Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1363 - Chương 1365: Kế Hoạch

Trang 682# 2

 

 

 

Chương 1365: Kế hoạch
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Cái này..."

Chứng kiến người đồng đội cuối cùng cũng bị Vương Vũ giết chết trong giây lát, tất cả lông tơ của Kỳ Á Đặc đều dựng đứng hết lên, hai chân run rẩy lẩy bẩy, muốn chạy cũng không đứng dậy chạy nổi, đặt mông ngồi co quắp dưới mặt đất.

Trong game, cái chết thực ra cũng chỉ đến thế, vậy nhưng nỗi sợ và cái chết đôi khi cũng không phải là cùng một loại khái niệm.

Đối mặt với thằng cha ra tay tàn nhẫn như Vương Vũ, Kỳ Á Đặc như đã quên mất bản thân mình đang ở trong game.

Vương Vũ không phải loại người bụng dạ nham hiểm thích đuổi tận giết tuyệt. Dù Vương Vũ là một người tập võ nhưng không phải binh sĩ trên chiến trường, từ nhỏ đã thấm nhuần tư tưởng đánh đến tầm liền ngừng, miễn là đối thủ chịu thua, từ trước tới nay Vương Vũ đều sẽ luôn mở cho một con đường sống, cho đối thủ một cơ hội được làm người.

Cũng chẳng cần nói tới dáng vẻ của Kỳ Á Đặc nữa, lúc này đã giống như một bãi bùn nhão ở trên mặt đất. Cho dù là Vương Vũ nghe không hiểu thằng nhóc này đang nói cái gì, cũng có thể nhận ra kẻ này đang bị dọa cho sợ vỡ mật.

Giết người như thế này, Vương Vũ cũng thấy hơi ngại.

"Haizz, thật vô dụng..." Vương Vũ lắc lắc đầu, không để ý Kỳ Á Đặc đã sợ đến vãi tè ra quần, xoay người sang chỗ khác tiếp tục nhàm chán một mình.

Đúng lúc này, từ phía xa của bãi biền truyền đến một âm thanh phấn khích.

"Chú Ngưu! Đã tìm thấy Carl rồi!!"

Vương Vũ ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Ký Ngạo đang vẫy vẫy cánh tay từ đằng xa chầm chậm chạy qua đường, bước thẳng tới trước mặt Vương Vũ.

Nghe thấy lời Ký Ngạo vừa nói, Vương Vũ có hơi ngạc nhiên hỏi: "Ồ? Nhanh như vậy đã tìm thấy Carl rồi sao? Hắn ở chỗ nào?"

Thành Tá Hạ tuy chỉ là một thành phố cảng, cũng không rộng lớn bằng thành Dư Huy, nhưng dù sao cũng là một trong những thành chính, phải có ít nhất hơn một ngàn NPC. Từ lúc nhóm người của Toàn Chân Giáo rời khỏi đây cũng chỉ mới qua mười mấy phút đồng hồ mà thôi, sao có thể tìm được Carl nhanh như vậy chứ?

"Ơ... Ồ?"

Ký Ngạo vừa định trả lời, quay mặt lại liền thấy Kỳ Á Đặc ngồi co quắp dưới chân Vương Vũ, không nhịn được thắc mắc với Vương Vũ: "Thằng nhỏ này là ai vậy?"

"Không biết!" Vương Vũ lắc đầu nói: "Hình như là tới gây sự..."

Những chuyện như vậy trong game cũng chẳng hề hiếm thấy, rồng lớn không thèm chèn ép loài rắn cỏ nha. Có một số người nhìn thấy ngươi là kẻ lạ mặt lại mang theo trang bị tốt đầy người, sẽ lôi kéo một đám người tới gần ra tay cướp bóc trấn lột, ở trong thế giới kẻ mạnh tối cao này đã chẳng còn ai lạ lẫm với mấy loại chuyện như thế nữa.

Nhưng thật ra Thiên Phong Thập Tứ Lang đáng thương bị giết chết có hơi ấm ức, chết tới hai lần mà Vương Vũ cũng chưa nhớ nổi hắn là ai... Lại cho rằng đám người bọn hắn là người chơi trộm cướp.

"À... Vậy còn giữ lại tên kia làm gì, chú Ngưu ngài quả thật là có tấm lòng Thánh mẫu dâng trào nha!" Ký Ngạo thấy Vương Vũ cũng không biết Kỳ Á Đặc là ai, quyết đoán tung một cước đá cho Kỳ Á Đặc biến thành ánh sáng trắng.

"Ha ha!"

Vương Vũ chính là lười ra tay với kẻ không còn sức chiến đấu chứ không phải là trào dâng tấm lòng Thánh mẫu nha. Thấy Ký Ngạo làm thịt Kỳ Á Đặc, Vương Vũ cũng không hề có ý trách móc gì Ký Ngạo, mà lại hỏi han như chưa từng có chuyện gì xảy ra: "Sao những người khác không quay trở về?"

"Đang bận việc trong thành đó thôi!" Ký Ngạo thuận miệng đáp.

"Bận việc ở trong thành?" Vương Vũ buồn bực hỏi: "Bận việc gì chứ?"

"Haizz... Đừng hỏi nữa!" Ký Ngạo nói: "Thực ra tên Carl kia trước đây từng đảm nhiệm thành chủ của thành Tá Hạ! Hiện giờ bị Hội Hắc Long giam cầm trong địa lao của thành Tá Hạ! Vô Kỵ nói muốn chuẩn bị cướp người, cho nên bảo ta tới thông báo cho chú biết."

"Thông báo? Trực tiếp gửi tin nhắn là được chứ sao... Còn phải đặc biệt đi một chuyến?"

"Gửi tin nhắn?" Ký Ngạo nỏi: "Có thể gửi tin thì ai thèm chạy tới chứ! Bây giờ chú còn chưa tới thành Tá Hạ đăng ký, vẫn là người nước ngoài, không thể trao đổi tin tức được."

"Thật sao?" Vương Vũ kinh ngạc kéo kênh ra gửi tin nhắn.

Hệ thống trả lời cực kỳ hài hước: "Thật xin lỗi, ngươi không nằm trong vùng phủ sóng..."

"Ha ha, có chút thú vị..." Vương Vũ chậc chậc cảm thán, không thể tưởng tượng được trong trò chơi còn có kiểu hạn chế như thế này.

Đương nhiên, hạn chế như vậy cũng rất hợp tình hợp lý.

Cần phải biết rằng, dữ liệu trên toàn cầu được hợp nhất có nghĩa là thật sự thống nhất toàn cầu... Tuy rằng được thống nhất trong game nhưng trên thực tế vẫn là hai quốc gia khác biệt.

Làm như vậy mục đích chủ yếu là để đề phòng có kẻ lợi dụng hệ thống game để thực hiện hoạt động gián điệp. Vai trò của việc đăng ký nơi tới cũng tương đương với hộ chiếu linh tinh khi ra nước ngoài.

Mọi người ngàn vạn lần đừng nghĩ rằng những chuyện này chẳng liên quan gì với người chơi.

Thực ra mấy chuyện như thế này có thể ở xung quanh tất cả mọi người.

Cho nên, mọi người cũng không nên khinh thường ông đây bày đặt não tàn... Vì ta tự bào chữa cũng không hề dễ dàng nha.

"Ở đây không có việc gì rồi!" Ký Ngạo lại nhanh chóng tiếp lời: "Ta sẽ giúp chú trông coi nơi này một lúc, chú vào khu vực an toàn trong thành để đăng ký đi."

Mặc kệ là hình thức chiến lược gì thì việc trao đổi thông tin vẫn ở vị trí số một.

Đám người Vô Kỵ đang làm việc ở trong thành, nhất định sẽ có hành động lớn trong tương lai, Vương Vũ là trung tâm chiến đấu của Toàn Chân Giáo, tin tức không tới tay thật sự là một chuyện cực kỳ phiền phức.

"Ừm!"

Vương Vũ đương nhiên cũng hiểu điều này, cũng không tiếp tục nhảm nhí cùng Ký Ngạo nữa, ừ một tiếng rồi rời khỏi bãi biển.

Đăng ký cũng không phải chuyện phiền phức gì, chỉ cần người chơi tới khu vực an toàn được thiết lập một lúc là được.

Sau khi vào thành, Vương Vũ tìm điểm sống lại gần đó để đăng ký tài khoản, kênh công hội liền được dỡ bỏ lệnh cấm.

Khi Vương Vũ vừa định rời khỏi thành, chợt nghe có tiếng nói quen thuộc truyền tới từ phía xa: "Tới tới tới, tất cả mọi người cùng tới xem đi!"

Vương Vũ nghe thấy giọng nói liền quay đầu nhìn lại, liền thấy Minh Đô ở phía sau cách đó không xa giơ một cái bảng lớn kêu to, trên mặt của tấm bảng viết đầy chữ tiếng Nhật.

Nước Nhật tự sáng tạo từ bộ chữ của tiếng Trung, tự mình phát triển ngày một cường thịnh. Không chỉ có các quốc gia châu Á mà cả các nước Âu Mỹ cũng đều học tập chữ Hán, bởi vậy mà mặc dù Vương Vũ không nghe hiểu, nhưng nhìn mặt chữ vẫn có thể đọc được đại khái.

Trên tấm bảng kia viết đại ý là: "Thuê người, một giờ trả một đồng vàng! Muốn kiếm tiền thì đi theo ta..."

Minh Đô vốn dĩ có xuất thân từ người học âm nhạc, ngoại trừ lúc rống lên thì giọng nói cũng khá cao, người chơi đi qua đi lại đều tới vây quanh.

Nước Nhật ít kẻ ti tiện bỉ ổi, việc sản xuất tiền vàng cũng kém xa so với server Trung Quốc, vì vậy mà tỷ giá hối đoái ở đây tương đối ổn định. Một đồng vàng một giờ, tuy không cao lắm nhưng chắc chắn không phải là thấp, dù sao thì phần lớn người chơi ở đây cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy trong một giờ.

Tuy nhiên, tin tức người Hoa đánh chết người của Hội Hắc Long ở trên bờ biển đã lan truyền với tốc độ chóng mặt trong đám người chơi của thành Tá Hạ. Trong thành Tá Hạ này ngoại trừ người của Hội Hắc Long ra, hầu như tất cả người chơi đều đã biết được thông tin này.

Hiện tại người Hoa lại rao giá thuê người đi làm cái gì, mọi người đương nhiên phải nghĩ kỹ trong lòng...

Vì một đồng vàng mà chạy tới trêu chọc Hội Hắc Long? Nghiêm túc mà nói thì chẳng phải lựa chọn sáng suốt gì cho cam. Bởi vậy nên mới có một vài người chơi phản ứng nhanh nhạy, sau khi nhìn thấy Minh Đô là người Hoa đã bĩu môi theo bản năng mà quay đầu rời đi.

Lúc này, Minh Đô bệ vệ đứng trên chỗ cao nhìn thấy có người rời đi, không nói hai lời liền nhấc pháp trượng, giáng xuống một tia chớp, tùy tiện đánh chết vài ba người. Sau đó vừa mỉm cười vừa chỉ chỉ tấm bảng trong tay.

Mọi người: "..."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment