Trang 677# 2
Chương 1355: Thuyền trưởng Râu Đen
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Cảnh tượng không thay đổi? Vậy sao?"
Mọi người nghe thấy Vương Vũ nói như vậy liền nhìn xung quanh một lần nữa, nhưng vẫn không phát hiện ra điều gì.
Hiện tại đoàn người đang ở trên biển chứ không phải ở trên đất bằng, bốn phía xung quanh tất cả đều là nước, không có bất cứ vật gì để làm mốc, nếu không phải là người có kinh nghiệm hàng hải lão luyện, thì căn bản không thể phát hiện được chút khác thường nào.
Thưở nhỏ, Vương Vũ không ra khỏi cửa quá hai dặm, ngay cả bờ sông cũng chỉ ghé qua mấy lần, đừng nói là bờ biển, đương nhiên hắn không phải là người có kinh nghiệm hàng hải phong phú.
Nhưng thân là một người luyện võ, Vương Vũ luôn có thói quen cảnh giác với mọi thứ xung quanh...
Mọi người đều biết Vương Vũ là một người mù đường, nhất là ở trong hoàn cảnh đơn độc một mình giữa biển như thế này sẽ rất dễ dàng đánh mất phương hướng, cho nên từ lúc thuyền rời khỏi bến cảng tới bây giờ ánh mắt của Vương Vũ vẫn luôn quan sát bốn phía, không hề buông lỏng cảnh giác dù chỉ một khắc, vì vậy hắn mới có thể cảm nhận được tình huống mà người khác không phát hiện ra.
"Không hề thay đổi!"
Vương Vũ chỉ mặt trời, nói: "Thời điểm chúng ta rời khỏi bến cảng mặt trời ở chỗ đó, hiện tại nó vẫn không hề thay đổi..."
"Đại ca!" Ký Ngạo vuốt mặt, nói: "Mặt trời cũng di chuyển mà, ngươi chỉ cần nắm được phương hướng là được rồi."
Ký Ngạo nói không sai, cho dù là nhà hàng hải cũng sẽ chỉ dùng mặt trời để xác định vị trí phương hướng, không thể dùng để làm vật mốc cùng với đo lường tốc độ của thuyền.
Nhưng mà Vương Vũ khẽ lắc đầu, nói: "Trong trò chơi mặt trời cũng sẽ di động sao?"
"Cái này..." Nghe được lời của Vương Vũ, đoàn người đều ngẩn ra.
Đương nhiên là không, cái trò chơi Trọng Sinh này vì tạo ra đặc điểm nhận dạng riêng của các thành chính, thời tiết trong các thành đều không thay đổi. Thành Bụi Gai bốn mùa như thu, thành Sí Tuyết ngày ngày tuyết rơi, trừ phi chính hệ thống làm hoạt động, nếu không thời tiết sẽ không thay đổi.
Các loại thiên thể như mặt trời và mặt trăng cũng giống như vậy, sẽ không di chuyển, vì vậy đi trên biển, Vương Vũ lấy mặt trời làm vật mốc cũng cũng không có gì là sai.
"Khó trách vừa nãy Minh Đô có thể bơi theo thuyền... Hóa ra là thuyền không hề nhúc nhích.”
"Ta không hề bơi lội, vừa nãy ta chỉ lặn xuống dưới nước mà thôi!"
Ở dưới sự nhắc nhở của Vương Vũ, những người khác cũng bắt đầu cảm nhận được có chuyện quỷ dị đang diễn ra.
Cho dù Dương Na có võ công cao cường, nhưng dù sao cô cũng là một cô gái, vẫn có chút sợ hãi tới từ bản năng đối với những chuyện thế này, nghe đoàn người vừa nói như vậy, lập tức bị dọa sợ, sắc mặc trắng bệch, nói: "Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là có quỷ?"
"Đừng lo lắng!" Vô Kỵ an ủi: "Trên thế giới này không có quỷ!"
"Trong trò chơi cũng không có?" Dương Na hỏi ngược lại.
"Ách..."
Vô Kỵ miễn cưỡng cười cười.
Mẹ nó, bối cảnh câu truyện trong trò chơi chính là kiếm cùng ma pháp, ác ma ác linh đều có, quỷ cũng không hề xa lạ, chỉ cần một phút là Xuân huynh có thể triệu hồi ra một đống lớn.
"Ầm!!"
Ngay tại thời điểm đoàn người vẫn còn đang bối rối, thân thuyền đột nhiên rung lắc dữ dội, cùng lúc đó truyền đến một tiếng vang thật lớn.
Rung lắc tới quá đột nhiên, không kịp đề phòng, vì vậy đám người Toàn Chân Giáo đều bị quăng ra ngoài, hai người Vương Vũ cùng Dương Na tương đối nhanh nhẹn, nhanh chóng điều chỉnh thăng bằng, lui về sau một bước, nhảy tới cạnh boong thuyền, nắm lấy tay vịn.
Ngay tại lúc này, mặt biển ngay phía trước mũi thuyền lồi lên cao, giống như một ngọn núi vậy, một con sóng biển va vào thuyền của Vương Vũ, thuyền lại lắc lư dữ dội một lần nữa.
Nếu không phải đang ở trong trò chơi, hệ thống đã giảm thiểu các cảm giác gây hại tới giác quan xuống mức thấp nhất thì chỉ cần hai lần rung lắc như vậy cũng đủ để đám người Toàn Chân Giáo phun toàn bộ những thứ trong bụng ra ngoài rồi.
Đợi sóng biển tản đi, thuyền của Vương Vũ dần dần vững vàng lại. Đúng lúc này, một chiếc thuyền to lớn xuất hiện ở ngay phía trước thuyền của Vương Vũ.
Chiếc thuyền kia lớn hơn chiếc thuyền của Vương Vũ mấy lần, bề ngoài còn nát hơn so với thuyền của Vương Vũ... Không chỉ bẩn thỉu, trên thân thuyền còn chi chít những lỗ hổng, quỷ dị hơn nữa là, trên cột buồm còn có cả mạng nhện cùng rong biển.
Mẹ nó, đây chính là thuyền chui lên từ dưới nước, có rong biển nghe còn hợp tình hợp lý, thế nhưng còn đống mạng nhện thì giải thích như thế nào?
Sau khi ổn định thân hình, Vương Vũ thi triển Thuật Thăm Dò, thông tin về chiếc thuyền to kia lập tức xuất hiện ở bên trong kênh giao tiếp chung của đội ngũ.
Thuyền Tuyệt Vọng: Đạo cụ di chuyển.
Giới thiệu bối cảnh: Chiếc thuyền U Linh có thể mang đến tuyệt vọng cho người khác trong truyền thuyết, trên thuyền chở ác mộng của vô số thương nhân.
"Chính là chiếc thuyền này!"
Lúc này, Minh Đô tuyệt vọng gào to: "Mới vừa rồi chiếc thuyền ta nhìn thấy ở dưới nước chính là chiếc thuyền này!"
"Hắc hắc hắc hắc! Dê béo dâng tới cửa, các ngươi khỏe chứ!"
Minh Đô vừa dứt lời, bên phía Thuyền Tuyệt Vọng truyền tới một tiếng cười chói tai, mọi người nhìn về phía tiếng kêu, chỉ thấy một thân hình khổng lồ đứng ở trên boong Thuyền Tuyệt Vọng đang nhìn xuống đoàn người.
Tên kia cao chừng ba thước, đội một cái mũ màu đen trên đỉnh đầu, dưới nón là một khuôn mặt quái dị mọc đầy những xúc tu, nửa người dưới có tám cái chân giống như con cua vậy.
Tay phải cầm một cây súng kíp, tay trái chính là một cái càng cua khổng lồ, hình dạng như vậy kết hợp với cái thanh âm chói tai kia tạo thành một cảnh tượng hết sức quỷ dị.
Vương Vũ lại tiếp tục thi triển một cái Thuật Thăm Dò nữa, số liệu của chủ nhân chiếc Thuyền Tuyệt Vọng lập tức xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Thuyền trưởng vong linh · Râu Đen (LV60)(BOSS Ám Kim)(Sử thi)
HP: 10.000.000.
MP: 2.000.000.
Kỹ năng: Súng Kíp Tuyệt Vọng, Triều Tịch Trùng Phong, Cự Pháo Vong Linh.
Thiên phú: Đánh bạc.
Giới thiệu bối cảnh: Nguyên bản là bá chủ của Vùng Biển Tử Vong, bởi vì một nguyên nhân không rõ, ba trăm năm trước lưu lạc đến đây, trở thành thuyền trưởng của Thuyền Tuyệt Vọng, tích cách hung tàn, rất thích đánh bạc, cực kỳ nguy hiểm.
"Tên này cũng được xếp vào loại BOSS Sử Thi?"
Nói thật, thấy thuộc tính của Râu Đen, tất cả mọi người của Toàn Chân Giáo đều cảm thấy thật ngoài ý muốn, một tên nhìn vừa xấu xí, vừa yếu đuối như vậy lại được xếp vào loại BOSS Sử Thi.
Dĩ nhiên, nếu là trước kia, gặp phải BOSS Sử Thi tám phần mọi người đều phải kích động một phen, còn bây giờ...
Số lượng BOSS Sử Thi chết ở trong tay Vương Vũ cũng gần lên tới hàng chục rồi... Tùy tiện chọn một tên trong số đó cũng mạnh hơn con hàng này không biết bao nhiêu lần.
Có người đã từng nói, từng trong biển cả sông hồ không phải là nước... Cái con BOSS đã thua ngay từ vạch xuất phát này tự nhiên sẽ không để cho mọi người Toàn Chân Giáo cảm thấy kinh ngạc.
"Xùy!" Đoàn người khinh thường nhìn Râu Đen một cái, lắc đầu nói: "Ta tưởng là cái gì chứ, phách lối như vậy, thì ra cũng chỉ là một tiểu nhân vật, lão Ngưu, giao cho ngươi!!"
Vừa nói cười, đoàn người vừa lui về phía sau, để chiến trường trên boong thuyền lại cho Vương Vũ.
Thấy phản ứng của đám người Toàn Chân Giáo, Râu Đen có chút khó hiểu.
Nhất là thấy mọi người Toàn Chân Giáo chỉ để lại một tên Võ Sư, Râu Đen phải sửng sốt mất năm giây mới có thể gào lên: "Này này này, các ngươi làm gì vậy?"
Trong thiết lập của trò chơi, Râu Đen thành danh ở trên biển đã lâu, những người lữ hành ở trên biển chỉ cần nghe thấy tên của hắn ta là sợ đến nỗi tiểu ra quần. Đám người Toàn Chân Giáo kia nghe xong lại đầy vẻ khinh thường, đây cũng quá là tổn thương rồi!
Cho dù đám người này không giống với những người chơi bình thường nhưng chúng chẳng qua cũng chỉ là người chơi hơn cấp 50 mà thôi, tại sao khi thấy BOSS Sử Thi cấp 60 một chút phản ứng cũng không có vậy? Bây giờ ánh mắt của người chơi cao như vậy sao?
"Tìm một chỗ thoải mái, ngồi xuống nhìn ngươi bị ăn đòn!" Vô Kỵ quay đầu lại, lạnh nhạt trả lời.
"Nhìn ta bị ăn đòn?" Trên đầu Râu Đen xuất hiện một dấu chấm hỏi, sau đó hắn ta nhìn Vương Vũ đang xoa xoa tay, nhất thời giận dữ nói: "Dù gì ông đây cũng là BOSS Sử Thi, các ngươi có thể tôn trọng ta một chút có được hay không?"