Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1443 - Chương 1445: Ngươi Xác Định Để Cho Hắn Soát Trang Bị?

Trang 722# 2

 

 

 

Chương 1445: Ngươi xác định để cho hắn soát trang bị?
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Rầm!"

Ngay lúc mọi người không ngừng than thở, tảng đá ở trên mặt đất vang lên một tiếng rồi tập hợp lại với nhau, một lần nữa biến thành Địa Ngục Dung Nham.

Ngay lúc này La Sát trong tảng băng cũng đã được mở phong ấn.

Địa Ngục Dung Nham nhìn một lượt, thấy không ai bị nện chết, gã nổi giận gầm lên rồi vung quyền đánh về phía La Sát.

"Trời ơi!"

Đòn tấn công bất thình lình khiến cho La Sát hoảng sợ, thế nhưng hắn ta không phải như Minh Đô sẽ dùng Di Chuyển Trong Nháy Mắt, kỹ năng bảo vệ tánh mạng duy nhất cũng vừa mới tung ra, bấy giờ La Sát đang suy nghĩ muốn bỏ chạy cũng không còn cơ hội nữa.

Thấy La Sát sắp bị Địa Ngục Dung Nham đánh thành đống bùn, đột nhiên ánh sáng lóe lên, Vương Vũ thoáng xuất hiện bên cạnh La Sát, một đòn Lôi Đình Cước đá vào mặt hắn ta.

Lôi Đình Cước chính là kỹ năng tâm đắc nhất của Vương Vũ, ngay cả BOSS loại hình lực lượng như Địa Ngục Dung Nham cũng có thể bị đá lùi về sau, huống hồ là một tên Pháp sư yếu ớt như La Sát.

"Ầm!"

Một âm thanh nặng nề vang lên, La Sát với lôi quang lấp lánh trên mặt bị đá ra xa bảy tám mét, bay thẳng ra khỏi phạm vi công kích của Địa Ngục Dung Nham.

Mà nắm đấm của Địa Ngục Dung Nham vẫn không dừng lại, thẳng tắp đánh về phía Vương Vũ.

Ánh mắt Vương Vũ căng thẳng, trường côn cầm trong tay đã thay bằng tấm chắn giơ chếch lên mới chặn được trọng quyền của Địa Ngục Dung Nham, khi cảm giác được lực tay của gã nhẹ hơn Vương Vũ mới nhảy ngược về sau.

"Ầm!"

Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, nắm đấm của Địa Ngục Dung Nham nện xuống mặt đất, tạo nên một khe nứt, Vương Vũ thì bị một đòn này nện bay ra ngoài.

Ở giữa không trung Vương Vũ quét thành một đường cong, hắn chợt lộ ngược ra sau vững vàng chạm đất, thanh máu HP trên đầu không hề lay động.

"Ơ! Sao có thể như vậy?"

Thấy Vương Vũ không hề bị bất cứ tổn thương gì, đám người Tay Trái Tử Thần muốn rớt tròng mắt.

Mọi người đã sớm biết rõ nắm đấm của Địa Ngục Dung Nham có bao nhiêu hung hãn, tấm thép Thánh kỵ sĩ của Tu La như thế mà vẫn gần chết khi chịu một đòn của Địa Ngục Dung Nham, một Võ sư có bản lãnh gì mà trúng một đòn của Địa Ngục Dung Nham ngay mặt lại không tổn thương một sợi tóc.

Thấy vẻ mặt của cả bọn Minh Vương Giới, Vô Kỵ giải thích: "Tấm chắn kia là Thần khí!"

"Thần khí?" Mọi người hơi ngẩn ra rồi giật mình: "Hèn chi, hèn chi!"

Doãn Lão Nhị bĩu môi khinh bỉ trong kênh chat: "Vô Kỵ ngươi thật có khả năng gạt người!"

Về phần tại sao Vương Vũ không hề bị thương, người của Minh Vương Giới không biết nhưng bọn Toàn Chân Giáo vẫn biết rất rõ.

Tuy rằng Thần khí cũng là một trong những nguyên nhân, nhưng cũng không phải là yếu tố quan trọng nhất.

Nên biết rằng tấm chắn trong tay Doãn Lão Nhị cũng là Thần khí, vả lại lực phòng ngự mạnh nhất thấp thuẫn, lúc này tấm chắn của Vương Vũ là khinh thuẫn, huống hồ khiên của Doãn Lão Nhị là tấm chắn Chiến sĩ có kỹ năng tinh thông về khiên có giá trị đỡ đòn hơn Vương Vũ.

Doãn Lão Nhị chịu một quyền, giá trị của tấm chắn sẽ trở về con số 0, Vương Vũ là Võ sư trúng một đòn không thể nào không mất một sợi lông.

Nguyên nhân chính là lúc Vương Vũ nhảy về phía sau lúc đỡ đòn tấn công của Địa Ngục Dung Nham, làm triệt tiêu hết phần lớn lực đạo của Địa Ngục Dung Nham, cứ như vậy tấm chắn Thần khí trong tay Vương Vũ mới có thề đón đỡ toàn bộ lực công kích còn thừa lại.

Thật ra tấm chắn trong tay Vương Vũ là một tấm chắn bình thường, đoán chừng cũng có thể không tổn thương gì.

Dù sao bọn Minh Vương Giới không phải người mình với Toàn Chân Giáo, sở dĩ Vô Kỵ nói tránh, trước hết là không muốn bọn họ thăm dò thực lực của Vương Vũ.

Xong điều này quá mức sâu xa khó hiểu, nếu không phải bọn Toàn Chân Giáo biết Vương Vũ lâu rồi cũng không thể tin được rằng chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng nói một câu "Thần khí" mặc sức bọn người Minh Vương Giới tưởng tượng chẳng phải đơn giản hơn sao.

Vốn điểm thù hận của Địa Ngục Dung Nham đã sắp chuyển qua La Sát, một cước chặn ngang của Vương Vũ lại nhận lấy thù hận của gã.

Địa Ngục Dung Nham nổi giận gào rú, lại bắt đầu đuổi giết Vương Vũ.

Kết quả của việc đuổi giết cũng có thể nghĩ ra, Vương Vũ thi triển thân pháp được cái là nhanh nhẹn, Địa Ngục Dung Nham lại hoàn toàn vụng về không sờ được góc áo Vương Vũ, hắn trong lúc hắn lượn lách di chuyển vẫn không quên thọc Địa Ngục Dung Nham vài cái để giữ chặt điểm thù hận, Địa Ngục Dung Nham nổi khùng gào khóc.

Có Vương Vũ lôi kéo điểm thù hận, các loại phóng chiêu của những người khác hoàn toàn chẳng không ngừng lại, trong sự kiềm chế quấy rối của Xuân Tường và La Sát, Địa Ngục Dung Nham lại càng bị quấn tay quấn chân, hành động mang theo sức lực to lớn đều giảm mạnh.

Mà Địa Ngục Dung Nham cũng chỉ có ba cái bản lãnh, đầu tiên là một đòn Thiên Hỏa đánh mạnh qua, cái nữa là Hư Không Tai Hỏa đốt cháy người bên cạnh, một đòn cuối cùng chính là Đọa Thiên Vẫn Lạc từ trên trời giáng xuống.

Kỹ năng BOSS loại hình lực lượng có thời gian cứng ngắc đều khá dài, sau một lúc chiến đấu mọi người cũng từ từ thăm dò quỹ tích ra đòn của Địa Ngục Dung Nham.

Địa Ngục Dung Nham giơ tay chính là muốn đánh thẳng, gã nhảy lên trên là muốn nện người, tất cả mọi người là cao thủ đỉnh cấp, trình độ thao tác rất cao, đã thăm dò được quy luật ra đòn của Địa Ngục Dung Nham thì tất nhiên muốn tránh né kỹ năng rất dễ.

Đang trong cơn phóng chiêu điên cuồng của mọi người, rốt cuộc lượng máu của Địa Ngục Dung Nham cũng hạ xuống 30%.

Thấy BOSS sắp hết máu, mọi người đều xốc lại tinh thần trăm phần trăm, nhìn chằm chằm Địa Ngục Dung Nham một cách thận trọng.

Thế nhưng lần này Địa Ngục Dung Nham đã làm cho mọi người thất vọng rồi.

Địa Ngục Dung Nham máu đỏ thực sự mở ra chế độ bạo tẩu lấy kỹ năng ẩn cuối cùng là Tà Thần Khế Ước, thế nhưng đây là kỹ năng khôi phục, trong phút chốc đã đưa lương máu Địa Ngục Dung Nham quay về trạng thái đầy ấp.

Thật ra kỹ năng này tương đương với việc có hai cái mạng.

Bấy giờ cả đám Vương Vũ đã sắp nắm giữ đấu pháp của Địa Ngục Dung Nham, đối với bọn họ thì kỹ năng này mới là kỹ năng vô dụng nhất.

Sự phục hồi lượng máu chỉ làm cho gã chịu thêm một trận tra tấn nữa mà thôi, việc rơi máu cũng chỉ là vấn đề thời gian.

"Gầm!"

Mười phút sau, rốt cuộc thanh máu Địa Ngục Dung Nham đã trống rỗng, gã nổi giận không cam lòng gầm lên một tiếng rồi hóa thành đống đá vụng ngã ầm xuống đất.

"Vù!"

Sau khi Địa Ngục Dung Nham bỏ mạng, lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Đành chịu thôi, mọi người bước vào phụ bản lúc trước trải qua đòn phân thân của Liệt Diễm Quân Chủ, bây giờ bọn họ thực sự sợ Địa Ngục Dung Nham cũng sẽ sống lại mãi như tên không biết xấu hổ kia.

Nếu không dù cho mọi người nắm được đấu pháp thì Địa Ngục Dung Nham cũng là BOSS đó, mãi mãi đánh tiếp như vậy sớm muộn gì sẽ có lúc bị BOSS mài chết.

Sau một chốc nghỉ ngơi, Tay Trái Tử Thần nhìn thi thể Địa Ngục Dung Nham cách đó không xa, sau đó cung kính nói với Vương Vũ: "Ngưu huynh, soát trang bị đi!"

Trong lòng các người chơi, thi thể của BOSS giống như bạn gái vậy, soát trang bị là việc còn làm người ta rung động hơn là đánh BOSS nữa, trong tình huống bình thường thì việc này nhất định phải giao cho người có uy tín đạo đức cao nhất trong đội làm.

Tay Trái Tử Thần không chút suy nghĩ đã để cho Vương Vũ soát BOSS, có thể thấy được bấy giờ mọi người trong Minh Vương Giới đã thật lòng tin phục Vương Vũ.

"Các ngươi xác định để cho lão Ngưu soát ư?"

Cả bọn Toàn Chân Giáo nghe vậy hoảng sợ hỏi.

Tay Vương Vũ từng được gọi là bàn tay ác ma, chỉ có thứ mọi người không tưởng tượng ra được, không có gì mà hắn không soát được, lúc nào Vương Vũ cũng có thể lấy trên người BOSS những thứ ly kỳ cổ quái, Toàn Chân Giáo luôn luôn tôn kính mà không dám gần gũi với Vương Vũ.

"Ồ, đây là gì vậy?" Khi mọi người còn ở đây mà hoảng sợ, Vương Vũ đã ra tay trước, lấy ra một thứ gì đó màu đỏ từ trong thi thể BOSS.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment