám cái chân, thế nhưng con hàng này là điển hình cho BOSS hệ sức mạnh, tốc độ di chuyển chậm hơn hẳn, đừng nói đến chuyện so sánh với Vương Vũ, có lẽ dựa vào độ nhanh nhẹn, tên này ngay cả Ký Ngạo cũng chẳng đuổi kịp được ấy chứ.
Vương Vũ là chế độ tự do, độ hoàn thành khi tấn công đạt đến lũy thừa nhất định thì tấn công còn có thế bỏ qua phòng ngự, loại BOSS hệ sức mạnh khiếm khuyết về tốc độ này đứng trước mặt Vương Vũ cơ bản chẳng khác nào em bé tặng tiền...
Nhanh chóng ném hết trang bị ra mà cố gắng chạy trốn thì có lẽ còn bớt được mấy điểm kinh nghiệm không phải tặng.
Râu Đen bên này thật vất vả lắm mới đứng vững được thân thể, trường côn của Vương Vũ vừa thu về phía sau, bước một bước lên phía trước, một nắm đấm đánh sang Râu Đen.
Thân thể Râu Đen cao đến ba mét, một nắm đấm của Vương Vũ vừa vặn nhắm ngay vào phần đũng của Râu Đen, tuy Râu Đen là một quái vật nửa cua nửa bạch tuộc, nhưng mà từ trong xương cốt của hắn ta dường như vẫn còn cất giấu linh hồn của con người.
Thấy Vương Vũ ra tay đê tiện như vậy, tay trái của Râu Đen vội vàng ấn xuống dưới một cái, gọng kìm lớn đưa ngang trước người chặn đường Vương Vũ đang lao đến.
Ai ngờ Vương Vũ cúi thấp đầu, Thiểm Hiện sang bên tay trái của Râu Đen, đồng thời vươn người nhảy lên đầu gối của Râu Đen rồi lại đột nhiên nhảy lên trên, nắm tay phải từ dưới lên trên mang theo ngọn lửa đánh sang.
Liệt Diễm Thăng Long Quyền!
"Ầm!"
Hai con rồng lửa từ trên nắm tay của Vương Vũ bay ra, nặng nề đánh lên cằm dưới của Râu Đen.
Liệt Diễm Thăng Long Quyền là một trong những kỹ năng của Võ sư cấp 55, tuy không bì kịp với chiêu cuối như Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích, nhưng cũng khá mạnh mẽ, có thể triệu hồi ra nguyên tố lửa kèm theo nắm đấm của hắn, từ dưới đánh lên tạo thành sát thương có tính hủy diệt với mục tiêu, cũng bao gồm cả hiệu quả đánh bay.
Là một kỹ năng ba lần phòng thủ trên không rất hay.
Thân hình Râu Đen cao lớn, vừa vặn trở thành mục tiêu của Vương Vũ.
Dù cho Râu Đen có đặc tính miễn khống chế của hệ sức mạnh, một quyền này của Vương Vũ giáng xuống, Râu Đen cũng bị đánh cho lảo đảo.
Thừa dịp ngươi bệnh đòi mạng ngươi vẫn luôn là phong cách chiến đấu của Vương Vũ.
Thấy Râu Đen bị đánh mất thăng bằng, Vương Vũ đang ở giữa không trung lúc này thi triển bước chân được ngọn lửa thiêu đốt, ngọn lửa đỏ rực bao phủ hai chân Vương Vũ, hai chân mang theo ngọn lửa cháy rừng rực đạp xuống từ trên không trung.
"Liệt Diễm Trọng Đạp!"
Liệt Diễm Trọng Đạp thật ra cũng chính là Ưng Đạp, sau khi bước chân được tăng cường ngọn lửa thiêu đốt thì từ một kỹ năng cấp thấp đã biến thành một kỹ năng rơi xuống mặt đất cực kỳ mạnh mẽ.
Sau khi bổ sung thêm thuộc tính lửa, chẳng những thiết lập mạnh mẽ của Ưng Đạp được lưu giữ, sức tấn công cũng không kém Lôi Đình Cước là mấy, hơn nữa từ không trung giáng xuống, tấn công còn có đầy đủ sát thương bổ sung.
Đương nhiên rồi, Râu Đen dù sao cũng là BOSS cấp Sử Thi, mặc dù khiếm khuyết về mặt tốc độ, nhưng bị người chơi ngang cấp ấn chặt xuống đất đánh cho một trận ngay chính diện thì cũng có chút không thực tế.
"Triều Tịch Hải Lãng!"
Đối mặt với Liệt Diễm Trọng Đạp của Vương Vũ, hai tay Râu Đen đột nhiên giao nhau che trước thân thể, cùng lúc đó dưới chân hắn ta dâng lên một bức tường bằng sóng biển che chắn cơ thể.
"Đoàng!"
Sóng biển triệt tiêu thuộc tính sát thương trên chân Vương Vũ, một chân Vương Vũ giẫm xuống hai tay Râu Đen.