Trang 696# 1
Chương 1392: Người phụ nữ không đơn giản
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Chạy vào phủ thành chủ!"
Ngay khi Huyết Sắc Chiến Kỳ còn đang luống cuống tay chân, đột nhiên, Huyết Sắc Chiến Kỳ lại nhận được một tin nhắn của Vô Kỵ.
Dưới tình huống này, khao khát sinh tồn của Huyết Sắc Chiến Kỳ vẫn rất mãnh liệt, hoàn toàn không lo lắng quá nhiều, bất chấp tất cả, dựa vào luồng sức mạnh cuối cùng cứng rắn phóng vào phủ thành chủ.
Nói cũng không sai, thiết lập của nghề nghiệp Thích khách quá thấp, giết chết Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không khó, nhưng muốn ngăn cản một tuyển thủ hệ sức mạnh thì thật sự khó mà làm được.
Có điều loại con mồi như Huyết Sắc Chiến Kỳ, là để dành cho Vô Ngân Tử giải quyết, bây giờ mấy người Vô Ngân Tử từ cách đó không xa lập tức lao tới cửa phủ thành chủ, người chơi Hội Thứ Vương đương nhiên không dám tự mình ra tay giết chết Huyết Sắc Chiến Kỳ, rơi vào đường cùng đành phải xông vào phủ thành chủ theo Huyết Sắc Chiến Kỳ.
"Lão Nhị cứu người!"
Người chơi Hội Thứ Vương chân trước vừa mới bao vây Huyết Sắc Chiến Kỳ bước vào phủ thành chủ, đột nhiên một giọng nói vang lên bên tai.
Mọi người nhìn về phía giọng nói, đã thấy cửa lớn phủ thành chủ bị người đóng lại từ bên trong, mà Vô Kỵ lại đứng phía sau cửa phủ thành chủ nhìn về phía đám người.
"!!!"
Người chơi Hội Thứ Vương nhìn thấy Vô Kỵ, trong lòng đột nhiên kinh hãi, giống như đã phát hiện ra chuyện gì lập tức quay đầu định chạy ra ngoài.
Nhưng mà tất cả đều đã muộn mất rồi.
Vô Kỵ vừa dứt mệnh lệnh, Doãn Lão Nhị giơ tấm khiên từ đằng sau một bên cửa khác vọt ra, vọt đến bên cạnh Huyết Sắc Chiến Kỳ, sau đó giơ ngón giữa lên, hét lớn một tiếng "Đám khốn kiếp kia!" thi triển Trào Phúng tập thể.
Đám Thích khách của Hội Thứ Vương, thậm chí ngay cả Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không tự chủ được bị Doãn Lão Nhị kéo đến bên cạnh.
Doãn Lão Nhị cười hì hì, hai chiếc cánh sau lưng giương ra nhảy ra ngoài phủ thành chủ.
"Trong phủ thành chủ không cho phép đánh nhau!"
Đúng lúc này, lính canh tuần tra trong viện nhìn thấy tình hình bên này, đều rối rít xông đến.
Bạn học lính canh vô cùng mạnh mẽ không sai, nhưng không có mệnh lệnh của thành chủ, những tên ngốc này vẫn hiền như bụt vậy, trừ khi là người chơi vô cùng hung ác giết người như ngóe, nếu không những lính canh này về cơ bản đều chỉ cần chạm vào là sẽ ngừng, không tổn thương tính mạng người ta, cho dù là người chơi giương oai giễu võ trong phủ thành chủ, miễn là không gây ra tai nạn chết người, đám lính canh cũng gần như chỉ khống chế thôi chứ không ra tay giết người.
Dù sao luyện cấp quá khó khăn, nếu vì nhổ nước bọt linh tinh và phóng uế bừa bãi mà bị lính canh làm thịt thì game này còn chơi làm sao được nữa.
Dưới thực lực hoàn toàn áp đảo, nghề nghiệp nào có bỉ ổi hơn nữa thì cũng chẳng còn chỗ dung thân, đám lính canh nhanh và gọn ấn chặt toàn bộ những người chơi bị Doãn Lão Nhị Trào Phúng xuống đất.
Vì Doãn Lão Nhị đã bay ra khỏi phủ thành chủ từ trước rồi nên tránh thoát được tấn công của lính canh.
Bên này người chơi Hội Thứ Vương vừa mới bị đè lại, Vô Ngân Tử và mấy người chơi Hội Thứ Vương khác cũng theo đó xông vào.
"Xuân huynh! Đóng cửa!"
Thấy tất cả người chơi của Hội Thứ Vương đều đã vào phủ thành chủ, Vô Kỵ cười hì hì ra lệnh cho Xuân Tường đóng cửa, sau đó vung pháp trượng lên, chụp lên đầu Huyết Sắc Chiến Kỳ một chiêu Vô Địch.
Xuân Tường đã mai phục trên đầu tường từ lâu đã sớm sử dụng pháp trượng thi triển Kết Giới Hắc Ám đối với mặt đất nơi đó, trước khi Vô Kỵ ra lệnh, dưới chân những người chơi Hội Thứ Vương bước vào sau đã xuất hiện một vòng tròn màu đen, khi đám người còn chưa kịp phản ứng lại xem tại sao lại thế, ngay sau đó Kết Giới Hắc Ám trên mặt đất đã dâng lên.
Vô Ngân Tử là người tập võ, tốc độ phản ứng cũng vô cùng nhanh nhẹn, ngay một khắc khi Vô Kỵ ra lệnh cho Xuân Tường, Vô Ngân Tử đã nhận ra không thích hợp, lúc này nhảy về phía sau, nhảy ra khỏi phạm vi của Kết Giới Hắc Ám.
Mà Nam Thiên Cự Thần lại không có được tài nghệ như Vô Ngân Tử, trực tiếp bị Xuân Tường khống chế ngay tại chỗ!
"Trong phủ thành chủ, cấm không đánh nhau!"
Sau khi khống chế mọi người, Xuân Tường cũng nhảy ra khỏi phủ thành chủ, đám lính canh lại hét lớn một tiếng kêu gọi nhau xông lên đạp nát Kết Giới Hắc Ám của Xuân Tường, bắt hết tất cả người chơi Hội Thứ Vương bên trong kết giới ấn chặt xuống mặt đất.
Lúc này, Huyết Sắc Chiến Kỳ cuối cùng cũng hiểu được, tại sao Vô Kỵ lại muốn mình dẫn người của Hội Thứ Vương đến phủ thành chủ.
Mục đích quan trọng bây giờ của Toàn Chân Giáo chính là con dấu trên người của Hội Thứ Vương, nhưng đám người Hội Thứ Vương kia đều là Thích khách đến không bóng dáng, đi không dấu vết, miễn là bọn chúng muốn chạy thì cho dù có là Vương Vũ muốn bắt bọn chúng cũng khó khăn.
Về phần giết những người này để con dấu rơi ra, lại càng là chuyện nói mơ giữa ban ngày, ngay cả bóng người cũng không sờ đến được, còn giết cái lông gì, huống chi thứ đồ chơi như con dấu này lại thuộc về thứ đồ vật quý giá, tỷ lệ rơi thấp đến đáng thương, cho dù có bản lĩnh sáu lần tha bảy lần bắt như Gia Cát Lượng, có lẽ cũng không thể làm con dấu rơi ra được...
Nếu muốn bắt được đám người kia, vẫn phải dựa vào đám sinh vật nghịch thiên như lính canh này thôi... Trước thực lực tuyệt đối, tất cả mọi âm mưu đều biến thành vô ích.
"!!!!"
Nhìn thấy toàn bộ thuộc hạ của mình đều bị bắt sống, Vô Ngân Tử nhướn mày, xoay người chạy ra ngoài phủ thành chủ.
Nhìn thấy vẫn còn có cá lọt lưới, lúc này Vô Kỵ lập tức hạ lệnh: "Một người cũng không tha!"
Vô Kỵ vừa dứt lời, ba người Bao Tam Ký Ngạo và Danh Kiếm Đạo Tuyết vươn người nhảy vọt ra, Doãn Lão Nhị và Xuân Tường sau khi nhảy ra khỏi phủ thành chủ cũng đã theo sát phía sau.
Trong mấy người, tốc độ của Danh Kiếm Đạo Tuyết nhanh nhất, thi triển Tật Hành mang theo một dãy ảo ảnh vọt đến bên cạnh Vô Ngân Tử, giơ dao đâm sang!
Đồng thời Xuân Tường cũng ném ra một luồng khói độc về phía Vô Ngân Tử.
Ai ngờ Vô Ngân Tử đối mặt với sự bao vây tấn công của mấy người Toàn Chân Giáo nhưng không hề sợ hãi chút nào, chỉ thấy cô ta đứng yên tại chỗ nghiêng người sang trái, tạo thành một góc sáu mươi độ với nền nhà, đồng thời hai chân lên tục đạp lên, ngay trước mắt bao người Toàn Chân Giáo, thân thể Vô Ngân Tử dựa vào thân pháp quỷ dị di chuyển về phía bên trái mấy mét, tránh thoát tấn công của Xuân Tường và Danh Kiếm Đạo Tuyết.
"Mẹ nó! Đây là tình huống gì vậy hả? Lăng Ba Vi Bộ chắc?"
Chiêu thức né tránh này của Vô Ngân Tử hoàn toàn dọa cho tất cả mọi người Toàn Chân Giáo sợ hãi.
Đám người Toàn Chân Giáo cũng không phải kẻ nhà quê, xét về né tránh Vương Vũ cũng chẳng thua gì Vô Ngân Tử, nhưng Vương Vũ lại biến thái, tránh né tấn công chẳng qua chỉ lăn mình di chuyển xung quanh, người bình thường thân thể đầy đủ chức năng đều có thể làm được.
Nhưng loại thân pháp kỳ dị sử dụng ngay tại chỗ như Vô Ngân Tử, quả thật vượt ra tầm nhận thức của mọi người, mẹ nó cái này không khoa học...
"Hừ!"
Né tránh được tấn công của Danh Kiếm Đạo Tuyết, Vô Ngân Tử xoay người hừ lạnh một tiếng khinh thường nói: "Chỉ dựa vào đám hỗn tạp các ngươi mà cũng đòi bắt được ta sao?"
"Nói nhảm ít thôi! Xem nắm đấm đây!"
Vô Ngân Tử vừa dứt lời, Ký Ngạo thi triển Băng Quyền xông đến trước mặt Vô Ngân Tử.
Ánh mắt Vô Ngân Tử căng thẳng, thân thể từ phía sau duỗi hai chân ra liên tục đạp về phía trước, di chuyển về phía sau mấy mét tránh né Băng Quyền của Ký Ngạo.
Một quyền của Ký Ngạo đánh hụt, mất đà lao xuống đất, còn chưa đứng vững, tay phải của Vô Ngân Tử đã nhấc lên, dao găm trong tay mang theo một sợi dây thừng bay ra cắm lên cổ Ký Ngạo.
-44.444
Tổn thương cực lớn bay lên.
Lượng máu của Ký Ngạo đột ngột hạ xuống hơn một nửa!
Ngay sau đó tay phải của Vô Ngân Tử lại đột nhiên giật ngược dây thừng ra đằng sau, rút lại dao găm trên cổ Ký Ngạo.
-33.333
Lại một con số tổn thương bay lên, Ký Ngạo trực tiếp bị đánh thành còn một tý máu.
"Mẹ kiếp! Chịu đòn tốt đấy nhỉ!" Vô Ngân Tử nhướn mày, dao găm lại bay về phía Ký Ngạo.
Nói thì chậm mà xảy ra lại rất nhanh, tấm khiên của Doãn Lão Nhị che chắn trước người Ký Ngạo.
"Keng!"
Một tiễng vang nhỏ vang lên, dao găm của Vô Ngân Tử bị bắn ra.
"Đoàng!"
Cùng lúc đó, một luồng sấm sét từ trên trời giáng xuống đánh thẳng vào Vô Ngân Tử.