Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1442 - Chương 1444: Đọa Thiên Vẫn Lạc

Trang 722# 1

 

 

 

Chương 1444: Đọa Thiên Vẫn Lạc
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Dựa theo thiết lập của hệ thống thì giá trị thù hận của BOSS Tinh Anh không cố định, thế nhưng thiết lập cũng không chịu nổi Vương Vũ bỉ ổi mà!

Phải biết rằng hệ thống còn có thiết lập thù hận ẩn, đó chính là việc tấn công vào bộ vị nhạy cảm của BOSS sẽ tăng thêm thù hận.

Vương Vũ một gậy nối tiếp một gậy giáng xuống ba đường về phía BOSS, trực tiếp làm rối loạn quy luật thù hận không ổn định ban đầu của nó, một người lôi kéo sít sao giá trị thù hận tại Địa Ngục Dung Nham.

Chỉ cần có Vương Vũ ở đó, trong mắt Địa Ngục Dung Nham hoàn toàn không chứa những người khác, mặc cho đủ loại chiêu thức giáng xuống người nó, Địa Ngục Dung Nham một mực quyết tâm đưa Vương Vũ đi chầu ông bà.

Thế nhưng Vương Vũ tựa như cá chạch, nhảy lên nhảy xuống không rời tay, tên Địa Ngục Dung Nham này hành động vụng về, chớ nói đến việc bắt Vương Vũ, ngay cả sợi tóc của Vương Vũ cũng hoàn toàn không sờ tới được, trái lại nó gầm thét liên tục vì bị Vương Vũ dùng gậy đâm vào người.

Bây giờ rốt cuộc Tay Trái Tử Thần cũng hiểu được tại sao Vô Kỵ muốn Vương Vũ vờn BOSS.

Dưới sự áp chế phóng chiêu của BOSS Địa Ngục Dung Nham quá mức biến thái, cách tanker bình thường chống quái hoàn toàn không thể thực hiện được.

Mà tuy nghề bắn tầm xa không cần lại gần BOSS thế nhưng nhìn trên phương diện khống chế thù hận, nghề bắn tầm xa không bằng nghề cận chiến.

Hơn nữa BOSS Tinh anh Địa Ngục Dung Nham lại thiết lập thù hận hơi đặc biệt, cung thủ kéo thù hận rất dễ.

Việc đánh BOSS có thù hận không ổn định đồng nghĩa với việc cả đoàn bị diệt.

Vương Vũ lại không giống vậy, tuy hắn là nghề cận chiến, lượng máu cũng rất bình thường nhưng dù BOSS có công kích cao đến đâu mà không đánh trúng Vương Vũ cũng bằng không, không đánh được Vương Vũ thì thù hận của BOSS lại tăng thêm, thù hận tăng thêm sẽ điên cuồng công kích Vương Vũ, cứ như vậy mà hình thành việc tuần hoàn thù hận một cách ổn định.

Vương Vũ chỉ cần vừa tránh né vừa đâm BOSS vài cái, thù hận BOSS có thể bị Vương Vũ nắm giữ, cùng lúc đó mọi người thoải mái tự do phóng chiêu mà không cần màng đến hậu quả.

Không kể thù hận tự do phóng chiêu mà từng khát vọng về dps (lượng sát thương gây ra trong một giây), có Vương Vũ kéo thù hận hiển nhiên những người khác thỏa thuê hưng phấn vui vẻ cười ngoác cả miệng mà phóng chiêu.

Bất kể Toàn Chân Giáo hay Minh Vương Giới, bọn người đó đều là cao thủ đỉnh của đỉnh, trang bị toàn thân rất mạnh mẽ.

Hai mươi người nhắm một mục tiêu liều mạng phóng chiêu, chỉ có thể dùng từ khủng bố để hình dung sát thương kia.

Thanh máu của Địa Ngục Dung Nham khoảng mười triệu, dưới sự phóng chiêu của cả đám người, tốc độ rớt xuống của thanh máu gã dùng mắt thường cũng có thể thấy được, thoáng chốc đã rớt xuống 70%.

"Gầm!"

Ngay lúc mọi người tưởng có thể vây đánh Địa Ngục Dung Nham đến chết, chợt gã gầm to một tiếng, hỏa diễm màu đỏ thẫm trên người bỗng bùng lên.

Trong phút chốc thế lửa như rắn cuồng bạo nuốt chửng nghề cận chiến đang công kích như Bao Tam xung quanh Địa Ngục Dung Nham, bỗng chốc thanh máu trên đầu mọi người bị đốt tuột rơi xuống một đoạn.

Cũng may Vương Vũ dùng trường côn, khoảng cách công kích khá dài mới tránh bị hỏa diễm cắn nuốt.

"Trời ạ!"

Nhìn thanh máu của bản thân rớt xuống ào ạt, cả bọn như mèo bị dẫm đuôi, sợ hãi kêu gào nhảy khỏi phạm vi cháy của hỏa diễm trên người Địa Ngục Dung Nham.

Ngay lúc đó trên người cả bọn lại thêm một tầng trạng thái.

Hư Không Tai Hỏa: Địa Ngục Dung Nham dùng liệt diễm hư không đốt cháy mục tiêu trong vòng 100 mét, mỗi giây mất 10% máu, duy trì 25 giây.

"Cái con BOSS rác rưởi này!"

Nhìn trạng thái trên người, bọn cận chiến vừa dồn sức nhai thuốc vừa tấm tắc cảm thán.

Rốt cuộc cả bọn đã nhìn được cẩu con Địa Ngục Dung Nham đúng là khắc tinh của nghề cận chiến, tất cả kỹ năng đều nhắm vào cận chiến.

Chưa tính đến tỉ lệ phần trăm mất máu, con mẹ nó thời gian duy trì lại dài như vậy, nếu trong túi cả bọn Toàn Chân Giáo không có dược tề khôi phục cao cấp thì sẽ bị thiêu cháy cả lũ rồi chăng?

Sau khi Địa Ngục Dung Nham mở trạng thái Hư Không Tai Hỏa, Bao Tam và cả bọn cận chiến thì không dám tiến lên rồi, chỉ đành phải đứng nhìn từ xa mà thôi.

Không có cách nào, Hư Không Tai Hỏa đốt khá đau, không chỉ nỗi đau thân xác mà còn đau lòng, dù sao dược tề khôi phục cao cấp cũng không rẻ.

May là mặc dù trong đội ngũ đa phần đều là nghề cận chiến, nhưng lực lượng phóng chiêu chủ yếu vẫn là Cung thủ và Pháp sư ở phía sau.

Thấy cả bọn cận chiến bị đốt bỏ chạy, Vương Vũ nhận ra được do mất máu quá nhiều nên quy luật thù hận của Địa Ngục Dung Nham đã bị thay đổi, vì thế hắn quay lại đâm một côn ra với ý định lại nhận lấy thù hận.

"Gầm!"

Thế nhưng trường côn của Vương Vũ còn chưa đâm qua, Địa Ngục Dung Nham chợt gào lên, bỗng chốc phóng thẳng lên.

Không sai, chính là phóng thẳng lên.

Địa Ngục Dung Nham nhảy một bước phải đến mười mấy mét.

Có trời mới biết từ đâu ra mà một tên đầu đá to kềnh lại có lực phóng mạnh mẽ như vậy, bỗng chốc Địa Ngục Dung Nham bay lên biến thành một cái bóng màu đen.

Vương Vũ ngẩng lên dõi theo Địa Ngục Dung Nham, chợt giật nảy mình, ngay tức khắc quay qua nói to với đám Vô Kỵ đang ở phía sau: "Mau tránh ra!"

"?"

Cả bọn bắn tầm xa nghe vậy hơi ngẩn người, ngay lúc đó bỗng chốc trước mắt mọi người tối sầm lại, ngay phía trên xuất hiện một bóng đen, chính là Địa Ngục Dung Nham đã bay lên không trung.

"Cmn!"

Thấy Địa Ngục Dung Nham phủ đầu nện xuống, cả bọn bỗng kinh sợ.

Dương Na và Linh Lung Mộng là Cung thủ, tốc độ rất nhanh, cả hai đã xoay người bỏ chạy ra xa.

Minh Đô lại dùng kỹ năng Di Chuyển Trong Nháy Mắt, một luồng ánh sáng trắng vừa lóe lên đã nhảy ra khỏi phạm vi công kích của Địa Ngục Dung Nham.

Vô Kỵ thuận tay chụp Vô Địch lên bản thân và Xuân Tường, hai tên đáng khinh này chạy ra ngoài mà không hề hoang mang, ngay cả La Sát trong thời khắc quan trọng cũng chụp cho bản thân một thuật Đóng Băng.

"Đệch! Đừng bỏ lại mình ra chứ!"

Tay Trái Tử Thần vừa nhìn khắp nơi thấy đồng đội mình tên thì chạy trốn, kẻ thì phóng Vô Địch, không ai quan tâm đến gã, Tay Trái Tử Thần sốt ruột đến sắp khóc.

Mọi người đều biết tuy Tay Trái Tử Thần là Cung thủ lại thêm điểm vào lực lượng đúng là một tên tay chân ngắn ngủn thực sự, phạm vi kỹ năng né tránh của Cung thủ chỉ có 50 mét, bấy giờ gã muốn chạy chắc chắn không kịp rồi.

Thấy Tay Trái Tử Thần sắp bị Địa Ngục Dung Nham đè chết tươi, chợt một luồng ánh sáng trắng bên cạnh bay ra cuốn lấy eo gã.

Ngay sau đó Tay Trái Tử Thần chỉ cảm giác bị người ta lôi kéo, vô tình đã bị túm đến trước mặt Vương Vũ.

"Rầm!"

Tay Trái Tử Thần vừa dừng lại, Địa Ngục Dung Nham đã rơi xuống đất, toàn bộ sân đều bị nện run lên.

Mặt đất bị nện thành một hố to, Địa Ngục Dung Nham té ngã thành đá vụn bị hỏa diễm đốt đầy đất.

Kỹ năng đặc biệt Đọa Thiên Vẫn Lạc của Địa Ngục Dung Nham!

Nhìn từng ngọn hỏa diễm rừng rực thiêu đốt trên mặt đất, mọi người không khỏi đổ mồ hôi lạnh.

Sức công kích của Đọa Thiên Vẫn Lạc không kiêng dè chút nào, lúc mọi người thấy bóng mờ trên đầu thì Địa Ngục Dung Nham đã bay đến đỉnh đầu của mọi người, nhờ có Vương Vũ nhắc nhở nên cả bọn mới có thể tránh thoát kịp lúc, nếu không mẹ nó bị đập xuống cho dù không bị nện chết cũng phải bị thiêu chết.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment