Trang 680# 2
Chương 1361: Hội Hắc Long
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Cách đối nhân xử thế của Toàn Chân Giáo từ trước đến nay chính là như vậy, ngươi kính ta một thước ta kính ngươi một trượng, nếu ngươi dám có nửa phần bất kính, thì đừng trách ta lòng dạ ác độc.
Đám người liều mạng này ở trong game vẫn luôn sát phạt quyết đoán, tung hoành trong game lâu như vậy rồi, phong cách này khác biệt rất lớn với những người chơi tuân theo quy tắc kia, đám người kia, ai nấy một thân khí thế độc ác bốc lên đến tận trời, vũ khí vừa lên tay, khí chất đã trực tiếp gây kinh hãi cho tất cả mọi người.
Chiến sĩ thấp lùn cường tráng kia dám xua đuổi Bao Tam, thật sự cũng không phải loại người bị khí thế của người ta dọa sợ, nhưng mà hắn ta cũng không phải người ngu ngốc.
Tuy mấy người Toàn Chân Giáo chưa hề mở ra hiệu quả của trang bị, nhưng bất kể là Thanh Kiếm Thiên Thần của Bao Tam hay là Lá Chắn Thiên Thần của Doãn Lão Nhị đều thuộc hạng thần khí, từ tạo hình mà nói không khó nhận ra là trang bị cao cấp.
Hơn nữa lại thêm khí chất hung dữ trên người đám người Toàn Chân Giáo này, Chiến sĩ thấp lùn cường tráng kia nhất thời kinh sợ rồi, cố nén sợ hãi nói: "Đám người Trung Quốc các ngươi, chẳng lẽ không biết nơi này là địa bàn của Hội Hắc Long chúng ta hay sao hả?"
Thật ra đây chỉ là lời nói xã giao thôi, nhìn như tỏ ra oai phong, nhưng thật ra đang nói với người của Toàn Chân Giáo là hắn ta đã sợ rồi, xin hãy nể mặt mũi công hội của bọn chúng mà tha cho hắn ta một cái mạng chó.
Nếu lời này nói thẳng ra cho đám người Toàn Chân Giáo nghe, mấy người Toàn Chân Giáo cũng không phải là người không biết điều, thế nhưng ngôn ngữ hai bên không thông, nghe lọt tai lại hoàn toàn chẳng hiểu gì cả.
"Hắn ta nói gì thế? Có phải đang kêu gào "xin ông nội tha mạng" hay không?"
Minh Đô thấy Chiến sĩ thấp lùn cường tráng chít chít quang quác, không hiểu gì cả quay sang hỏi Bao Tam.
Bao Tam phiên dịch nói: "Hắn ta nói hắn ta là cái gì Hội Hắc Long gì đó, nơi này là địa bàn của bọn họ!"
Đấy, để cho một người như Bao Tam làm phiên dịch, tuy ý nghĩa vẫn giống nhau, nhưng mà xét về hoàn cảnh mà nói thì ý nghĩa đã hoàn toàn đảo ngược rồi... Trực tiếp bị Minh Đô giải thích rằng hắn ta đang gây chuyện với mình.
Đám người Toàn Chân Giáo này ai nấy đều là những con lừa cần được vuốt lông, nếu ngươi chịu phục tùng ngoan ngoãn thì còn có thể thả ngươi ra, nhưng cứng rắn đưa công hội của mình ra làm lá chắn như thế, định dọa dẫm ai đấy hả?"
Huống chi người hỏi lại còn là tên ra tay không biết nặng nhẹ như Minh Đô!
Bao Tam vừa dứt lời, Minh Đô lập tức nổi giận hét lớn một tiếng: "Hắc con mẹ nhà nó ấy!", pháp trượng nâng lên, một tia chớp từ trên trời giáng xuống, trực tiếp biến Chiến sĩ thấp lùn cường tráng kia thành tro bụi trong vòng một giây.
"!!!"
Thấy Minh Đô tiện tay giết chết Chiến sĩ thấp lùn cường tráng kia trong vòng một giây, những người chơi ven bờ biển đều kinh hãi đến trợn mắt há mồm, sau đó dồn dập ném hết quái vật đang đánh dở xuống, thu lại vũ khí, xoay người bỏ chạy.
Lần này thì đến lượt đám người Toàn Chân Giáo buồn bực, người chơi Nhật Bản ngay cả lá gan cũng nhỏ đến như vậy, có nhằm vào bọn họ đâu hả, chạy cái gì mà chạy.
Đúng lúc này, một người chơi vừa nãy còn nói cười vui vẻ với Bao Tam nói: "Các ngươi còn không mau chạy đi?"
"Chạy á? Tại sao lại phải chạy?" Bao Tam nghi ngờ nói.
Người chơi này nói: "Người mà đồng đội của ngươi vừa giết chính là người của Hội Hắc Long đó! Đi nhanh đi, tốt nhất là lập tức rời đi quay về nơi của các ngươi đi!"
Nói xong, người chơi này cũng chạy thẳng mà không dám quay đầu lại.
Mọi người bèo nước gặp nhau mà thôi, có thể nhắc nhở một câu cũng đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, dù sao cũng không thể đứng đây chờ chết với các ngươi được chứ.
"Hội Hắc Long?" Sau khi nghe thấy cái tên này một lần nữa, Bao Tam sờ lên cằm lẩm bẩm một câu hỏi Danh Kiếm Đạo Tuyết: "Hội Hắc Long à, ngươi đã từng nghe thấy tên công hội này bao giờ chưa?"
Danh Kiếm Đạo Tuyết hàng năm vẫn lăn lộn trên diễn đàn, là nơi phát tin tức chủ yếu nhất của Toàn Chân Giáo, hẳn là đã từng nghe nói đến công hội này rồi.
"Hội Hắc Long?" Danh Kiếm Đạo Tuyết suy nghĩ tìm kiếm trong chốc lát nói: "Cái tên này cũng hơi quen tai đấy, có điều ta không làm ăn buôn bán với Nhật Bản, cũng không hiểu rõ lắm, các ngươi cũng biết mà, đa số người Nhật Bản đều yêu thích những trò chơi offline, lĩnh vực game online này có rất ít nhân vật tài năng."
"Ta biết công hội này!"
Lúc này Vô Kỵ lại nói: "Công hội Hội Hắc Long này là công hội mạnh nhất đảo Doanh Châu! Thế lực vô cùng lớn! Gần như toàn bộ khu vực của đảo Doanh Châu đều nằm trong bàn tay của bọn họ."
"Ngươi nói là đảo Doanh Châu hay là thành Tá Hạ đấy?" Bao Tam quay đầu lại hỏi.
Đảo Doanh Châu cho dù có nhỏ đến mức nào chăng nữa, bản thân đảo này cũng có đến sáu thành chính, một công hội đã muốn một tay che trời rồi hay sao?
"Đương nhiên là đảo Doanh Châu!" Vô Kỵ nói: "Đám người kia cũng khá bá đạo, người chơi bình thường luyện cấp ra khỏi thành luyện cấp đều phải giao phí luyện cấp cho bọn họ!"
"Bà mẹ nó, thật hay giả đấy?"
Nghe thấy lời nói của Vô Kỵ, mọi người đều rối rít kinh ngạc đến mức thay đổi sắc mặt.
Tất cả mọi người đều là người chơi cấp BOSS rồi, loại chuyện những công hội lớn chèn ép bắt nạt những người chơi bình thường không có công hội thì người của Toàn Chân Giáo cũng đã nhìn thấy rất nhiều lần rồi, nhưng mà tối đa cũng là chiếm lấy khu luyện cấp tương đối khá một chút ưu tiên người nhà mình mà thôi, khi bản thân bọn họ không cần đến nữa thì cũng sẽ chủ động nhường lại cho người khác.
Về phần có nơi lấy tiền, cũng chỉ có loại địa phương như quặng mỏ nơi người chơi tự do đến kiếm tiền... Dù sao quái vật trong hang động khoáng sản đều được các công hội lớn dọn dẹp sạch sẽ, người ta thu chút phí dịch vụ cũng là hợp tình hợp lý thôi.
Nhưng mà người khác luyện cấp lại cũng đòi thu tiền như Hội Hắc Long này, thì có chút quá đáng rồi.
Tất cả mọi người đến để chơi game, đều phải nộp tiền mua thẻ... Dựa vào cái gì lại còn phải giao nộp một phần cho người khác? Mẹ nó cái này không phải là bị thu phí đến hai lần đó sao? Chuyện ảnh hưởng người chơi game được trải nghiệm game như thế này, công ty game cũng không thèm để ý đến sao?
"Hết cách rồi..." Vô Kỵ buông tay nói: "Người chơi game online của Nhật Bản vốn dĩ cũng đã không được bao nhiêu rồi, người chơi của Hội Hắc Long đã chiếm mất một nửa, người chơi bình thường nào dám chống lại bọn chúng chứ... Công ty game còn phải dựa vào những người này để sống sót mà, cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua đi thôi."
Điều này cũng đúng thôi.
Tính cách của phần lớn người đều là ngậm bồ hòn làm ngọt, nhất là ở Nhật Bản tỷ lệ người có việc làm thấp, hễ là người kiếm sống trong game về cơ bản đều gặp khó khăn trong vấn đề duy trì cuộc sống.
Thật vất vả lắm mới có được một môi trường có thể kiếm tiền được, mặc dù có bị người ta bắt nạt thì cũng có thể chấp nhận được, thật sự có gan đấu tranh hoặc là vứt bỏ game này chẳng qua chỉ là một phần rất nhỏ người chơi.
Mục đích cuối cùng của công ty game cũng chính là kiếm tiền, đương nhiên sẽ không vì một phần nhỏ người chơi mà đi đắc tội với một phần lớn người chơi khác.
"Ai... Thật sự là bùn nhão không trát nổi tường mà!"
Suy nghĩ đến đây, đám người không ngừng lắc đầu, Danh Kiếm Đạo Tuyết buồn bực hỏi Vô Kỵ: "Lại nói tại sao ngươi hiểu rõ Hội Hắc Long như vậy?"
"Ta hỏi thôi..." Vô Kỵ cười.
Bao Tam kinh ngạc nói: "Ngươi còn có bạn bè ở Nhật Bản nữa cơ á? Tại sao ta không biết vậy?"
"Hì hì!" Vô Kỵ cười hì hì nói: "Ta hỏi Yêu Nghiệt Hoành Hành!"
Mọi người: "..."
Địa vị của Tung Hoành Thiên Hạ của Yêu Nghiệt Hoành Hành ở trong nước gần như giống địa vị của Hội Hắc Long ở Nhật Bản.
Là một người kinh doanh chuyên nghiệp đủ tiêu chuẩn, tất cả đều phải rất nhanh rất đúng thời cơ, nếu hệ thống toàn thế giới đã thống nhất số liệu với nhau, Yêu Nghiệt Hoành Hành chắc chắn cũng sẽ biết người biết ta, cho nên trong thời gian đầu tiên đã lấy được tài liệu của Hội Hắc Long, đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của mình thì cũng rất hợp tình hợp lý.
"Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Quay về à?" Xuân Tường từ đầu đến cuối vẫn không nói gì nhìn thoáng qua chiếc thuyền sau lưng một cái hỏi.
Nếu như thế lực của Hội Hắc Long đã bao trùm tất cả đảo Doanh Châu, có thể thấy được đám người kia tuyệt đối không dễ đối phó, giết người của bọn chúng, tiếp theo sẽ có thêm rất nhiều phiền toái.
Phải biết, đảo Doanh Châu không phải đại lục, mà là một hòn đảo! Nếu ở đại lục Dũng Giả, đám người Toàn Chân Giáo này cũng sẽ không thèm để vào mắt, nhưng ở đảo Doanh Châu thì tính chất lại không giống nhau rồi.