Trang 724# 2
Chương 1449: Đại đội Toàn Chân Giáo hành cẩu.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Nếu chỉ nhìn vào thuộc tính, Liệt Diễm Song Đầu Khuyển có thể coi là một loại quái bình thường, số lượng nhiều hơn Liệt Diễm Tinh Linh một chút, chỉ khoảng hai - ba mươi con một bầy.
Tuy rằng vẻ ngoài trông vô cùng hung hãn, nhưng đối với cao thủ như đám người Vương Vũ mà nói, bọn chúng quả thực không tính là cái thá gì. Có khi lực uy hiếp còn nhỏ bé hơn cả đám Liệt Diễm Tinh Linh vừa rồi.
Dù gì Liệt Diễm Tinh Linh sau khi cuồng bạo, lực công kích sẽ tăng lên rất cao, hơn nữa số lượng lại nhiều, còn biết tự bạo, đối phó với chúng cực kỳ đau đầu.
“Dọn quái thôi!”
Sau khi nhìn thuộc tính của Liệt Diễm Song Đầu Khuyển, lại nhìn bốn phía xung quanh, đánh giá hai bên trái phải xong, Vô Kỵ mới ra mệnh lệnh cho các Cung thủ đằng sau.
Tay Trái Tử Thần đã chuẩn bị sẵn từ lâu, nhận được mệnh lệnh, lập tức giương cung cài tên, một mũi tên xé gió bay tới.
“Phanh!”
Một tiếng vang lớn, con Liệt Diễm Song Đầu Khuyển cách mọi người gần nhất bị một mũi tên của Tay Trái Tử Thần bắn thủng đầu, ngã trên mặt đất.
“Ong ~~”
Mũi tên với một lực cường đại cắm vào đầu Liệt Diễm Song Đầu Khuyển, tia lửa bắn ra khắp nơi.
“!!!”
Thấy đồng bạn bị công kích, tất cả Liệt Diễm Song Đầu Khuyển đều cảm thấy nao nao, trên đầu hiện ra ba cái dấu chấm than, chúng nó tức giận gào rống một tiếng rồi nhào về phía đám người.
Vô Kỵ nhàn nhạt hạ lệnh: “Giữ vững đội hình!”
Doãn Lão Nhị và Tu La nhận được mệnh lệnh, hai người không hẹn mà cùng giơ lên tấm chắn, cúi đầu làm tư thế phòng thủ, sẵn sàng nghênh đón một bầy Liệt Diễm Song Đầu Khuyển đang lao tới.
Chiến sĩ và Kỵ sĩ đều là đại biểu của nghề nghiệp liên quan đến sức mạnh.
Bất kể là Chiến sĩ khiên thuẫn hay Kỵ sĩ xung phong thì cũng cần phải có kỹ năng cực cao. Hai người Doãn Lão Nhị và Tu La lại là cao thủ, trang bị hay kỹ năng tất nhiên đều là cấp cao nhất.
Tuy rằng Liệt Diễm Song Đầu Khuyển hơn bọn họ tận 10 cấp, nhưng khi đối mặt với hai người cũng chỉ có thể ăn mệt.
“Phanh! Phanh! Phanh!”
Một tiếng vang nặng nề phát ra, con Liệt Diễm Song Đầu Khuyển xông tới đầu tiên bị hai người Doãn Lão Nhị và Tu La dùng tấm chắn ngăn lại, rầm rì một tiếng, chỉ thấy nó ngã sõng soài trên mặt đất.
“Thánh Quang Bảo Hộ!”
Sau khi đánh trúng mục tiêu, Tu La không hề tạm dừng một giây nào, giơ cao quang thuẫn trong tay, thánh quang bao phủ hai người ở bên trong, lập tức thuộc tính phòng thủ của cả hai tăng lên một cách nhanh chóng.
Cùng lúc đó, Doãn Lão Nhị giơ ngón tay giữa trước mặt bầy Liệt Diễm Song Đầu Khuyển, hắn hét lớn một tiếng: “Cháu trai, định chạy đi đâu!”
Liệt Diễm Song Đầu Khuyển bị Doãn Lão Nhị trào phúng, cả bầy không tự chủ được đều nhào tới chỗ hắn.
Quái vật và người chơi không giống nhau. Khi bị trào phúng, phản ứng đầu tiên của người chơi chính là vội vàng lùi về phía sau.
Còn quái vật khi bị trào phúng, đó cũng chính là lúc thù hận của chúng lên cao nhất.
“Phốc!!”
Cả bầy Liệt Diễm Song Đầu Khuyển đồng thời phun Liệt Diễm về phía hai người Doãn Lão Nhị và Tu La.
“Bang!”
Hai người thấy thế lập tức ngồi xổm xuống dưới đất, đồng thời giơ cao tấm chắn nối liền với nhau.
Phạm vi phòng thủ của nghề nghiệp Tanker có diện tích rất lớn, chiều ngang ít nhất cũng phải hai mét rưỡi, tấm chắn của hai người lại nối liền với nhau thì chẳng khác gì một bức tường 5m chắn ngang trước mặt.
Hỏa Diễm của Liệt Diễm Song Đầu Khuyển phun vào tấm chắn, tất cả đều bị bắn ngược trở lại.
Lúc này La Sát cũng đã ngâm xướng xong ma pháp, pháp trượng chạm nhẹ xuống đất, hắn quát to: “Băng Sương Chi Kính! Duyên!”
“Rầm!”
Một dải băng từ đỉnh pháp trượng khuếch tán ra bên ngoài, chớp mắt đã lan tới dưới chân Liệt Diễm Song Đầu Khuyển.
Ma pháp hệ băng sẽ tăng thêm sát thương khi đối mặt với quái vật hệ Hỏa. Ma pháp của La Sát còn khống chế được cả BOSS, huống chi là mấy con quái nhỏ này.
Nháy mắt, thân thể màu đỏ hồng của Liệt Diễm Song Đầu Khuyển đã bị che kín bởi một lớp sương lạnh màu xanh lam.
Lúc này, Minh Đô bấm ngón tay trái niệm thần chú, tay phải giơ pháp trượng lên cao, hắn hét một tiếng: “Thiên Lôi mau tới trợ giúp ta! Lôi Đình Vạn Quân!!”
“Ầm ầm!”
Trong nháy mắt, từng đợt sấm sét giống như vũ điệu của Kim Xà đánh vào người Liệt Diễm Song Đầu Khuyển.
Lôi Đình Vạn Quân là chiêu lớn của ma Pháp sư hệ lôi, tuy rằng lực công kích và phạm vi công kích không bằng kỹ năng thức tỉnh là Lôi Vân Cuồng Phong, nhưng tần suất công kích của nó vô cùng dày đặc, rất xứng với chữ “Vạn” trong tên!
Tất cả mọi người đều biết, nước dẫn được điện, và giả thiết của trò chơi “Trọng Sinh” cũng duy trì tổ hợp kỹ năng đó.
Cho nên ma pháp hệ Lôi của Minh Đô cũng được tăng thêm sát thương khi đánh lên người mấy con quái bị đóng băng.
Hai kỹ năng vừa được tung ra, trên đầu của bầy Liệt Diễm Song Đầu Khuyển đồng thời hiện lên một dòng sát thương chí mạng.
-200.000!!
Máu của Liệt Diễm Song Đầu Khuyển tổng cộng chỉ có 500.000, sau một hiệp giao đấu, cột máu của chúng nháy mắt giảm xuống gần một nửa.
“Ngao ô, ngao ô!”
Bầy Liệt Diễm Song Đầu Khuyển bị đánh đến nỗi kêu thảm thiết liên tục, giống như đang lên án hành vi ngược đãi “chó” của hai vị Pháp sư, đồng thời chúng cũng ra sức tản ra khắp nơi để chạy trốn.
Chẳng qua đã bị Băng Sương Chi Kính của La Sát làm giảm tốc độ, trong phút chốc chúng nó thật sự khó có thể chạy ra khỏi phạm vi công kích của Minh Đô.
“Chạy đi đâu!”
Không đợi Liệt Diễm Song Đầu Khuyển chạy trốn, Kết Giới Hắc Ám của Xuân Tường cũng đã phát động.
Chỉ thấy trên mặt đất chỗ Liệt Diễm Song Đầu Khuyển đang đứng xuất hiện một vòng tròn màu đen, Kết Giới Hắc Ám dần dần nuốt chửng chúng nó vào bên trong.
Ba vị pháp sư đồng thời ra tay khiến toàn thể chú mục, nhưng những người khác cũng không chịu cam lòng yếu thế.
“Thuấn Ảnh Liên Hoàn Cước!”
“Phá Quân Thăng Long Trảm!”
“Diêm La Thuấn Ngục Sát!”
“Cáp Đô Khang!”
Một đám đại cao thủ đi bắt nạt chó cũng không ngại mất mặt, đánh một bầy Liệt Diễm Song Đầu Khuyển lên trời xuống đất, khiến chúng nó phải gâu gâu gọi bậy. Kết quả là chưa đến một phút đồng hồ cả bầy đã bị giết không còn một con.
Hai người Minh Đô và La Sát thấy quái vật bị mình đánh cho tàn phế lại bị người khác đánh chết, cả hai đều vỗ đùi chửi ầm lên: “Đậu má! Một đám không biết xấu hổ, dám cướp quái của ông đây!”
Cũng đành chịu thôi, xét về sát thương gây ra, nghề nghiệp cận chiến thật sự không so được với Pháp sư, chẳng qua bàn về vụ cướp quái thì…… Pháp sư thật đúng là không sánh bằng những nghề nghiệp cận chiến.
“Ha ha ha!” Mấy người cướp quái không những không hề cảm thấy hổ thẹn, trái lại còn đắc ý nói: “Không phục đúng không? Ta dựa vào bản lĩnh của bản thân để đánh quái, ngươi dựa vào cái gì nói ta cướp.”
“Trời má!”
Minh Đô phẫn nộ nắm chặt pháp trượng trong tay, hận không thể cho mấy tên không biết xấu hổ này một tia sét vào đầu.
Trong lúc mọi người đang đùa giỡn chọc khoáy nhau, đột nhiên một con Liệt Diễm Song Đầu Khuyển giống như hồi quang phản chiếu bật dậy, xoay người định chạy ra khỏi vòng vây.
“Ủa?”
Mọi người dường như cũng không nghĩ tới sẽ còn một con cầm cự được chút hơi tàn.
“Muốn chạy đi đâu?”
Tay Trái Tử Thần thấy thế liền móc ra một mũi tên cài lên cung.
“Vèo!”
Không đợi Tay Trái Tử Thần kịp giương cung bắn, đã có một mũi tên bay ngang mặt Tay Trái Tử Thần, không nghiêng không lệch cắm vào cổ Liệt Diễm Song Đầu Khuyển.
“Grừ grừ…”
Liệt Diễm Song Đầu Khuyển rên rỉ một tiếng, bị một mũi tên bắn chết.
Tay Trái Tử Thần vội vàng quay đầu lại, chỉ thấy Dương Na cầm cung trong tay, mũi tên nhắm thẳng vào người hắn.
Tay Trái Tử Thân bị dọa đến nỗi cả người chảy mồ hôi lạnh, hắn kinh hoảng nói: “Ngươi, ngươi định làm gì?”
“Không, không có gì hết!” Vô Kỵ cuống quít túm Dương Na sang một bên: “Em gái Tình Tuyết, ngươi nhất định phải khắc chế bản thân… Muốn giết hắn cũng phải chờ đến khi nào đánh xong phụ bản đã.”
“Ách…”
Thực hiển nhiên, Vô Kỵ cố tình nói như vậy để cho Tay Trái Tử Thần nghe được.
Tay Trái Tử Thần nghe xong, vẻ mặt hắn vô cùng khó hiểu hỏi: “Giết ta? Vì sao muốn giết ta? Chúng ta có thù oán gì với nhau sao?”