Trang 724# 1
Chương 1448: Mặc cho số phận an bài.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Chuyện này…”
Dân gian thường hay nói, bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm, lúc Tay Trái Tử Thần nhận được quyển sách kỹ năng, trong lòng thật sự vô cùng cảm kích Vương Vũ, thế nên bây giờ hắn mới không còn chút tự tin nào để nói chuyện.
Nhưng mà Tay Phải Tử Thần lại khó chịu nói: “Xuân huynh đã cầm món đồ đầu tiên rồi còn gì.”
“Ý ngươi là thứ này sao?” Xuân Tường tùy tay móc Sinh Mệnh Chi Thư ra: “Là do các ngươi không cần nên ta mới lấy đó chứ, ngươi muốn hả? Muốn thì ta đưa ngươi này.”
Dứt lời, Xuân Tường liền nhét Sinh Mệnh Chi Thư vào trong tay của Tay Phải Tử Thần.
“Không cần, không cần!”
Tay Phải Tử Thần sợ tới mức liên tục lùi về phía sau.
“Thấy chưa…” Xuân Tường buông tay nói: “Ta cho ngươi ngươi còn không thèm nữa là…”
“Việc này…” Tay Trái Tử Thần nhìn mấy người anh em của mình, lại nhìn đám người bên Toàn Chân Giáo, hắn lập tức cảm thấy vô cùng khó xử.
Vấn đề của hắn hiện giờ trùng hợp lại rất giống với Vương Vũ khi nãy, chỉ có một khác biệt duy nhất là Vương Vũ có lấy trang bị đi cũng không sao cả. Dù gì Toàn Chân Giáo của người ta từ lâu đã nổi danh là không biết xấu hổ, Vương Vũ cũng hoàn toàn có bản lĩnh cướp đồ vật trước mặt tất cả các cao thủ đang đứng ở đây.
Nhưng Minh Vương Giới không giống bọn họ, cao thủ ai chẳng muốn giữ chút mặt mũi thể diện cho bản thân… Với lại trang bị ở trong tay Vương Vũ, hắn muốn cướp thì bọn họ cũng không còn cách nào.
“Hay là thế này đi!” Tay Trái Tử Thần suy tư trong chốc lát, kéo Tay Phải Tử Thần
cùng với Tu La Huyết Sát sang một bên, chỉ vào Hades và Tu La Đạo nói: “Mấy người bọn ta sẽ nhường một bước, để cho hai người bọn họ tung xúc xắc với các ngươi, thế nào?”
“Bang!”
Vô Kỵ nghe vậy lập tức vỗ tay một cái, cười nói: “Đại ca Tay Trái quả nhiên rộng lượng, vậy nghe theo lời của ngươi đi!”
Thật ra nếu xét theo đạo lý, phân chia đồ BOSS sẽ dựa theo nhu cầu của mỗi người, không thể bởi vì thứ này ngươi cần mà người khác không cần, sau khi cầm được đồ liền coi như không có gì được.
Xuân Tường và Tay Trái Tử Thần mỗi người đều cầm được đồ vật mà bản thân cần, món trang bị thứ ba để mọi người tung xúc xắc cũng là hợp tình hợp lý. Có thể giảm bớt hai người tung xúc xắc của đối phương, phía Toàn Chân Giáo coi như đã chơi xấu rồi, Vô Kỵ tất nhiên sẽ không xấu xa đến nỗi bắt Tay Trái Tử Thần phải chắp tay nhường bộ Áo Giáp cho bọn họ.
Mỗi bên hai người, phó mặc cho số phận, như vậy dù trang bị có bị mấy người bên Minh Vương Giới cầm đi, Toàn Chân Giáo cũng không còn gì để nói.
“Cứ như vậy đi!”
Nếu Tay Trái Tử Thần đã nói như vậy, mấy người bên Minh Vương Giới cũng khó nói được lời phản đối.
Hades chỉ có thể không tình nguyện nói: “Các ngươi tung xúc xắc trước đi!”
“Có cái rắm!” Minh Đô bĩu môi nói: “Lão Nhị đừng nghe hắn nói bậy, không thấy trong các tiểu thuyết võng du hả? Tung xúc xắc trước ắt sẽ chết trước, để cho bên đó tung trước đi!”
“Thế để ta tung trước!” Hades trắng mắt liếc Minh Đô một cái, móc xúc xắc ra ném lên trên mặt đất.
27 …
“Mẹ nó!” Vẻ mặt Hades vô cùng buồn bực, hắn thở dài một hơi.
“Ha ha ha! Các ngươi thấy chưa!” Minh Đô chỉ vào mấy viên xúc xắc của Hades, ôm bụng đắc ý cười nói: “Ta đã nói ai tung trước sẽ chết trước mà. Rồi giờ tới phiên ngươi!” Dứt lời, Minh Đô lại chỉ chỉ Tu La.
Sắc mặt của Tu La cực kì ngưng trọng, hắn móc xúc xắc ra, sau khi cầu nguyện một lúc liền ném xuống đất.
28…
“Trời ạ…” Mấy người bên Minh Vương Giới muốn hỏng mất, hai người này đúng là anh em đồng cảnh ngộ.
“Ha ha ha!” Minh Đô cười đến mức suýt thở không nổi.
Vô Kỵ cố nén cười nói: “Chúng ta có cần ném nữa không?”
Điểm của xúc xắc cao nhất là 100, 28 đã là một con số cực kỳ thấp, kể cả tùy tiện ném cũng có tỷ lệ ra điểm số cao hơn con số này.
Hai người Hades và Tu La còn chưa nói gì, Minh Đô đã nhảy nhót lung tung kêu lên: “Mau ném đi! Khiến cho bọn họ thua tâm phục khẩu phục!”
“Có đạo lý!”
Bao Tam gật gật đầu, mặt mang ý cười móc xúc xắc ra ném xuống đất, ngay sau đó ý cười trên mặt hắn dần dần đọng lại.
26…
“Chuyện này… Sao có thể chứ?” Nhìn con số trên mặt đất, Bao Tam có chút ngờ nghệch.
“Phốc…”
Mấy người bên Toàn Chân Giáo thấy thế không khỏi phun ra một ngụm máu.
Đậu má, xúc xắc 100 điểm, thế nhưng không nhiều không ít ném ra con số 26, vận khí của Bao Tam có thể kém hơn được nữa không?
“Lão Nhị, ngươi ném đi!”
Người bị thần xui xẻo bám vào - Bao Tam căm giận giơ cằm nhìn về phía Doãn Lão Nhị.
Doãn Lão Nhị chau mày, dồn khí đan điền, giơ tay lên, xúc xắc ngay lập tức bay ra ngoài.
28…
Một con số cực đại xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Thế nhưng lại giống với con số của Tu La.
Chẳng qua do Tu La là người ném đầu tiên, thế nên trang bị thuận lợi rơi vao tay hắn.
Chuyện đau khổ nhất trên thế giới này là gì? Chắc là không có gì hơn được cái cảnh thành tích của ta và ngươi giống nhau nhưng do ngươi nộp bài trước nên giành được hạng nhất.
Trơ mắt nhìn trang bị mà mình ái mộ bị người khác dùng phương pháp này lấy đi, trên mặt của Doãn Lão Nhị tràn ngập sự không cam lòng với ảo não khôn kể.
“A!!”
Doãn Lão Nhị bắt đầu rơi vào trạng thái hỏng mất, hắn tức giận nói: “Mẹ nó, vừa rồi là ai bảo ta ném sau hả?”
“Ừ thì…” Nhìn Doãn Lão Nhị phát điên, đoàn người không hẹn mà cùng nhìn về phía Minh Đô.
“Thình thịch!”
Minh Đô lập tức quỳ gối xuống trước mặt Doãn Lão Nhị, vô cùng sám hối nói: “Nhị gia! Ta sai rồi! Cầu xin ngài giơ cao đánh khẽ.”
Doãn Lão Nhị: “…”
“Haizz!” Doãn Lão Nhị lắc đầu thở dài một tiếng, xua xua tay.
Một bộ trang bị mà thôi, hiện tại đã không còn nữa rồi, chẳng lẽ đánh chết Minh Đô thì trang bị sẽ trở lại sao?
Cũng có thể nói là tính tình của Doãn Lão Nhị rất tốt, đổi lại là những người khác bên Toàn Chân Giáo, thể nào cũng sẽ giết Minh Đô vài lần mới xả được mối hận trong lòng.
“Ha ha ha!”
Tung xúc xắc được trang bị cực phẩm, tâm trạng của Tu La không tồi một chút nào, hắn vẻ mặt đắc ý an ủi Doãn Lão Nhị: “Lão Nhị à, đã đánh cuộc thì phải chịu thua. Một lát nữa nếu mở ra trang bị tốt hơn, chúng ta sẽ không tung xúc xắc nữa, trực tiếp nhường cho ngươi được chứ!”
Thấy không, đây là ví dụ điển hình của người đã được tiện nghi còn khoe mẽ, đứng nói chuyện không biết eo đau là gì.
Trang bị cực phẩm làm gì dễ ra như vậy, đặc biệt là trang bị siêu cấp cực phẩm giống như bộ Áo Giáp Địa Ngục Dung Nham Quang Diệu, đánh một trăm phụ bản cũng chưa chắc có thể ra được một món, mẹ nó lại còn muốn thứ tốt hơn, sao không nói mở ra một món Thần Khí luôn đi cho rồi.
Chẳng qua mọi người đều là những người sĩ diện, dù có thua đi chăng nữa cũng phải giữ lại một chút thể diện.
Đối với câu nói mát của Tu La, Doãn Lão Nhị cố nở ra một nụ cười cứng ngắc: “Được được, là chính ngươi nói đó nha, về sau đừng có mà đổi ý!”
“Đương nhiên rồi, Minh Vương Giới chúng ta đều là những người biết giữ chữ tín!” Tu La lòng dạ hẹp hòi còn lén lút chèn ép Vô Kỵ một chút.
“Hừ!” Vô Kỵ nghiêng mũi, làm lơ lời trào phúng của Tu La.
Một con BOSS mở ra được một bộ trang bị cực phẩm có thể coi là hoàn thành sứ mệnh rồi! Những đồ vật được mở ra tiếp theo rất có phong cách của Vương Vũ, tất cả đều là mấy thứ đồ cổ quái hiếm có không rõ tác dụng, bị Vương Vũ đóng gói ném cho Danh Kiếm Đạo Tuyết, để hắn đi ra ngoài chợ bán được tiền rồi chia đều cho mọi người.
…
Mở rương xong, mọi người tiếp tục đi về phía trước. Sau khi xuyên qua đình viện, đám người bước vào một hành lang hẹp dài.
Đi dọc theo hành lang tầm ba phút, đột nhiên trước mặt bọn họ xuất hiện một gò đất trống.
Gò đất bị dung nham cực nóng bao quanh. Nói là gò đất trống, chi bằng nói đây là khoáng thạch được dung nham cô đọng lại thì đúng hơn. Bọn họ còn có thể nhìn thấy dung nham màu đỏ hồng đang chảy giữa những khe nứt trên mặt đất cháy đen.
Phía trước đoàn người, có một đám chó hai đầu màu đỏ hồng đang đi qua đi lại.
Liệt Diễm Song Đầu Khuyển (Cấp 65) (Tinh Anh)
HP: 500.000
MP: 50.000
Kỹ năng: Hỏa Diễm Phun Trào, Liệt Diễm Trọng Trảo.
Thiên phú: Dục Hỏa
Bối cảnh giới thiệu: Chó giữ cửa của Quân Chủ Liệt Diễm, cực kỳ hung tàn.