Trang 680# 1
Chương 1360: Tên lùn kiêu căng ngạo mạn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Vẫn thường nói, chuyện bất thường xảy ra nhất định có chuyện không ổn, những lời này thể hiện trong game lại càng nhuần nhuyễn chính xác.
Bất kể là người chơi trong nước hay là người chơi nước ngoài, cho dù là người mới trong game như Vương Vũ, cũng sẽ có loại bản năng như vậy.
Dù sao loại tình huống đột ngột xuất hiện này, cho dù không có nhiệm vụ ẩn, tám phần cũng sẽ có BOSS xuất hiện, là phương diện nào thì cũng không phải việc xấu.
Những người chơi Nhật Bản đương nhiên cũng không ngoại lệ, lúc này nhìn thấy từ trên biển bất thình lình bay đến một chiếc thuyền lớn chưa từng nhìn thấy bao giờ, một người đều sôi nổi để lại việc đang làm dở trong tay, vây lại bên cạnh bờ biển.
Đợi cho đến sau khi thuyền cập bờ dừng lại, mấy người Toàn Chân Giáo không hoang mang chút nào chậm rãi từ trên thuyền bước xuống.
"???"
Nhìn thấy mấy người chơi không khác mình là mấy thế mà lại từ trên thuyền nhảy xuống, người chơi xung quanh lúc này lập tức sửng sốt.
Bà mẹ nó, cái này thế mà lại là thuyền của người chơi, người chơi có thể sản xuất ra con thuyền lớn như vậy từ bao giờ thế, đây rốt cuộc là công hội nào đó?
Nghĩ đến đây, mọi người theo bản năng nhìn lên ngực đám người Vương Vũ.
Là những kẻ suốt ngày ru rú trong nhà, phần lớn nhận thức nhập môn về người Nhật Bản đều xem được từ mấy bộ phim điện ảnh, đám bỉ ổi như Toàn Chân Giáo lại càng am hiểu sâu sắc đạo lý này, cho nên theo bản năng mọi người đều cảm thấy người chơi Nhật Bản này thật bỉ ổi.
Hơn nữa, đám người Toàn Chân Giáo này vốn dĩ cũng không thích bị người ta bao vây nhìn ngó như gia súc, lúc này lại bị một đám người bỉ ổi dùng ánh mắt như thế nhìn chằm chằm vào ngực mình, mọi người nhất thời không được tự nhiên, dù sao trong đội ngũ vẫn còn có hai cô gái đấy?
Minh Đô tính tình nóng nảy xách pháp trượng lên định tàn sát một trận.
Cũng may Vô Kỵ tay mắt nhanh nhẹn, kéo Minh Đô lại nói: "Đừng vừa đến đã gây sự như vậy, đợi việc chính xong xuôi đã rồi hãy nói tiếp."
Đây cũng không phải vì Vô Kỵ sợ phiền phức, mà chính là gây chuyện cũng phải có tính toán mới được.
Bây giờ mọi người thế nhưng có nhiệm vụ mới đến đây, đảo Doanh Châu rốt cuộc cũng không phải trong nước, nơi này chưa quen thuộc, mọi thứ thiên thời địa lợi nhân hòa đều chưa chiếm được, thành cũng còn chưa bước chân vào mà đã gây chuyện rồi, đây không phải tự tìm phiền toái cho mình sao.
Nghe thấy lời nói của Vô Kỵ, Minh Đô giận dữ thu pháp trượng lại.
Vô Kỵ đi lên phía trước hỏi: "Xin hỏi, nơi này có NPC nào tên là Karl không vậy?"
Phương pháp để người chơi thăng cấp nhanh nhất chính là làm nhiệm vụ, mà nhiệm vụ thì đều giống nhau, đều được nhận từ trong tay những NPC ở trong các ngóc ngách của thành chính.
Karl cầm con dấu của thành Hải Cảng, hưởng tất cả thu nhập từ thuế, chắc chắn sẽ không phải là một NPC bình dân không ai biết đến, chỉ cần không phải là bình dân, thành Tá Hạ có một NPC như vậy, người chơi ở đây có lẽ cũng sẽ không xa lạ gì.
Ai ngờ những người này sau khi nghe thấy lời nói của Vô Kỵ thì trên mặt đều dồn dập lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, sau đó chít chít quang quác kêu lên.
Rất rõ ràng, đám người này cũng cảm thấy rất tò mò đối với đám người nước ngoài vừa đột ngột xuất hiện này.
"Nói gì vậy hả, đây là..." Vẻ mặt Minh Đô mơ hồ.
Dựa vào hiểu biết của con hàng Minh Đô này với ngôn ngữ Nhật Bản mà nói, nghe hiểu nhiều nhất cũng chỉ có mấy từ yamette, camol linh tinh mà thôi, còn giao tiếp ngày thường hoàn toàn không nghe hiểu được một chút gì.
"Không rõ lắm, chắc là đang thán phục thân phận của chúng ta." Vô Kỵ sờ cằm nói.
Vương Vũ lại kéo ra ô cài đặt của game, lướt qua một lần sau đó không nói gì được nữa: "Game này cũng không có chức năng đồng thanh truyền dịch hay sao?"
Loại kỹ thuật đồng thanh truyền dịch này đã thông dụng từ mười mấy năm trước rồi, trong game công nghệ cao như Trọng Sinh thế mà lại không có chức năng này cũng thật sự là kỳ quái.
"Không có gì lạ lùng cả!"
Vô Kỵ nói: "Trong game vì để phân biệt những quần thể khác nhau, ngôn ngữ khác biệt là phương thức trực tiếp nhất, trước đây có rất nhiều game, trận doanh khác biệt đã có ngôn ngữ khác nhau rồi, huống hồ bây giờ còn là quốc gia khác nữa chứ."
"Ngôn ngữ không thông? Vậy nhiệm vụ này của chúng ta phải làm thế nào đây?" Dương Na đứng bên cạnh hỏi.
Đảo Doanh Châu tổng cộng có ba con đường, sáu tòa thành chính, thành Tá Hạ này chẳng qua chỉ là một trong những thành chính mà thôi, nếu Karl vẫn thường qua lại ở đảo Doanh Châu, như vậy đều có tỷ lệ tồn tại như nhau ở cả sáu thành, NPC ở sáu tòa thành chính nhiều như biển vậy, nếu ngôn ngữ lại còn không thông nữa thì chỉ dựa vào một đám mười mấy người bọn họ, còn không phải sẽ đi tìm đến mấy tháng luôn sao?
"Tam Nhi, phải dựa vào ngươi rồi!"
Vô Kỵ quay đầu liếc nhìn Bao Tam một cái, Bao Tam gật gật đầu đi tới.
Bao Tam thế nhưng đã từng đi du học ở Nhật Bản, hơn nữa người này lại thông thạo đến tám loại ngôn ngữ, được xưng là có thể chửi đổng chém gió với cả tám nước liên quân, tiếng Nhật đương nhiên không thành vấn đề.
Quả nhiên, người trong nghề vừa ra tay, đã biết ngay là có hay không, Bao Tam đi tới trước mặt những người chơi Nhật Bản kia chít chít quang quác nói một đống, sau đó trên mặt người chơi Nhật Bản lộ ra vẻ mặt hiểu rõ.
Thứ như tiếng Nhật này, trình độ của Ngưu sư phụ cũng tương đương với Minh Đô, cho dù ta có hiểu, mọi người cũng sẽ không hiểu cho lắm... Cho nên tất cả đoạn đối thoại đằng sau đều sử dụng tiếng quốc ngữ hết.
Không sai, chúng ta coi như toàn vũ trụ này đều nói tiếng Trung Quốc hết đi!
Tuy ngày thường Bao Tam không thích nói chuyện, nhưng mà có thể thông thạo tám loại ngôn ngữ, về giao tiếp đương nhiên cũng không quá yếu, sau khi chuyện trò vui vẻ xong, Bao Tam đã hòa nhập với những người chơi Nhật Bản kia.
Ngay sau đó, Bao Tam tranh thủ rèn sắt khi còn nóng nói: "Xin hỏi, thành Tá Hạ có NPC nào tên là Karl không?"
"Karl?"
Đám người chơi nghe thấy cái tên này, còn đang định nói gì đó, đột nhiên, Chiến sĩ thấp lùn cường tráng mà vừa nãy Minh Đô định một tia sét đánh chết kia đi tới mạnh mẽ ngắt lời nói: "Chưa từng nghe nói bao giờ!"
Nói xong, Chiến sĩ này lại phất phất tay với những người chơi khác ở xung quanh, nói: "Đều cút hết cả đi, không nên vây xem ở đây nữa, coi như các ngươi đưa tiền xong, ta vẫn có thể không cho các ngươi ở lại chỗ này được!"
"..."
Đám người chơi dường như rất e ngại Chiến sĩ thấp lùn cường tráng này, sau khi bị người kia hung dữ lạnh lùng quát một câu, đều vội vàng rụt cổ lại tản ra bốn phía.
"Sao lại thế này?"
Những người khác đều không nghe hiểu Bao Tam và những người chơi Nhật Bản kia đang nói cái gì, nhưng mà tất cả mọi người đều không ngốc, tất cả mọi người đều nhìn thấy tận mắt ngôn ngữ hành động của Chiến sĩ thấp lùn cường tráng kia, đại khái có thể đoán được tương đối.
Nói đến gây chuyện, Minh Đô mãi mãi là người giỏi nhất, thấy cảnh tượng như vậy, nhảy lên nhảy xuống hỏi: "Thằng ranh này đang làm màu phải không? Có cần ta làm thịt hắn ta hay không?"
Minh Đô vừa dứt lời, Chiến sĩ thấp lùn cường tráng kia lại bước đến bên cạnh Bao Tam, ngửa đầu nói: "Ngươi là người Trung Quốc à?"
Tên này vóc dáng không cao to, trong giọng nói lại tràn đầy sự vênh váo ngông cuồng.
"Không sai!" Bao Tam thản nhiên gật đầu.
"Hừ!" Chiến sĩ thấp lùn cường tráng hừ lạnh một tiếng nói: "Nơi này là đảo Doanh Châu, không chào đón các ngươi, xin mời quay về đi thôi!"
Tục ngữ có câu nói, chó biết cắn người thì không sủa, Bao Tam trầm mặc ít nói cũng không có nghĩa là hắn ta tốt tính, Chiến sĩ thấp lùn cường tráng này mạnh mẽ cắt ngang cuộc trò chuyện của Bao Tam và những người khác, Bao Tam đã vô cùng khó chịu rồi, lúc này lại dám bước lên xua đuổi hắn ta, Bao Tam đương nhiên không thể nhẫn nhịn được nữa.
Trong nước mặc dù rộng lớn như vậy, vẫn chưa từng nhìn thấy người chơi nào dám ăn nói với Toàn Chân Giáo như thế đâu, chẳng qua một đảo Doanh Châu nhỏ bé, rắn nơi địa phương chật hẹp này mà cũng dám ngông cuồng như thế, e rằng cũng chưa bao giờ nghe nói đến chuyện rồng mạnh vượt qua biển lớn!
"Ha ha!"
Bao Tam mỉm cười, chậm rãi rút Thanh Kiếm Thiên Thần, duỗi tay ra gác lên cổ Chiến sĩ thấp lùn cường tráng, nghiêng lỗ tai nói: "Ngươi nói cái gì cơ? Ta không nghe rõ!"
Mấy người Toàn Chân Giáo cùng chơi đùa với nhau lâu như vậy, phối hợp vô cùng ăn ý, nhìn thấy dáng vẻ Bao Tam như vậy, những người khác cũng dồn dập rút vũ khí ra.