Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1427 - Chương 1429: Đi Mòn Gót Chẳng Tìm Thấy, Người Đó Lại Đứng Ngay Ánh Đèn.

Trang 714# 2

 

 

 

Chương 1429: Đi mòn gót chẳng tìm thấy, người đó lại đứng ngay ánh đèn.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Tuy đám Toàn Chân Giáo kia không có lợi không dậy sớm nổi lại vẫn rất để ý đến chuyện vừa đáp ứng.

Sau khi hung hăng chèn ép Vô Kỵ một trận đã đời thì ra khỏi quán rượu, chia ra bốn ngã hỏi từng NPC một.

Cùng lúc đó hai người Vương Vũ và Vô Kỵ cũng đến thư viện thành Yamatai.

Thành Yamatai không hổ là thành chính của server nước Nhật, thư viện rất có nét bản sắc dân tộc.

Nhìn nữ nhân viên quản lý mặc bộ đồng phục ngồi nơi đó, Vô Kỵ phảng phất như cách một thế hệ, dường như hắn ta đã gặp cảnh này ở đâu rồi, bất giác từng dãy số xe nhảy ra ở trong đầu.

Đệch, ta đang nói cái gì ta cũng chẳng biết nữa.

"Thành chủ đại nhân ngài khỏe chứ, tôi có thể giúp gì cho ngài? Nếu tra tư liệu thì..."

Xem ra Vô Kỵ làm thành chủ vẫn rất có uy, thái độ của nhân viên quản lý cung kính cực kỳ, nếu đổi thành người khác khẳng định sẽ không nói một lời dư thừa.

"Không." Vô Kỵ xua tay cắt lời nhân viên quản lý nói: "Ta hỏi chút chuyện."

Nhân viên quản lý nghe vậy mỉm cười nói: "Nếu Thành chủ đại nhân ngài hỏi sẽ giảm 20%."

"Được!" Vô Kỵ gật đầu nói: "Xin đưa tư liệu Quân Chủ Liệt Diễm cho ta."

Dứt lời Vô Kỵ lấy túi tiền vàng ra đưa.

Cô Nhân viên quản lý nhận tiền vàng xong, nói rất thản nhiên: "Quân Chủ Liệt Diễm là người bảo vệ khu vực mỏ khai thác Thần Viêm, thực lực rất mạnh mẽ."

Dứt lời nhân viên quản lý không nói thêm gì nữa.

"Xong rồi hả?"

Vô Kỵ hơi chết lặng... 80 đồng vàng mua một câu vô dụng vậy sao? Việc Quân Chủ Liệt Diễm là người bảo vệ còn cần cô ta nói nhảm sao?

"Thành chủ đại nhân, vấn đề này cũng phải thu tiền đó!"

Nụ cười của Nhân viên quản lý rất gian xảo.

"..."

Vô Kỵ lấy 160 đồng vàng ra với vẻ mặt không biểu tình nói: "Nói cho ta biết phải làm thế nào mới có thể đưa Quân Chủ Liệt Diễm đi theo ông bà."

Cô Nhân viên quản lý nhận tiền vàng nói: "Quân Chủ Liệt Diễm là hóa thân của nguyên tố lửa, trên lý thuyết mà nói là bất tử bất diệt, còn về phần làm thế nào giết được gã, xin lỗi, điều này thuộc về nội dung người chơi tự tìm kiếm."

"Con mẹ nó!"

Nghe những lời nhân viên quản lý, Vô Kỵ suýt trào máu.

Móa ơi, xem như Vô Kỵ đã nhận ra việc tiến công chiếm đóng thư viện quả thực có chút không thực tế.

Trong trò chơi có rất nhiều thứ mang tính tìm kiếm, thư viện chắc cũng chẳng biết đáp án.

Miệng nhân viên quản lý cũng không hỏi ra được cái chó má gì.

Nhìn đáp án cô ta đưa ra tổng kết với hai câu nói.

Một: Quân Chủ Liệt Diễm là người bảo vệ khu vực mỏ khai thác.

Hai: Quân Chủ Liệt Diễm không đánh chết được.

Mẹ nó, toàn là những nội dung mà Vương Vũ và Vô Kỵ đã biết, nói những điều này thì dùng được con mẹ gì chứ.

Hai người Vương Vũ hỏi không được kết quả, rời khỏi thư viện với vẻ rất khó chịu.

Sau khi đi khỏi thư viện hai người đến quán rượu, bây giờ chỉ có thể chờ cơ hội từ những người khác trong Toàn Chân Giáo.

Trong trò chơi không thể nào có BOSS không thể giết, vốn dĩ Vương Vũ không giết được Quân Chủ Liệt Diễm rất có thể do hiện tại Vương Vũ thiếu đạo cụ hoặc điều kiện đặc biệt nào đó thôi.

Mà loại đạo cụ hoặc điều kiện đặc biệt này là nội dung mang tính tìm kiếm mới xuất hiện.

Nếu Quân Chủ Liệt Diễm là người bảo vệ khu vực mỏ khai thác lại được ghi chép trong thư viện, rất rõ ràng người này chính là đầu sỏ trong thành Yamatai, điều kiện xuất hiện nhiệm vụ hẳn ngay ở đây, bây giờ chỉ có thể chờ tin từ đám Xuân Tường.

Mấy tiếng sau những người khác trong Toàn Chân Giáo lục tục đến quán rượu.

"Sao rồi?" Thấy mọi người quay về, Vô Kỵ vội vã đứng lên chào đón.

Thế nhưng thái độ mọi người đều không dễ nhìn chút nào, đều đen mặt bực dọc nói: "Không ổn lắm."

Hóa ra sau khi nhận được mệnh lệnh của Vô Kỵ mọi người chia ra bốn ngã, hỏi một lượt NPC nhìn thấy, thế nhưng câu trả lời nhận được hoàn toàn không có bất cứ tin tức hữu ích nào, hầu như tất cả đều trả lời giống nhau - khu vực mỏ khai thác ư? Không, nơi đó có một ác ma, đáng sợ, người trẻ tuổi nhất định chớ nghĩ đến.

Cả đêm nghe những lời tương tự lặp đi lặp lại vô số lần như một cái máy phát có thể hiểu được tâm trạng cả bọn Toàn Chân Giáo.

"Không được rồi." Vô Kỵ vuốt cằm lầu bầu: "Có phải còn một vài NPC các ngươi chưa hỏi không? Hay là đi hỏi lại một lần nữa đi?"

"Cút!" Nghe những lời của Vô Kỵ, cả bọn giận tái mặt.

Tên Vô Kỵ này thật đúng là chỉ biết nói mà không biết thực tế ra sao, nơi lớn như thành Yamatai này NPC đâu chỉ có nghìn người?

Mọi người tìm cả đêm, manh mối cái rắm gì đều không tìm được, tâm trạng đã sớm tệ hết mức rồi, còn ai có hứng thú chơi trốn tìm với NPC chứ!

"Ha ha, đừng nóng mà!" Vô Kỵ vội cười bồi: "Ta biết tất cả mọi người đã cực khổ rồi, chúng ra nghỉ ngơi trước đi!"

Dứt lời Vô Kỵ bước ra khỏi bàn vẫy tay nói: "Ông chủ, cho mười bình rượu quý nhất."

Bây giờ Vô Kỵ cũng không dám đắc tội bọn Toàn Chân Giáo, nhìn ý đồ của Yêu Nghiệt Hoành Hành thì BOSS của khu vực mỏ khai thác không thể giải quyết được, gã cũng sẽ không bắt thủ hạ đến thành Yamatai, đến lúc đó kẻ gặp bi kịch chính là Vô Kỵ.

Thân phận quân sư xấu hổ vậy đừng nói ra thì hơn.

Không có người chơi làm nhiệm vụ sẽ không có độ xây dựng thành thị, không có độ xây dựng thành thị cũng sẽ không có thu nhập, đến lúc đó chi phí duy trì thành Yamatai phải lấy từ trong túi Vô Kỵ ra.

Làm thành chủ một thành offline như vậy chính là một sự trói buộc.

Huống hồ Vô Kỵ là loại ngươi nào chứ, tính cách vô sỉ đáng khinh của Toàn Chân Giáo đều bắt nguồn từ Vô Kỵ, mắt thấy khu vực mỏ khai thác nhiều tài nguyên như vậy lại không thể sử dụng được, trong lòng Vô Kỵ như có mèo cào vậy, cho nên ngay vào lúc này, Vô Kỵ bắt buộc phải hầu hạ đám lao động Toàn Chân Giáo này thoải mái mới được.

"Cũng còn tốt đó!"

Thấy Vô Kỵ hiểu chuyện như vậy, vẻ mặt đám người Toàn Chân Giáo mới dễ nhìn một chút.

Mỗi một người trong đám Toàn Chân Giáo kia đều là người mắt cao hơn đầu kiêu ngạo bướng bỉnh, nếu không có Vương Vũ thì tám kiếp cũng chẳng làm loại việc cố sức lấy lòng này, nếu thái độ Vô Kỵ hung tợn hơn nữa thì con mẹ nó bọn họ đã lật bàn bỏ đi từ lâu, không chừng còn đánh cho Vô Kỵ một trận.

Hiệu suất của NPC vẫn rất nhanh, không lâu sau bồi bàn quán rượu đã bưng một đống rượu đến trước bàn bọn Vương Vũ.

Vương Vũ lại khẽ lầu bầu: "Rốt cuộc tại sao không tiễn Quân Chủ Liệt Diễm đi theo ông bà được chứ?"

Ai ngờ ngay lúc này, ánh mắt chàng bồi bàn vốn đờ đẫn chợt sáng lên quay qua nhìn Vương Vũ nói: "Quân Chủ Liệt Diễm à? Sao ngài không hỏi ông chủ của chúng tôi?"

"?"

Nghe chàng bồi bàn nói vậy, cả bọn đồng loạt ngây người.

Hệ thống gợi ý: Bạn kích hoạt nhiệm vụ Mỏ Quặng Thượng Cổ cấp A, nhận hay không?"

"Nhận!"

Vương Vũ không nói hai lời dứt khoát chọn nhận.

Hệ thống gợi ý: Bạn đã nhận nhiệm vụ Mỏ Quảng Thượng Cổ cấp A.

Bối cảnh nhiệm vụ: Tài nguyên kếch sù được giấu dưới khu vực mỏ khai thác Thần Viêm không biết tại sao lại là tài sản của Thần, không nên bị người phàm mơ tưởng tới.

Nội dung nhiệm vụ: Hỏi ông chủ quán rượu thành Yamatai về việc ở khu vực mỏ khai thác Thượng cổ.

"Đây..."

Sau khi Vương Vũ nhận được hệ thống gợi ý, trước hết chụp màn hình tin tức hệ thống gửi vào kênh công hội, nhìn nội dung nhiệm vụ của Vương Vũ, tất cả mọi người trợn mắt.

Con mẹ nó, uổng công mọi người chạy lâu như vậy, hóa ra NPC xuất hiện nhiệm vụ ngay trong quán rượu. Đây thực sự là đi mòn gót chẳng tìm thấy, người đó lại đứng ngay ánh đèn.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment